Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 693: Đại thiên kiếp

Sau khi định ra sách lược Vương gia vui vẻ tiếp nhận sự lôi kéo của Huyền U Thương Hội còn Phường Thị Không Tang thì cự tuyệt, sau đó cuộc sống của Phương Tịch vẫn diễn ra bình thường.

Dù sao Địa Tiên giới lấy đâu ra được nhiều tai họa như vậy chứ?

Dù tam tộc đại chiến cũng không phải đánh mỗi ngày mà chỉ thường xuyên xung đột ở một số quan ải trọng yếu.

Đại chiến thật sự khiến nhân tộc dốc hết lực lượng toàn tộc, có lẽ mấy vạn năm mới có thể gặp phải một lần.

Bây giờ bản thể đã tấn thăng Hóa Thần trung kỳ, cuối cùng cũng mở tiền lệ, để Ngoại Đạo Hóa Thân có thể tiếp tục tu hành.

Chỉ là số Chân Huyết Đan mà hắn xén lông cừu có được thì tất cả vẫn thuộc về bản thể.

Trong nháy mắt, mười mấy năm lại qua đi.

...

Ngày hôm nay.

Trên Tang Thanh Phong.

Vẻ mặt Phương Tịch chợt động, bay ra khỏi trận pháp.

Chỉ thấy trên một động phủ cách đó không xa có vô số mây đen hội tụ, từng tia điện xà cuồng vũ, tác động đến phạm vi trăm dăm, thanh thế rất lớn.

"Thiên tượng Kết Anh?"

"Tả Tiểu Huyên sắp ngưng kết Nguyên Anh rồi sao? Tốc độ tu luyện này... Cũng được."

Hắn chắc chắn không tín nhiệm thủ hạ trăm phần trăm, có rất nhiều khôi lỗi giám sát, thỉnh thoảng hắn còn kiểm toán.

Nhưng từ khi Tả Tiểu Huyên thần phục hắn đến nay luôn làm việc cần củ, không tham ô hay cắt xén gì cả.

Bởi vậy Phương Tịch đối xử với nàng rất tốt, trước đó còn ban thưởng cho nàng một viên Hóa Anh Đan.

Không ngờ nàng vừa tu luyện đến cảnh giới Kết Đan viên mãn đã lập tức thử ngưng kết Nguyên Anh.

'Cũng được... Có thể bắt đầu nghênh đón thiên lôi thì ít nhất nàng đã vượt qua Tâm Ma Kiếp, cũng đáng để bồi dưỡng một phen.'.

Dù ở Địa Tiên giới thì có thể ngưng kết Nguyên Anh thành công cũng không còn là tu sĩ cấp thấp nữa.

...

Gần như cùng lúc đó.

Vạn Long Lĩnh.

Sơn môn Ngự Long Tông.

Năm xưa lão tổ khai phái Ngự Long Tông chọn Vạn Long Lĩnh thành lập sơn môn đương nhiên có thâm ý sâu sắc.

Chỗ này không những có linh mạch dồi dào linh khí mà còn có địa lợi.

Sở dĩ gọi Vạn Long Lĩnh là vì ở trong mắt của tu tiên giả Địa sư thì nơi đây long mạch tung hoành, gần như khắp nơi đều có long huyệt, hình thành bố cục Vạn Long Triều Bái.

Sơn môn Ngự Long Tông ở Long Thủ Sơn, chính là vị trí đầu rồng của Vạn Long Lĩnh, có thể nói đã chiếm hết địa lợi, phúc phận thâm hậu, long khí mờ mịt, rất phù hợp để bồi dưỡng linh thú loại Giao Long.

Mà Vạn Long Triều Tông Đại Trận của Ngự Long Tông ở toàn bộ Tinh Thần Vực cũng có uy danh hiển hách, đã vạn năm rồi chưa từng phát động lần nào.

Cho đến hôm nay.

Ầm ầm!

Trên không Ngự Long Tông chợt có từng đám mây như vảy cá tụ lại, vậy mà phân bổ trong phạm vi vạn dặm, khiến thiên địa nguyên khí gào thét, hóa thành triều tịch mãnh liệt.

Vô số điện mãng uốn éo, hóa thành từng con lôi long trắng tinh.

Kèm theo một cỗ thiên uy giáng xuống, lôi long lại từ từ hóa thành màu vàng óng!

Thông thường thì lôi kiếp Nguyên Anh, Hóa Thần đa phần lấy màu xanh làm chủ, dữ lắm thì mang theo chút màu vàng.

Mà đến màu vàng kim thì chính là thiên kiếp của Phản Hư!

Một tia kim sắc kiếp lôi, thường thường đã có thể khiến tu sĩ Phản Hư cũng phải nhượng bộ lui binh, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ trọng thương.

Theo thiên uy hạ xuống, toàn bộ tu sĩ Ngự Long Tông đều chợt cảm thấy trong lòng hoảng hốt, có cảm giác như đại họa lâm đầu.

Trong chỗ nước sâu ở Long Sào, từng con long ngư hoảng sợ đến mức tụ lại thành một đoàn rồi chui xuống bùn.

Mà trong động trên vách núi kia, các loại long thú vốn đang kiêu ngạo gào thét mà bây giờ cũng không cần Ngự Thú Sư của Ngự Long Tông quở mắng đã tự động nằm xuống, run cầm cập.

"Thuần kim lôi kiếp? !"

Trong một động phủ, Cầm Long Tử nhìn lên trời, trên mặt y lại có thần sắc phức tạp, khó nói nên lời.

Bên ngoài động phủ, một con Giao Long Hóa Thần cấp năm toàn thân đỏ thẫm, dài cả ngàn trượng chiếm cứ toàn bộ ngọn núi, mắt rồng to lớn nhìn lôi đình trên trời mang theo sự kính sợ...

"Nhất định là tông chủ đại nhân!"

"Tông chủ đại nhân đã đến Hóa Thần viên mãn từ lâu, trước đó lại đấu giá được Hỗn Nguyên Thiên La Tán, cuối cùng ngài ấy đã sắp trùng kích cảnh giới Phản Hư rồi sao?"

Rất nhiều đệ tử có tu vi Kết Đan, Nguyên Anh nhìn thiên tượng Phản Hư, trên mặt lại mang theo vẻ vinh quang.

Nếu tông chủ đại nhân thật sự có thể thành tựu cảnh giới đại năng Phản Hư, lại phối hợp với Giao Long Phản Hư kia thì thực lực ở trong tu sĩ Phản Hư cũng không tính hạng chót, có thể mở rộng lãnh địa ra xung quanh.

Đến lúc đó, ai cũng có lợi ích.

Ầm ầm!

Mây vảy cá ở trên trời dày đặc, ép xuống từng tấc một.

Đột nhiên, vô số kim sắc lôi đình kết lại với nhau hóa hành một viên lôi cầu kim sắc, ở trong lôi cầu dường như còn có vô số phù văn bạc trắng lít nha lít nhít, du tẩu bất định, ầm ầm đánh xuống phía sau sơn môn Ngự Long Tông.

Sau Vạn Long Sơn, có một hồ nước rất lớn, nó luôn là cấm địa trong tông, chính là nơi ở của con Giao Long Phản Hư cấp sáu kia.

Đến bây giờ hình như tông chủ Ngự Long Tông đã chọn nơi này làm chỗ độ kiếp!

...

"Bắt đầu!"

Ngay khi thiên tượng Phản Hư xuất hiện, Hắc Miểu Tôn Giả đứng trên không trung cách đó mấy vạn trượng nhìn mảnh kim sắc lôi đình kia, trong đôi mắt đầy vẻ hung ác: "Muốn Phản Hư sao? Đừng hòng... Trước tiên trả lại vô số nợ máu trên dưới Hắc Thủy Tông ta rồi lại tính!"

Ở dưới thân y, Cơ Quan Thành Mặc Môn có diện tích bao la như một tòa thành trên bầu trời ầm ầm gạt tầng mây xuất hiện, vô số thiên địa nguyên khí bị xoắn nát thành khí lưu, hình thành triều tịch to lớn, cuồn cuộn bay về hướng Ngự Long Tông.

Tòa thành này chính là kiệt tác của nhiều đời môn chủ, đệ tử Mặc Môn.

Mặc Môn dùng thuật cơ quan khôi lỗi nổi danh, giỏi chế tạo các loại khôi lỗi cỡ lớn, mà toàn Cơ Quan Thành này lại là tích lũy và nội tình trọng yếu nhất trong môn, dùng rất nhiều tài liệu cao cấp tạo thành khôi lỗi, rất nhiều khôi lỗi ghép lại thành một thể, đạt đến hiệu quả như pháp khí nguyên thần của Cửu Châu giới.

Điểm khác biết của nó với pháp khí nguyên thần chính là uy lực của Cơ Quan Thành đã đến cấp độ Phản Hư.

"Hi vọng lần này bản môn không chọn sai."

Mặc Ngân Giao mặc bào màu mực, tóc bạc trắng đứng trên lâu ở cổng Cơ Quan Thành, khí tức Hóa Thần viên mãn tản ra bốn phía, liên tục truyền xuống từng đạo mệnh lệnh đâu vào đấy.

Mà lúc này Cơ Quan Thành điên cuồng vận chuyển giống như tổ ong, tổ kiến khổng lồ.

Trong lòng đất, ở bên cạnh cái lò như ngọn núi nhỏ nào đó.

"Cự tượng... Giáp Hào Lô đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ Thiên Nhật Kim vào..."

Một học đồ Kết Đan của Mặc Môn với vẻ mặt phấn chấn nhìn một vị Khôi Lỗi Sư cấp Nguyên Anh ở phía trước.

Sư đồ bọn họ ở trong Mặc Môn chủ yếu phụ trách nghiêm cứu 'lò luyện', cân nhắc làm sao cung cấp liên tục động lực ổn định cho khôi lỗi.

Cự tượng tóc hoa râm, cơ bắp cuồn cuộn, từng khối tỏa hồng quang giống thợ rèn nhiều hơn Khôi Lỗi Sư của nhất mạch lò luyện lại cười lên: "Hôm nay còn dùng Thiên Nhật Kim gì đó sao? Vào kho lấy Đại Nhật Diễm Tinh bỏ vào đi... Vận khí của ngươi rất tốt, rất nhiều đệ tử ở Cơ Quan Thành cả một đời cũng chưa bao giờ thấy được khôi lỗi chiến tranh của Mặc Môn ta xuất thủ toàn lực đâu!"

Trên đường phố của Cơ Quan Thành.

Theo tiếng còi báo động chói tay vang lên, từng tòa kiến trúc chợt tự động chìm xuống, tiến vào lòng đất.

Lý Như Lệnh đã đến Trúc Cơ trung kỳ đứng trong Phù Gia Lão Điếm nhìn từng cảnh tượng đó, trên mặt chợt hiện ra vẻ hoang mang vô cùng.

Y quay đầu nhìn đông gia.

Phát hiện đông gia vốn xảo quyệt khắt khe mà bây giờ trên mặt cũng hiện ra vẻ ngỡ ngàng.

"Đông gia... Đây... Đây là đã xảy ra chuyện gì?"

Lý Như Lệnh mở miệng.

"Sao lão phu biết được? Vì sao Cơ Quan Thành này lại toàn lực mở ra trạng thái chuẩn bị chiến đấu đây chứ..."

Đông gia hơi chột dạ, ngay sao đó lão dẫn theo Lý Như Lệnh và mấy học đồ khác vào trong một mật thất.

Mật thất này rất đơn giản, bên trong không bày biện thứ gì nhưng ở trên vách tường lại khắc rất nhiều trận văn, ở trung tâm còn có một cái trận bàn.

Đông gia thấy trận bàn sáng lên thì lẩm bẩm một câu, sau đó quay người nhìn các học đồ, thần sắc của lão trở nên rất nghiêm túc: "Lúc chúng ta vào Cơ Quan Thành đã ký khế ước, hôm nay chính là lúc phục tùng mệnh lệnh... Các ngươi và ta nhất định phải luôn rót pháp lực vào trong trận bàn kia, cho đến khi thỏa mãn yêu cầu mới thôi, nếu không thì sẽ lập tức bị đội chấp pháp Mặc Môn xem là phản đồ mà trực tiếp tru diệt!"

Lý Như Lệnh lập tức thầm đau khổ, y có cảm giác như lên phải thuyền giặc...

Lúc này y cũng không có cách nào, chỉ đành theo đông gia, yên lặng ngồi xuống khoanh chân lại, pháp lực trong cơ thể phun ra cuồn cuộn không dứt...

Từng lò luyện oanh minh!

Vô số tu tiên giả ở trong Cơ Quan Thành cung cấp pháp lực!

Trong hư không lóe lên từng phù văn xanh sẫm, chúng ngưng kết thành từng sợi xiềng xích, dường như đã xâu toàn bộ Cơ Quan Thành làm một thể.

Cuối cùng tầng tầng quyền hạn đi vào trong tay của Mặc Ngân Giao.

Dù lão đã là tu tiên giả cấp Hóa Thần viên mãn nhưng lão vẫn bị cỗ lực lượng này làm chấn động.

"Lực lượng Phản Hư..."

Mặc Ngân Giao thì thầm, mặc dù lão không phải tu tiên giả Phản Hư Kỳ nhưng vẫn có thể mượn Vạn Khôi Đại Trận do Cơ Quan Thành ngưng tụ thành mà đạt được lực lượng có thể so với Phản Hư!

Không sai!

Có thể khiến một tòa thành khôi lỗi khổng lồ có được lực lượng có thể so với Phản Hư chính là trận pháp!

Một trận pháp cấp sáu có thể di chuyển.

Thế nhân đều xem Cơ Quan Thành chỉ là một tòa thành khôi lỗi nhưng thật ra nội hàm thật sự của nó lại là một tòa thành trận pháp!

Trận đạo là đệ nhất tu tiên bách nghệ, vốn đã có thể dùng giá nhỏ nhất khiến tu tiên giả sớm có được lực lượng của cảnh giới cao hơn!

"Kẻ địch là Ngự Long!"

Mặc Ngân Giao hét lớn, từng trận văn xuất hiện, toàn bộ Cơ Quan Thành như đang hít thở.

Kèm với cái hít thở này, thiên địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm xung quanh ba động kịch liệt, bị Cơ Quan Thành hấp thu.

Sau đó nó hóa thành một đạo lưu quang kinh khủng, dùng độn tốc vượt xa tu sĩ Hóa Thần, ầm ầm hàng lâm Vạn Long Lĩnh!

Ong ong!

Trên vách tường của Cơ Quan Thành, từng Cự Thần Binh nham thạch cao lớn giơ cao binh khí trong tay lên bắn ra các loại quang hoa.

Mỗi một đạo quang hoa đều có thể so với một kích toàn lực của tu tiên giả Nguyên Anh Kỳ.

Vô số quang hoa hóa thành dòng nước lũ hung hắng đập xuống Ngự Long Tông!

Hống hống!

xung quanh Vạn Long Sơn, từng long mạch gầm thét, chúng chợt bay lên hóa thành vô số vân long màu trắng bảo vệ sơn môn Ngự Long Tông.

Vạn Long Triều Tông Đại Trận!

Dù trận này không có ai chủ trì thì nó cũng là đại trận cấp sáu, vốn dĩ ngăn cản Cơ Quan Thành Mặc Môn đã dư sức.

Nhưng lúc này, trên bâu trời, lại có một viên kim sắc lôi cầu ngưng tụ thành.

Trong vô số phù văn cuồng thiểm, kim sắc lôi cầu ầm ầm đánh xuống, đập lên Vạn Long Triều Tông Đại Trận.

Phốc!

Vô số kim sắc lôi điện cuồng vũ, từng con bạch vân cự long bị càn quét.

Hung uy của Vạn Long Triều Tông Đại Trận lập tức giảm mạnh.

Mà thừa cơ hội này, trên mặt của Mặc Ngân Giao hiện ra vẻ tàn nhẫn: "Liệt trận tại đông, Thanh Long nghe lệnh!"

Luận lực sát thương trong tứ đại khôi lỗi Thánh Thú của Cơ Quan Thành thì Kỳ Lân, Huyền Vũ, Phượng Hoàng đều kém hơn Thanh Long một bậc!

Thanh Long Cơ Quan Thuật cũng là thuật khôi lỗi có sát thương mạnh nhất của Mặc Môn.

Cửa thành đông của Cơ Quan Thành mở rộng, đôi mắt của khôi lỗi Thanh Long do thanh nham chồng thành nhấp nháy, nó chợt phát ra tiếng long ngâm rung chuyển vạn dặm.

Vố số thiên địa nguyên khí ở bốn phía rót vào, khiến lớp da bằng thanh nham của nó tróc ra từng khối, long lân xanh thật sự hiện ra.

Một con Thanh Long dài vạn trượng chợt bay lên hóa thành một đạo thanh sắc huyền quang, xông phá sự ngăn cản của Vạn Long Triều Tông Đại Trận mà bay thẳng đến hậu sơn của Ngự Long Tông!

Phốc phốc!

Những nơi đó bay qua, từng cấm chế tan ra, bất kể tu tiên giả Kết Đan, Nguyên Anh hay là Hóa Thần cản đường... Thì đều bị hóa thành tro bụi!

Một con hắc giao cấp năm né không kịp, chạm phải thanh sắc huyền quang, trong mắt của hắc giao hiện ra vẻ sợ hãi rồi lập tức hóa thành tro bụi!

Ba!

Thanh sắc huyền quang dài vạn trượng xuyên qua Ngự Long Tông, gần như trực tiếp đánh xuyên Long Thủ Sơn, một thông đạo đen kịt hiện ra.

Mặc Ngân Giao và Hắc Miểu Tôn Giả hóa thành lưu quang, bay đến cái hồ lớn bao la kia, chỉ thấy sương mù nổi lên, một cái dù lớn hoành không, gần như che phủ bầu trời.

Kim sắc lôi cầu vừa rồi đang chậm rãi tiêu tán trên mặt dù.

Mà ở dưới dù thì có một cái long trảo lớn màu tím đang nắm chặt cán dù.

Một cái long thu tím chậm rãi ngẩng lên, đồng tử dựng thẳng trong long nhãn nhìn đám người Mặc Môn dường như còn mang theo vẻ trêu tức...
Bạn cần đăng nhập để bình luận