Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 133: Giết rắn (1)

Lão Long Đàm, Định Châu.

Đó là một đêm tối ít sao, một đám mây đen từ phương xa bay đến dừng ở trên không của đầm nước.

Phương Tịch điều khiển Hắc Vân Đâu, ẩn tàng thân hình, yên lặng quan sát Lão Long Đàm.

Đương nhiên hắn sẽ không chỉ xem tin tức mà đần độn tìm yêu vương đấu pháp.

Vạn nhất Giao Long không nói đạo lý, lại đột phá Trúc Cơ nữa thì sao?

Bởi vậy, phải đích thân hắn đến xem một chút mới gọi là chắc chắn.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Ở dưới vầng trăng, ánh trăng như nước.

Soạt!

Trên mặt Lão Long Đàm sáng như gương bất chợt xuất hiện từng vòng từng vòng gợn sóng.

Mặt nước nổ tung, một cái đầu rắn đen nhánh, to lớn nổi lên, tiếp theo là thân hình dài khoảng mười trượng, to như lu nước.

Lão Long Đàm Giao Long Vương!

"Đúng là một con rắn nước!"

Phương Tịch đứng trong Hắc Vân Đâu, trong lòng của hắn đã có quyết định, tuy rằng khí tức của đối phương rất mạnh nhưng vẫn chưa vượt khỏi cực hạn của Luyện Khí.

Lúc này, con rắn lớn kia cuộn thành một vòng, đầu rắn ngẩng lên thật cao, thân nó dựng thẳng, ánh mắt lạnh như băng nhìn ánh trăng, cái lưỡi màu tím thè ra rồi thụt vào liên tục.

Tê tê...

Tê tê...

Dường như con cự mãng này đang thổ nạp nguyệt hoa.

Điều khiến Phương Tịch càng chấn động hơn là ở đỉnh đầu của cự mãng lại có hai cục u nhô lên.

"Khó trách nó được gọi là Giao Long... Đúng là có chút huyết mạch của Giao Long."

"Phát rồi phát rồi, yêu thú này có giá trị rất nhiều linh thạch."

"Nếu bị những tu sĩ khác nhìn thấy, khẳng định họ sẽ điên cuồng bắt về, thuần hóa làm linh sủng sao? Dù sao những yêu thú có long huyết đều rất mạnh, tiến giai cũng rất nhanh, dường như đều là nhị giai trở lên..."

Phương Tịch đoán chừng lý do mà con Giao Long này không thể tấn thăng nhị giai hoàn toàn là bị Đại Lương thế giới gài.

Nếu nó ở Nam Hoang Tu tiên giới, không chừng đã đột phá nhị giai từ lâu, thậm chí có thể là tam giai.

"Có thể!"

Mặt trời mọc ngày hôm sau.

Phương Tịch nhìn Giao Long Vương uể oải bò vào đầm nước rồi điều khiển Hắc Vân Đâu chậm rãi phiêu đãng rời đi.

Trong một sơn cốc cách Lão Long Đàm không xa có một quân doanh.

Mấy trăm đệ tử Nguyên Hợp Sơn mặc giáp da và khải giáp, hành động nghiêm chỉnh chấp hành kỷ luật, hiệu lệnh sâm nghiêm.

Phương Tịch hạ xuống bên canh quân doanh rồi bước đến trước cửa.

Sau khi thông báo, Lệnh Hồ Sơn lập tức ra nghênh tiếp.

Lão cũng mặc một bộ khôi giáp bằng kim loại, nhìn như một con khỉ trong bình sắt, không hiểu sao lại có cảm giác buồn cười.

Phương Tịch cũng biết, khôi giáp này là dựa theo dáng người lúc Lệnh Hồ Sơn bộc phát Khí huyết mà chế tạo.

"Tiểu hữu thấy năm trăm Phong Lôi Quân của ta như thế nào?"

Lệnh Hồ Sơn đắc ý giới thiệu: "Nguyên Hợp Sơn ta có hơn vạn đệ tử, chọn ưu trong ưu mới có năm trăm Phong Lôi Quân này, dưới sự hợp lực của chúng cho dù là Tông Sư cũng có thể liều mạng."

Thật ra đây là mô hình đại quân Võ Giả của Định Châu Quân.

Phương Tịch nhìn lướt qua những khôi giáp, cung tiễn, trường mâu, thậm chí còn có hai chiếc xe nỏ, nói thẳng: "Ta đang nghĩ... Đại Lương này sợ là sắp không xong."

Thời cổ tư tàng giáp vị đều là tội chết.

Dựa theo bố trí của Phong Lôi Quân, tru diệt toàn bộ Nguyên Hợp Sơn lại phối hợp với cửu tộc cũng không sai biệt lắm.

"Ha ha ha... Cho dù là triều đình, muốn Định Châu an toàn cũng phải lôi kéo Nguyên Hợp Sơn ta."

Lệnh Hồ Sơn trả lời một câu bá khí.

"Cũng được..."

Dù triều đình Đại Lương thế nào cũng không liên quan đến Phương Tịch: "Ta đã thăm dò rõ ràng quy luật hành động của con tiểu xà kia, có thể bắt đầu tiến hành kế hoạch."

"Đa tạ ngươi đã tương trợ!"

Lệnh Hồ Sơn trịnh trọng chắp tay: "Ta đã dùng phi ưng truyền thư mang tin tức của ngươi gửi cho Tông Sư Hội, chắc hẳn người bên rất nhanh sẽ liên lạc với ngươi."

Lão Long Đàm.

Gần nơi Xà Giao kiếm ăn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng con bò, dê bị rót đầy thuốc tê bị binh lính Phong Lôi Quân kéo đến, tùy ý vứt bỏ ở dã ngoại.

Phương Tịch nhìn một màn này cũng cạn lời: "Cái bẫy này... Quá thô sơ rồi phải không?"

Lệnh Hồ Sơn ở bên cạnh lại cười: "Con súc sinh kia cực kỳ ngu xuẩn, cái bẫy giống nhau như đúc này đều trúng ba lần... Đáng tiếc, mỗi lần đều bị nó ỷ vào da dày thịt béo mà chạy thoát."

Dựa theo lời của Lệnh Hồ Sơn, con Xà Giao này kháng độc rất cao, không tìm ra được độc dược có thể độc chết được nó.

Dù là những thuốc tê này có thể đánh ngã một đàn voi nhưng cũng chỉ có thể khiến cho hành động của nó hơi chậm chạp trong thời gian ngắn mà thôi.

Hơn nữa một khi con Xà Giao này cảm giác được nguy hiểm sẽ lập tức ỷ vào lớp vảy đao thương bất nhập để trốn vào trong Lão Long Đàm.

Một khi để nó vào nước thì thật sự không còn biện pháp nào.

"Xem ra... Những con yêu thú này đều rất đần độn..." Phương Tịch thầm nghĩ, chẳng lẽ đây chính là đặc thù của Đại Lương thế giới sao?

"Yêu thú đều như vậy... Chỉ có ma mới có vô vàn quỷ dị, không có quy luật." Lệnh Hồ Sơn lại hỏi Phương Tịch: "Ngươi không mặc khôi giáp thật sao? Ngươi có chắc là bí thuật kia của ngươi đối với con súc sinh này cũng có tác dụng không?"

Lão rất có ấn tượng với quang tráo hộ thể của Phương Tịch.

"Đại khái là hữu dụng."

Ngày đó Phương Tịch quan sát xong đã xác định con Xà Giao kia là yêu thú Luyện Khí hậu kỳ, thậm chí đại viên mãn.

Phù lục phòng hộ bình thường cũng chưa chắc hữu dụng, cũng may là hắn vẫn còn pháp khí phòng ngự trung phẩm - Huyền Thiết Thuẫn!

Dù thế nào cũng có thể cản được một hai lần.

Nếu sau một hai lần cũng không diệt được con Xà Giao này, vậy thì hắn có thể cân nhắc vấn đề rút lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận