Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 275: Tung Địa Kim Quang Ngoa

Phong Diệp Đảo.

Hình dáng đảo này tương tự như lá phong, trên đảo có mảng linh thực lớn, đã từng là đạo trường của Diệp tán nhân.

Diệp tán nhân xây dựng một cung điện trên hòn đảo có linh mạch cấp hai này đặt tên là Hồng Phong Cung.

Hôm đó, môn con Thanh Giác Ngư Long từ phương xa bay đến, nghênh ngang bay thẳng đến bên ngoài Hồng Phong Cung, một vị tu sĩ thiếu thiên ôn nhuận như ngọc từ trên đó bước xuống.

"Xin thông báo cho Nguyễn tiên tử một tiếng, nói Phương Tịch cầu kiến!"

Phương Tịch hạ xuống trước cổng Hồng Phong Cung, nói với một tu sĩ Nguyễn gia.

" Phương tiền bối... Tại hạ đi ngay."

Tu sĩ này không dám thất lễ, vội vàng chạy vào cung điện bẩm báo, trong lòng còn hơi oám thầm.

Đương nhiên y biết Phương Tịch, cũng biết vị tiền bối Trúc Cơ này có quan hệ không tầm thường với đảo chủ nhà mình, sao lại khách sáo như thế chứ?

Không lâu sau, Nguyễn Tinh Linh mặc một bộ cung thường đỏ chót đi ra nghênh tiếp: "Phương đạo hữu..."

"Nguyễn tiên tử..."

Phương Tịch thở dài, mặt hiện ra vẻ đau thương: "Xin nén bi thương..."

Nụ cười của Nguyễn Tinh Linh bị đọng lại, thần sắc của nàng cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Mời vào trong nói chuyện!"

Trong phòng khách.

Thị nữ đến châm trà dường như cảm nhận được hôm nay tâm tình của đảo chủ không tốt, sau khi rót linh trà xong rón rén ra ngoài, sợ chọc đảo chủ giận.

"Ta vẫn luôn truy xét tình hình của Nguyễn Đan, kết quả tìm được dấu vết ma tu Tư Đồ gia để lại..."

Phương Tịch cũng không uống trà mà nói thẳng kết quả: "Nguyễn Đan còn chú dẫn ở trong tay của dối phương, nếu gặp phải, e là không may rồi..."

Thân thể Nguyễn Tinh Linh lung lay, thần sắc tái nhợt, chợt gượng cười trả lời: "Ai... Không ngờ, là ta hại Đan nhi... Ta vốn thấy Tống gia lôi đình quét huyệt, cày bằng Hồ Vạn Đảo nên cho rằng Hồ Vạn Đảo không còn ma tu... Bây giờ đám ma tu kia ở đâu?"

Mặc dù thần sắc của nàng tái nhợt nhưng đồng tử như lửa.

Phương Tịch thì thở dài: "Chỉ sợ đã trở về Mộc Quốc..."

Không quen thuộc với Mộc Quốc thì dù là tu sĩ Trúc Cơ cũng khó mà tìm được ma tu Tư Đồ gia ẩn núp.

Nguyễn Tinh Linh đứng dậy, nhẹ nhàng thi lễ với Phương Tịch: "Đa tạ Phương đạo hữu cho hay tin này..."

"Không cần phải khách khí, lần này ta đến đây cũng có việc cần Nguyễn tiên tử hỗ trợ, không biết tiên tử có thể luyện chế linh khí thượng phẩm không?"

Phương Tịch hỏi.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn quyết định luyện linh khí, vì thêm một lớp bảo hiểm cho sự an toàn của mình.

"Tài liệu chính loại gì?"

Nguyễn Tinh Linh khẽ giật mình, chợt hỏi.

"Tài liệu cấp hai cực phẩm - Địa Diễm Tinh Thạch, luyện chế linh khí loại phi độn... Cuối cùng cần ta lạc ấn trận văn."

Phương Tịch ăn ngay nói thật.

Mặc dù trong nhẫn trữ vật của Tống Thanh có khoáng thạch cấp ba nhưng Phong Diệp Đảo cũng không có Địa hỏa mạch cấp ba nên Nguyễn Tinh Linh cũng không dung luyện được.

Về phần bố trí Tụ Hỏa Đại Trận cấp ba? Cũng quá khảo nghiệm kỹ nghệ tự thân của Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh rồi...

Hắn vẫn dựa theo kế hoạch, trước tiên luyện chế linh khí có giới hạn số lần sử dụng để luyện tập.

Về phần pháp bảo cấp ba vĩnh cửu thì hoàn toàn có thể chờ đến sau khi Kết Đan lại tính.

Tu sĩ Kết Đan chỉ cần đan khí dồi dào thì có thể đồng thời tẩm bổ vài kiện bản mệnh pháp bảo nhưng cũng chỉ sở trường một món, món còn lại cũng không thu vào đan điền mà dùng uy năng của pháp bảo bản thân để phòng thân.

Về phần tiết lộ bí mật?

Tu vi khác biệt có thể gánh nổi bí mật cũng khác biệt.

Tỉ như đối với tu sĩ Luyện Khí thì bí mật một viên Trúc Cơ Đan hoàn toàn có thể lấy mạng nhỏ.

Mà đối với Kết Đan lão tổ, Trúc Cơ Đan là thứ có thể tiện tay xuất ra, người ngoài cũng vạn vạn không dám ngấp nghé.

Lúc trước, trong Bạch Trạch Tiên Thành, Phương Tịch không dám bại lộ bí mật Bảo Văn là vì biết mình không giữ được.

Nhưng bây giờ chiến lực của hắn có thể đánh giết Trúc Cơ hậu kỳ, lại sắp trồng cây, bố trí Cửu U Huyền Mộc Đại Trận thì trong toàn bộ Việt Quốc, hầu như không có ai có khả năng giết vào chỗ ở của hắn, sự cố kỵ sẽ ít hơn rất nhiều.

Huống chi... Nguyễn Tinh Linh cũng có thể đáng tín nhiệm... Không đến mực để lộ bí mật.

"Có thể miễn cưỡng thử một lần!"

Nguyễn Tinh Linh suy nghĩ một lúc rồi thản nhiên trả lời.

"Như vậy rất tốt."

Phương Tịch mỉm cười gật đầu, nhìn bóng lưng Nguyễn Tinh Linh đi chuẩn bị, lại hơi chần chừ.

Hắn đang suy nghĩ, có nên mang Dung Kim Quyết và bí thuật của Tống gia truyền thụ cho đối phương.

Dù sao Nguyễn Tinh Linh cũng như Nguyễn Đan đều là tu sĩ Hỏa linh căn thượng phẩm.

'Đáng tiếc... Nguyễn Tinh Linh tu luyện chính là Huyền Âm Công không thuộc tính muốn chuyển đổi công pháp thì cần rất nhiều thời gian.'.

'Hơn nữa... Đi đâu tìm thiên địa linh căn đây? được rồi, linh căn xem như vấn đề nhỏ, tỉ như Phượng Tê Ngô Đồng Mộc? Nhưng linh địa cấp ba đâu? Chẳng lẽ chạy đến Bạch Trạch Tiên Thành, gia nhập Bạch Trạch Phong để trồng cây sao?'.

'Nếu bàn về thứ không có nhiều yêu cầu với đối với linh khí thì trừ phi cho nàng một hạt giống Yêu Ma Thụ nhưng đây là chuyện không thể nào.'.

'Hơn nữa cho nàng công pháp sẽ dễ dàng lộ ra chuyện ta giết Tống Thanh...'.

'Cuối cùng thì là khô tọa trăm năm chỉ vì một đến hai thành tỉ lệ Kết Đan cũng không đảm bảo...'.

Nguyễn Tinh Linh cũng gần trăm tuổi, nếu lại tọa quan trăm năm, hơi không chú ý thì đã đến đại nạn...

Thậm chí như vậy thì tương đương với bị nhốt ở một chỗ lâu dài, lại có khả năng mấy đi cơ duyên Kết Đan khác trong trăm năm qua...

'Trừ phi giống loại tu sĩ sống dai như ta nếu không sẽ được không đủ mất...'.

'Ách... Vẫn là câu nói kia, muốn tỉ suất chi phí - hiệu quả cao vẫn phải là Yêu Ma Thụ, nhưng chuyện này không thể...'.

Phương Tịch nghĩ tới nghĩ lui chỉ đàng thở dài.

Trong phạm vi khả năng của mình trợ giúp Nguyễn Tinh Linh Kết Đan, hắn tự hỏi khả năng của mình có làm được không.

Nhưng nếu không tính đại giới và hậu quả, thậm chí liên lụy Đạo đồ của bản thân mà toàn lực giúp nàng Kết Đan thì hắn không làm được.

Mấy tháng sau.

Phương Tịch chân đạp Thanh Giác Ngư Long rời khỏi Phong Diệp Đảo.

Lúc này, ở trên hai chân của hắn có mang một đôi giày đen thiêu kim tuyến, trên đó có rất nhiều hoa văn phức tạp, huyền ảo.

Đây là linh khí thượng phẩm dùng một lần - Tung Địa Kim Quang Ngoa!

Bên trái chính là Tung Địa Ngoa dùng Tung Địa Linh Văn làm chủ, bên phải chính là Kim Quang Ngoa, lạc ấn Kim Quang Linh Văn!

Bình thường có thể tăng chút thân pháp và tốc độ phi độn của tu sĩ, đến thời khắc quan trọng, hợp nhất hai đại Linh Văn thì có thể thôi động Tung Địa Kim Quang Bảo Văn, tăng tốc độ bay đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.

Thế nhưng... Chỉ có thể sử dụng một lần, sau đó sẽ bị hủy.

Nhớ lại quá trình luyện khí trong thời gian này, Phương Tịch cũng bất đắc dĩ.

Địa Diễm Tinh Thạch không hổ là tài liệu cấp hai cực phẩm, Hỏa Nha mà Nguyễn Tinh Linh nuôi cũng khó luyện hóa được, cuối cùng vẫn là hắn và Nguyễn Tinh Linh thay phiên dùng Tiên Thiên Chân Hỏa phối hợp mới xem như hoàn toàn dung luyện được tài liệu chính này.

Thời điểm lạc ấn Bảo Văn Phương Tịch cũng thoải mái biểu hiện ra nhưng Nguyễn Tinh Linh chỉ chúc mừng trận pháp của Phương Tịch lại có tăng thêm, ngoài ra cũng không nói gì.

Mà tạo nghệ luyện khí của nàng chỉ có thể tính miễn cưỡng đạt đến cấp hai thượng phẩm, vốn còn định song linh khí giày này luyện thành linh khí có thể dùng hai đến ba lần nhưng kết quả lại xảy ra vấn đề, cuối cùng chỉ có thể sử dụng một lần, sẽ hoàn toàn hư hại.

Nhưng đối với Phương Tịch như vậy đã đủ.

Thời khắc quan trọng, thậm chí có thể giúp hắn chạy thoát khỏi tay của Kết Đan lão tổ.

Đương nhiên, tốt nhất là đừng phát sinh.

'Cũng may lần ra ngoài này, việc cần chuẩn bị cuối cùng cũng hoàn thành.'.

'Chờ bố trí Cửu U Huyền Mộc Đại Trận xong thì sẽ không cần sợ thế lực Kết Đan nữa... Lại có thể sao chép một phần Dung Kim Quyết cho Nguyễn Tinh Linh, trình bày rõ lợi và hại rồi mặc nàng lựa chọn...'.

'Đến lúc đó, thực lực của ta hoàn toàn có thể tiếp nhận được vấn đề và sự dòm ngó mà bảo tàng Tống gia mang lại. . Hơn nữa chuyện này với điều kiện tiên quyết là Nguyễn Tinh Linh tiết lộ bí mật, tương giao nhiều năm như vậy, nàng không đến mức hại ta như vậy chứ?'.

'Đương nhiên chuyện liên quan đến xuyên không dị giới và Yêu Ma Thụ vẫn tuyệt đối không thể bại lộ, Một khi bại lộ chuyện này, nói không chừng Nguyên Anh Chân Quân trực tiếp giáng lâm, đại trận gì đó cũng chỉ như trứng...'.

Phương Tịch chưa bao giờ sợ phải suy nghĩ trong góc độ tồi tệ nhất.

Lần này hắn triển lộ bộ phận đặc thù của Bảo Văn, đương nhiên Nguyễn Tinh Linh biết.

Sau đó khi bố trí Cửu U Huyền Mộc Đại Trận thì dúng lúc có thể chờ một thời gian ngắn.

Đến lúc đó, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì có thể sao chép công pháp cho nàng một phần.

Về phần chuẩn bị linh căn, linh địa thế nào và vấn đề có tu luyện hay không đều do Nguyễn Tinh Linh tự chọn.

...

Long Ngư Đảo.

Trường Thanh Các.

Phương Tịch cho Thanh Giác Ngư Long về dưỡng ngư tràng, bản thân thị hạ xuống đỉnh các.

Hắn cảm nhận được độn quang của mình mơ hồ nhanh hơn trước mấy phần, không khỏi hài lòng với Tung Địa Kim Quang Ngoa.

Linh khí này chủ yếu vẫn dùng để giữ mạng.

Với tốc độ bay mà nó bộc phát đủ để trong chớp mắt bỏ xa tu sĩ Kết Đan, thậm chí chạy ra ngoài phạm vi cực hạn thần thức của đối phương.

Về phần Nguyên Anh Chân Quân?

Phương Tịch hoàn toàn dốt đặc cán mai với uy năng của lão quái như vậy nên cũng vô pháp tính được.

Hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu kiểm kê nhưng truyền thừa mà bản thân thu được: "Lần trồng cây này... Lại là mấy chục năm khổ công, nên phụ tu tu tiên bách nghệ."

Truyền thừa trong tay của Phương Tịch chủ yếu là trận pháp cấp ba đến từ Tống gia, ngoài ra còn có mấy môn truyền thừa tu tiên bách nghệ cấp hai, thậm chí trong đó còn có truyền thừa luyện khí đến cấp hai thượng phẩm.

Như vậy đã rất tốt rồi, dù sao thì Tống gia chỉ là gia tộc Trúc Cơ.

Ngoài ra còn có truyền thừa phù đạo chuẩn cấp ba của Trần Bình và truyền thừa đan đạo cấp hai thượng phẩm mua từ Huyền Thiên Các.

'Tính như vậy truyền thừa tu tiên tứ nghệ trong tay của ta đều từ cấp hai thượng phẩm trở lên... Nội tình này có thể so với gia tộc Trúc Cơ cường đại mấy trăm năm...'.

'Đáng tiến phương diện luyện khí thật sự không có thiên phú...'.

'Trong lúc khổ tu vẫn nên chủ công trận pháp, phụ tu luyện đan, thứ tu chế phù...'.

'Về phần Thuật Khôi Lỗi, chủ yếu vẫn là tu bổ và tăng cường khống chế làm chủ, chế tác khôi lỗi phí tâm phí lực, lại phải tiêu hao rất nhiều tài liệu nên bỏ đi...'.

Thật ra Thuật Khôi Lỗi của Phương Tịch tự thành một phái, lấy Mộc khôi lỗi làm chủ, dùng tài liệu đơn giản, dựa vào Yêu Ma Thụ có thể khống chế rất nhiều.

Liên quan đến những khôi lỗi này hắn cũng mơ hô có ý tưởng nên kết hợp với trận pháp, tu luyện Đạo Chiến Trận.

Như vậy sẽ có thể bù vào khuyết điểm khôi lỗi phản ứng chậm chạp, công cao phòng thấp.

'Mặc dù trận pháp cấp ba di động không thể nào dung hợp với linh mạch và địa khí khiến lực phòng ngự giảm mạnh nhưng ít ra cũng có thể ngăn được vài lần công kích của Kết Đan lão tổ... Đồng thời uy lực bộc phát ra có thể so với Kết Đan! Vậy là đủ rồi...'.

Nhưng mà muốn nghiên cứu bày trận di động thì còn gian nan hơn với bố trí trận kỳ, trận nhãn cố định rất nhiều.

Trên cơ sở hơi thiếu hụt thì Phương Tịch lại thiên vị Trận Pháp sư hơn.

Lần bế quan này, cùng là chuẩn bị khổ tu truyền thừa trận pháp cấp ba của Tống gia để đáng vững căn cơ, khiến ưu thế càng xuất sắc hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận