Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 639: Đột phá Hóa Thần

Thời gian dằng dặc.

Phong Diệp Đảo.

Thái thượng trưởng lão Nguyễn gia Nguyễn Triển Quân đang đả tọa luyện khí trong mật thất.

Khí tức trên người y toàn vẹn không rò rỉ, vậy mà đã ngưng kết Kim Đan, xem như đã bước vào hàng ngũ tu sĩ cấp cao.

Một đạo thần thức đảo qua, toàn bộ Phong Diệp Đảo đều rõ mồn một trước mắt.

Phương Tịch cũng lười nói chuyện với gia hỏa đã mất tình cảm này, hắn chỉ dạo bước trên Phong Diệp Đảo.

Với tu vi bây giờ của hắn, muốn che giấu bản thân không cho ai phát hiện thì dù hắn đi ngang trước mặt Nguyễn Triển Quân, vị đại cao thủ Kết Đan này chỉ có thể làm kẻ mù.

Sau khi đi dạo một vòng, Phương Tịch lại đến Long Ngư Đảo, nhìn Hải Đại Ngưu càng có vẻ già hơn.

Người này người già nhưng tâm không già, từ sau khi nguyên phối chết, y cũng đã cưới hết thiếp này đến thiếp khác.

Bây giờ Hải gia đã khai chi tán diệp trên Long Ngư Đảo, không ít tộc nhân đều chọn truyền thừa Linh Thực Phu, dốc lòng nghiên cứu, có xu thế phát dương quang đại mạch này...

Phương Tịch cũng không quấy rầy đối phương, hắn lại đến Linh Không Đảo, đứng im lặng rất lâu trong mộ tổ ở tộc địa của Ngôn gia sau đó hắn mới thở dài, buồn bã bỏ đi.

Trạm cuối cùng, hắn đến Đào Hoa Đảo.

Bất kể thế nào, chỗ này mới là nơi hắn lập nghiệp, lại có không ít người quen chôn ở đó.

Sau khi tế bái từng người, Phương Tịch lặng yên không một tiếng động trở về Phỉ Thúy Đảo.

Ngoại trừ bản thân hắn thì dù Linh Thù cũng không biết hắn từng đi ra ngoài.

"Con đường trường sinh... Cố nhân tàn lụi..."

Hắn yên lặng cảm nhận loại tâm cảnh này, Phương Tịch gọi tam nữ Chung Hồng Ngọc, Linh Thù, Liễu Nhứ đến: "Qua thời gian này, ta sẽ phong bế hoàn toàn Phỉ Thúy Đảo... Ngăn cách trong ngoài, Trường Thanh Điện trở thành cấm địa, người dám xông vào giết chết không luận tội."

"Dạ!"

Linh Thù nghiêm túc đồng ý, trong lòng chợt xuất hiện một suy nghĩ: "Sẽ không phải là..."

Nàng nhìn Phương Tịch với ánh mắt mang theo đủ loại cảm xúc chấn động, ghen tị, kính nể khó nói thành lời rồi lại cúi người hành lễ: "Chỉ nguyện Đảo Chủ thành công!"

Ầm ầm!

Phỉ Thúy Đảo chấn động, một cây Yêu Ma Thụ chống trời, vô số rễ phụ rũ xuống.

Rất nhiều sương mù đen nhánh lan ra, bao phủ toàn bộ đảo nhỏ như một quả trứng đen lớn.

- Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận!

Trong bóng tối âm u, từng đạo tinh thần quang huy chiếu xuống, ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp vận hành theo lộ tuyến đặc biệt, phóng ra sự uy hiếp khó hiểu.

- Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận!

Có hai đại trận này trong tay thì Phương Tịch có nắm chắc dù Hỏa lão tổ xông vào trận, hắn cũng có thể khiến đối phương vẫn lạc tại chỗ.

Hắn đi một vòng quanh Trường Thanh Điện, tay chợt vẫy một cái.

Ngoại Đạo Nguyên Anh xuất hiện, trong tay nó còn nắm lấy một con bát trảo tri chu bạc trắng.

"Khí Vận Cổ!"

Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, cầm con cổ trùng này trên tay, quan sát cẩn thận.

Phần bụng của con cổ trùng này béo tròn, rõ ràng đã tích đầy khí vận, có lẽ khí vận của Hỏa lão tổ còn chiếm phần nhiều nhất.

"Ở trong Hồng Nhật giới, ta đã là nhất lưu Đạo Tổ còn có nhiều tà đạo Kim Đan như vậy... Đáng tiếc khí vận này vẫn không bằng một vị Hóa Thần."

"Hóa Thần, Hóa Thần!"

Đôi mắt Phương Tịch nóng như lửa.

Cảnh giới Hóa Thần!

Đây chính là đỉnh tu hành cao nhất của ba ngàn tiểu thế giới dưới Địa Tiên giới!

Bước ra một bước này, dù hắn ở Địa Tiên giới cũng xem như nhân vật một phương.

Hai tay của hắn kháp quyết, chủ Nguyên Anh hiện ra, lại bắt đầu đồng hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh lần nữa.

Ngay sau đó hắn phân phó: "Lúc ta bế quan đột phá, ngươi ở đây hộ pháp!"

Về phần bọn Tiểu Thanh, Đại Thanh? Chúng vẫn nên ở trong Sơn Hải Châu, không cần đi ra gây phiền toái mới tốt.

Dù sao với bố trí của Phương Tịch ở Nam Hoang cũng đã gần như vô địch.

...

Trong động phủ.

Phương Tịch đốt hương tắm rửa, ngồi khoanh chân tĩnh tọa.

Lần đả tọa này là bảy ngày, bảy đêm.

Ngày hôm nay, hắn tham ngộ trong yên tĩnh chợt lĩnh ngộ huyền cơ rồi lấy Khí Vận Cổ ra.

Phần bụng của Khí Vận Cổ như bát trảo tri chu lập tức teo lại, có khí vận khó hiểu được thả ra, gia trì lên người Phương Tịch.

Phương Tịch cảm thấy thân thể nhẹ đi thì mỉm cười, thu Khí Vận Cổ lại.

Con cổ trùng này đến cấp năm, nhiều nhất chỉ có chút tác dụng khi đột phá Hóa Thần, nói cách khác... Nếu không tăng nó lên cấp sáu, vậy thì dù thu gom khí vận gia trì, đối với đột phá bình cảnh Phản Hư cũng vô dụng.

'Cũng may bây giờ có thể gia tăng chút nắm chắc, đã không tệ rồi.'.

Phương Tịch nhắm mắt minh tưởng, từng câu từng chữ khấu quyết Hóa Thần mà hắn lấy được từ chỗ lão quỷ hiện ra trong đầu hắn.

Thiên khẩu quyết này hắn đã tham ngộ nhiều năm, còn từng dùng các loại đan điền giả lập ở Cửu Châu giới mô phỏng, xác nhận không có vấn đề.

Vừa nghĩ đến đây, cuối cùng hắn không chần chừ nữa, hai tay kháp thành một ấn quyết kỳ dị.

Chủ Nguyên Anh cao hơn ba tấc ở trong khí hải đan điền của hắn cười hì hì sờ Chư Thiên Bảo Giám trong tay, tia Thiên Yêu Khí còn sót lại lập tức bị bảo giám hút vào trong, lại trải qua Tam Tương Diệt Nguyên Công chuyển hóa biến thành một tia Tiên Nguyên Khí vô cùng tinh thuần, chủ Nguyên Anh há miệng nhỏ hút vào trong bụng.

Trong nháy mắt tiếp theo, trên thân chủ Nguyên Anh nhanh chóng hiện ra từng vật như con giun màu trắng, chúng chui qua chui lại trong kinh mạch toàn thần của hắn.

Sắc mặt Phương Tịch trong nháy mắt hơi vặn vẹo.

Cũng may, nhục thân cường hãn của hắn có thể chịu nổi sự đau đớn khi linh khí quán thể.

Hắn cưỡng ép vận chuyển yếu quyết đột phá Khô Vinh Quyết, hắn dùng rất nhiều pháp lực Khô Vinh Quyết, cuốn lấy linh khí vừa nồng đậm lại tinh thuần, vận chuyển từng lần ở trong cơ thể.

Cùng lúc đó, từng đạo thần thức của hắn lan ra xa hơn, tác động linh lực trong thiên địa!

...

Linh Thù đang ngồi khoanh chân tĩnh tọa trong động phủ, nàng chợt phát hiện một cỗ linh áp kinh khủng từ hướng Trường Thanh Điện truyền đến.

"Quả nhiên..."

Nàng yếu ớt thở dài rồi hóa thành một đạo độn quang bay lên giữa không trung.

Không lâu sau, Chung Hồng Ngọc và Liễu Nhứ cũng liên tiếp đuổi đến, trên mặt mờ mịt luống cuống: "Công tử đây là..."

"Nếu như ta đoán không sai thì chắc là Đảo Chủ đang đột phá bình cảnh Hóa Thần!"

Linh Thù nghiêm mặt nói: "Nếu Đảo Chủ có thể đột phá thành công thì sẽ trở thành vị tu sĩ Hóa Thần đầu tiên trong ngàn năm qua của Tu Tiên Giới Nam Hoang!"

"Hóa Thần?"

Chung Hồng Ngọc không khỏi ảm đạm.

Với tư chất của nàng, dù miễn cưỡng ngưng kết Nguyên Anh thì cũng không thể nào Hóa Thần.

Liễu Nhứ thì ngược lại, trong mắt này đầy sự sùng bái, còn có ngọn lửa kích động.

Đây chính là đỉnh tu luyện ở Nhân Gian giới!

Chỉ cần bước vào Hóa Thần thì sẽ có hi vọng phi thăng Địa Tiên giới.

Ngay khi ba người có suy nghĩ khác nhau thì trời đất chợt chấn động.

Vô số ngũ thải quang điểm từ trong quang huy nhật nguyệt tinh thần, sơn xuyên đại địa xuất hiện... Đây đều là thiên địa linh lực hiển hóa, phân chia ngũ hành, ngũ sắc hà quang cuồn cuộn, chập trùng như thủy triều, thậm chí còn rút khô linh khí trong phạm vi ngàn dặm, thanh thể của nó lớn đến mức kinh người.

"Thiên tượng Kết Đan dữ lắm cũng chỉ mấy chục dăm... Thiên tượng Kết Anh chấn kinh trăm dặm..."

Linh Thù lẩm bẩm: "Thiên tượng Hóa Thần này, vậy mà tác động đến ngàn dặm... Ba động linh lực kinh khủng như vậy, thật sư rất hiếm thấy."

Vù vù!

Trắng, đỏ, vàng, đen, xanh...

Cực quang đủ mọi màu sắc hội tụ trên đỉnh Phỉ Thúy Đảo như cầu vồng, hành thành một hồ nước ngũ thải cực quang, phản chiếu tất cả rất xa hoa lộng lẫy.

Nhưng các tu sĩ như Chung Hồng Ngọc ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Đương nhiêu các nàng biết, nếu không thể ổn định ngũ thải cực quang hồ nhìn như thiên địa kỳ quan kia thì sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Phỉ Thúy Đảo.

"Đã dẫn động thiên địa linh lực sơ bộ hình thành thiên tượng Hóa Thần..."

Linh Thù lầm bầm: "Chỉ cần tiếp tục dẫn động thiên địa linh lực nhập thể thì sẽ có thể hoành thành đột phá trở thành tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ."

Những bí văn tiến cấp này là do nàng đọc được trong một bản cổ tịch mà sư tôn nàng để lại, nàng vốn cho rằng cả đời này cũng không thể nhìn thấy, không ngờ hôm nay lại tận mắt chứng kiến.

Ngũ thải cực quang hồ rơi xuống Trường Thanh Điện nhưng dường như bị một tầng lực cản vô hình ngăn trở, khó mà hạ xuống.

Nhìn thấy cảnh này, trong Trường Thanh Điện chợt truyền ra tiếng hừ lạnh.

Tiếp theo...

Thiên khung oanh minh, ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp phóng huyền quang ra bên ngoài, vô số tia sáng lại tổ hợp, sắp xếp lần nữa... Hình thành một đạo Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang, ầm ầm đánh xuống.

Lần này, Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang cũng không mang theo lực lượng hủy diệt mà 'đẩy' ở điểm quang trọng nào đó.

Ba!

Giống như hàng rào vô hình nào đó đã bị phá, ngũ thải cực quang hồ rơi xuống, từng đại cực quang chui vào trong Trường Thanh Điện.

Oanh!

Ngũ thải cực quang hồ khổng lồ không ngừng áp súc, hoàn toàn chui vào trong Trường Thanh Điện.

Tất cả khí tức trong nháy mắt rơi vào tĩnh mịch.

Ngay một khắc sau đó, một cỗ uy áp vượt xa tu sĩ Nguyên Anh hiện ra, lan rộng ra bên ngoài!

Sắc mặt của hai tu sĩ Kết Đan Chung Hồng Ngọc và Liễu Nhứ chợt trắng bệch, không thể nào duy trì pháp lực của bản thân, chỉ đành hạ xuống mặt đất, trên mặt lại đầy sự ngạc nhiên: "Công tử vậy là... Thành rồi sao? !"

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, Nguyên Anh đang vui đùa trên thiên linh của hắn.

Tướng mạo Nguyên Anh thành thục hơn mấy phần, nó nhẹ nhàng khoát tay, giữa thiên địa lập tức có một đạo Hỏa hành thần quang hội tụ.

Tiếp theo Hỏa hành thần quang lại chuyển thành một đạo Mộc hành thần quang xanh biếc, thậm chí nó còn chủ động dung nhập vào trong Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, cả hai lập tức thành một, tựa như tự nhiên đã như vậy.

"Thì ra tu sĩ Hóa Thần trực tiếp khống chế thiên địa linh lực... Là cảm giác này sao?"

Chủ Nguyên Anh thì thào, tay nhỏ chợt điểm.

Trước mặt Phương Tịch hiện ra một cái lư hương, nó lập tức bị đốt, có khói xanh lượn lờ bay lên.

Trong nén hương này mang theo mùi đàn hương, trong loáng thoáng còn có phật âm thiện xướng truyền ra.

Thậm chí trên thân thể của Phương Tịch còn có từng ký hiệu chữ Vạn màu vàng xuất hiện.

Sau khi làm xong những chuyện này, chủ Nguyên Anh mới hài lòng gật đầu mà hóa thành một thanh sắc quang điểm, dọc theo thiên linh chui vào trong thân khiếu.

Sau khi chính thức đột phá bình cảnh Hóa Thần sẽ lập tức đối mặt tam đại kiếp số!

Một khi không độ qua được, chính là thân tử đạo tiêu, không còn khả năng cứu vãn.

Mà nhanh nhất trong các kiếp số, đương nhiên là Tâm Ma Kiếp!

Thức hải Phương Tịch mơ hồ, hắn đã rơi vào huyễn cảnh.

Thái Dương Chân Hỏa Tráo và Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận trên bầu trời oanh minh, từng đạo quang huy rơi xuống.

Ngoại Đạo Nguyên Anh mặt đầy dữ tợn: "Tu tiên giới chỉ có thể có một Phương Tịch, đó chính là ta... Bản thể ngươi đi chết đi!"

Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì lập tức giật mình.

Nhưng hắn lại loáng thoáng cảm thấy có gì đó không đúng.

Hắn trải qua hồng trần luyện tâm, thần thức cường đại, Thất Tình Ly Thương Phổ trải qua rất nhiều hỉ nhạc sầu bi nên đã có sức chống cự với chuyện này từ trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận