Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1375: Mạch nước ngầm (1)

Phương Tịch tất nhiên sẽ hiểu, Úc Tu không dám trở về.
Nếu không chính là mang đến một kẻ địch lớn cho Phong Duyên Trai.
Hắn không cảm thấy những người già yếu ở lại trấn giữ bây giờ có thể ngăn cản được một bầy sói đói!
“Tình hình của Phong Duyên Trai bây giờ quả thật không ổn, trước đây trong trai phát triển tốt, nguyên nhân chính là do Bắc Thần Tiên Vực vẫn tính là ổn định. Bây giờ chiến tranh loạn lạc, người của mỗi bộ phận không phải bị cướp sạch thì có tâm tư khác...”
“Cho dù là Tiên Nhân trong tổng bộ Phong Tuyết Sơn, chỉ sợ cũng có tâm tư khác...”
Phương Tịch xúc động nghĩ lại trước đây Úc Tu đối xử với mình không tệ, vừa tới tổng bộ lại được phép xem rất nhiều sách cổ, hắn vẫn nghĩ mình có thể giúp được thì cố gắng giúp một tay.
“Hy vọng Úc Tu đừng chết, lão tiểu tử kia còn nợ ta một khoản tiên ngọc chưa trả đấy...”
Hắn thở hắt ra một hơi, phá giải cấm chết trong bảo vật hư không, thần niệm lại đi tới trong một không gian.
Trong tầm mắt hắn có thể nhìn thấy, đầu tiên là từng đống tiên ngọc.
Ngoài ra, còn có số lượng lớn hộp ngọc, bình đan dược, thậm chí công văn sách cổ...
Ngược lại không nhìn thấy có tang vật gì quá mức rõ ràng.
- Phong Lôi Tử này thường ngày cũng là một người đứng đắn, đại khái là cơ hội chục nghìn năm khó gặp, lại bị loại bảo vật Tinh Thần Dịch thu hút mới làm phỉ tiên...
Phương Tịch lắc đầu và bắt đầu tùy tiện sắp xếp.
Trong này thậm chí còn có một lệnh bài đại trận hộ sơn, trên đó có ảo ảnh một dãy núi.
Đạo tràng Phong Lôi Sơn của Phong Lôi Tử thật ra là một cơ nghiệp không tệ, thậm chí còn có một tiên mạch.
Nhưng bây giờ Bắc Thần Tiên Vực đại loạn, Phương Tịch không muốn lao tâm lao lực qua chiếm lĩnh, chỉ có thể buông tha.
“Cũng chỉ là một đống đồng nát sắt vụn...”
“Quả nhiên trong tiểu thuyết đều gạt người, mệt cho ta còn tưởng rằng có thể tìm tới mảnh vỡ đạo khí, bí tịch thần công gì đó...”
Phương Tịch thở dài và bất chợt hiểu ra.
Không phải Phong Lôi Tử không có thứ gì tốt, mà ánh mắt của hắn càng lúc càng cao.
Đến bây giờ, không nói Đạo Quân, sợ rằng chỉ có bảo vật hư không đẳng cấp Đạo Tử mới có khả năng khiến ánh mắt hắn có cảm giác sáng ngời.
Vào lúc hắn chuẩn bị nhập định, bên ngoài vang lên giọng nói của Phương Tiên:
- Sư phụ... Hoắc Tiên Nhân cầu kiến!
- Mời hắn vào.
Phương Tịch suy nghĩ, lúc trước mình từng có duyên gặp được vị Hoắc Tiên Nhân này bản thân mình vài lần. Đây chính là một vị Thần Tiên không có hy vọng với đại đạo phía trước.
Bây giờ đang khuya, hắn đến đây, cũng chẳng biết là vì chuyện gì?
- Phương đạo hữu!
Hoắc Tiên Nhân mặc một bộ áo bào màu vàng thêu chín con rồng, đầu đội Bình Thiên Quan, trang phục giống như hoàng đế trong phàm tục.
Lúc này, hắn bước nhanh vào và cười ha hả:
- Tại hạ có một chuyện phú quý chuẩn bị đưa cho đạo hữu, cũng không biết bằng hữu có lòng không?
Vẻ mặt Phương Tịch không thay đổi:
- Không biết là phú quý gì?
Hoắc Tiên Nhân thấy vậy, trên mặt không khỏi thoáng hiện vẻ vui mừng, nói:
- Dĩ nhiên là phú quý Phong Duyên Trai này.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch hiểu rõ:
- Đạo hữu chuẩn bị đoạt cơ nghiệp của Úc gia?
- Thật sự không dám giấu... Đã có mấy đạo hữu đồng ý, lão phu cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa, chỉ là bây giờ tình hình bấp bênh, Úc Tu không ở đây, Phong Duyên Trai thật sự cần người quản lý mà thôi...
Hoắc Tiên Nhân lắc đầu nói.
- Nói cho cùng, vẫn là lợi ích dao động lòng người.
Phương Tịch hiểu rõ, hai bên đều là tu Tiên Nhân luyện không biết bao nhiêu chục nghìn năm, cũng không cần nói quanh co lòng vòng:
- Đáng tiếc... phú quý này không có cách nào khiến ta động tâm.
Sắc mặt Hoắc Tiên Nhân lập tức thay đổi, cười lạnh nói:
- Nếu vậy, đạo hữu chỉ cần sống chết mặc bay, chúng ta cũng sẽ dâng một phần quà tặng...
- Xem ra, không chỉ có nội loạn, còn cấu kết với kẻ thù bên ngoài? Mấy khí tức ngoài Phong Tuyết Sơn kia chính là đồng đảng của các hạ?
Phương Tịch không trả lời, trái lại lẩm bẩm.
- Ngươi không ngờ có thể phát hiện ra hành tung của bọn họ?
Hoắc Tiên Nhân vô cùng khiếp sợ, lần đầu tiên cảm thấy mình tìm đến Phương Tịch ngả bài có thể là một quyết định sai lầm.
- Mặc dù ta cũng có ý rời đi, nhưng Phong Duyên Trai đối xử với ta không tệ, ta ăn cơm trắng nhiều năm như vậy, chung quy không tiện lại đập nồi...
Phương Tịch lắc đầu, hư không xung quanh bỗng chốc trở nên mông lung.
Từng thanh phi kiếm hiện ra.
Trong đó có một thanh màu đen trắng, mang theo ý sinh tử, chính là Sinh Tử Phi Kiếm!
Còn có một thanh Tư Thần Kiếm phóng ra ngoài vô số Tử Ngọ Thần Quang, ảnh hưởng tới trật tự thời gian xung quanh.
Ngoài ra, một thanh Thái Ất Vô Hình Kiếm cuối cùng ẩn độn không rõ, cho dù là thần niệm của Tiên Nhân cũng rất khó nắm bắt được.
Tiểu Tam Kỳ Kiếm Trận hình thành trong khoảnh khắc!
Ánh sáng lóe lên, lại thu Hoắc Tiên Nhân vào. Từng bóng kiếm xuyên qua linh quang và bảo vật bảo vệ cơ thể người này, trấn áp vị Tiên Nhân này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận