Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 249: Trận pháp cấp hai

Nam Hoang Tu tiên giới.

Trong động phủ.

Phương Tịch vuốt ve hai viên yêu đan trong tay, trầm ngâm không nói.

Lần này hắn đến Đại Lương thế giới để bổ sung tài liệu yêu thú, sau đó vận khí không tốt chỉ lấy được hai viên yêu đan.

Hai viên yêu đan này, một viên đen thui, mang theo điểm điểm tinh quang, một viên xanh thẫm như biển cả, mơ hồ có thể nghe được âm thanh sóng biền rì rào trong đó, vô cùng kỳ dị.

Sau khi cất kỹ hai viên yêu đan, hắn tiện tay thu hồi trận pháp rồi bỏ cái động phụ tiện tay mở ra ở chỗ không linh này đi, bay về mọt hướng khác.

Trên đường phi hành, cơ thịt trên mặt và xương cốt của hắn nhúc nhích, đã biến thành hình dạng một lão hủ, đây là sự nắm giữ thân thể của Võ Thần, phối hợp với kỹ xảo Bách Huyễn Thuật dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng chưa chắc có thể phá được sự ngụy trang của hắn.

Phường thị Thanh Linh Sơn.

Bạch Trạch Tiên Thành là phường thị lớn nhất ba nước xung quanh, mà phường thị Thanh Linh Sơn thì có thể nói là phường thị lớn nhất của Việt Quốc, bàn tay sau lưng của nó chính là Huyền Thiên Tông.

Huyền Thiên Tông chấp chưởng người cầm đầu của tu tiên giới Việt Quốc, chiếm cứ Huyền Thiên Sơn Mạch, và mấy phường thị lớn nhất đều là sản nghiệp của Huyền Thiên Tông.

Phường thị Thanh Linh này đương nhiên cũng như vậy, ở trong phường thị có bố trí Ngũ Hành Mê Thiên Trận cấp hai thượng phẩm để thủ hộ, quanh năm lại có một vị chấp sự Trúc Cơ trung kỳ hoặc vài vị Trúc Cơ sơ kỳ trong tông môn tọa trấn.

Dù thời điểm Diệt Thiên Minh phách lối nhất cũng không dám xâm chiếm phường thị Thanh Linh Sơn.

Ngày hôm ấy.

Một đám mây đen hạ xuống cửa của phường thị Thanh Linh Sơn, một vị đạo nhân râu dài xuất hiện.

"Bái kiến tiền bối!"

Linh vệ luôn luôn vênh vang đắc ý tuần tra trong nháy mắt đã đổi vẻ mặt, khúm núm mặt mũi đầy vẻ lấy lòng mà hành lễ: "Tiền bối muốn vào phường thị phải không? Tiểu nhân sẽ lập tức mở trận pháp ra... Xin hỏi cao tính đại danh của tiền bối?"

Những tu sĩ Luyện Khí đang xếp hàng cũng không thấy tu sĩ Trúc Cơ chen ngan có gì không ổn, ngược lại nhao nhao dùng ánh mắt ngưỡng mộ, tò mò để đánh giá vị đạo nhân gầy trơ xương kia.

"Bản tọa... Mộc đạo nhân!"

Giọng nói của Phương Tịch khàn khàn, lộ ra vẻ tươi cười.

Sau khi vào phường thị, hắn bước đi dọc theo đường lớn, chỉ thấy tu sĩ Luyện Khí vãng lai nhao nhao tránh lui, không dám đi sánh vai với đại lão Trúc Cơ.

Phương Tịch cũng không nhìn những tán tu bày quầy bán hàng ở xung quanh và những cửa hàng còn lại mà đi thẳng đến Huyền Thiên Các lớn nhất.

"Vị tiền bối này... Xin mời lên lầu ba!"

Chờ sau khi bóng lưng Phương Tịch biến mất những tu sĩ Luyện Khí ở trong đại sảnh mới thở phào nhẹ nhõm.

"Đây chính là... Đại tu Trúc Cơ sao? Vậy mà lại có thể đi thẳng lên lầu ba?"

Một thiếu nữ mặc nhu quần đỏ không khỏi đầy sự ao ước: "Dù lão tổ tông nhà ta đến thì nhiều lắm cũng chỉ qua hai tầng lầu..."

Hoàn cảnh lầu ba vô cùng trang nhã, sau khi Phương Tịch nhập tọa không lâu, đã có một đạo độn quang vội chạy đến hóa thành một trung niên nhân tướng mạo uy nghiêm.

Y mặt một bộ pháp bào xanh linh quang lấp lánh, mi tâm có một vết đỏ, ngũ quan nho nhã, trước tiên cười hành lễ: "Bỉ nhân trấn thủ Huyền Thiên Tông, Đại chưởng sự Huyền Thiên Các Nghiêm Hoa Dương bái kiến Mộc đạo hữu... Không biết Mộc đạo hữu quê quán ở đâu? Nhắc đến cũng hổ then, bỉ nhân tự nhận giao du rộng ở Việt Quốc lại cô lậu quả văn, chưa từng nghe danh của đạo hữu..."

"Bần đạo một lòng khổ tu, rất ít khi ra ngoài, đạo hữu không biết cũng là chuyện bình thường."

Phương Tịch mỉm cười, đương nhiên Huyền Thiên Tông rất chú ý đến mỗi Trúc Cơ ở Việt Quốc, nhưng thân phận giả của hắn chỉ xuất hiện ở Bạch Trạch Tiên Thành vài lần, lúc ấy vẫn là Luyện Khí viên mãn, chưa từng nghe qua cũng là chuyện không thể bình thường hơn.

Nếu là từng nghe qua mới có vấn đề!

"Thì ra là vậy, đạo hữu đến Huyền Thiên Các không biết muốn mua gì? Huyền Thiên Các ta chắc chắn sẽ làm hết sức cho đạo hữu..."

Giọng Nghiêm Hoa Dương thành khẩn khiến người ta cảm thấy rất chân thành.

Đối với tu sĩ Trúc Cơ không biết gốc gác đương nhiên phải đưa thái độ tốt ra trước.

"Thật không giấu gì, bần đạo đến đây cầu mua một gốc Hóa Long Tham hai trăm năm và Bích Linh Dịch..." Phương Tịch mỉm cười.

Hai loại dược liệu trân quý này đương nhiên tu sĩ Luyện Khí tìm sẽ vô vàn khó khăn nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ thì chỉ phí chút tâm tư mà thôi.

Đây chính là sự khác biệt ở cấp độ của thân phận và con đường.

'Người này đang thu thập phụ tài Trúc Cơ Đan, xem ra là đang chuẩn bị Trúc Cơ Đan cho thân nhân hoặc là môn đồ...'.

Trong lòng Nghiêm Hoa Dương đã rõ ngọn nguồn nên cười nói: "Nếu muốn yêu đan cấp hai thì bỉ nhân thật sự không bỏ ra nổi... Nhưng Hóa Long Tham và Bích Linh Dịch thì đúng lúc bản các có một phần, vậy thì sẽ mang đến cho đạo hữu, định giá một ngàn bốn trăm linh thạch, đạo hữu thấy sao?"

"Hai thứ linh tài này bình thường bán khoảng một ngàn năm trăm khối linh thạch, xem như ta nhận ân tình của đạo hữu..."

Phương Tịch cười ha ha.

Dù sau thì ân tình của Mộc đạo nhân thì có liên quan gì đến Phương Tịch hắn?

Huống hồ giá hai loại tài liệu phụ trợ này lại bằng với một loại Hóa Long Tham ở hội đấu giá lúc trước, đủ thấy thân phận tu sĩ Trúc Cơ mang đến tiện nghi.

Chờ đến khi thị nữ mang tài liệu đến, Nghiêm Hoa Dương nâng chén trà lên, hơi buồn bực.

Y nói chuyện với Phương Tịch, nói bóng nói gió muốn tìm hiểu gốc gác của đối phương, lại bị mấy cây đinh mềm của Phương Tịch bắn trở lại, bộ dáng giọt nước không lọt.

"Không tệ không tệ, Hóa Long Tham này linh cơ dồi dào, Chẳng lẽ vừa hái không lâu sao?"

Phương Tịch cẩn thận kiểm tra Hóa Long Tham và Bích Linh Dịch, không khỏi hết sức hài lòng mà giao linh thạch, hắn suy nghĩ một lúc lại nở nụ cười: "Bỉ nhân còn thiếu vài loại tài liệu..."

Hắn báo ra mấy loại linh tài còn thiếu khiến thần sắc Nghiêm Hoa Dương khẽ biến: "Thiên Tàm Ti năm trăm năm, Thiên Bàn Thạch, Tinh Văn Cương... Đây đều là tài liệu luyện chế trận bàn và trận kỳ cấp hai, đạo hữu là Trận Pháp sư phải không?"

"Hắc hắc, có chút nghiêm cứu mà thôi..."

Phương Tịch không nói đúng sai: "Không biết những tài liệu này... Quý các có hay không?"

"Đương nhiên là có rồi, xin đạo hữu chờ một chút..."

Nghiêm Hoa Dương lấy Truyền Âm Phù ra phân phó vài câu rồi ánh mắt càng nóng bỏng hơn: "Không biết đạo hữu đã có thế lực chưa? Có hứng thú gia nhập Huyền Thiên Tông hay không? Huyền Thiên Tông đãi ngộ khách khanh luôn rất tốt..."

Phương Tịch cười ha hả, nhìn trái ngó phải mà lừa cho qua.

Mặc dù Nghiêm Hoa Dương hơi thất vọng nhưng cũng không nhụt chí, dù sao song phương cũng chỉ gặp lần đầu mà.

Chờ sau khi hoàn thành giao dịch xong, nhìn bóng lưng Phương Tịch đi xa, y như đang suy nghĩ điều gì đó sờ vết đỏ ở mi tâm, thần sắc vô cùng ngưng trọng:

'Người này đến tột cùng là ai? Thậm chí ngay cả linh nhãn của ta cũng có cảm giác nhìn không thấu...'.

Sau khi rời khỏi phường thị Thanh Linh Sơn, Phương Tịch khống chế độn quang, trong chớp mắt đã đi xa.

Lại vòng mấy vòng, sau khi xác nhận không có ai theo dõi hắn mới bay đến một ngọn núi hoang, mở động phủ, bố trí trận pháp... Mọi chuyện đều quen thuộc trôi chảy.

dùng pháp khí tạo thành một chiếc giường đá đơn sơ, Phương Tịch ngồi xếp bằng, đầu tiên lấy dược liệu và yêu đan ra, còn có lò luyện đan cấp hai do Nguyễn Tinh Linh luyện chế.

Lò này toàn thân tản ra màu đồng thau, bên ngoài mơ hồ có thú văn.

"Trúc Cơ Đan..."

Hắn suy nghĩ một lúc, trực tiếp há mòm phun ra một ngụm Tiên Thiên Chân Hỏa xanh biếc rồi bắt đầu luyện đan.

Luyện chế đan này hắn sớm đã nhớ kỹ trong lòng.

Hơn nữa tu vi lại là Trúc Cơ, có lò luyện đan cấp hai tương trợ nên lúc trước không thể so được.

"Tài liệu phụ trợ lần này có thể bỏ nhiêu hơn một chút, xem tỉ lệ thành đan của ta thế nào..."

Luyện chế linh dược phụ trợ, thêm vào Hóa Long Tham...

Sau đó là luyện hóa yêu đan, dùng Bích Linh Dịch hòa hợp dược tính...

Mỗi một bước Phương Tịch đều làm vô cùng tùy tính nhưng mang theo một loại vận luật đặc biệt.

Một tháng sau.

"Mở!"

Hắn đánh ra pháp quyết thu đan pháp quyết thu đan, vỗ lò luyện đan.

Ong!

Lò luyện đan cấp hai mở ra, mùi thuốc tràn đầy.

Ba viên đan dược bay ra rơi vào trong tay Phương Tịch, bất ngờ đều là Trúc Cơ Đan phát ra quang mang xanh thẳm.

Nhưng một viên trong đó có kích cỡ nhỏ hơn, quang huy xanh nhạt trong khoảnh khắc đã thu lại rồi hóa thành màu đen xám.

Một viên khác thì bên ngoài lại xuất hiện một đương vân màu xám.

"Thành đan hai viên, một viên chính phẩm, một viên liệt phẩm... Ai, quá lâu rồi không luyện nên tay nghè hơi lùi, ta còn tưởng rằng ít nhất phải ra hai viên đan dược chính phẩm..."

Sau khi Phương Tịch khoe khoang bản thân xong thì lấy bình ngọc ra cất kỹ hai viên Trúc Cơ Đan.

Lại nghỉ ngơi một lát, ngồi điều tức, khôi phục pháp lực...

Mấy ngày sau, thần sắc của hắn trở nên ngưng trọng, lấy Thiên Tàm Ti, Thiên Bàn Thạch, Tinh Văn Cương còn có những tài liệu khác của bản thân ra...

"Những tài liệu này... miễn cưỡng đủ luyện chế trận bàn và trận kỳ cấp hai thượng phẩm..."

"Nhưng ta không cần thứ vĩnh cửu mà chỉ cần trận bàn dùng một lần là được..."

Nếu là mãi mãi thì sau khi sử dụng nhiều lần dễ bị phát hiện mánh khóe, dùng một lần là được, dùng xong sẽ hủy.

Hơn nữa trận pháp dùng một lần thì yêu cầu với tài liệu cũng thấp hơn một chút.

Phương Tịch lại lấy ra ngọc giản ghi chép Hám Địa Bảo Văn để xem xét tỉ mỉ.

Tiếp theo hắn phun ra một ngụm Tiên Thiên Chân Hỏa, bắt đầu luyện chế trận kỳ Thổ Hành...

Ba ngày sau, đã luyện chế trận kỳ Thổ Hành xong, Phương Tịch lại bắt đầu ngựa không dừng vó luyện chế trận kỳ Hóa Đá Thành Bùn...

Hai cây trận kỳ này có thể tạo thành một trận môn Độn Địa.

"Độn Địa, Dao Sơn, Phá Không... Có thể tạo thành ba trận môn, sau đó trong trận bàn tế luyện đạo dung hợp Bảo Văn..."

"Như vậy là thành đại trận!"

Mấy tháng sau.

Phương Tịch hóa thân thành Mộc đạo nhân trở lại phường thị Thanh Linh Sơn.

Tầng ba Huyền Thiên Các.

"Mộc đạo hữu..."

Nghiêm Hoa Dương thấy Phương Tịch đến, hơi kinh ngạc: "Chẳng lẽ Mộc đạo hữu đã mua được yêu đan? Còn thiếu một vị Đại sư luyện đan sao? Chuyện này thì bỉ nhân có thể giới thiệu một hai vị..."

"Ai, yêu đan hiếm thấy, bần đạo cũng chỉ có thể đến Bạch Trạch Tiên Thành va vào thú triều để xem vận khí thôi..."

Phương Tịch thở dài: "Hôm nay đến đây là muốn hỏi... Chỗ của đạo hữu có thu mua trận pháp hay không?"

"Chuyện này... Đương nhiên là thu rồi."

Nghiêm Hoa Dương không nhanh không chậm phẩm linh trà: "Không biết phẩm cấp trận pháp của đạo hữu thế nào?"

"Cũng chỉ là trận pháp cấp hai thượng phẩm dùng một lần... Có thể phát huy ra một kích chuẩn cấp ba, phá hư địa mạch mà thôi..."

Phương Tịch bình chân như vại trả lời.

"Khụ khụ..."

Nghiêm Hoa Dương lập tức che miệng, trên mặt kìm nén đến đỏ bừng nhìn Phương Tịch, nửa ngày không nói gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận