Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1325: Phá trận (2)

Uyên Ly Bí Cảnh.
Trong một hồ nước cực lớn, ánh sáng năm màu tản ra khiến nó giống như một miếng bảo thạch cực lớn.
Bí cảnh này ở trong một hồ nước năm màu lại vô cùng kỳ lạ, chỉ tồn tại ở trong ảnh ngược vào thời gian đặc biệt.
Nếu bình thường, mặc cho Tiên Nhân luyện hóa cả hồ nước, cũng sẽ không phát hiện manh mối gì.
Lúc này, bên trong bí cảnh, Độc Cô Phương với gương mặt lạnh lùng, lặng lẽ ném ra một cái đầu.
Chủ nhân cái đầu này trong uy vũ, mái tóc đỏ, không ngờ hình như là Liệt Nhật Tiên Nhân!
Không chỉ có vậy, ở bên bờ hồ còn có một tòa Kinh Quan.
Trên đó có cả đầu nam nữ già trẻ, trên mặt hình như đều lộ vẻ khó tin.
- Trận linh!
Độc Cô Phương gọi một tiếng.
Trong thiên địa năm màu này bỗng nhiên vang lên một giọng nói sang sảng:
- Ngươi tới...
Độc Cô Phương vốn chính là người đứng đầu được lựa chọn làm truyền nhân của bí cảnh, tất nhiên không cần tiếp tục xông qua ải mà đi thẳng tới chỗ sâu trong bí cảnh.
Chỗ sâu trong bí cảnh này cũng có một hồ nước, mặt hồ rất yên tĩnh, in bóng của Độc Cô Phương.
Nhưng lúc này, cái bóng lại tự hoạt động.
Hắn xoay người, trên mặt thoáng hiện ra ý cười:
- Muốn bảo ta mở ra truyền thừa cuối cùng của lão chủ nhân cần huyết tế ba gã Tiên Nhân... Còn chưa đủ!
Độc Cô Phương nhìn gương mặt của mình in ngược trong hồ, trên mặt không hề có cảm xúc gì:
- Sẽ nhanh chóng đủ thôi.
- Rất tốt... Ngươi rất có phong độ của lão chủ nhân năm đó.
Một Độc Cô Phương khác thoáng nhếch môi một cách vi diệu:
- Lần trước ngươi tới gặp ta muốn truyền thừa sau Thiên Tiên, ta bảo ngươi chặt đứt tục duyên mới có tư cách tiếp nhận thử thách của lão chủ nhân... Không ngờ được ngươi trở lại tiêu diệt toàn tộc của mình. Bây giờ, chỉ cần ngươi dâng lên ba Tiên Nhân làm vật tế, lại có thể thu được truyền thừa của lão chủ nhân...
- Năm đó, lão chủ nhân cũng thu được truyền thừa từ nơi khác, đủ để khiến ngươi tu luyện tới cảnh giới trên Đạo Quân...
Trong lời nói của “Độc Cô Phương” có ý mê hoặc.
Nhưng gương mặt Độc Cô Phương thật sự không hề thay đổi.
Thiên Tiên tu luyện đạo vô tình căn bản sẽ không phát sinh cảm xúc nào khác, chỉ biết cân nhắc lợi hại, sau đó làm ra lựa chọn có lợi nhất cho bản thân.
- Người thứ hai, sẽ rất nhanh thôi...
- Người thứ ba, sẽ cùng nhau... huyết tế Thiên Ma, chắc hẳn không khác nào Tiên Nhân?
Độc Cô Phương thản nhiên mở miệng, giọng nói lạnh lùng giống như sông băng chục nghìn năm.
- Hồ nước năm màu, chắc hẳn chính là chỗ này?
Phương Tịch ra khỏi Hắc Trạch Khư thị, lập tức đổi một thanh phi kiếm.
Trên Hỏa Vân Kiếm có nhiều tầng mây lửa, hóa thành một kiếm quang đỏ ngầu, tốc độ kiếm quang lao đi vô cùng kinh người.
Mấy ngày sau, hắn đã đi tới sát một hồ nước năm màu.
- Ở đây vốn là vị trí Uyên Ly Bí Cảnh, về sau bí cảnh đóng lại... Dựa theo các phương suy đoán, chỉ sợ phải chờ trăm nghìn năm sau mới mở ra lần nữa... Bởi vậy ở gần đây cùng lắm chỉ có mấy người theo dõi.
- Bây giờ theo Liệt Nhật Tiên Thành đổi thành Lạc Nhật Tiên Thành, ngay cả số ít người ở lại trấn giữ này cũng chạy sạch.
Thần niệm của Phương Tịch đảo qua, tìm được mấy động phủ bỏ hoang ở gần hồ nước này.
- Hả? Không đúng!
Ánh sáng màu xanh lóe lên, Phương Tịch lại đi tới trong một động phủ.
Động phủ này không có người ở, không ít nơi thậm chí tích một đám bụi mỏng.
Hắn nhíu mày, một tay bấm pháp quyết.
Trong một đạo thuật làm sạch, tất cả bụi bặm đều chấn động, hóa thành một nắm đen, bị một luồng Chân Hỏa thiêu đốt gần hết.
Tiếp theo, Phương Tịch lại đi tới trong tĩnh thất bế quan.
Trong mắt hắn thoáng hiện ánh sáng vàng xanh đan xen, trong miệng đọc một câu pháp quyết.
Thời không xung quanh hình như đều dâng lên gợn sáng, từng tia pháp tắc thời gian hiện ra, huyễn hóa ra từng cảnh tượng.
Không bao lâu, lại giống như một bộ phim bị tua ngược, hiện ra từng cảnh tượng.
Mọi thứ bày biện xung quanh bỗng chốc trở nên sinh động, hiện ra một bóng người.
Trên mặt bóng người này dừng lại ở trên biểu cảm hoảng sợ, bị một ma hỏa trực tiếp đốt thành tro tàn!
- Ma khí?
Phương Tịch lẩm bẩm nói:
- Ma tu...
Lấy đạo thời gian đi tìm nguồn gốc, trừ khi đối thủ nắm giữ pháp tắc thời gian cao hơn hắn, bằng không căn bản không thể nào che giấu.
Chủ nhân của động phủ này không ngờ bị một ma tu tùy ý giết chết, còn bố trí một thủ thuật che mắt.
“Nếu không phải là ta, cho dù Húc Thanh đến đây cũng có thể bị lừa.”
“Nếu người của Phong Duyên Trai đến Liệt Nhật Tiên Thành, nhất định sẽ tới gần đây xem bí cảnh Thiên Tiên...”
Trong đầu Phương Tịch vừa nghĩ, trên mặt có ánh sáng màu xanh lóe lên, lại xuất hiện thêm một mặt nạ dây leo.
Trên mặt nạ này còn kèm theo nhiều loại thần thông pháp thuật lợi hại, che giấu khí tức của hắn.
Sau khi kiểm tra vài động phủ, hắn mới đến trên hồ nước năm màu kia.
Bầu trời đầy ánh sao xán lạn, in bóng ở trên mặt hồ, chỉ thấy một dải ngân hà bắc ngang qua không trung, ở trong có vô số ngôi sao lập lòe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận