Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 88: Ngẫu nhiên gặp (2)

Phương Tịch nhìn theo tên oan đại đầu này rời đi, còn có chút tiếc nuối.

'Biết sớm như vậy, đã mang da của Biến Sắc Long đều bán đi là tốt rồi... Đáng tiếc, bây giờ lại lấy ra thì hơi chói mắt.'.

Yêu thú Biến Sắc Long hắn đã giao cho Địch Thất xử lý, nếu bây giờ lại bán da thì sẽ có thể bại lộ thân phận.

Lại nói, da của yêu thú này có mang theo đặc thù, Phương Tịch càng muốn để lại cho bản thân dùng hơn.

Đang lúc hắn nhìn theo Trần Bình rời đi, bất chợt khóe mắt liếc qua thoáng nhìn thấy một vệt thanh ảnh.

Đôi mắt Phương Tịch hơi rung, bất chợt lại như không có chuyện gì vẫn tiếp tục thu dọn hàng rồi rời đi...

Mãi đến lúc rời khỏi phường thị, hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm: "Vậy mà lại là Tư Đồ Thanh Thanh... Cô ấy đang theo dõi Trần Bình sao?"

"Chẳng lẽ... Người mà cô ấy điều tra là Trần Bình chứ không phải là ta?"

"Trước đó ta đã suy nghĩ nhiều rồi sao?"

"Không đúng... Tư Đồ gia lại chú ý Trần Bình để làm gì? chẳng lẽ muốn lôi kéo đối phương, hay là trực tiếp bắt về, xem như một công cụ nhân? Không đúng... Loại đãy ngộ này Trần Bình còn chưa hưởng thụ được, trừ phi hắn có thể đột phá phù sư nhị giai, nhưng chuyện này làm sao có thể?"

Phương Tịch bật cười, tiện tay thiêu hủy quần áo, đổi thành trang phục của Linh nông, trở về nhà tiếp tục tu luyện.

Con đường tu luyện, quý ở kiên bền bỉ.

Dù là tốc độ Luyện Khí mỗi ngày của hắn như ốc sên, nhưng cũng không thể xao nhãng.

'Bây giờ đã có linh thạch, ngay mai có nên đi mua vài viên đan dược để phụ trợ tu luyện hay không?'.

Lúc đả tọa tu luyện, trong đầu Phương Tịch hiện ra một ý niệm: 'Nhưng chuyện này dường như cũng không đáng... Linh thạch trên người ta đủ để mua vài viên đan dược thích hợp cho thể tu như là Khí Huyết Đan... Nếu có đan dược phụ trợ thì võ đạo của ta sẽ tăng lên nhanh hơn, nếu ta tu luyện võ đạo đạt đến Luyện Thể tầng ba thì bất luận là bán thịt hay mua bán những thứ khác cũng sẽ yên tâm hơn, tích lũy linh thạch cũng nhanh hơn. Sau đó lại mua linh đan để tu luyện, dường như càng có hiệu suất hơn, lại có thể tăng chiến lực.'.

Tăng chiến lực!

Phương Tịch cảm giác được thời điểm mây đen sắp kéo đến, lý do này càng mạnh mẽ hơn.

Dù sao, bảo mạng mới là ưu tiên hàng đầu!

Hôm sau.

Phương Tịch thức dậy thật sớm, hắn không để ý đến nữ tu sát vách chào hỏi mà một mạch đi đến phường thị.

Bách Luyện Phường.

Vừa bước vào, Phương Tịnh đã cảm nhận được một cỗ hỏa lãng xông vào mũi.

Bách Luyện Phường là cửa hàng chế tác pháp khí lớn nhất trong phường thị Thanh Trúc Sơn, nhưng nhìn qua cửa hàng này lại vô cùng giản dị tự nhiên.

Phía trước là quầy hàng bán pháp khí, phía sau thì có rất nhiều lò, mười tên Luyện khí học đồ dưới sự dẫn dắt của sư phụ mà đang thử luyện chế, tu bổ pháp khí.

"Vị đạo hữu này có phải đang muốn mua pháp khí hay không?"

Một vị thợ rèn, cánh tay để trần, gương mặt đỏ bừng, khách khí hỏi hắn.

"Ta muốn chế một kiện pháp khí!"

Phương Tịch trả lời, rồi lấy ra tấm da của Biến Sắc Long: "Mặc dù cấp độ của con yêu thú này không cao, nhưng nó am hiểu ẩn giấu thân hình, tại hạ muốn dùng tấm da này làm tài liệu để chế tạo một kiện pháp khí đặc thù thích hợp ẩn thân!"

"Thì ra là thế, xin mời vào trong, ta đi tìm Cổ sư phụ!"

Thợ rèn dẫn Phương Tịch bước vào một gian phòng khách, không được bao lâu, cửa phòng đẩy ra, một lão giả tóc hoa râm bước vào: "Lão hủ Cổ Điền, có phải vị đạo hữu này muốn chế tạo pháp khí đặc thù phải không?"

"Đúng vậy!" Phương Tịch gật đầu.

Cổ Điền quan sát trên dưới tấm da yêu thú, rồi lấy ra một kiện pháp khí kỳ quá kiểm tra cả nữa ngày, lúc này lão mới gật đầu rồi lại lắc đâu: "Da yêu thú này phẩm giai bình thường, phòng ngự bình thường... Cũng may vẫn còn tương đối hoàn chỉnh, có thể khắc họa pháp trận, các hạ có yêu cầu gì không?"

"Phẩm cấp pháp khí không cần cao, ta chỉ cần hạ phẩm là được. Đối với lực phòng ngự ta cũng không có yêu cầu gì..." Phương Tịch nói: "Chủ yếu là phương diện ẩn tàng thân hình, ta muốn làm được tốt nhất, tốt nhất là cho dù phàm nhân có làm cách gì cũng không thể phát hiện được... Về phần Linh Nhãn Thuật của tu sĩ dò xét thì ta không có yêu cầu."

Dù là Cổ Điền gặp được khách nhân kỳ hoa đã rất nhiều, nhưng cũng bị yêu cầu của Phương Tịch chấn động không nhẹ: "Cho nên... Đây là một kiện pháp khí chuyên nhắm vào phàm nhân hay sao?"

Loại pháp khí mà tu tiên giả chỉ cần liếc mắt sẽ thấy, quả thật là vũ nhục tay nghề của lão rồi!

Lúc này Phương Tịch mới lộ ra chân tướng: "Cho nên... Không cần gia nhập thêm vật liệu trân quý gì, cũng không cần trận pháp đặc thù gì... Có thể được tính rẻ một chút hay không?"

Pháp khí hạ phẩm trong phường thị Thanh Trúc Sơn có giá khoảng mười khối linh thạch, trung phẩm và thượng phẩm thì từ vài chục đến hơn trăm linh thạch.

Nhưng mà phái khí đặc thù làm theo yêu cầu phải đắt hơn một chút, cho dù chỉ là hạ phẩm pháp khí.

Lập tức Cổ đại sư không còn gì để nói, sau đó lão mới mở miệng: "Có thể, lấy người mười lăm khối hạ phẩm linh thạch, trước giao tiền đặt cọc là năm khối linh thạch, ký khế ước đi..."

Từ khi Bách Luyện Phường thành lập đến nay, điều là cửa hàng rất có uy tín.

Đồng thời, sau khí ký kết khế ước xong có thể đảm bảo không để lộ bí mật.

Đối với Phương Tịch mà nói đương nhiên chuyện này hắn cầu còn không được.

Sau khí truyền một tia pháp lực vào một thức hai phần khế ước, Phương Tịch giao năm khối linh thạch rồi rời khỏi Bách Luyện Phường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận