Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 972: Thuộc hạ (3)

Động phủ của Trích Tinh Tử không giống người thường. Sau khi tiến vào, trên không trời, dưới không đất, khiến cho người ta như ở trong một tinh hà lơ lửng giữa vũ trụ, gần như khó có thể nhận rõ được phương hướng vị trí.
Một chiếc thuyền bạch ngọc lẳng lặng trôi trong ngân hà.
Trích Tinh Tử đích thân mở một bình linh tửu, rót đầy cho Phương Tịch:
- Lão hủ muốn mượn rượu này chúc mừng đại nhân!
Hắn mới là tu vi Hợp Thể sơ kỳ, đối mặt với Ngũ Tử Nhân Tộc tự nhiên sẽ thấp hơn một đầu, gần như tự cho mình là vãn bối.
Phương Tịch nhìn thấy trong chén bạch ngọc có nước rượu tối đen đang không ngừng tỏa ra mùi rượu.
Mà ở trong rượu dường như có hàng nghìn hàng vạn ngôi sao lập lòe.
Hắn nhấp một ngụm, không khỏi cười:
- Bơi thuyền trong ngân hà như vậy, nhấm nháp rượu ngon cũng có sự thú vị khác!
- Đại nhân thích là được rồi...
Trích Tinh Tử ưỡn ngực, gương mặt già nua nói:
- Trước đó, đại nhân đi tới trụ sở của Yêu Nguyệt Tiên Thành có việc gì sao? Lão hủ vừa lúc quản lý rất nhiều tông môn ở Tinh Thần Vực, bất kể là chuyện gì, lão hủ nhất định sẽ làm thỏa đáng cho đại nhân!
- Chuyện nhỏ...
Phương Tịch cười ha ha:
- Bản tọa có hứng thú đối với trận pháp, nghe nói năm đó Tinh Thần Vực các ngươi xuất hiện một tòa Hải Ngoại Tiên Phủ, trong đó có một tiên trận có thể gọt đi tu vi cảnh giới của người khác, vô cùng thú vị... Thế nhưng gần đây ta đi vào quan sát, lại phát hiện nó đã bị phá hủy còn lại không tới một phần mười, quả thật khiến cho người ta đau lòng...
- Hóa ra là chuyện này. Tiên phủ trận pháp kia có thể gọt đi tu vi người khác, thật sự khá phiền phức...
Trích Tinh Tử cười nói:
- Năm đó, nếu không phải trận pháp kia vốn bị thiếu sót, lão hủ cũng không có cách nào đánh ra...
Phương Tịch hoảng hốt nhớ lại. Năm đó, vị lão tổ Hợp Thể này hình như thật sự từng ra tay ở Hải Ngoại Tiên Phủ.
Thậm chí, về sau vị đệ tử tinh thần thánh thể kia bị tiêu diệt, hắn còn đích thân ra tay, đại chiến một trận với Phương Tiên Đạo Chủ...
Đương nhiên, cuối cùng lại chỉ giúp Phương Tiên Đạo Chủ tăng thêm uy danh mà thôi.
- Ừ, bản tọa có một tâm nguyện, muốn xem qua toàn cảnh của trận pháp...
Phương Tịch nói.
Trích Tinh Tử lập tức nói:
- Lão hủ nhất định sẽ dốc hết sức lực, làm thỏa đáng chuyện này cho đại nhân!
Cho dù Trích Tinh Tử vì chuyện này mà đắc tội với tất cả tông môn Phản Hư trong vực, hắn cũng sẽ không tiếc!
Dù sao, đây chính là cơ hội hiếm có!
- Ha ha... Thật ra cũng không cần phải làm như vậy.
Phương Tịch chậm rãi nhấp một hớp linh tửu, lúc này mới nói:
- Bản tọa là một trong Ngũ Tử Nhân Tộc, đang cần một vài thuộc hạ... Trích Tinh Tử ngươi và những thế lực Phản Hư dưới quyền giao ra, ta sẽ nhận. Ta lại sắp xếp cho bọn họ vào dưới quyền chỉ huy của ta, đi trấn giữ mấy chỗ không nguy hiểm...
Đôi mắt Trích Tinh Tử lập tức sáng lên, hắn chịu uất ức nịnh hót, thật ra cũng chỉ để cầu điều này!
Đại chiến sắp diễn ra, có người hăng hái, tất nhiên cũng có người một lòng một dạ lo toan cho mình, điều này cũng là nhân tính...
Khi Cơ Phi Tuyết lại tới động phủ của Phương Tịch, tâm trạng của nàng đã hoàn toàn khác.
Lần trước, đối phương chỉ là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ giống như nàng.
Nhưng lần này, Phương Tịch đã là Thanh Hòa Tử một trong Ngũ Tử Nhân Tộc, một trong năm người có quyền thế nhất phía dưới tu sĩ Đại Thừa của Nhân tộc.
Nàng không khỏi lộ ra sự kính nể và sợ hãi.
Mãi đến khi nhìn thấy Phương Tịch đang xõa tóc ngồi xếp bằng trong rừng trúc, trước mặt còn nhóm lửa nướng thịt, Cơ Phi Tuyết mới không khỏi mỉm cười, điều chỉnh lại tâm trạng.
Trên giá lửa, một miếng thịt được nướng vàng, tỏa ra mùi thơm mê người.
Quan trọng hơn là trong mùi thơm, không ngờ hình như còn ẩn chứa mùi đàn hương thoang thoảng?
- Cơ đạo hữu bày trận khổ cực rồi, tới nếm thử miếng thịt nướng này đi?
Phương Tịch nhìn thấy Cơ Phi Tuyết, lập tức mỉm cười:
- Ta còn lấy được từ chỗ của Trích Tinh Tử mấy bình Thất Tinh Tửu, hâm rượu nướng thịt, chính là chuyện vui lớn trong đời người đấy!
- Vậy thiếp thân lại cung kính không bằng tuân lệnh.
Cơ Phi Tuyết cũng ngồi xuống, vén khăn che mặt cắn một miếng thịt nướng, lập tức trợn tròn mắt.
Thịt nướng béo nhưng không ngấy, thịt tươi dai, vị thật ngon, tất nhiên không cần phải nói.
Quan trọng hơn là sau khi ăn vào trong bụng, lại có một dòng nước ấm dâng lên, di chuyển khắp toàn thân.
Làm tu sĩ Hợp Thể, cho dù không chăm chú luyện thể, cơ thể thể phách vẫn mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Cơ Phi Tuyết không ngờ cảm giác thể phách của mình tự nhiên mạnh hơn một phần!
Không chỉ có vậy, cơ thể nàng còn sinh ra đàn hương, bắt đầu chữa trị rất nhiều tổn thương cực nhỏ, thậm chí loại trừ đan độc...
- Linh thực này... Sợ rằng có thể tương đương với đan dược cấp bảy.
Cơ Phi Tuyết bất tri bất giác đã ăn hết phần nướng thịt của mình, trong mắt đầy xúc động:
- Trình độ của đạo hữu ở trên con đường linh thực chỉ sợ không kém gì trận pháp.
- Mặc dù ta tinh thông Linh Trù Sư, nhưng tay nghề còn chưa đạt đến tới cảnh giới như vậy, mấu chốt là nguyên liệu tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận