Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1116: Đại chiến (1)

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy vị trung niên sừng rồng áo bào tím, diện mục uy nghiêm năm ngón tay khép lại, một quyền rơi xuống.
Từng tia từng tia Quang Âm pháp tắc tơ không hiểu xen lẫn trong quyền phong, rơi vào trong hắc vụ.
Vô số phù văn nháy mắt nổ tung.
Trong tận cơ, từng tòa trận bàn dường như phải trải qua lịch sử thời gian dài dằng dặc cọ rửa, trở nên cổ lão, từng khối vỡ vụn.
Trong nháy mắt, tòa đại trận này tuyên cáo vỡ nát, hiện ra bốn vị Đại Thừa Nhân Tộc.
- Không thể nào.
Thanh Hư đồng tử nhìn thấy vị trung niên sừng rồng, kinh hô một tiếng:
- Diện mục giống Nhân Tộc ta như đúc, nhưng không phải Tổ Long đã sớm phi thăng rồi sao?
- Lực lượng thời gian vô cùng nồng đậm, xem ra là một loại Quang Âm pháp tắc nào đó...
Trong mắt Phương Tịch lóe lên tia sáng.
- Thanh Hòa Tử?
Ánh mắt Tổ Long đảo qua Thanh Hư đồng tử, Xa Huyền Nguyên, Đại Thừa họ Bộ, tiếp theo tập trung vào Phương Tịch.
Trong tay hắn, một chiếc vảy rồng màu tím xuất hiện.
Trên Vảy rồng, từng đạo Quang Âm pháp tắc hội tụ khiến cho vùng biên giới vô cùng sắc bén, tựa như một thanh phi nhận.
- Nội tình cuối cùng của Yêu Tộc chính là Tổ Long?
Phương Tịch đưa tay dẫn một cái, tế ra Lưỡng Nghi Ngọc Khuê. Kiện Tiên Phủ Kỳ Trân hóa thành hai luồng khí tức Âm Dương Thái Cực Đồ đen trắng , bảo vệ quanh thân, âm thầm cảnh giác đến cực điểm.
Bỗng nhiên!
Hắn biến sắc, hư không quanh người mơ hồ biến ảo, nửa người trên lộ ra tư thái quỷ dị.
Phốc!
Một đạo quang nhận bay qua, phần đuôi quét qua lồng ngực Phương Tịch phát ‌ra tiếng vang như kim thiết giao kích.
Tiếp theo, cắt vỡ hắn pháp bào, lồng ngực… Làm cho từng tia huyết dịch đỏ tươi chảy ra.
- Ừm? Vậy mà có thể tránh thoát Long Lân Phi Nhận của lão phu?
Trong mắt Tổ Long hiện lên một tia kinh ngạc:
- Xem ra, tạo nghệ Quang Âm pháp tắc của ngươi cũng không tệ, nếu không thì không thể nào cảm ứng được một tia lực lượng thời gian rối loạn… Không chỉ như vậy, luyện thể cũng coi như không tệ.
- Thời gian rối loạn...
Phương Tịch lại nhìn Tổ Long phát hiện trên tấm lân phiến kia vẫn còn như cũ!
Nó đã vụt mất tương lai nhưng lúc này nó vẫn còn tiền thân.
Quá khứ không thể thay đổi nhưng tương lai thì khác!
Bởi vậy, một thanh Long Lân Phi Nhận có thể lại ra tay vô số lần, chỉ cần một lần không ngăn cản được cũng sẽ xảy ra chuyện cực kỳ nguy hiểm!
Thậm chí, khi phát ra công kích mà Phương Tịch chưa kịp sử dụng Lưỡng Nghi Ngọc Khuê thì sẽ rất nguy hiểm, bởi vì kiện Tiên Phủ Kỳ Trân này không thể phòng ngự!
Một đao vừa rồi nếu đổi thành Đại Thừa như Xa Huyền Nguyên có thể sẽ trực tiếp bị đánh trọng thương thậm chí đánh giết!
Phương Tịch thở sâu, trên bàn tay hiện ra một tầng sáng xanh biếc, sờ qua lồng ngực mình.
Huyết dịch đỏ thẫm giống như có linh tính, trực tiếp cuộn mình về trong vết thương, huyết nhục hai bên nhanh chóng ‌lấp đầy.
Khí tức của nó cũng không yếu bớt, dường như nháy mắt khôi phục thương thế như lúc ban đầu!
- Ồ? Lại còn có thiên phú Bất Diệt Thể, tích huyết trùng sinh giống như tộc ta, muốn xử lý diệt trừ hậu họa quả thật có chút phiền phức...
Tổ Long nâng một chùm sáng màu tím, Long‌ Lân Phi Nhận ở trong đó không ngừng lưu chuyển.
Các Đại Thừa Thanh Hư đồng tử thấy vậy thì hơi biến sắc, nhanh chóng lùi lại.
- Chạy đi đâu, hôm nay các ngươi phải lưu lại ở đây.
Hoàng Điểu chín đầu quái dị hú lên, hai cánh bỗng nhiên vỗ mạnh, nổi lên từng đợt ‌cuồng phong, quét về phía Thanh Hư đồng tử.
Tê tê!
Xà Tổ nhào tới, một chùm sáng bùng lên, bỗng nhiên hóa thành hư không đen kịt một màu, bao lấy Xa Huyền Nguyên vào trong đó. Đại Thừa họ Bộ thấy vậy, chỉ có thể thở dài một tiếng, Thanh Minh Kiếm hiện lên trên tay.
- Hắc hắc… Chọn trúng bản tọa làm địch thủ, cơ duyên của ngươi thực ‌sự hỏng bét rồi.
Lang Tổ lông trắng phát ra tiếng cười già nua, bỗng nhiên mở to mõm sói.
Một tia sáng màu bạc bắn ra, thế đi như rồng, trong đó có một thanh Ngân Nguyệt Yêu Mâu.
Trên thân Mâu này có đủ loại tiên phủ bí triện lấp lóe, mũi mâu có tia sáng màu đỏ hiện ra, vậy mà không ngừng xé rách hư không, linh áp làm cho Đại Thừa họ Bộ biến sắc!
- Lão phu nghe nói, ngươi có một thức thần thông nghịch thiên, có thể nháy mắt chém giết Đại Thừa thất kiếp, vì sao không dùng?
Tổ Long cùng Phương Tịch không quan tâm những Đại Thừa kia từng đôi chém giết, nâng sự cảnh giác lên cao nhất.
Tổ Long nhìn qua Phương Tịch, mỉm cười hỏi thăm.
- Lúc nên xuất thủ đương nhiên sẽ xuất thủ.
Vẻ mặt Phương Tịch vô cùng ngưng trọng, Tổ Long quả thực là đối thủ mạnh nhất kể từ khi hắn tu tiên đến nay.
Luận thực lực, đã gần đến Chân Tiên, hoặc là Chân Tiên cấp một !
Đáng chết, ta luôn thích vượt cấp nghiền ép địch nhân, mà không phải gia tăng độ khó đâu...
Trong lòng hắn cười khổ một tiếng, cũng không vận dụng Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang, đương nhiên có chút lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận