Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1348: Lại ngưng tụ ra đạo chủng (1)

Đời này, Mai Sơn chỉ là một phái lớn Bàng Môn, đệ tử môn nhân tốt xấu lẫn lộn, thậm chí còn có bắt người sống tu luyện pháp thuật, khiến hai người vô cùng khinh thường, càng không biết những giáo phái sau này làm sao lại thay đổi.
- Học tỷ không ngờ có pháp môn xếp hạng thứ hai và thứ ba... Chỉ tiếc, không có thần thông xếp hàng thứ nhất.
Tề Minh Thiền đòi khẩu quyết tu luyện, trong lòng lại có chút thương tiếc.
Đứng đầu Tam Thập Lục Chính Pháp tên là Thi Giải Pháp, chính là rất nhiều tiền bối cao nhân có cảm giác thiên địa Mạt Pháp, vẫn quyết chí thề không thay đổi, truy tìm trường sinh, sáng tạo ra một pháp môn.
Hoặc nói là pháp môn không trọn vẹn.
Thi Giải Pháp này huyền bí, lại ở chỗ chuyển tinh huyết nguyên khí pháp lực trên toàn thân của tu luyện giả vào hồn phách, thông qua bí thuật thi giải, trải qua một lần chết, lấy Thái Âm luyện hình, mong chờ có thể dựa vào điều này luyện thành nguyên thần, được gọi là Thi Giải Tiên!
Thế nhưng hình như bởi vì thiên địa có thiếu sót, tu hành Thi Giải Pháp cực kỳ gian nan, nhất thời không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Đồng thời rất khó thành công, theo lời đồn đại, chẳng qua chỉ có rất ít người thật sự tu thành Thi Giải Tiên mà thôi.
Thậm chí cũng không thể dựa vào trường sinh này, chỉ là gia tăng thọ nguyên thật lớn, bởi vậy không được gọi là chân tiên, chỉ gọi cho êm tai mà thôi.
Trong đó có hiệu trưởng của Mai Sơn Đại Học và Trúc Sơn Đại Học!
Hai vị kia chính là thi giải Tiên Nhân nổi danh nhất hiện đại!
Chu Diễm rõ ràng cũng biết được sự huyền bí trong đó, liên tục lắc đầu:
- Thi Giải Pháp thì thôi, cho dù cho ta, ta cũng không dám luyện...
Mấy tháng sau, ánh sáng lóe lên.
Chu Diễm, Tề Minh Thiền, Mộ Anh Vân xuất hiện ở bên trong Tiên Chủ Không Gian, trong quả cầu ánh sáng lớn màu đỏ thẫm kia, trên mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Chu Diễm bị chặt đứt một cánh tay, lúc này nằm trên mặt đất, hoàn toàn không chú ý tới dáng vẻ bề ngoài:
- Ha ha... Còn sống... Lão tử lại còn sống.
Khóe miệng Tề Minh Thiền rỉ máu, trên ngực vẫn có một thương xuyên qua. Hắn nghe vậy thì nhìn xung quanh, trong lòng không khỏi chợt lạnh.
Trước đây, người luân hồi nằm đầy đất, bây giờ chỉ còn ba người bọn họ trở về.
Thậm chí, nếu không phải liên kết với rất nhiều cao thủ Bàng Môn ám toán đệ tử đời thứ ba của Thục Sơn kia, lần đầu tiên làm nhiệm vụ đấu kiếm, bọn họ tuyệt đối không qua!
Cho dù là vậy, bọn họ vẫn một đường nguy hiểm.
Tuy trên thân Mộ Anh Vân bên cạnh không có mấy vết thương, nhưng gương mặt đặc biệt trắng bệch, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng. Nàng đã bị kiếm khí làm tổn thương tới phổi.
- Tiên chủ... Có công năng chữa thương và trao đổi, ta muốn xem thử mình có bao nhiêu điểm?
Nghĩ đến tiểu thuyết mình xem trước đây, Tề Minh Thiền chưa từng từ bỏ ý định, kêu lên một tiếng.
Đáng tiếc, quả cầu ánh sáng màu đỏ căn bản không đáp lại.
- Đừng ngu... Ở đây căn bản không có dịu dàng gợi tình, chết chính là chết, bị thương cũng sẽ không giúp ngươi trị liệu, càng không có hạng mục nào đổi điểm, chỉ có thể dựa vào mình.
Chu Diễm nhe răng trợn mắt băng bó cho mình.
Tiếp theo, trên quả cầu ánh sáng màu đỏ có ánh sáng lóe lên, từng chữ triện hiện ra.
- Người luân hồi Chu Diễm, Mộ Anh Vân, Tề Minh Thiền... Nhiệm vụ kế tiếp sẽ mở ra ở thế giới hiện thực vào một năm sau.
- Nhiệm vụ chính: Tham dự đấu kiếm chính tà lần thứ hai và tồn tại sống tới khi kết thúc!
- Trận doanh: Thục Sơn, không thể chọn, Tây Côn Lôn Huyết Hải Thần Quân, có thể chọn, Mai Sơn Phái, có thể chọn, Hàn Sơn Tự, có thể chọn...
- Tới rồi, nhiệm vụ tiếp theo!
Mộ Anh Vân nhìn chăm chú vào những chữ triện, ánh sáng trong mắt hình như cũng đang tiêu tan.
- Sống sót? Điều này hiển nhiên là nhiệm vụ khó nhất... Lần này chúng ta đắc tội Thục Sơn, tiếp theo tiến vào thế giới kia tất nhiên sẽ bị truy sát... cao nhân Nguyên Thần am hiểu bói toán Thiên Cơ, chúng ta thậm chí không trốn thoát được.
Trên gương mặt Chu Diễm đầy vẻ cay đắng.
Tề Minh Thiền càng không dám oán giận tiên chủ, chỉ có thể trút giận vào Thục Sơn:
- Linh Thiện Đồng Tử đáng chết, sau này đừng để có ngày rơi vào trong tay ta...
- Ta muốn xem thử, ngươi có thể đối phó với mình thế nào?
Ở Thanh Hòa Sơn, Phương Tịch nhìn Tề Minh Thiền trong gương, không khỏi cười và giơ tay xoa một cái.
Ba người trong Tiên Chủ Không Gian đã bị truyền tống trở về thế giới hiện thực.
Về phần làm sao giải thích với người khác cùng với chữa thương?
Đó chính là chuyện của bản thân bọn họ.
Dù sao Phương Tịch chắc chắn sẽ không quản.
- Thật ra ta cũng đang giúp các ngươi thôi... Bằng không nếu ta ra tay chữa trị cho các ngươi, không phải các ngươi nợ nhân quả ta càng nhiều hơn sao? Khi nào mới có khả năng trả hết?
Phương Tịch thì thào một tiếng, lại nhìn về phía Huyễn Thế Kính.
Trên mặt gương này hiện ra sông núi, bách thái nhân gian, không ngờ là thế giới tiểu Thục Sơn mà đám người Tề Minh Thiền xuyên qua lúc trước vừa rời đi.
Mà lúc này, hắn nhẹ nhàng lật mặt kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận