Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 341: Lão gia gia

"Chuyện này liên quan quá lớn... Xin đạo hữu để ta cân nhắc một thời gian rồi sẽ trả lời chắc chắn với đạo hữu."

Phương Tịch hơi động tâm, lại hơi đấu tranh, chợt trả lời.

"Ha ha... Chuyện này là đương nhiên, lão phu định ở lại Long Ngư Đảo đến khánh điển Kết Đan của đạo hữu, khi đó đạo hữu trả lời chắc chắn cho ta là được..."

Đương nhiên Trương Trúc Thịnh biết lực hấp dẫn của linh mạch cấp ba đối với tu sĩ Kết Đan, bởi vậy y không vội, trả lời ổn thỏa.

"Ừm, người đâu, đi chuẩn bị động phủ cho các vị đạo hữu Huyền Thiên Tông..." Phương Tịch đứng dậy, tiễn bọn Trương Trúc Thịnh đi.

Ánh mắt hắn nhìn Triển Đồ đi sau cùng, thần thức truyền âm qua.

Thân thể Triển Đồ khẽ run lên, rồi như không có việc gì đi sau lưng mọi người.

Đêm khuya.

Một bóng người đến bên ngoài Trường Thanh Các, cấm chế bên ngoài lâu các lấp lánh huỳnh quang, vậy mà không ngăn cản người này, mặc y tiến vào trong.

Trong lầu các đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng gương mặt của người nọ, quả nhiên là Triển Đồ!

Triển Đồ hít sâu, áp chế sự bất an trong lòng bước lên đỉnh Trường Thanh Các.

"Triển tiểu hữu, cuối cùng ngươi đã đến rồi..."

Phương Tịch đang đứng chắp tay ở bên cửa sổ, như đang ngắm sao trời, thấy người này, lập tức cười.

"Không dám nhận ưng hô tiểu hữu, tiền bối trước đó thần thức truyền âm, đêm khuya cho gọi, không biết có chuyện gì?"

Triển Đồ hành lễ trước, trong ngực lại dán tấm Tung Địa Kim Quang Phù kia.

Thế nhưng thứ này cũng không mang đến cho y chút cảm giác an toàn nào.

Dù sau đứng trước mặt y là một vị Kết Đan lão tổ, hơn nữa còn là một vị Trận Pháp Sư cấp ba!

Ở trong đại trận của đối phương, chay bao xa cũng vô dụng.

"Chuyện gì sao? Cũng đơn giản... Ta muốn gặp người trên người của ngươi!"

Phương Tịch nhìn Triển Đồ, nói một câu khiến thần sắc y đại biến.

"Người nào? Vãn bối không hiểu tiền bối đang nói cái gì..."

Triển Đồ lui liền mấy bước, một tay chế trụ linh khí tấm thuẫn, một tay khác thò vô thức sờ trên ngực.

"Triển tiểu tử... Đừng kích động..."

Giọng nói của lão quỷ truyền đến: "Bây giờ ngươi là cá trong chậu, chạy không thoát, không ngại để ta tâm sự với người này..."

Triển Đồ hít sâu, nhìn Phương Tịch, thần sắc cũng trở nên rất phức tạp, chợt kháp quyết, một tầng hôi vụ bao phủ gương mặt y.

Y nhắm hai mắt lại, cả người như lâm vào trạng thái chợp mắt.

Một khắc sau, khi đôi mắt này mở ra lần nữa, lại mang theo một loại quang mang vàng óng.

Phương Tịch đối mặt với đôi mắt này, trong nháy mắt cảm thấy trong lòng trống rỗng, không khỏi nghiêm nghị: "Không biết... Nên gọi tiền bối thế nào?"

"Ha ha... Bản tọa đã là một đạo tàn hồn, tên ở quá khú không cần nhắc lại, ngươi gọi 'lão quỷ' là được..."

Một giọng nói khàn khàn, khô khốc từ trong miệng Triển Đồ truyền ra.

"Lão quỷ tiền bối, không phải là... Quỷ tu chứ?"

Thần sắc Phương Tịch khẽ động: "Đến từ... Phỉ Thúy Đảo Cửu Diệp Phái sao? Dù sao ta tiếp xúc với người này nhiều lần trước cũng không phát hiện có gì không đúng, cũng là lần hội trao đổi kia, lúc hắn từ trong di tích trở về mới có chút khác thường..."

Nhắc đến chuyện này, lão quỷ cũng hỏi buồn bực: "Lão phu nhìn nhầm... Mặc dù năm đó cảm thấy trận pháp của Long Ngư Đảo này có chút thú vị, nhưng không ngờ vậy mà đã đến cấp ba, thậm chí còn thường xuyên mở ra toàn bộ uy năng... Kỳ tài tu tiên giới sao mà nhiều vậy..."

Nếu như lão sớm phát hiện huyền bí của Cửu U Huyền Mộc Đại Trận thì chắc chắn sẽ không để Triển Đồ tham gia hội giao dịch và chuyện sau đó.

Dù tham gia, cũng sẽ thu liễm khí tức, không thường xuyên truyền âm với Triển Đồ, từ đó bị nhìn ra sơ hở.

Đáng tiếc, người này ở trước mặt Trương lão tổ thì cẩn thận nhưng lại khinh thường Phương Tịch lúc Trúc Cơ, bởi vậy ngã một cú lộn nhào.

"Ha ha... Tiền bối vẫn chưa trả lời vấn đề của bản nhân."

Đôi mắt Phương Tịch lãnh triệt.

Kẻ cao nhất Cửu Diệp Phái chỉ là Kim Đan, đến bây giờ cũng chỉ còn lại một sợi tàn hồn, chỉ có thể thi triển phụ thân thuật sống nhờ trên người của Triển Đồ, hắn có trận pháp tương trợ, đương nhiên không chút sợ hãi.

Dù vạn nhất đánh không lại cũng có thể chạy trốn...

"Ta không phải người không phải quỷ, cũng không phải quỷ tu, chỉ là một sợi tàn hồn của Cửu Diệp Phái mà thôi..." Lão quỷ mượn thân thể của Triển Đồ trả lời, trên mặt như có đeo một cái mặt nạ bằng mê vụ, chỉ có hoàng mang nhấp nháy ở đôi mắt.

"Vậy mà có thể sống lâu thế sao?"

Phương Tịch rất kinh ngạc, nếu không phải quỷ tu, hồn phách của tu sĩ sao có thể kéo dài lâu như vậy?

"Chẳng qua là nhờ một món dị bảo, lại thi triển bí pháp phong ấn bản thân mà thôi... Dù bên ngoài trôi qua ngàn năm, vạn năm nhưng đối với ta chỉ tương đương với ngủ một giấc..."

Lão quỷ cười ha hả nói.

"Tiền bối sống nhờ người này, không phải là muốn chiếm thâm thể của người này, thậm chí... Đoạt xá chứ?" Phương Tịch thăm dò.

Mặc dù tu tiên giới công nhận, Nguyên Anh đoạt xá mới là tốt nhất, hơn nữa còn là cách có di chứng nho nhỏ.

Nhưng bất luận chính đạo hay ma đạo đều có rất nhiều bí thuật, sau khi trả giá lớn thì có lẽ tu sĩ Kim Đan cũng có thể làm được hiệu quả như đoạt xá!

Chỉ là loại đoạt xá này, đa phần điều kiện rất ngặt nghèo, còn có di chứng rõ ràng.

Chỉ có luyện thành Nguyên Thần Anh Nhi, mới có thể tùy ý đoạt xá, thậm chí thi giải chuyển thế, có thể gọi là bậc đại thần thông! Chính vì vậy, muốn luyện thành Nguyên Anh, không những rất khó khăn mà còn rất nhiều kiếp số.

Tỉ như Nguyên Anh Lôi Kiếp và Tâm Ma kiếp!

Còn ngưng kết Kim Đan, nhiều nhất cũng chỉ xuất hiện chút thiên tượng, ngoài ra không có lôi kiếp gì, cũng không có Tâm Ma kiếp số gì đó tồn tại.

Bởi vậy có thể thấy được, bước vào Nguyên Anh, mới xem như thật sự bước vào cánh cửa nghịch thiên trường sinh!

Cái gọi là các loại kiếp số, lôi kiếp chăng qua là do giới này tạo ra để hạn chế thủ đoạn của tu sĩ.

Không để thiên địa chủ động đến hạn chế ngươi thì sao có thể gọi là nghịch hành thành tiên?

Ở thời kỳ Thượng Cổ, cũng phải ngưng kết Nguyên Anh mới tính thật sự bước vào đại môn tu sĩ cao giai!

Suy nghĩ Phương Tịch tung bay, trong nháy mắt hắn đã liên tưởng đến rất nhiều, nghe lão quỷ trả lời: "Không... Thân này của lão phu, căn bản là không có cách nào đôạt xá, chỉ muốn mượn người này hoàn thành một số tâm nguyện... Chơ sau khi tâm nguyện hoàn thành, vẫn phải tán đi hồn phách, quy về thiên địa, hi vụng có thể trùng nhập luân hồi..."

"Thì ra là vậy!"

Phương Tịch cũng không nói tin hay không tin, chỉ âm thầm câu thông đại trận và bản mạng pháp bảo, nhìn chằm chằm lão quỷ, pháp lực trong Kim Đan giương cung mà không phát.

"Không biết đạo hữu cần gì?"

Quang mang trong mắt của lão quỷ nhấp nháp vài cái lại chợt mở miệng.

"Thật không giấu gì, không biết đạo hữu có công pháp Khô Vinh Quyết sao Nguyên Anh không?"

Phương Tịch thở dài nói.

"Ha ha... Thì ra ngươi tu luyện tuyệt học chí cao của bản phái, trong tay của lão phu không những có công pháp Khô Vinh Quyết Nguyên Anh, thậm chí Hóa Thần thiên sau đó cũng có!"

Lão quỷ cười ha ha, khẩu khí to đến đáng sợ.

"Khô Vinh Quyết lại là do tu sĩ Hóa Thần sáng tạo sao?" Phương Tịch thật sự giật mình.

"Đương nhiên, đạo hữu có biết căn cơ của Cửu Diệp Phái ta không?"

Lão quỷ đứng chắp tay, phong phạm như cao nhân một phái.

"Ta chỉ biết Cửu Diệp Phái chính là bá chủ vùng địa khu này của Việt Quốc, còn lại xin chỉ giáo..."

Đối phương đã muốn diễn thì Phương Tịch cũng đành bất đắc dĩ phối hợp một chút, dù sao cũng không tốn tiền, còn có thể nghe được rất nhiều chuyện bí ẩn.

"Hừ! Thời kỳ Thượng Cổ... Phiến đại lục này cũng không gọi là Nam Hoang, thậm chí trung tâm giới này, tu sĩ đại thần thông không nói khắp nơi đều có thể thấy được những cũng tuyệt không hiếm thấy, Cửu Diệp Phái ta bắt nguồn xa, dòng chảy dài, tổ sư đã từng bái nhập tông môn lớn nhất của mảnh đại lục này - Thanh Đế Sơn, sau đó mới đến cổ Việt Quốc khai chi tán diệp, sáng lập Cửu Diệp Phái!

"Khô Vinh Quyết này chính là công pháp mà tổ sư mang từ Thượng cổ Thanh Đế Sơn ra... Nghe đồn rằng, Thanh Đế Sơn rất khó lường, năm đó đời đời có tu sĩ Hóa Thần tọa trấn, thậm chí truyền thừa của nó còn đến từ tiên nhân, chính là đạo thống thật sự của tiên nhân!"

"Đạo thống tiên nhân tiên giới!"

Phương Tịch xuất hiện sự nghi hoặc: "Chẳng lẽ thời thượng cổ, tiên giới có thể giao lưu với thế giới của chúng ta sao?"

"Đương nhiên là có thể... Thần thông của bậc đại thần thông thượng cổ còn hơn xa tưởng tượng của người, năm đó lưỡng giới giao lưu, cũng không phải là chuyện gì quá khó, hơn nữa còn nghe đồn có Trích Tiên hàng thế nữa mà..."

Lão quỷ nói: "Về phần Tiên giới, cách gọi chính xác phải là - Địa Tiên giới! Không nên hỏi ta vì sao, trong bút ký của lão tổ tông viết như vậy."

"Địa Tiên giới? Chẳng lẽ trên nữa còn có một cái Thiên Tiên giới sao?"

Phương Tịch sờ cằm, cười như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Có lẽ vậy... Tóm lại ngươi cũng đã biết, bộ công pháp kia có lai lịch to đến đáng sợ, đồng thời có Hóa Thần thiên... Ha ha, nếu ngươi tu luyện đến Hóa Thần viên mãn, nói không chừng còn có thể bạt trạch phi thăng, tiến vào trong Địa Tiên giới, trở thành tiên nhân thật sự."

Lão quỷ cười tủm tỉm nói.

"Các hạ ném ra ngoài nhiều bí văn không rõ thực hư như vậy, là tự nâng giá trị bản thân... Chúng ta cũng không cần ra vẻ như vậy."

Mặt Phương Tịch chợt lạnh như tiền: "Tại hạ cần phần sau công pháp Khô Vinh Quyết Nguyên Anh, không biết làm sao đạo hữu mới bằng lòng giao dịch?"

"Nói sớm không phải tốt hơn sao?"

Giọng nói của lão quỷ cũng trơ nên vô cùng bình tĩnh: "Công pháp này chính là truyền thừa chí cao của Cửu Diệp Phái, tinh diệu vô cùng, trong đó còn có rất nhiều chỗ quan trọng chỉ truyền miệng, ngọc giản công pháp lưu truyền bên ngoài... Ha ha, trong đó thiếu rất nhiều chỗ quan trọng, nếu đạo hữu tu luyện đến cảnh giới cao thâm sẽ phát hiện lúc tu luyện có thêm rất nhiều chướng ngại, rất có khả năng sẽ bị vây trong bình cảnh nào đó không thể nào tấn cấp, những quan ải bí truyền này lão phu đều có thể dốc túi truyền thụ... Mà đạo hữu cũng chỉ cần trả lại một hứa hẹn là được.

"Hứa hẹn gì?"

Phương Tịch hỏi ngược lại.

Trong lòng của hắn đã cảm thấy lai lịc của Khô Vinh Quyết này quá lớn, liên quan quá lớn... Chó chút muốn vứt đi, chuyển tu Thanh Mộc Trường Sinh Công.

Dù sao chỉ cần hắn làm gì chắc đó thì ngưng kết Nguyên Anh cũng không vấn đề già, sao phải mạo hiểm như vậy chứ?

Nếu lão quỷ này muốn hắn phát lời thề tâm ma gì đó thì Phương Tịch cũng chuẩn bị từ chối.

Nhưng chỉ là hứa hẹn, cũng không ngại xem thử trong hồ lô của lão quỷ này bán thuốc gì?

"Ta cần đạo hữu ở lúc Kết Đan hậu kỳ cùng ta đến một di tích, lấy một món đồ!"

Lão quỷ cười ha hả nói: "Vì tỏ thành ý, trước tiên lão phu có thể đưa Nguyên Anh thiên của công pháp Khô Vinh Quyết, có thể tu luyện một mạch đến Nguyên Anh hậu kỳ... Còn bổ sung rất nhiều bí thuật và bí quyết luyện công!"

"Ồ?" Lần này Phương Tịch thật sự kinh ngạc: "Đạo hữu lại tín nhiệm ta như vậy sao?"

"Đạo hữu xem thử là biết."

Quỷ thần cười thần bí, lấy một cái ngọc giản ra, lạc ấn thần niệm trong đó rồi ném cho Phương Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận