Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 96: Quyền ý (2)

Nam Hoang tu tiên giới.

Phương Tịch vừa xuyên không đến lập tức xem xét Hộ Thân Phù.

Hắn nhìn thấy phù lục vẫn đang vận chuyển, mặt khác những chỗ hắn đặt cơ quan nhỏ cũng không có vết tích có người động đến, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

"Quả nhiên... Mục tiêu của Tư Đồ Thanh Thanh không phải là ta, tỉ lệ lớn là Trần Bình!"

"Nhưng tên Trần Bình này, vì sao lại khiến Tư Đồ gia phải chú ý?"

"Quên đi, đây cũng không phải là chuyện của ta."

"Ngược lại là ở trong Thành Tam Nguyên gây họa xong liền bỏ chạy, thật kích thích!"

Sau khí hắn đột phá Võ Sư hai bước ở Đại Lương xong, dựa theo tin tức lấy được từ Liệp Yêu Lâu lúc trước, ra phụ cận giết một con Hổ yêu chuẩn bị mang đến Nam Hoang bán để lấy linh thạch, tiện thể mua đai dược phụ trợ tu luyện xương cốt và đại cân.

Loại đan dược này ít được chú ý, phần lớn đều là chuẩn bị cho tu sĩ Luyện Thể, giá cả không rẻ.

Mà trong lòng Phương Tịch vẫn còn một dự định.

Một mình săn bắt yêu thú ở Đại Lương cũng quá chậm.

Có lẽ... Hắn nên cạnh tranh với Liệp Yêu Lâu, thậm chí trực tiếp chiếm đoạt thế lực của đối phương!

Kể từ đó, sẽ có thể tiến vào khâu mà Phương Tịch am hiểu nhất - vung tiền!

Dùng vàng bạc để thu mua yêu thú ở Đại Lương, sau đó đến Thanh Trúc Sơn bán, đổi thành linh thạch, đa phần là cho bản thân dùng, còn một phần nhỏ thì thu thập vàng bạc chuyển đến Đại Lương, hình thành một vòng tuần hoàn!

"Đáng tiếc... Mặc dù trên danh nghĩa Liệp Yêu Hội là độc lập nhưng phía sau chúng chín thành là có quan phủ, tỉ lệ lớn sẽ có tồn tại của Tông Sư... Ta có thể tập kích rồi đi, nhưng không thể thưởng xuyên tọa trấn..."

Mang theo một chút tiếc nuối, Phương Tịch đi tới phường thị Thanh Trúc Sơn.

Lần này, hắn đổi thành một thân tử bào, gương mặt dưới khăn che là dùng Chân kình trường cốt bạt cân, tạo thành hình tượng công tử trẻ tuổi.

Gió nhẹ thổi qua, mang theo từng tia hàn ý.

Vài bụi cỏ cây trong phường thị lại trở nên hơi khô héo.

"Bất tri bất giác đã đến cuối thu rồi... Ta cũng sắp tròn mười tám tuổi..."

Phương Tịch bắt lấy một miếng lá rụng, chợt có chút xúc động.

Nhưng ngẫm lại tình cảnh trước mắt của mình vẫn còn rất xa với thời điểm có thể nhàn nhã dừng chân.

Hắn khẽ cười, bóp nát lá khô trên tay, bước vào trong trận pháp.

Đan Đỉnh Các.

"Vị đạo hữu này, ngài muốn mua đan dược phụ trợ rèn luyện xương cốt và đại cân đúng không?"

Phong thái Trác Lục Đình vãn yểu điệu như lúc trước, trong từng cái nhăn mày, từng nụ cười của nàng mang theo khí chất càng dịu dàng hơn.

Sau khi nàng nghe yêu cẩu của Phương Tịch xong, nàng trầm ngâm một phen, rồi giới thiệu: "Bản các có Ngọc Cốt Đan, đứng hàng nhất giai thượng phẩm, hiểu quả rèn luyện xương cốt là tốt nhất... Còn về phần đại cân? Có thể dùng Hổ Báo Dịch Cân Cao, bôi lên chỗ đại cân muốn tu luyện, có thể khiến cho đại cân cương nhu tự nhiên..."

"Không tệ không tệ..."

Phương Tịch trầm giọng hỏi: "Chỉ là không biết... Bán giá bao nhiêu?"

Trong lòng hắn đã làm tốt chuẩn bị sẽ phải chảy máu.

Quả nhiên, chỉ nghe Trác Lục Đình cười tủm tỉm trả lời: "Ngọc Cốt Đan ba mươi linh thạch một bình, Hổ Báo Dịch Cân Cao hai mươi linh thạch một hộp, đạo hữu có thể mua trước một phần để dùng thử..."

"Thật không ngờ lại đắt đỏ như vậy."

Phương Tịch làm ra vẻ khổ sở.

"Không đắt không đắt, phải biết rằng Ngọc Cốt Đan này chính là vật phụ trợ mà thể tu Luyện Thể tầng ba thỉnh thoảng sẽ dùng đến... Mà nguyên liệu của Hổ Báo Dịch Cân Cao khó tìm, cần có tài liệu trân quý trên người của Hổ yêu và Báo yêu nhất giai." Mặc dù Trác Lục Đình cười rất ôn nhu, nhưng nàng kiên quyết không cho chiết khấu.

Điều này khiến Phương Tịch âm thầm trợn mắt: "Ta chỉ có vài khối linh thạch thôi đó..."

Ngay lúc thần sắc của Trác Lục Đình dần trở nên băng lãnh, chỉ nghe Phương Tịch lại nói: "Không biết ở đây có thu vật liệu để quy ra linh thạch hay không?"

"Chuyện này... Bình thường thì bản các không thu vật liệu, trừ phi là linh thảo." Trác Lục Đình nghĩ nghĩ rồi trả lời.

"Vật liệu yêu thú thì sao?" Phương Tịch lấy ra một cây hổ cốt từ trong túi trữ vật, chính tai hắn nghe được Trác Lục Đình nói, vài loại cao dược cần tài liệu của yêu thú, cũng không thể không nhận chứ?

"Hổ yêu sao?"

Trác Lục Đình lấy ra một cái gương nhỏ khiến Phương Tịch có cảm giác hơi quen mắt, soi lên xương Hổ yêu.

Ong ong!

Hai vòng bạch quang mờ nhạt hiện ra.

"Vậy mà đạo hữu lại có thể săn giết Hổ yêu nhất giai trung phẩm!" Thần sắc Trác Lục Đình trở nên cung kính hơn, nang khẽ mím môi đỏ: "Thiếp thân có thể cho đạo hữu một mức giá thực tế..."

Một lát sau, Phương Tịch rời khỏi Đan Đỉnh Các, hắn mừng rỡ sờ túi trữ vật.

Ngọc Cốt Đan và Hổ Báo Dịch Cân Cao đang hoàn hảo nằm ở bên trong, trừ cái đó ra còn nhiều hơn ba mươi khối linh thạch.

"Quả nhiên bán yêu thú chính là kiếm linh thạch! Đáng tiếc..."

Phương Tịch rũ mí mắt xuống, hắn đã bán thịt yêu thú cho Bách Xảo Lâu, Địch Thất, chợ của tán tu, Đan Đỉnh Các.

Trong khoảng thời gian này, xem như không có vấn đề gì, nhưng nếu có người có thể liên hệ đồng thời với bốn nhà này, có lẽ sẽ có thể phát hiện ra một chút manh mối.

Còn có người quản lý của phường thị Thanh Trúc Sơn, nếu như cẩn thận tính toán, sẽ có thể phát hiện gần đây xác suất xuất hiện tài liệu yêu thú trong phường thị Thanh Trúc Sơn quá thường xuyên...

'Nếu như ta lại tiếp tục không kiêng nể gì, loại xác suất này sẽ trở thành không bình thường, khiến người khác chú ý sẽ rước lấy nguy hiểm...'.

Lúc Phương Tịch đang cân nhắc xem phải chăng nên ẩn núp một khoảng thời gian, khóe mắt hắn vô tình lướt qua lại thấy được một đạo thanh ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận