Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 928: Trảm la hán

Hống hống!
Thu thu!
Hình xăm mãng xà, tước điểu trên thân Mãng Tước La Hán như sống lại mà di chuyển ở ngực và sau lưng.
Người này tu hành chính là pháp môn một lưu phái luyện thể trong Phạm môn, dùng mật chú giam cầm hồn phách của sinh linh cường đại ở ngoài thân hình thành hình xăm đặc thù.
Theo cảm ứng của Phương Tịch thì con hoang thú mãng xà và tước điểu yêu tộc kia đều là cấp bảy!
Nói cách khác, hình xăm trên người y chính là hai tinh hồn cấp bảy!
Không những vậy Phạm môn am hiểu rèn luyện kim thân, Mãng Tước La Hán tu luyện bí pháp nên kim thân chắc chắn đã đạt đến cấp bảy!
Có thể nói ở phương diện thể phách cũng không kém hơn Phương Tịch.
Cộng với tu vi Hợp Thể trung kỳ của y thì dù trong các tu sĩ Hợp Thể nhân tộc cũng tính là hào cường một phương!
"Thế nào? Mãng Tước La Hán ngươi muốn ép ta sao?"
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì không khỏi cười lạnh.
Hai cỗ khí tức pháp lực Hợp Thể dây dưa ở bên ngoài động phủ, đối kháng kịch liệt, thậm chí xé rách từng đám mây trên trời.
Huống Bình An nhìn thấy cảnh này thì không khỏi thầm than khổ.
Nếu hai tu sĩ Hợp Thể động thủ trong thành Thiên Phạm thì không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ bình thường chết.
"A Di Đà Phật, lão tăng chỉ muốn đạo hữu đáp ứng yêu cầu này thôi."
Mãng Tước La Hán trầm giọng nói: "Đây là nỗi khổ tâm của lão tăng, nếu đạo hữu đáp ứng thì trân bảo trên người của lão tăng có thể mặc cho đạo hữu chọn một món."
"Nếu vậy cũng chỉ đành đấu một trận."
Ánh mắt Phương Tịch lạnh lẽo.
"Hai vị tiền bối, thành Thiên Phạm không chịu nổi lực lượng của hai vị..."
Huống Bình An vội nói, y là tu sĩ trấn thủ bản thành nên có trách nhiệm bảo vệ, nếu vì hai tu sĩ Hợp Thể đại chiến mà khiến sinh linh đồ thán, mình bị Thiên Phạm Quân xử phạt theo quân kỷ thì quá oan rồi.
"Như vậy... Không bằng chọn chiến trường khác có được không?"
Phương Tịch mỉm cười, tốt xấu gì trước đó Huống Bình An cũng ngăn cản La Hán Hợp Thể này một lát, mặc dù cũng không có tác dụng gì nhưng cũng kéo dài được một chút thời gian nên hắn vẫn phải cho chút mặt mũi, hắn bước ra một bước, toàn thân lập tức hóa thành một đạo trường hồng màu xanh bay lên cao, mục tiêu chính là ngoài thành!
"A Di Đà Phật."
Mãng Tước La Hán hô to Phật hiệu, hình xăm Thôn Thiên Tước yêu tộc cấp bảy tỏa sáng rực rỡ, vô số hỏa văn bao bọc y lại hóa thành một con Chu Tước hỏa diễm, cũng theo sát phía sau.
"Ai..."
Nhìn thấy cảnh này Huống Bình An giậm chân, nhưng cũng không thể làm gì, y chỉ đành hóa thành một độn quang giao long trắng bay theo phía sau hai tu sĩ Hợp Thể.
Sưu!
Ngoài thành Thiên Phạm, hồng quang xanh thu lại thân ảnh Phương Tịch hiện ra.
Hắn giơ tay phải lên, Huyết Sát Phiên đỏ như máu lập tức xuất hiện, tùy ý lay động đã có một biển máu giáng xuống.
Ở trong biển máu lại có vô số Phượng Triện Văn không ngừng di chuyển.
"Pháp bảo ma đạo? !"
Thân hình Mãng Tước La Hán phiêu nhiên hiện ra ở trên lưng của Chu Tước.
Y kéo tăng bào trên thân, cà sa đỏ rực rơi xuống như phô thiên cái địa, trên ca sa thì hiện ra từng triện văn vàng óng.
Những triện văn này mang theo phật quang, có tác dụng khắc chế ma khí.
"Trảm!"
Phương Tịch chỉ một ngón tay, từng Phượng Triện Văn xuất hiện, không ngừng tụ lại, tổ hợp ở đầu ngón tay của hắn như hóa thành một thanh trường kiếm màu bạc.
Phốc!
Hắn tùy ý vẽ một đường, trường kiếm do Phượng Triện Văn tạo thành xé rách hư không khiến hư không xuất hiện một đạo quang hồ màu trắng nhạt.
Nó mở ra khe hở không gian như trăng non mọc mà lướt qua cà sa rồi xé cà sa thành mảnh vụn.
Thái Hư mở ra, thôn phệ toàn bộ mảnh vụn cà sa vào trong.
Một kiếm trảm hư không!
'Tạo nghệ hư không của người này sâu thật!'.
Mãng Tước La Hán nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt hơi trầm xuống, y hung hăng đập lên ngực.
Đương đương!
Da của y có màu vàng nhạt, sau khi y đấm ngực thì lập tức có tiếng như hồng chung đại lữ vang lên.
Tê tê!
hình xăm mãng xà trên thân Mãng Tước La Hán chợt sống lại, nó liên tục di chuyển cuối cùng thoát khỏi người y hóa thành một con cự mãng Ba Xà, nó mở cái miệng to như chậu máu ra như có thể nuốt cả con voi.
Con hoang thú này di chuyển trong hư không, lân phiến toàn thân chợt sáng lên, từng mảnh lân phiến run run bắn ra từng tia hắc khí.
Vô số hắc khí tụ lại hóa thành một đám mây đen, trong đó mơ hồ có một vật như lưỡi cày mạnh mẽ xông về phía Phương Tịch!
Ánh mắt Phương Tịch hơi mơ màng sau đó lại như không có chuyện gì mà đánh pháp quyết.
Trong biển máu chợt có một con Phương Hoàng bạc xuất hiện, hai cánh của nó xé rách hư không.
Lưỡi cày đen nhánh kia xông thẳng vào trong Thái Hư rồi biến mất.
"Vậy mà là hoang thú có thiên phú thần thông loại trấn yểm."
Phương Tịch nhìn con hoang thú cự mãng rất to lớn kia thì biết Mãng Tước La Hán thu phục được con hoang thú này thì chắc chắn đã trả giá thê thảm.
"Đi!"
Vừa nghĩ đến đây, hắn kết quyết, biển máu do Huyết Sát Phiên biến thành lập tức mở rộng, bao phủ hoang thú mãng xà có hình thể to như ngọn núi lại.
Cùng lúc đó trên tay trái của hắn có một cái hồ lô vàng hiện ra, chính là Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô!
"Thỉnh bảo bối chuyển thân!"
Phương Tịch mỉm cười quát lên.
Hưu!
Miệng hồ lô mở ra, một sợi kim tuyến vừa lóe lên đã chui vào biển máu rồi biến mất.
Tê tê!
Biển máu cuộn ngược về, trong đó hiện ra hai đoạn xác rắn, bị Huyết Sát Phiên cuốn vào trong.
"Không..."
Mãng Tước La Hán kinh hô rồi phun mạnh ra một ngụm tinh huyết.
Tinh pháp hoang thú mãng xa kia vậy mà trong nháy mắt đã bị giết, khiến bí thuật mà y vất vả tu hành đã tổn thất gần nửa uy năng!
'Tên này cũng ngốc, dám chơi hồn phách trước chí bảo ma đạo Huyết Sát Phiên của ta... Hắn không biết ma đạo chơi thứ này giỏi nhất sao?'.
Phương Tịch nhìn Huyết Sát Phiên mơ hồ hiện ra hồn một con mãng xà thì nói thầm.
Lúc này!
Thôn Thiên Tước có hỏa diễm bao phủ toàn thân chở Mãng Tước La Hán mạnh mẽ rơi xuống.
Mãng Tước La Hán chắp tay trước ngực rồi điểm mạnh một cái, sau lưng hiện ra kim thân La Hán.
La Hán này toàn thân vàng óng, do vô số Phạn văn lưu động tạo thành, một tay đang cầm hư ảnh mãng xà, tay còn lại có Chu Tước đỏ rực quấn quanh.
Nhưng lúc này hư ảnh mãng xà lại uể oải suy sụp, nhìn rất mờ ảo.
Phanh!
Hư ảnh La hán đánh ra một quyền, Thôn Thiên Tước kêu to lập tức có liệt diễm đỏ rực bám lên nắm tay.
Phương Tịch sắc Huyết Sát Phiên, một tấm thuẫn đỏ như máu từ trong biển máu hiện ra, mặt ngoài có khắc hình đầu lâu huyết quỷ dữ tợn, hai bên có rất nhiều pháp khí huyết đạo.
Một quyền của kim thân La Hán đánh lên tấm khiên khiến vô số pháp khí huyết đạo nổ tung, Thôn Thiên Tước phun ra hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt huyết khí ở xung quanh.
Sau đó một nắm đấm vàng óng đã phá tấm thuẫn mà hung hắng đánh đến trước mặt Phương Tịch!
Phương Tịch khoát tay, một tấm kính tròn màu xanh hiện ra.
Nắm đấm đánh lên kính tròn, ánh sáng hai màu xanh vàng không ngừng dây dưa, sau đó đồng thời biến mất.
Hắn ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng vàng danh dài hơn thước mà nhìn thẳng vào Mãng Tước La Hán.
Mãng Tước La Hán lập tức cảm thấy thần hồn của bản thân tự dưng bất ổn, dường như đã trở lại lúc mới đột phá đại cảnh giới Hợp Thể, độ Tâm Ma Kiếp!
Cảm giác hoảng sợ khi luân hồi muôn đời kia khiên y cũng sững sờ trong chớp mắt.
Mặc dù một quả phật tâm óng ánh, lập tức giúp y hồi phục tinh thần nhưng Phương Tịch cũng đã bước ra một bước đến trước mặt y.
Phanh!
Phương Tịch nắm tay lại, trên người hiện ra một lớp giáp bốn màu rồi mạnh mẽ đánh ra một quyển như Cự Linh khai bia.
Lúc Mãng Tước La Hán đang thất thần thì tinh hồn Thôn Thiên Tước đang lượn quanh thân phóng lên cai, chính là bí thuật chi linh tự động phòng ngự.
Nhưng một khắc sau, theo hư ảnh tứ đại Chân Linh hiện ra thì tinh phách Thôn Thiên Tước bất ngờ bị đánh tan, hiển nhiên nó đã trọng thương nguyên khí.
Sau đó một quyền của Phương Tịch đánh xuống đầu của Mãng Tước La Hán, đập ầm ầm lên giới ba kia.
Mãng Tước La Hán hóa thành một đạo kim quang, bị đập lún xuống đất.
Rầm rầm!
Một hố sâu trăm trượng lấy y làm trung tâm hiện ra, hố to không ngừng mở rộng ra bốn phía, vậy mà kéo dài ra ngoài không biết bao nhiêu dăm...
"Mãng Tước La Hán... Vậy mà... Thua sao?"
Huống Bình An ở trong độn quang Giao Long nhìn thấy cảnh này thì không khỏi trừng to hai mắt.
Hình như Phương tiền bối mới tấn thăng Hợp Thể còn chưa được trăm năm đúng không?
Dù bên ngoài có lời đồn thần thông pháp lực của hắn không thua tu sĩ Hợp Thể trung kỳ nhưng ở giữa rất nhiều tu sĩ cấp cao cũng có khả năng nghe nhầm đồn bậy.
Tu vi của Mãng Tước La Hán thật sự là Hợp Thể trung kỳ, sao lại có thể bại đơn giản như vậy được?
Phốc!
Dưới đáy hố, kim thân của Mãng Tước La Hán hiện ra từng vết nứt, hình xăm "Hoang thú mãng xà trên thân đã biến mất không còn tăm tích, hình xăm Thôn Thiên Tước cũng có lẻ hữu khí vô lực.
Lần này bị trọng thương, ít nhất y cũng phải khổ tu hàng trăm, hàng ngàn năm, tất cả đều hóa thành nước chảy...
Phương Tịch nhìn Mãng Tước La Hán, trong đôi mắt có sự lạnh lùng hiện lên rồi cầm Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô trong tay.
Một khắc sau, phi đao cấp Tiên Phủ Kỳ Trân lập tức xông ra lấy mạng của vị La Hán này!
Đối với Phương Tịch thì Mãng Tước La Hán là tốt hay xấu cũng không quan trọng, quan trọng là y đã bày ra địch ý của mình,
Đối với kẻ địch đương nhiên phải chém tận giết tuyệt.
Hắn chợt nhìn về hướng thành Thiên Phạm, thần sắc hơi động.
Một bóng người khống chế thanh quang đang nhanh chóng đến gần.
Toàn thân tỏa ra pháp lực Hợp Thể sơ kỳ, mặc dù cũng không thâm hậu nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác càng nguy hiểm hơn.
"Dừng tay!"
Một đạo thần thức truyền âm truyền thẳng vào tai Phương Tịch.
"Ha ha..."
Phương Tịch cười nhạo rồi mở Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô a: "Thỉnh bảo bối chuyển thân!"
Hưu!
Kim quang xuất hiện, trong chớp mắt đã chém lên cổ của Mãng Tước La Hán!
Phốc!
Kim thân cấp bảy vậy mà cũng không cản được sự sắc bén của Phi đao, bị chém vào huyết nhục, kẹt ở trên xương cổ, máu tươi màu vàng óng tuôn ra...
"Ta chính là Ngũ Hành Tử!"
Trong Hợp Thể sơ kỳ lại truyền ra một đạo thần thức.
"Thì sao?"
Phương Tịch cười ha ha, pháp lực Hợp Thể điên cuồng chui vào trong Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô.
Thanh phi đao kia tỏa sáng rực rỡ, bất chợt có từng bí triện Tiên Phủ hiện ra, khí tức sắc bén ở giữa thiên địa dường như cũng bị dẫn động.
"Tiên Phủ... Kỳ trân? Uy pháp tắc!"
Thần thức Mãng Tước La Hán khẽ động, sau đó một cái đầu trọc đã bay lên.
Sưu!
Kim quang lóe lên, một Nguyên Anh ánh vàng rực rỡ xuất hiện cách đó mấy ngàn trượng.
Nó to cỡ một thước, người vàng óng, trong tay còn cầm một cái bình bát vàng, trong bình bát có một con Thôn Thiên Tước nhỏ, đang định thi triển độn thuật chạy về phía độn quang kia.
Thu thu!
Trong hư không chợt có tiếng phượng gáy to rõ vang lên!
Một con Phượng Hoàng hoàn toàn do ngân triện văn tạo thành hiện ra, nó nhẹ nhàng mổ một cái, hư không bốn phía đều bị nhiễu loạn.
Sau đó quang tráo trên thân Nguyên Anh vỡ vụn, Mãng Tước La Hán hét thảm rồi bị Phượng Hoàng mổ trúng mà chui vào trong Huyết Sát Phiên!
"Trước đó bản tọa đã kêu ngươi dừng tay!"
Lúc này độn quang Hợp Thể sơ kỳ kia mới chạy đến, một lão giả mặc vũ y ngũ thải hiện ra, mặc dù vũ y của lão có năm màu nhưng lại lấy màu xanh làm chủ đạo.
"Một trong ngũ đại hóa thân của Ngũ Hành Tử?"
Phương Tịch cầm Huyết Sát Phiên, hông treo hồ lô vàng, thần sắc ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận