Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 761: Đề nghị thành hôn

Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày đêm.
Quỷ Phủ Tôn Giả và Đồ Ma Tôn Giả làm nhân viên phụ trợ, sắc mặt họ đều hơi tái nhợt, đây là do thiên địa linh khí ở xung quanh đã bị hấp thu hầu như không còn nên vậy.
Hoàng hôn ngày thứ năm mươi.
Ầm ầm!
Lò luyện cương thiết oanh minh, mùi thuốc nồng nặc tỏa ra.
Trên bầu trời, nhật nguyệt đồng huy.
Trong lò đan như có một vầng Thái Dương và một vầng Thái Âm bay lên.
Hai vầng sáng hợp lại vào giữa rồi chợt hóa thành một viên đan dược do nhật nguyệt kết hợp hơi trong suốt.
"Lưỡng Nghi Phá Hư Đan!"
"Vậy mà chỉ một lần đã thành!"
Phương Tịch đánh pháp quyết thu đan, vừa nắm viên đan hoàn này trong tay thì cảm thấy bàn tay cũng nặng hơn.
Viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan này lại nặng như vậy.
"Không hổ là kim đan thượng cổ!"
"Nếu tu sĩ Nguyên Anh trở xuống uống nhầm đan dược này thì e là không ruột thủng bụng nát thì cũng lập tức bị kinh khí khủng bố khiến bạo thể..."
Cảm nhận được trọng lượng nặng trĩu trong tay thì Phương Tịch không khỏi cảm khái: "Hơn nữa... Đan độc cũng rất khủng bố."
Kim đan vốn cũng không phải cho phàm nhân phục dụng mà chỉ có tu tiên giả cấp cao, dùng chân hỏa trong cơ thể dung luyện mới có thể từ từ hấp thu dược tính của nó.
'Có viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan này thì xem như ta đã chuẩn bị đột phá Phản Hư đủ rồi...'.
Phương Tịch vốn định đến đây dừng tay nhưng khi thấy ánh mắt khao khát của hai vị Hóa Thần Tôn Giả là Quỷ Phủ và Đồ Ma thì hắn nhịn không được mà cười lên: "Thôi được... Luyện chế hết hai phần tài liệu còn lại luôn đi!"
...
Mấy tháng sau!
Yêu Nguyệt Tiên Thành, Địa Tiên giới.
Động phủ trên đảo giữa hồ.
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch đã xuất hiện trong mật thất.
"Lần này luyện đan được không ít chỗ tốt..."
Nhớ lại quá trình luyện đan lần này thì Phương Tịch cũng không khỏi cảm khái.
Hắn xuất thủ ba lần, luyện chế thành công hai viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan!
Xác suất thành công này đã xem như không tệ, đạt đến tiêu chuẩn Luyện Đan Sư cấp sáu.
Đây dĩ nhiên không phải bởi vì kỹ nghệ luyện đan của hắn cao siêu mà là vì hắn có toàn bộ Cửu Châu giới làm hậu thuẫn, lại chia trình tự luyện đan thành những bước nhỏ.
Đương nhiên Phương Tịch sẽ lấy đi một viên có đan độc ít nhất, một viên còn lại thì làm thù lao cho toàn bộ Cửu Châu giới.
Dù sao hai người Quỷ Phủ và Đồ Ma cách cảnh giới Hóa Thần viên mãn còn một đoạn rất xa, cũng không cần phải vội xác định viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan kia sẽ thuộc về ai.
Hắn trầm ngâm một phen rồi nhìn mấy thứ trước mặt:
"Thiên Tâm Dịch... Có thể ứng phó một chút Tâm Ma Kiếp lúc Phản Hư."
"Tam Khí Hợp Nhất Tiên Nguyên, Chân Ma, Thiên Yêu Khí cũng đã thu gom đủ!"
"Ngoài ra còn có một viên Lưỡng Nghi Phá Hư Đan để giữ gốc..."
"Về phần đại thiên kiếp sau khi đột phá... Còn có Hỗn Nguyên Thiên La Tán ngăn cản."
"Đương nhiên càng mấu chốt hơn ta chính là Vạn Cổ Trường Thanh Thể, có trợ lực rất lớn với đột phá Phản Hư!"
Vạn Cổ Trường Thanh Thể ở hạ giới được ca tụng là thể chất nhất định thành tiên nên đương nhiên sẽ có chỗ đặc thù!
Tuy nhiên đối với tu sĩ hạ giới thì Phản Hư đã là tiên nhân rồi.
Nghĩ đến đây, Phương Tịch bước ra khỏi mật thất.
Hắn hóa thành dáng vẻ của lão tổ Vương gia, mặc một bộ trường bào xanh, trong tay vê phật châu, nhàn nhã dạo bước trên đảo.
Làm tu sĩ Hóa Thần nên một lần bế quan từ mấy chục năm đến hơn trăm năm cũng rất bình thường.
Hắn chỉ 'bế quan' một đoạn thời gian rất ngắn nên tất cả mọi thứ trên đảo vẫn như cũ.
Thậm chí Phương Tịch còn nhìn thấy những linh dược viên mới khai khẩn gần đây.
Đây đều là Vương Linh Ứng bận trước bận sau chạy xuống.
Dù sao làm động phủ của tu sĩ Hóa Thần nên linh khí trên đảo giữa hồ rất dồi dào, dù những linh mạch lan ra xung quanh cũng không tệ nếu tận dụng tốt thì có thể được không ít thu nhập.
Bây giờ Vương Linh Ứng đã gần như trở thành đại quản gia của Phương Tịch, vì hắn mà bận trước bận sau.
Đương nhiên Phương Tịch biết người này suy nghĩ gì trong lòng.
Lão tổ Vương gia không còn nhiều thọ nguyên, nếu sau này tọa hóa thì chẳng phải đảo giữa hồ sẽ là của y sao?
Quản lý sản nghiệp của mình nên đương nhiên y sẽ hết sức để tâm.
"Chủ nhân..."
Một vòng nước xoáy xuất hiện trong hồ nước.
Sau đó thân ảnh Tiểu Huyền Quy từ trong nước xông ra.
Từ sau lần trước đương nhiên Phương Tịch không tiện mang Tiểu Huyền Quy theo đến Tam Giới Sơn hoặc hạ giới nên đã thả nó vào trong hồ nước.
Bây giờ Tiểu Huyền Quy lại to lớn hơn không ít, nhìn lại nó đã to bằng tấm thớt, hoa văn thần bí trên mai nó càng phức tạp hơn.
Đầu của nó cũng càng dữ tợn hơn nhìn hơi giống với đầu của Giao Long.
Lúc này nó phát ra tiếng cười vui sướng: "Chủ nhân... Trước đó tiểu Vương tìm ngài, nó là tiểu Mã đã về rồi..."
"Tiểu Vương?"
Phương Tịch hơi kinh ngạc rồi chợt hiểu ra, đây là biệt danh mà Tiểu Huyền Quy đặt cho Vương Linh Ứng.
Còn tiểu Ma không hề nghi ngờ chính là Mã tiên tử kia...
"Trước đó rất nhiều Hóa Thần của Mã gia ra ngoài, bây giờ cuối cùng đã trở về rồi sao?"
Phương Tịch trầm ngâm một phen, chuyện lớn như vậy thì ít nhất hắn cũng phải viết thư hỏi thăm một chút.
Lúc này hắn viết một phong thư, lệnh Tiểu Huyền Quy mang đến cho Vương Linh Ứng bảo Vương Linh Ứng gửi đi.
Lúc trước khi Mã gia vẫn chưa xảy ra chuyện thì Mã tiên tử đã rất thân thiết với Vương Linh Ứng, sau này chuyện tất cả lão tổ Hóa Thần của Mã gia đều đi ra ngoài bị lộ, Vương Linh Ứng còn từng đến giúp đỡ nên quan hệ của hai người phải khá thân thiết mới đúng.
Gửi thư cho đối phương, còn có thể tạo cơ hội cho Vương Linh Ứng.
Phương Tịch không khỏi thầm khen mình, người lớn tuổi quả nhiên rất thích làm Nguyệt lão xe tơ hồng...
Về phần bản thân hắn?
Bây giờ hắn đã có được tài nguyên quan trọng, chính là lúc bế quan thử đột phá Phản Hư, ai còn kiên nhẫn đi lá mặt lá trái với tu sĩ Hóa Thần chứ?
Mấy ngày sau.
"Chủ nhân, chủ nhân, có thư của ngài... Tiểu tiểu Vương gửi lại!"
Tiểu Huyền Quy tiến vào cấm chế của động phủ, nó thu nhỏ thân hình thành một con lục mao quy cỡ bàn tay để lấy lòng, trong miệng còn ngậm một phong thư không xê xích với nó bao nhiêu.
'Sao lại thành tiểu tiểu Vương rồi?'.
Phương Tịch tiếp nhận thì đã ngửi được một mùi thơm nhàn nhạt trên đó.
Lúc này hắn nhớ lại, mùi thơm này hình như là phấn hương mà Mã tiên tử thích dùng nhất.
"Thì ra là hồi âm của Mã gia, thật sự quá khách khí... Nhưng nói không chừng chuyện tốt của Vương Linh Ứng sắp đến, Hóa Thần thành công, lại tìm được mỹ kiều thê, vận khí này thật sự không tệ."
Phương Tịch cười rồi mở cấm chế trên thư ra, đọc lướt qua.
Rất nhanh, ánh mắt của hắn đã hơi trịnh trọng.
Theo như trong thư thì tu sĩ Hóa Thần của Mã gia xuất động tập thể là để hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng của Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Thế nhưng... Đã thất bại rồi!
Sự hung hiểm trong nhiệm vụ này, thậm chí còn khiến lão tổ Mã gia trực tiếp vẫn lạc, một vị tu sĩ Hóa Thần còn lại cũng bị trọng thương.
Mã tiên tử vất vả lắm mới mang theo thương thế mà trở về Yêu Nguyệt Tiên Thành, người này lập tức bế quan.
Nói cách khác, Mã gia bây giờ chỉ còn một chiến lực Hóa Thần ở bên ngoài.
Nếu chỉ như vậy thì Phương Tịch cũng chỉ tỏ chút thương tiếc, tặng một phần điện lễ tỏ chút lòng thành thì cũng qua.
Nhưng cuối cùng vị Mã tiên tử này cũng không đưa ra đề nghị kiểu như bắt Vương Linh Ứng ở rể mà lại mơ hồ có ám hiệu.
"Vậy mà muốn kết thành đạo lữ với lão tổ Vương gia?"
Phương Tịch nhịn không được mà cười lên, Mã tiên tử này không khỏi quá suy nghĩ viển vông rồi.
Hắn chợt hiểu ra.
Vương Linh Ứng được xem trọng ở tương lai nhưng đó cũng là chuyện tương lai.
Bây giờ Mã gia cần ít nhất chiến lực Hóa Thần hậu kỳ để giữ tình cảnh!
Mà so với những người cạnh tranh không có ý tốt khác thì căn cơ nông cạn của Vương gia lại trở thành ưu điểm! Không đến mức sẽ thôn tính Mã gia!
Chọn từ hai người trong Vương gia, lão tổ Vương gia Hóa Thần hậu kỳ vậy mà trổ hết tài năng!
'Chẳng lẽ là cảm thấy tu vi ta cao thâm, lại sắp đến đại hạn, sau khi lợi dụng xong sẽ có thể tọa hóa, bớt không biết phiền phức đó chứ?'.
Phương Tịch sờ sờ cái cằm.
Mặc dù hắn không biết Mã tiên tử có luyện công tẩu hỏa nhập ma mới đưa ra đề nghị này hay không nhưng đương nhiên hắn sẽ xin miễn cho kẻ bất tài này.
Lúc này hắn quay đầu nhìn vẻ mặt chất phác của Tiểu Huyền Quy thì thần sắc không khỏi có chút kỳ lạ.
"Đứa nhỏ Linh Ứng này, cũng quá khổ rồi..."
"Tự mang phong thư này đến, chẳng phải đã biến thánh dáng vẻ Tiểu Huyền Quy rồi sao?"
Phương Tịch nhìn lục mao quy ở bên cạnh chợt có cảm giác không đành lòng nhìn thẳng.
Hắn chợt viết một phong thư: "Đi... Giao cho lục mao... Không đúng, là Vương Linh Ứng, để hắn đưa đến Mã gia."
Ở trong thư đương nhiên là Phương Tịch từ chối đề nghị của đối phương.
Dù đối với Hóa Thần già nua bình thường có thể làm chủ Mã gia, cưới được mỹ kiều nương cũng chính là chuyện rất đáng đắc ý.
Nhưng hắn lại không phải lão tổ Vương gia thật sự!
Bây giờ bế quan đột phá Phản Hư vẫn quan trọng hơn, mặc kệ phía sau chuyện này dính dáng gì hoặc có âm mưu gì thì hắn cũng bỏ lại phía sau.
Bích Căn Nguyên.
Trong động thiên bình phong.
Vương Linh Ứng lại bước đi giữa vô số thanh điểu, tâm trạng của y thật sự hoàn toàn khác.
Sau khi giao thư xong, y cũng không chờ Mã tiên tử hồi âm đã vội đi.
Trong động phủ.
Thần sắc Mã tiên tử có chút tái nhợt, mở thư của lão tổ Vương gia ra.
Trên mặt cô ta chợt hiện ra vẻ đỏ ửng: "Lão tặc ép ta quá đáng!"
Cô ta không ngờ mình tự hạ thấp địa vị đáp ứng cân nhắc lão tổ Vương gia mà đối phương lại từ chối mình như vậy!
Quả thật đã giẫm mặt của cô ta xuống đất!
"Lão tổ Vương gia, Yêu Nguyệt Tiên Thành... Cuối cùng sẽ có một ngày..."
Trên nét mặt của Mã tiên tử mang theo một tia dữ tợn.
Mã gia của cô ta đã làm địa đầu xà ở Yêu Nguyệt Tiên Thành nhiều đời, luôn trung thành cảnh cảnh với tiên thành, lần này mới nhận được nhiệm vụ Thái Âm Ngọc Tinh.
Lại không ngờ nhiệm vụ này vô cùng hung hiểm, thậm chí ngay cả lão tổ Mã gia luôn thâm tàng bất lộ cũng trực tiếp ngã!
Một vị lão tổ Hóa Thần còn lại cũng vì vậy mà trọng thương, mặc dù đang bế quan chữa thương nhưng sau này có thể khôi phục tu vi hay không cũng khó nói.
Mắt thấy một Mã gia to lớn sắp phải sụp đổ, Mã tiên tử mới dứt khoát chuẩn bị gả cho một vị đạo lữ, phu thê nắm tay giúp đỡ Mã gia.
Như vậy Vương Linh Ứng Hóa Thần sơ kỳ thật sự không có sức hấp dẫn nào.
Nhưng lão tổ Vương gia lại lọt vào mắt xanh của Mã tiên tử.
Dù sao người này cũng một lòng tiềm tu, thân gia cũng tương đối khá, lại là tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, trấn tràng sẽ không có vấn đề gì lớn.
Hơn nữa tuổi còn rất lớn...
Thế nhưng... Lão tổ Vương gia lại chướng mắt cô ta!
"Đáng chết!"
Mã tiên tử nghiến chặt răng ngà: "Như vậy chỉ có thể tìm mục tiêu thứ hai..."
Đa phần tu tiên giả đều có tâm tính lương bạc, cô ta cũng không có dự định nhất định phải gả cho lão tổ Vương gia mà thứ cô ta xem trọng chính là căn cơ Vương gia nông cạn.
Mà bây giờ cô ta chỉ đành lựa chọn đạo lữ song tu khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận