Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 221: La Công

Thời gian như thoi đưa.

Bất tri bất giác đã qua ba năm.

Bạch Trạch Tiên Thành vẫn náo nhiệt như trước kia, mỗi ngày đều có rất nhiều tu sĩ ra vào, sinh ý của các cửa hàng lớn thịnh vượng.

Mà lưu ngôn phỉ ngữ liên quan đến Phương Tịch đã lặng từ lâu, bị một tin tức nóng mới thay thế.

Tỉ như một tán tu nào đó may mắn phát hiện động phủ tiền nhân, kiếm lớn.

Lại tỉ như người nào đó may mắn thu được một viên nội đan cấp hai ở trong Vạn Thú Sơn Mạch...

Một tán tu nào đó Trúc Cơ thành công...

Trong Đào Hoa Các, hoa đào vẫn đầy vườn.

Trong phòng luyện công, Phương Tịch ngồi xếp bằng, dưới linh áp bên ngoài không ngừng thu nạp thôn phệ đại lượng linh khí tinh thuần.

Một khắc sau, trong Khí hải đan điền của hắn lại tạo ra một giọi pháp lực thể lỏng xanh tươi ướt át, chuyển vào trong hồ nước xanh, khiến phạm vi hồ nước khuếch trương một chút.

"Pháp lực đã tăng lên hai mươi ba giọt!"

Phương Tịch mở mắt ra, thầm tình toán: "Theo bình quân thì tiến độ một năm khoảng một giọt..."

Công pháp Thanh Mộc Trường Sinh Công phối hợp với tư chất linh căn linh thể của bản thân, ở trên trung phẩm linh mạch cấp hai trung phẩm linh mạch, không dùng đan dược, tốc độ tu hành vẫn rất nhanh.

"Nếu tiếp tục như vậy, có lẽ chỉ cần từ hai mươi đến ba mươi năm là pháp lực đã tinh tiến đến trình độ Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, từ đó thử đột phá Trúc Cơ trung kỳ."

Lúc này, Phương Tịch phải cảm khái chỗ tốt của tân pháp.

Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, tương đương với Trúc Cơ tầng ba của tân pháp, càng trực quan và rõ ràng hơn, không như mình, hoàn toàn dựa vào suy đoán.

Đồng thời độ khó khi Trúc Cơ tầng ba đột phá Trúc Cơ tầng bốn sẽ nhỏ hơn Trúc Cơ sơ kỳ đột phá Trúc Cơ trung kỳ.

'Thế nhưng... Không có công pháp, quên đi...'.

'Thật ra cứ theo tiến độ này chỉ khoảng mười bảy năm nữa là có thể thử đột phá...'.

'Nhưng vậy thì pháp lực phù phiếm, căn cơ bất ổn... Thăng cấp rất dễ thất bại.'.

'Ta bây giờ có thọ nguyên dài, hoàn toàn có thể tiếp tục tôi luyện pháp lực, tăng dầy căn cơ... Ít nhất cũng phải chờ đến khi Khí hải đan điền và pháp lực thể lỏng khuếch trương đến cực hạn rồi lại tính...'.

Phương Tịch cảm thấy tốc độ tu luyện của bản thân hơi nhanh.

Thậm chí có thể so với những thiên tài hai ba mười tuổi Trúc Cơ trong tông môn Kết Đan kia nên phải chọn cách ổn hơn.

Sau khi xong công khóa hôm nay, Phương Tịch đứng dậy bước ra ngoài đình viện.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi kháp quyết, tức thì khí tức trên người trở nên như có như không, dần dần nhạt đi... Uy áp của tu sĩ Trúc Cơ cũng từ từ biến mất trở thành như tu sĩ Luyện Khí bình thường.

Đây là Liễm Tức Thuật trong phần bổ sung Luyện Khí thiên của Thanh Mộc Trường Sinh Công mà Phương Tịch đã nhặt được, rồi không ngừng tu luyện.

"Thanh Mộc Trường Sinh Công không sở trường đấu pháp, những pháp thuật trong đó đều lấy bỏ chạy, ẩn tàng, bảo mệnh làm chủ... Dựa vào cảnh giới Liễm Tức Thuật của ta bây giờ, lừa tu sĩ Luyện Khí kỳ tu sĩ Luyện Khí kỳ dễ như trở bàn tay, đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ thì tỉ lệ năm năm..."

"Nhưng dù nói thế này thì tu sĩ Trúc Cơ đánh tu sĩ Luyện Khí chỉ cần một đạo pháp thuật đã có thể giải quyết."

Đúng lúc này Phương Tịch thấy một đạo thủy tiễn bay ra, đánh lên nhánh đào phía trên.

Một quả đào trên cành rơi xuống hồ nước.

"Vẫn chưa thăng cấp, ăn đào cái gì?"

Hắn không khỏi nhướng mày, một giọt pháp lực thể lỏng trong Khí hải đan điền nhanh chóng tiêu hao, thi trển ra Luyện Khí kỳ Triền Nhiễu Thuật,

Rầm rầm!

Từng sợ rong cuồng vũ như Lục Long, Cầu Long cuộn rễ, trói một con lương xanh lại kéo ra khỏi mặt nước.

Vẻ mặt Đại Thanh Ngư ngu rồi, không biết nó làm gì mà đã đắc tội chủ nhân.

"Một đạo pháp thuật Luyện Khí tiện tay mà yêu thú cấp một đỉnh phong cũng không có lực phản kháng..."

Hắn tản pháp lực, khiến Đại Thanh Ngư rơi xuống hồ nước, nước văng tung tóe.

Ngoài cửa, một nữ tu mặc váy áo vàng nhạt đi vào, chính là Kim Linh, nàng khom người thi lễ, đường cong quyến rũ hiện ra: "Công tử... Đã thăm dò rồi, ba ngày trước, trong thành có một tán tu La Công Trúc Cơ thành công..."

"A?"

Phương Tịch có hứng thú: "Chẳng lẽ đã dùng yêu đan lưu truyền gần đây luyện Trúc Cơ Đan sao?"

Một khoảng thời gian trước có tin tức tán tu may mắn thu được nội đan cấp hai ở trong Vạn Thú Sơn Mạch xôn xao truyền đi.

"Không phải, tán tu kia sau đó đã không biết tung tích, chỉ sợ đã..."

Kim Linh lắc đầu, nàng hiểu rõ sự tàn khốc và hắc ám của tu tiên giới: "Nghe nói La Công này mới bốn mươi lăm tuổi, chính là thiên tài tự hành trùng kích Trúc Cơ."

"Tự hành trùng kích Trúc Cơ sao? Đúng là khó được..."

Phương Tịch gật đầu, hơi động dung.

Cái gọi là tự hành Trúc Cơ chính là không dùng bất kỳ Trúc Cơ Đan hay linh vật Trúc Cơ gì, tu sĩ hoàn toàn dựa vào nội tình bản thân đột phá Trúc Cơ bình cảnh.

Nghe đồn rằng, loại tu sĩ tự hành Trúc Cơ không những pháp lực mạnh mẽ hơn xa cùng cấp mà còn có tính cách kiên nghị, tương lai thường có đại thành tựu.

Hắn rất tin điều này, tên điên dám đọ sức với tỉ lệ một thành thì làm chuyện gì cũng rất đáng sợ.

"Đúng lúc ta cũng nên đến cửa bái phỏng vị đồng đạo này mới được..."

Phương Tịch cười tươi, đến khố phòng lấy vài viên đan dược, rồi ra khu ngoại thành.

Tòa 32, ngõ Ngọc Long.

Chỗ này so với ngõ Yên Liễu còn tệ hơn nhưng mấy ngày nay lại có rất nhiều khách đến, hiển nhiên là bị vị tán tu La Công hấp dẫn mà đến.

Phương Tịch mặc một bộ pháp bào xanh, trên thân tản ra ba động pháp lực Trúc Cơ kỳ cường đại, tất cả tu sĩ Luyện Khí nhìn thấy đều cung kính né sang hai bên.

Tu tiên giới đẳng cấp sâm nghiêm, tôn ti khác biệt.

Nếu là mạo phạm tu sĩ cấp cao, nói không chừng sẽ lập tức bỏ mạng.

Bởi vậy dù lúc đồn đại thịnh nhất, Phương Tịch cũng không thấy tu sĩ Luyện Khí dám lải nhải trước mặt mình.

"Vị tiền bối này, xin hỏi cao tính đại danh?"

Một lão giả Luyện Khí hậu kỳ canh cổng thấy Phương Tịch đến, không dám thất lễ, vội hành lễ hỏi thăm.

"Tán tu Phương Tịch, đặc biệt đến chúc mừng La đạo hữu Trúc Cơ thành công, lễ mừng một viên Thú Huyết Đan cấp hai hạ phẩm."

Phương Tịch mỉm cười nói.

Thần sắc lão giả không chút biến hóa, nói lớn: "Phương Tịch tiền bối đến chúc mừng, tặng một viên Thú Huyết Đan cấp hai hạ phẩm!"

Không lâu sau, một vị trung niên Trúc Cơ đã vội ra cửa, người này dáng người khôi ngô, tướng mạo uy mãnh, mặc đại bào tím, có loại khí thế không giận tự uy, giữa hai lông mày hiển thị rõ sự sắc bén, đương nhiên chính là La Công.

"Phương đạo hữu, xin nhận lời chúc, mời vào trong uống trà."

Nghe nói La Công là tu sĩ Liệp Yêu ở ngoại thành, lúc Luyện Khí hậu kỳ đã có uy danh là chiến tu tiếng tăm lừng lẫy.

Nhưng lúc này, dường như vì Trúc Cơ thành công nên tâm tình của y rất tốt, vẻ mặt tươi cười mời Phương Tịch vào trong viện.

Ở trong viện, bất ngờ còn ngồi mấy vị đồng đạo Trúc Cơ.

Ánh mắt Phương Tịch quét qua đã nhận ra một người quen, không khỏi tiến lên: "Viên huynh!"

Người quen này chính là Viên Phi Hồng, thấy Phương Tịch cũng mỉm cười: "Phương đạo hữu... đã lâu không gặp!"

"Viên đạo hữu, vị này chẳng lẽ là Phương Tịch Phương đạo hữu mấy năm trước Trúc Cơ thành công sao?"

Một ông lão mặc áo bào vàng ở bên cạnh mở miệng, giọng nói khàn khàn khô khốc: "Nghe nói Phương đạo hữu cũng là tự hành Trúc Cơ, nhưng không nhận lời mời của bất kỳ thế lực nào mà làm tán tu sao?"

"Vị này là Hoàng Sa đạo hữu, một tay Phi Sa Đạo Pháp vô cùng cao minh."

Viên Phi Hồng giới thiệu cho Phương Tịch.

"Hoàng Sa đạo hữu..." Phương Tịch phong khinh vân đạm ngồi xuống, uống một ngụm linh trà thị nữ dâng lên, lắc đầu nói: "Thật ra năm đó tại hạ đã dùng một kiện linh vật Trúc Cơ, kém xa La đạo hữu dũng mãnh tinh tiến như vậy... Bởi vậy không tính là tự hành Trúc Cơ."

"Ha ha, Phương đạo hữu khiêm tốn..." Viên Phi Hồng cười nói: "Tại hạ là bội phục đạo hữu không kiêu không nóng vội, thảnh thơi tu luyện, cũng chỉ có một lòng khổ tu như vậy mới có thể trước khi đến đại nạn mà thuận lợi Trúc Cơ đúng không?"

Hoàng Sa đạo nhân và mấy tán tu khác liếc nhau, truyền âm lẫn nhau: "Lời đồn sai rồi... Vốn nói là Phương Tịch này và Bạch Trạch Tiên Thành có lục đục, nhưng hiện tại thấy được hắn và Tam thập thiếu có quan hệ rất tốt..."

"Lời đồn vốn không thể tin..."

Một vị nữ tử tóc trắng khác chậm rãi lắc đầu.

Lúc này, La Công cũng bước đến tiếp đại: "Phương đạo hữu, xin đa tạ lễ vật của huynh, ha ha, đúng lúc bản nhân cũng kiêm tu Luyện Thể, Thú Huyết Đan này đến rất đúng lúc... Có thể giúp thuật Luyện Thể của mổ gia tiến thêm một bước nhỏ..."

"Đan này là ta tiện tay luyện ra, có thể giúp được đạo hữu là rất tốt." Phương Tịch mỉm cười đáp lại.

"Phương đạo hữu còn là Luyện Đan sư cấp hai sao? Vậy thật sự là thất kính thất kính..."

Thần sắc La Công hơi kỳ dị.

Luyện Đan Sư cấp hai ở trong Bạch Trạch Tiên Thành cũng không nhiều.

"Đâu có đâu có... Chỉ là chuyên công mấy đan phương hiếm, miễn cưỡng có thể luyện thành đan dược, không lời không lỗ mà thôi..."

Phương Tịch cười khổ khoát tay, biểu thị mình cùng với những Đại sư luyện đan nghe tiếng xa gần kia vẫn có rất nhiều chênh lệch.

Thật ra đây cũng là hắn cố tình tuyên dương, tiện thể tạo danh khí, để dễ kiếm chút linh thạch.

"Ta còn tưởng rằng Phương đạo hữu sẽ dùng Khôi Lỗi Thuật để thành danh chứ... Không ngờ còn là một vị Luyện Đan sư."

Viên Phi Hồng cũng ngạc nhiên.

Hoàng Sa đạo nhân và nữ tu tóc trắng liếc nhau, yên lặng ghi lại tình báo này.

Tán tu Phương Tịch dường như không những có chút tạo nghệ trên Thuật Luyện Đan mà còn sở trường Thuật Khôi Lỗi.

Hơn nữa quan hệ với Tam thập thiếu nhất mạch Bạch Phong Sơn cũng không tệ.

Đây cũng là một trong những mục đích của Phương Tịch.

"Người đâu, tấu nhạc, nhảy múa!"

Lúc này, La Công cũng ngồi xuống, gọi một đội vũ cơ đi vào.

Những vũ nữ này tuổi vừa đôi tám, làn da mềm mại đến mức dường như có thể vắt ra nước, mặc sa y mỏng như cánh ve, hai chân trần, nhẹ nhàng nhảy múa theo nhạc, đúng là cảnh đẹp ý vui.

Chư vị tu sĩ Trúc Cơ có người thưởng thức trà uống rượu, có người chú ý món ngon mỹ vị, hoặc nói chút kỳ văn dị sự, giao lưu một phen kinh nghiệm tu luyện... Bầu không khí cũng nhàn nhã thoải mái dễ chịu.

Dù sao những người đang ngồi đây đều có hai trăm năm thọ nguyên, thời gian rất dài, có thể từ từ hưởng thụ.

"Đúng rồi... Không biết cuối cùng La đạo hữu gia nhập thế lực phương nào?"

Phương Tịch nghiêng tai lắng nghe, biết được một số tin tức không tồi, tỉ như Thiếu chủ Tống gia kia đã về tộc địa từ lâu.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi La Công.

"Tại hạ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành, trở thành khách khanh." La Công thành thật trả lời, trên mặt Viên Phi Hồng hơi mất tự nhiên.

"Thì ra là vậy, chúc mừng La huynh, chúc mừng La huynh."

Phương Tịch cười ha ha, dường như không chút quan tâm đến chuyện từng xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận