Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 199: Ma tu

Không biết Phương Tịch đã chờ bao lâu.

Hắn tựa trên Đào Hoa Thụ dường như khí tức của hắn đã dùng hợp với cây cối xung quanh, không đến gần thì rất khó phát hiện.

Công pháp hệ Một vốn đã am hiểu thu liễm khí tức, huống chi hắn còn có tinh kiên nhẫn vô cùng.

Nửa canh giờ sau, đạo độn quang ám đạm kia từ trong sơn trang bay ra.

Phương Tịch đứng trên nhánh đào, thầm tính toán phương vị của đối phương, hắn mượn bóng cây để không ngừng di chuyển, không ngừng đến gần...

Lúc độn quang này lướt qua đầu hắn, thần thức Phương Tịch quét qua.

Tất cả ngụy trang của bóng người kia dưới thần thức đều không chỗ chê thân, một gương mặt già nua gầy gò xuất hiện, trên ngươi mơ hồ có ma khí.

"Ma tu! ?"

Phương Tịch giật mình, tiếp theo lại càn kinh ngạc hơn, hắn phát hiện bản thân nhận ra người này.

Đối phương khoảng năm, sáu mươi tuổi, dung nhan già nua, gương mặt gầy gò nhưng nếu khiến gương mặt kia trở nên mượt mà, phúc hậu lại thêm đôi mắt nhỏ khôn khéo xảo trá kia...

"Tư Đồ gia Tư Đồ Anh... Đã từng là quản sự linh điền. Tên này gầy đi nhiều rồi, lúc trước cũng tương đối phúc hậu..."

Phương Tịch thì thào.

Không biết bao nhiêu Linh nông ở Thanh Trúc Sơn hận thấu xương người này, lại không thể làm gì.

Kể cả hắn, cũng thường xuyên bị y áp bức.

Lúc này nhìn thấy cừu nhân, nhưng Phương Tịch cũng không trực tiếp động thủ.

Mặc dù hơn ba mươi năm không tháy, tu vi của người này cũng miễn cưỡng đạt đến Luyện Khí tầng bảy nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.

Nhưng người này xuất hiện ở đây, há chẳng phải Tư Đồ gia?

Thần sắc Phương Tịch nghiêm nghị, nhanh chóng nhớ lại những tư liệu liên quan đến Tư Đồ gia.

Từ sau khi Tư Đồ gia bị diệt tộc, những tộc nhân còn lại đã thành lập thế lực ma đạo Diệt Thiên Minh, không chết không thôi với Huyền Thiên Tông, Tống gia.

Sau đó lại nghe nói nhiều lần bị tiến công, bất đắc dĩ trốn vào Mộc Quốc...

"Bây giờ xem ra tin đồn có sai, hoặc là một phần dư nghiệt đã lén lẻn về? Còn chọn nơi vắng vẻ như Hồ Vạn Đảo này, chuẩn bị gây sự sao?"

"khó trách trước đó Hồ Vạn Đảo vẫn luôn gió êm sóng lặng, mười mấy năm gần đây lại phong vân đột biến, hóa ra là các ngươi ở trong tối gây sóng gió."

Phương Tịch cũng không có cảm tình gì với Tư Đồ gia.

Lúc này hắn phát hiện phía sau sự đại loạn của Hồ Vạn Đảo có bóng của ma tu, phản ứng đầu tiên của hắn là - tố cáo nó! !

Huyền Thiên Tông vẫn luôn treo lệnh truy nã Diệt Thiên Minh và Tư Đồ gia mà.

Hơn nữa phần thưởng rất phong phú.

Chỉ cần báo cáo nhất định có thể mượn đao giết người, báo mối thù một mũi tên năm đó.

Nhưng Phương Tịch suy nghĩ một lúc bí mật trên người mình vẫn lập tức tắt đi ý định này.

"Nếu không thì... Ta tự động thủ?"

"Hay là... Chờ sau khi thực lực tăng lên lại tố cáo?"

Phương Tịch nhìn đạo độn quang kia, lại thật lâu vẫn không hành động, mặc nó bay khỏi phạm vi hoạt động của mình.

Mặc dù có cừu hận nhưng hắn càng biết nhẫn nại.

Một Tư Đồ Anh không tính là cái gì.

Nhưng Tư Đồ gia và Diệt Thiên Minh ở sau lưng của y chắc chắn sẽ có ma tu.

Nếu chỉ giết một cừu địch nhỏ mà dẫn đến hắc thủ phía sau thì được không bù mất.

'Nguyễn Tinh Linh lại không khôn ngoan mà làm bạn với ma tu sao?'.

Phương Tịch thu hồi Giáp Nhất rồi trở lại Phỉ Thúy Nhai, trong động đá vôi dưới mặt đất.

Hắn ngồi xếp bằng ở dưới Yêu Ma Thụ, nhìn những thi thể tu sĩ không quắt trao trên kia, không khỏi rơi vào trầm tư.

'Có lẽ Nguyễn Tinh Linh cũng không biết mình hợp tác với ai nhưng đối phương cung cấp hấp dẫn khó có thể từ chối, tỉ như linh vật Trúc Cơ?'.

'Hay Nguyễn Tinh Linh cũng là ám tử ma tu? Sau khi nàng bị diệt tộc vẫn luôn ở bên ngoài, chưa chắc không có cơ hội tiếp xúc với ma tu và Tư Đồ gia.'.

'Còn có Diệp tán nhân của Tam Thập Lục Đảo... Nghe nói người này là tán tu nhưng có thật sự là tán tu Trúc Cơ không? Vì cái gì mà đúng lúc này lại đột phá bình cảnh? Chẳng lẽ có sự ăn ý với Diệt Thiên Minh?'.

'Diệt Thiên Minh chọn động thủ ở Hồ Vạn Đảo chắc chắn đã hạ một bàn cờ rất lớn, với khẩu vị của chúng ít nhất cũng phải âm thầm nuốt toàn bộ Hồ Vạn Đảo?'.

Âm thầm tĩnh tọa, suy nghĩ các loại khả năng khiến Phương Tịch sợ hãi.

Bất tri bất giác, Hồ Vạn Đảo dường như đã trở thành trung tâm phong bạo.

'Vận khí của ta...'.

"Tư Đồ gia cũng quá lắm rồi, năm đó nghiền ép sức lao động của lão tử, bây giờ chỗ ta nhìn trúng, bọn chúng cũng chạy đến nhúng một tay, làm địa chủ của lão tử đã nghiện rồi phải không?"

Sắc mặt Phương Tịch uể oải.

Năm đó hắn thành khẩn đối xử mọi người nên khó có thể ngụy trang, vân không che giấu thân phận của mình.

Cái thân phận Linh nông Thanh Trúc Sơn của Tư Đồ gia, có lẽ đối với Tư Đồ gia không tính là gì nhưng tương lai Huyền Thiên Tông nhìn lại sẽ có nghi ngờ...

Đây cũng là phiền phức.

"Quan trọng nhất là tu luyện Ất Mộc Pháp Thân cũng đến chỗ quan trọng, bản tôn không thể nào di động, đây chính là khuyết điển của Trường Sinh Thuật."

Phương Tịch xoay đầu nhìn Yêu Ma Thụ, ánh mắt dần dần trở nên u ám.

Một hoang đảo.

Tư Đồ Anh khống chế độn quang, lượng một vòng, sau khi xác nhận không có ai theo dõi mới lặng lẽ hạ xuống một sơn cốc.

Ba!

Sau khi y tiến vào sơn cốc, trời đất bốn phía lập tức biến đổi.

Linh khí tinh thuần đập vào mặt, ở trong sơn cố còn có rất nhiều kiên trúc tinh mỹ, từng bóng tu sĩ trong đó đang đả tọa tu luyện hoặc luyện pháp thuật.

Chỗ này, rõ ràng là một phân bộ của Diệt Thiên Minh.

"Tiểu thư!"

Tư Đồ Anh bước đến trước một cung điện, khom người.

"Vào đi!"

Đại môn của cung điện mở ra, hiện ra nguồn sáng xanh biết trong đó, đó là đến từ ngọn đèn trên điêu tượng đầu thú, tản ra mùi thơm mê ly.

Giữa những ngọn đèn có một vị nữ tu xinh đẹp đang ngồi xếp bằng, khí chất của nàng lúc ẩn lúc hiện, gương mặt như vẽ, nàng như từ trong bức tranh sơn thủy bước ra.

Nàng chính là Tư Đồ Thanh Thanh!

Dù đã qua ba mươi mấy năm nhưng phong thái của nàng vẫn như năm xưa, tu vi khoảng Luyện Khí viên mãn, có lẽ nàng đã phục dụng loại đan dược trú nhan.

"Khởi bẩm tiểu thư, lão phu đã gặp người kia, song phương hợp tác vui vẻ..."

Tư Đồ Anh kể hết những chuyện lúc gặp Nguyễn Tinh Linh ra.

"Không tệ, sau khi thấy được thực lực của chúng ta cô ta chỉ có thể thỏa hiệp..."

Trong giọng nói như thanh tuyền của Tư Đồ Thanh Thanh có sự vui vẻ: "Ngay cả Diệp tán nhân cũng là người của chúng ta, sớm muộn gì Chung gia cũng bị diệt... Đến lúc đó, bề ngoài lấy danh nghĩa liên minh Tam Thập Lục Đảo thống trị Hồ Vạn Đảo, chúng ta ẩn sau lưng, yên lặng tích súc thực lực, luôn luôn đợi được thời kì giáp hạt của Huyền Thiên Tông."

Nói xong câu cuối cùng, trong đôi mắt của nàng đầy hận ý.

Thù phá nhà, diệt môn dù dùng hết nước của Hồ Vạn Đảo và Đại Mộng Trạch cũng không thể rửa sạch.

"Đúng rồi, lần trước tiểu thư giao cho thuộc hạ điều tra một người cũng có kết quả."

Dường như Tư Đồ Anh nhớ đến chuyện gì đó, cung kính dâng lên một cái ngọc giản cho Tư Đồ Thanh Thanh, vẻ mặt cũng cảm khái: "Không ngờ, một tên tá điền nho nhỏ năm đó vậy mà đến Hồ Vạn Đảo cũng có thể lăn lộn dạng chó hình người, ha ha... Không biết lúc trước hắn đã cuốn được bao nhiêu chỗ tốt trong phường thị."

Y thấy, tên tiểu Linh nông Phương Tịch Luyện Khí sơ kỳ bây giờ lại có thể trở thành Luyện Khí tầng bảy, chắc chắn trong lúc phường thị đại loạn đã cuỗm đi không ít tianf liệu thậm chi có khẳng năng mamy mắn gặp phải lúc hai đại cao thủ đồng quy vu tận, sau đó lấy đi túi trữ vật...

Mặc dù cũng hơi ly kỳ nhưng loại kỳ ngộ này ở trong tu tiên giới rộng lớn chỗ nào cũng có, so với người thật sự có đại khí vận lại không chút đáng kể.

Dù vậy y cũng rất hận đối phương.

Dựa vào cái gì mà mình bị truy sát chạy như chó, phải liều lĩnh tu luyện ma công, nhiều lần sinh tử, đến bây giờ, khó lắm mới có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, đối phương lại an nhàn ở trên Đào Hoa đảo làm ruộng nuôi cá, sau đó đã đạt được?

"Phương Tịch..."

Linh thức của Tư Đồ Thanh Thanh tiến vào ngọc giản, đã nhìn thấy chân dung thiếu niên, gần như không khác chút nào với gia hỏa năm đó hò hét ' Thanh Thanh tiểu thư đến, lập tức có thanh thiên'.

Đương nhiên hắn tu luyện công pháp hệ Mộc nếu lại dùng loại đan dược trú nhan thì dung nhan bất lão là bình thường.

Nàng chân chính để ý là thân phận và tu vi của Phương Tịch.

"Hơn bốn mươi tuổi, tấn thăng Luyện Khí tầng bảy? Còn kiêm tu Luyện Thể? Đáng tiếc... Nếu trước bốn mươi tuổi tấn thăng Luyện Khí hậu kỳ thì còn có chút hi vọng Trúc Cơ..."

"Bây giờ, hi vọng Trúc Cơ đã rất xa vời..."

Hơn năm mươi tuổi Luyện Khí tầng bảy đã không có cơ hội trước đại nạn sáu mươi đột phá Luyện Khí viên mãn, bởi vậy đa phần sẽ bị từ bỏ.

Ở trong tông môn và gia tộc Trúc Cơ, loại người này sẽ bị an bài đến của hàng trong phường thị làm quản sự, hoặc đến phàm tục tọa trấn một phương, thành lập chi nhánh gia tộc, sinh sôi huyết duệ, chỉ mong chờ trong dòng dõi có thể xuất hiện mầm tiên có linh căn xuất chúng.

Tư Đồ Thanh Thanh điềm tĩnh phê bình, trong lòng lại nổi lên chút gợn sóng.

Trên tình báo còn ghi lại nội dung năm đó Phương Tịch dựa vào một thanh Thanh Hòa Kiếm, dùng tu vi Luyện Khí trung kỳ phối hợp Luyện Thể trấn áp Đào Hoa đảo Lô gia.

Chuyện này khiến Tư Đồ Thanh Thanh chợt nhớ đến một vị thể tu thần bí.

Năm đó, vị thể tu kia từng cứu nàng dưới tay của truy binh, lại không nhận ý tốt của Tư Đồ gia, trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi.

Sự thật đã chứng minh, lựa chọn lúc trước của đối phương vô cùng chính xác.

Nếu không thì ở trên thuyền hải tặc Tư Đồ gia, dù có thể sống qua trận chiến Hắc Thủy Đàm thì ở tu tiên giới Việt Quốc cũng trở thành ma tu người người kêu đánh.

'Cũng là cảnh giới Luyện Thể tầng hai, trùng hợp sao?'.

'Nhưng dù là cùng một người thì thế nào? Hơn năm mươi tuổi vẫn là Luyện Khí tầng bảy dù trên người có chút bí mật nhỏ cũng chỉ là bình thường... Xác suất tương lai Trúc Cơ vẫn không cao.'.

'Lúc này vẫn nên lấy đại sự làm đầu, chờ sau này thống nhất Hồ Vạn Đảo thì thưởng cho hắn chút chỗ tốt, chắm dứt nhân quả năm xưa...'.

rất nhanh Tư Đồ Thanh Thanh đã bỏ qua chuyện của Phương Tịch.

Dù sao thì từ các phương diện mà nói, đối phương lại trở thành người trong phe của họ...

Nghĩ đến đây, Tư Đồ Thanh Thanh tùy ý thu ngọc giản vào trong túi trữ vật, nhìn về phía Tư Đồ Anh: "Ngươi làm rất tốt, Nguyễn Tinh Linh và Nguyễn Đan kia có quan hệ đến đại kế của chúng ta, không được sơ suất, lần này ngươi mang đến Trọng Viên Đoạn Tục đan đối phương có nhận hay không?"

"Hắc hắc, dù sao đan này cũng liên quan đến Đạo đồ của nữ đồ đệ, đương nhiên là nhận rồi."

Tư Đồ Anh vuốt vuốt chòm râu, có chút đau lòng: "Đan dược cấp hai đặc thù như vậy có giá hơn ngàn khối linh thạch đó!"

"Không như vậy sao có thể đạt được sự tín nhiệm?"

Dưới đáy đôi mắt của Tư Đồ Thanh Thanh hiện ra từng sợi tinh hồng: "Chỉ cần cô ta dám nhận thì cám gì chúng ta cũng dám đưa! Tương lai... Nhìn xem đôi thầy trò này ai có cơ duyên có thể Trúc Cơ thành công, ha ha..."

Tiếng cười êm tai của thiếu nữ, quanh quẩn trong cung điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận