Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 690: Thiên La Tán

"Tiếp theo chính là một vật đấu giá lâm thời thêm vào..."

Mặc Ngân Giao lệnh cho khôi lỗi bài một cái đồng hoàn ra.

Đồng hoàn này có phong cách cổ, mặt ngoài của đồng hoàn mơ hồ có cổ triện văn.

Lão đưa vào một tia pháp lực thì trên đồng hoàn lập tức bốc lên quỷ vân xanh sẫm dày đặc, ở trong đám mây còn có từng bạch cốt khô lâu qua lại, hàm răng trên dưới liên tục đóng mở phát ra tiếng vang trong vắt.

"Vạn Khô Hoàn... Giá khởi điển năm mươi khối linh thạch cực phẩm."

Mặc Ngân Giao nghiêm túc mở miệng.

"Lại là bảo vật ma đạo sao? Nghe nói muốn luyện thành bảo vật này thì phải thu gom đủ xương sọ của mười vạn tu sĩ tu hành có thành tựu, lại thu thập tinh huyết của ngàn vạn phàm nhân... Nhưng ngoài những thứ đó ra thì tài liệu cần thiết cũng tương đối bình thường, ít nhất giá rẻ hơn những thông linh chi bảo bình thường nhưng cuối cùng lại có thể luyện chế thành bảo vật cấp năm!"

"Địa giới gần đây cũng không nghe nói có rất nhiều phàm nhân và tu sĩ tử thương nên chắc là bảo vật do ma tu từ bên ngoài đến lâm thời bán đấu giá."

Rất nhiều tu sĩ sôi nổi mở miệng.

Ma bảo táng tận lương tâm như vậy nếu bị tu sĩ chính đạo phát hiện thì e là sẽ không nhịn được mà trảm yêu trừ ma.

Thảo nào trên danh sách đấu giá trước đó không có mà phải lâm thời gia tăng.

Nhưng sau một phen im lặng ngắn ngủi thì vẫn có tu sĩ sôi nổi ra giá.

Dù sao uy lực của Vạn Khô Hoàn này thật sự không thấp mà còn rẻ nữa!

Sau Vạn Khô Hoàn lại có vật phẩm lâm thời thêm vào.

Loại vật phẩm này thì hội đấu giá sẽ thu phí cao hơn, cũng đều là vật không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Nhưng rõ ràng Phương Tịch đã đánh giá thấp sự giàu có của tu sĩ ở đây.

Hắn âm thầm phỏng đoán, có lẽ là vì để cạnh tranh Hỗn Nguyên Thiên La Tán cuối cùng nên rất nhiều tu sĩ đều nhịn đau xẻ thịt, điên cuồng gia tăng tài lực của bản thân.

Dù sao nếu đến lúc đó dùng vật phẩm quy ra linh thạch thì hội đấu giá sẽ chỉ tính theo giá thấp nhất, còn không bằng đấu giá trước, sẽ có thể thu được nhiều linh thạch cực phẩm hơn.

Mặc Ngân Giao nhìn cảnh này, khóe miệng hiện ra sự vui vẻ.

"Vật đấu giá cuối cùng của hội đấu giá lần này - Hỗn Nguyên Thiên La Tán!"

Một lát sau, thần sắc Mặc Ngân Giao nghiêm túc, mở cấm chế của một hộp ngọc, lấy ra Thiên La Tán chỉ có một màu xanh thuần túy.

Trong một chớp mắt này, Phương Tịch chợt cảm thấy không khí trong hội trường đấu giá chợt vô cùng nặng nề.

Trong bóng tối không biết có bao nhiêu tu sĩ Mặc Môn hội tụ, từng tia thần niệm cảnh giác nhìn chăm chú lên diễn biến giữa hội trường.

Cơ Quan Thành súc thế chờ phát động, từng đại trận luôn ở vào trạng thái bán khởi động.

'Cơ Quan Thành Mặc Môn... Thành này chính là một món pháp bảo cùng loại với pháp khí nguyên thần, trong đó đã bỏ vào không biết bao nhiêu tâm huyết của tiền bối Mặc Môn... Lại ở trong tay vị môn chủ Mặc Môn này thì e là đã có thể đấu với Phản Hư...'.

'Cho nên dù tu sĩ Phản Hư như Tử Phong Linh Quân cũng phải tuân thủ quy tắc... Chuyện này còn có liên quan đến rất nhiều tu sĩ kiềm chế lẫn nhau...'.

Phương Tịch âm thầm suy nghĩ, hắn nhìn Mặc Ngân Giao đang thi triển Hỗn Nguyên Thiên La Tán, chỉ thấy Hỗn Nguyên Thiên La Tán dẫn động lực lượng ngũ hành, ngũ thải quang mang thay nhau lấp lóe, sau đó hóa thành một đoàn linh quang xanh nhạt, có linh áp kinh khủng tràn ra khiến một đám tu sĩ Hóa Thần kinh hồn bạt vía.

Từng đạo linh phù xanh liên tục lấp lóe trên mặt dù nhưng ở một chỗ trên mặt dù lại có một lỗ hổng to cỡ nắm tay, lỗ hỏng này bị cháy đen như thương tích do lôi hỏa gây ra.

"Mặc dù Hỗn Nguyên Thiên La Tán này đã không hoàn chỉnh nhưng uy năng phòng ngự bây giờ cũng rất khủng bố, chống đỡ pháp thuật ngũ hành là tốt nhất... Còn có công hiệu hóa lôi!"

Quang mang chợt lóe lên trong tay của Mặc Ngân Giao, một viên lôi châu hiện ra.

Viên lôi châu này xanh biếc, bên trong ẩn chứa một đám mây đen, còn có một cỗ thiên uy theo đó tản ra.

"Hóa Thần Lôi Châu? !"

Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì con ngươi chợt rút lại.

Uy năng của viên lôi châu này vượt xa các loại như Ma Âm Lôi, còn ẩn chứa thiên uy, có thể gây sát thương cho Nguyên Anh của tu sĩ!

"Lôi châu này do một vị tu sĩ đại năng đã thu lôi đình trong thiên kiếp, bỏ thêm nhiều loại tài liệu quý hiếm, cơ duyên xảo hợp mới luyện chế thành..."

Mặc Ngân Giao nhìn lôi châu trong tay, trên mặt chợt hiện lên vẻ đau thịt: "Bản môn cũng phải tốn số tiền lớn mới có thể lấy được mấy viên..."

Lão kháp quyết, một lớp quang mạc rất dày hiện lên, bao phủ đài đấu giá lại.

Ngay sau đó, Mặc Ngân Giao mở Hỗn Nguyên Thiên La Tán ra rồi chỉ vào lôi châu ở giữa không trung.

Ầm ầm!

Một tia lôi đình màu vàng xanh xuất hiện như mang theo uy của cửu thiên mạnh mẽ đánh xuống Hỗn Nguyên Thiên La Tán.

Cảnh tượng khiến tất cả tu sĩ đều phải trợn mắt há hốc mồm xuất hiện.

Trên Hỗn Nguyên Thiên La Tán hiện ra một tầng thanh quang lấp lánh, nó không ngừng thôn phệ lôi đình gần như thiên kiếp.

Một lúc sau, từng tia điện hộ không ngừng nảy lên, gào thét trên mặt Hỗn Nguyên Thiên La Tán... Cuối cùng tiên tán không còn.

Còn Mặc Ngân Giao ở dưới Thiên La Tán không những lông tóc không tổn hao mà ngay cả pháp lực cũng không vận dụng được bao nhiêu.

"Quả nhiên là bảo vật hóa lôi!"

Tử Phong Linh Quân cảm khái: "Bắt đầu đấu giá đi..."

Trên mặt của Mặc Ngân Giao hiện lên vẻ kỳ lạ, lão mở miệng nói: "Dựa theo yêu cầu của người bán, Hỗn Nguyên Thiên La Tán này không lấy linh thạch cực phẩm mà chỉ nhận dùng vật đổi vật!"

"Tài liệu cần thiết đều nằm trong ngọc giản, bây giờ khôi lỗi đã đưa đến tay của các vị."

Trong thạch thất, Phương Tịch nhìn thạch khôi lỗi bưng khay bước vào rồi cầm ngọc giản lên.

Hắn chỉ vừa đảo qua đã phái hít khí lạnh:

"Hóa Thần Linh Cao... Nghe nói sau khi tu sĩ Nguyên Anh viên mãn luyện hóa thì có thể gia tăng xác suất dẫn động thiên địa linh lực và thu nạp nhập thể, nó chính là linh dược phụ trợ đột phá bình cảnh Hóa Thần tốt nhất, cũng giống như lúc đột phá Nguyên Anh sử dụng Ngưng Anh Đan... Nếu có ba phần này thì có thể đổi được Hỗn Nguyên Thiên La Tán..."

"Minh Tâm Tịnh Niết Đan... có thể phụ trợ tu sĩ Hóa Thần trung kỳ đột phá cảnh giới hậu kỳ, chỉ cần một viên sẽ có thể đổi bảo vật này..."

"Đan dược thích hợp cho tu sĩ Hóa Thần tăng tiến pháp lực, số lượng yêu cầu thật sự kinh khủng..."

"Còn có các loại linh thảo vạn năm nếu đủ số lượng thì cũng có thể đổi..."

Chuyện này khiến Phương Tịch cảm thấy thế lực lấy Hỗn Nguyên Thiên La Tán ra cũng không thiếu linh thạch cực phẩm mà lại thiếu các loại đan dược, linh thảo...

...

"Lại không cần linh thạch cực phẩm..."

Trong lòng của mấy tu sĩ đã đấu giá bảo vật trước đó hối hận không thôi nhưng cũng chỉ có thể trách mình tham món lợi nhỏ.

Hơn nữa linh thạch cực phẩm đấu giá cũng nhiều, xem như miễn cưỡng an ủi tâm linh của bọn họ.

"Trên người bản nhân cũng có một phần Hóa Thần Linh Cao, không biết có thể châm chế không?"

Tử Phong Linh Quân mở miệng trước.

Mặc Ngân Giao gượng cười: "Trước đó người bán cũng đã nói rõ, đúng là có thể châm chước nhưng phải quy ra giá... Nếu tiền bối xuất một phần Hóa Thần Linh Cao này, lại đưa thêm một số linh dược vạn năm thì có thể giảm một phần ba... Trong Mặc Môn của ta cũng còn một phần Hóa Thần Linh Cao, nguyện ý bán giá phải chăng cho tiền bối."

"Minh Tâm Tịnh Niết Đan là loại đan dược đột phá cảnh giới rất hiếm có, giá trị phi phàm... Dù sao một vị tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ gần như có thể nghiền áp Hóa Thần sơ kỳ..."

Một tiếng nói lạnh lẽo vang lên.

"Nếu Hỗn Nguyên Thiên La Tán vẫn hoàn hảo thì e là giá trị của nó còn ở trên một viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan chính phẩm! Bây giờ chỉ yêu cầu Minh Tâm Tịnh Niết Đan đã giảm rất nhiều rồi."

Trong tiếng nói của Mặc Ngân Giao mang theo vẻ trịnh trọng: "Người bán đã đưa ra yêu cầu như vậy, tiền bối khiển trách cũng vô dụng..."

Lúc này Phương Tịch cũng nhìn ra, người bán Hỗn Nguyên Thiên La Tán này chắc là một vị tu sĩ Hóa Thần, tu vi khoảng Hóa Thần trung kỳ.

Đồng thời còn có tông môn hoặc là gia tộc nên mới cần linh vật Hóa Thần để phụ trợ đột phá cảnh giới.

Nếu những thứ này đều không có thì cũng có thể tiếp nhận lượng lớn đan dược tăng tiến pháp lực Hóa Thần hoặc linh thảo vạn năm.

'Lượng lớn đan dược tăng tiến pháp lực tu sĩ Hóa Thần sao?'.

Ngón tay của Phương Tịch liên tục gõ ngọc giản, thần sắc hơi cổ quái.

Nếu hắn nhơ không lầm thì với sản lượng luyện đan bây giờ của Cửu Châu giới, tích lũy trong tám mươi năm, ngoại trừ số hắn đã dùng và thượng cống cho Ngự Long Tông thì dường như cũng miễn cưỡng góp đủ số lượng...

"Như vậy thì hình như ta cũng có thể chen vào trong đó? Có ra tay hay không, dù sao đó cũng là một món bảo vật hóa lôi hiếm thấy, còn là cấp sáu, mặc dù không hoàn chỉnh..."

Phương Tịch thừa nhận, lúc này hắn rất động tâm.

Ngay sau đó hắn đã cưỡng chế đè ý nghĩ này xuống: 'Không được... Những tu sĩ Phản Hư kia ai cũng là hào phú, chỉ cần xoay sở một phen là chắc chắn có thể thỏa mãn yêu cầu, đến lúc đó sẽ tăng giá để cạnh tranh... Ta không thể nào cạnh tranh nổi.'.

'Mạo muội ra giá, ngoại trừ bại lộ sự giàu có của mình dẫn đến người ngoài ngấp nghe ra thì cũng không có tác dụng gì...'.

'Huống chi xuất ra lượng lớn Chân Huyết Đan, chẳng lẽ là ta điên rồi sao... Không thấy vết xe đổ của Hắc Thủy Tông sao?'.

Vừa nghĩ đến đây, hắn lập tức không còn tâm tư gì nữa, cứ yên lặng ngồi quan sát rất nhiều tu sĩ Phản Hư trang bức như vậy.

"Không biết người bán có nhận Chân Huyết Đan không?"

Một tiếng nói già nua chợt vang lên.

"Chân Huyết Đan?" Mặc Ngân Giao suy tư một phen rồi trả lời: "Đan dược này có thể tăng tiến pháp lực Hóa Thần nên đương nhiên thỏa mãn yêu cầu, chỉ là số lượng thì..."

"Ha ha, trong Ngự Long Tông ta sẽ thiếu Chân Huyết Đan sao?"

Người này cười ngạo nghễ: "Số lượng trong ngọc giản này tông ta hoàn toàn có thể thỏa mãn..."

Lời này vừa ra khỏi miệng thì Phương Tịch đã biết người này là cao tầng hơn cả Cầm Long Tử ở Ngự Long Tông.

Nói không chừng chính là tông chủ Ngự Long Tông!

Nhưng lúc này không biết tại sao sắc mặt của hắn lại tối sầm.

Mặc dù hắn vẫn luôn xén lông cừu của Ngự Long Tông nhưng nhìn lại thì Ngự Long Tông cũng luôn bóc lột sức lao động của hắn mà...

'Nhiều Chân Huyết Đan như vậy, nếu cuối cùng Ngự Long Tông thành, vậy thì Hỗn Nguyên Thiên La Tán này chính là ta mua cho Ngự Long Tông...'.

Lúc này Phương Tịch ghi tên Ngự Long Tông vào cuốn sổ nhỏ.

Nếu là thứ mà hắn giúp mua thì sau này đương nhiên hắn sẽ lấy về!

"Bản nhân ra một viên Minh Tâm Tịnh Niết Đan thứ phẩm!"

Tiếng nói lạnh lùng trong trẻo trước đó mở miệng, mang theo vẻ tức hổn hển.

Tử Phong Linh Quân cũng thở dài: "Bản nhân ra một phần Hóa Thần Linh Cao, cộng thêm linh dược vạn năm..."

Bầu không khí của hội đấu giá lập tức rất căng thẳng.

Ba vị tu sĩ không ngừng đấu giá, ném ra ngoài từng đan dược, linh thảo... Khiến tu sĩ Hóa Thần cũng phải đỏ mắt.

Phương Tịch lại đứng dậy rời khỏi hội trường đấu giá.

Lửa của buổi đấu giá này hơi lớn rồi, hắn sợ chút nứa đánh nhau, máu tươi lan đến chân mình thì không tốt.

Quân tử không đứng ở dưới bức tường sắp đổ, chỗ tốt của hội đấu giá lần này đã lấy được, vốn dĩ hắn cũng không hi vọng xa vời lấy được Hỗn Nguyên Thiên La Tán...
Bạn cần đăng nhập để bình luận