Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 947: Vô Song

Hưu! Một cây linh trà ngưng tụ thành trường thương từ tay Trà Lão vút lên. Hai mắt của lão lóe lên lục quang, giơ cao trường thương, mạnh mẽ ném ra! Thiên lôi chấn động! Trong hư không hiện ra một con thanh giao giương nanh múa vuốt, lân phiến cuồng thiểm, trên đó khắc đầy phù văn cổ xưa. Nó cùng đoản thương của Hạnh Nguyên Tử, chân hỏa của Hỏa tộc lão tổ... cùng pháp bảo của các vị tu sĩ Hợp Thể khác, đồng loạt cắm vào Ngũ Sắc Tố Vân Kỳ! "Hừ! Minh ngoan bất linh!"
Một vòng liệt dương bạch kim từ Ngũ Sắc Tố Vân Kỳ hiện ra! Đại lượng mây mù ngũ sắc bị bốc hơi, vô số phù văn cuộn lại, hóa thành năm trận kỳ, rơi vào tay Phương Tịch:
"Bán Tiên Khí? Ha ha..."
Dù là Bán Tiên Khí chính quy, trong tay Hợp Thể kỳ cũng không phải đối thủ của Đại Thừa kỳ. Huống chi, đây còn là một món tàn khuyết... Mặc dù được bí thuật kích phát toàn bộ uy năng, có thể tạm thời so sánh với Bán Tiên Khí cấp tám chân chính nhưng trong mắt Phương Tịch, vị Đại tông sư trận pháp và phù lục song đạo này, tất cả đều là sơ hở! Dù không dùng xảo kình, chỉ cần dùng thần lực Đại Thừa kỳ đối cứng, cũng chỉ tốn chút thời gian mà thôi. Cùng lúc đó, trường thương linh trà và các công kích khác đều ngưng trệ giữa không trung. Một vầng liệt dương bạch kim lấy Phương Tịch làm trung tâm, pháp bảo và thần thông lơ lửng xung quanh, giống như thần tích. Bị ánh mắt Phương Tịch quét qua, trường thương linh trà lập tức bốc cháy. Các bảo vật của các tu sĩ Hợp Thể khác đều rên rỉ, nổ tung hoặc tiêu tán! Trà Lão và Hạnh Nguyên Tử biến sắc, có người phun ra một ngụm tinh huyết. Uy của Đại Thừa, khủng bố như thế! "Trấn!"
Ánh mắt của Phương Tịch thâm thúy, mang theo ý chí chấp chưởng Thiên Đạo vô tình. Một thần ấn vàng óng hội tụ, từ trên không trung rơi xuống như cự sơn. Trà Lão chống hai tay lên, hư ảnh một gốc linh trà cổ thụ hiện ra sau lưng, hóa thành đại thụ chống trời. Phanh! Kim ấn rơi xuống, kim quang nghiền nát cổ thụ, dưới đáy kim ấn, vô số Thần Văn hiển hiện, như có thể giải thích quy tắc thiên địa. Đó là Thần Văn! Vô số Thần Văn kết hợp, giống như Tiên Thiên Bát Quái trận đồ... xé rách linh quang hộ thể của Trà Lão. Ầm ầm! Kim ấn rơi xuống, Trà Lão gầm lên, thân thể cấp tốc mộc hóa, khí tức cường đại, nhưng vẫn bị kim ấn bát quái trấn áp. Tiếp theo, lão đã không còn thở nữa... "A!"
Thấy vậy, Nha Bà Bà nấp trong hắc vụ kêu lên rồi lộn một vòng hóa thành một con quái điểu đầu người thân chim, vỗ cánh bỏ chạy. "Đi!"
Phương Tịch giậm chân, Đại Thanh nhào ra, điều khiển mưa gió lôi đình, tầng tầng lôi quang bao phủ quái điểu. "Trà Lão..."
Thấy dưới một kích của thần ấn Trà lão trực tiếp vẫn lạc thì Hạnh Nguyên Tử không còn cảm thấy may mắn gì hết, trong tay hiện ra một cây quạt nhỏ màu vàng, trên đó có một Thái Cực Đồ. Theo pháp lực được rót vào âm dương nhị khí của Thái Cực Đồ lưu chuyển rồi nhanh chóng khuếch trương, bao phủ Phương Tịch. Trong nháy mắt, Phương Tịch cảm nhận được áp lực, hứng thú nói:
"Tiên Phủ Kỳ Trân phỏng chế? Không... Chỉ là bảo vật dùng một lần, thủ pháp luyện chế có vài phần khí tức của thượng giới..."
Phương Tịch mỉm cười, quanh thân bạch quang, vạn pháp bất xâm. Hắn lấy 'Khí Vận Cổ' cấp sáu ra, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái. Một tòa pháp đàn trống rỗng hiện ra, chính là 'Thái Hư Hóa Minh Lê Đầu Thất Tinh Pháp Đàn'! Pháp đàn hình thành trong nháy mắt, thần vận tản ra. Các Hợp Thể kỳ tu sĩ đều cảm thấy đại họa lâm đầu. "Thiên quan chúc phúc, quan xá tội, thủy quan giải ách... Bắc Đẩu hàng thọ, Huyền Minh gọt lộc, Thái Hư hóa phúc... Cấp cấp như luật lệnh!"
Phương Tịch mỉm cười, chỉ về phía Hạnh Nguyên Tử. Trên Khí Vận Cổ, một đạo huyền quang hiện ra, chính là 'Tiêu Tai Giải Ách Khí Vận Huyền Quang'! Đạo huyền quang này hóa thành một lưỡi cày khổng lồ, bay thẳng đến Hạnh Nguyên Tử! "Không thể nào... Hắn rõ ràng bị 'Song Cực Phiên' định trụ, sao còn thi triển thần thông được?"
Hạnh Nguyên Tử kinh hãi nhưng gã cũng biết không thể khinh thường một kích này của Phương Tịch nên hung hăng đấm vào lồng ngực. Phốc! Gã phun ra một ngụm tinh huyết, trong đó có một thiết môn. Thiết môn biến lớn, chắn trước mặt Hạnh Nguyên Tử, phù văn lấp lóe, ngưng tụ thành quang tráo đen nhánh. Đây là dị bảo Hạnh Nguyên Tử tìm được trong một bí cảnh, phòng ngự cực kỳ tốt. Hạnh Nguyên Tử thấy quang tráo đã thành, nhưng cảm giác áp bách không giảm, lại lấy ra vài món bảo vật đao kiếm, hóa thành màn sáng ngũ sắc bảo vệ toàn thân. Tiếp theo, cự cày đến trước thiết môn và quang tráo. Ba! Không có tiếng va chạm kinh thiên động địa. Cự cày xuyên qua thiết môn và quang mạc, cày qua đỉnh đầu Hạnh Nguyên Tử. Phương Tịch thấy rõ, khí vận của Hạnh Nguyên Tử đã bị lưỡi cày nghiền thành phấn vụn. Đừng nói tu luyện phá cảnh, ngay lập tức sẽ có đại họa lâm đầu! Thậm chí có khả năng rất lớn khi đang vận công bị tẩu hỏa nhập ma. "Cái này..."
Hạnh Nguyên Tử không thấy thân thể có gì lạ, nhưng nghĩ tới thần thông cắt giảm thọ nguyên của Phương Tịch nên vội vàng nuốt một viên linh đan tăng thọ. Dù vậy, cảm giác đại họa lâm đầu vẫn không tiêu tan. Ô ô! Trên thiết môn bỗng nhiên hiện ra hai con lệ quỷ dữ tợn. Chúng gào thét, xé rách xiềng xích, hóa thành hắc phong đánh tới Hạnh Nguyên Tử! "Sao 'Song Quỷ Thiên Môn' lại phản phệ? Bí thuật 'Phược Hồn Liên' mất hiệu lực rồi sao?"
Hạnh Nguyên Tử kinh hãi, thiết môn này phong ấn hai Hợp Thể ma vật, bị gã chế phục, lúc đối địch có công hiệu lớn. Hôm nay, không chỉ không phòng ngự được cự cày, mà ma đầu còn phản phệ! May mà gã đã chuẩn bị trước rồi, gã lấy ra một bình ngọc, lẩm bẩm. Từng hồn phách từ bình ngọc bay ra, khiến hai ma đầu chuyển hướng, bắt đầu ăn hồn phách... Hạnh Nguyên Tử kết quyết, niệm chú ngữ, chuẩn bị phong ấn hai ma đầu lại. Nhưng ngay sau đó, sắc mặt gã trắng bệch, phun máu, kinh hãi:
"Công pháp phản phệ?"
Chuyện này tu tiên giả bình thường đều hay gặp nhưng gã đã có thể tấn thăng đến Hợp Thể, công pháp bí thuật đã thiên chùy bách luyện rồi sao lại như vậy? Phương Tịch không để ý Hạnh Nguyên Tử bị mình làm sứt đầu mẻ trán mà chỉ tay. Cự cày xông vào mây mưa của Đại Thanh, khiến dị tộc Hợp Thể đầu người thân chim kêu lên. Tiếp theo, lại đánh trúng Thủy tộc Hợp Thể. Thủy tộc Hợp Thể tạo ra màn nước, nhưng vô dụng, vẫn bị cự cày nghiền nát. Ầm ầm! Lúc này, ánh sáng mạch kim đã đốt Thái Cực Đồ trên miện phục của Phương Tịch hầu như không còn. "Bảo vật không tồi, đáng tiếc."
Hắn duỗi người, đấm ra một quyền! Hư không chấn động, một nắm đấm vàng khổng lồ rơi xuống, mục tiêu là Hợp Thể Thiên Man Tộc! Hợp Thể Thiên Man Tộc gầm lên, khí tức cuồng bạo, hóa thành tiểu cự nhân cao mấy chục trượng. Đại địa chi khí hội tụ, tạo thành giáp trụ vàng đất cho cự nhân, nghênh đón thần quyền của Phương Tịch! Hống hống! Trên nắm đấm vàng, từng long ảnh hiện ra, cửu long quay quanh. Đây là: Thiên Đế Ngự Long Quyền! Một quyền đánh ra, sơn hà nghiêng ngả, trời đất đảo lộn! Phanh! Kim quang lóe lên, nửa người trên của Hợp Thể Thiên Man Tộc nổ tung, chỉ còn hai cái đùi như trụ trời đứng trên mặt biển. Đại Thừa nghiền ép Hợp Thể, chỉ đơn giản như vậy! Phương Tịch đảo thần thức qua thì mỉm cười, chỉ một ngón tay. Thủy tộc và Hỏa tộc Hợp Thể kêu thảm, bị hai cây trường mâu vàng xuyên thủng! Hắn bước ra, giày lớn từ trên trời giáng xuống. Hạnh Nguyên Tử bị công pháp phản phệ, chưa kịp phản ứng, đã bị một cước nghiền nát thành tro bụi. "A... Thủy Ngọc, nếu không muốn chết thì mau thi triển bí thuật!"
Hỏa tộc Hợp Thể kêu thảm, một bàn tay lửa lớn túm lấy Thủy tộc Hợp Thể. Thủy hỏa hai tộc là kẻ thù, nhưng đồng tu phù hợp chi thể! Bí thuật này chỉ Hợp Thể kỳ mới thi triển được, tên là Thủy Hỏa Đồng Nguyên! Lực lượng thủy hỏa hội tụ, làm tan chảy trường mâu vàng. Hồng quang và lam quang bốc lên, hóa thành chín mươi chín con Giao Long quái dị đỏ lam, lao tới Phương Tịch! Phương Tịch vung tay, một kim ấn hiện ra, hóa thành Thái Sơn. Hắn đứng trên đỉnh núi, mặc cho thủy, hỏa quái giao cắn xé, thần ấn vẫn bất động. "Bí thuật không tồi, nhưng chỉ là vùng vẫy giãy chết."
Phương Tịch cười lớn, chưa kịp ra tay, Thủy tộc Hợp Thể đã nổ tung, hóa thành nước. Khí vận của y đã rơi xuống đáy vực, bất luận thi triển thần thông gì cũng thất bại! Bí thuật hợp kích tự sụp đổ, thậm chí còn phản phệ! "Quá yếu, quá yếu..."
Hắn giơ tay ngọc lên chuẩn bị kết thúc trận chiến. Bỗng nhiên, mùi tanh xộc lên. Một con quái xà chín đầu từ biển cả lao ra, chín cái đầu nổ tung, dung hợp thành huyết thủ ấn, đè xuống Phương Tịch! Răng rắc! Kim sơn do thần ấn biến thành vỡ vụn, Phương Tịch cười lạnh, liệt dương bạch kim sau lưng bùng lên, không ngừng luyện hóa huyết khí:
"Hợp Thể viên mãn, Huyết Ma Lão Tổ... Ngươi muốn chết?!"
Một ma ảnh xông ra, chính là Huyết Ma Lão Tổ! Mắt của lão đỏ ngầu, cả người nổ tung, hóa thành xiềng xích huyết sắc, mang theo khí tức của huyết chi pháp tắc, xuyên qua liệt dương bạch kim, trói chặt Phương Tịch. "Còn chưa động thủ?"
Dưới đáy biển, một Huyết Ma Lão Tổ khác gầm lên. Thì ra, Huyết Ma Lão Tổ đã tu luyện ra một hóa thân! Hỏa tộc Hợp Thể hóa thành hỏa quang, đến trước mặt Phương Tịch, đánh ra một viên Lôi Châu đen kịt, chính là 'Đại Hỗn Độn Diệt Thần Lôi Châu'!
Bạn cần đăng nhập để bình luận