Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1208: Phi Kiếm Chặt Đầu (2)

Thương thế của Tân Hồng Vân khỏe rất nhanh.
Mấy ngày sau có thể xuống giường, đợi đến sau một tháng, đã hành động không ngại.
Phương Tịch cảm giác, thể chất của thế thân này đều không kém, có lẽ quan hệ đến đối phương tu luyện nội công.
Đương nhiên, lúc trước một kiếm kia của hắn hoàn mỹ tránh khỏi gân cốt nội tạng, chỉ thương tổn chút da thịt, tương tự không thể không kể công.
Sau đó hắn dùng danh nghĩa luận võ, cùng Tân Hồng Vân luận bàn một phen, kiến thức tiên pháp cùng thủ pháp ám khí của nữ tử này, tiện thể ăn trộm.
Bằng không một trẻ ăn mày chỉ học võ quán tam lưu, cũng đi không tới bây giờ, dù sau hắn cũng không phải họ Tô.
Lúc này đang nửa đêm.
Trong phòng, trên giường gỗ đàn hương.
Phương Tịch ngồi khoanh chân, yên lặng vận công.
Từng đạo chân khí dọc theo huyệt vị tam tiêu trong cơ thể vận chuyển, qua quan trùng, dịch môn, trung chử, dương trì… cuối cùng hội tụ ở hai mạch nhâm đốc, đưa về trong đan điền.
Từ khi học được pháp môn thổ nạp thô thiển, mỗi ngày Phương Tịch không ngừng tu hành, lúc này trong đan điền, nội gia chân khí đã có thành tựu.
Một khi vận chuyển ra, chân khí kéo dài, dường như dùng mãi không cạn, đã là cao thủ nhất lưu giang hồ.
Nếu đã giỏi càng giỏi hơn, tiến thêm một bước, có lẽ có thể xưng là hàng ngũ tông sư?
- Nhân thể ở thế giới này có chút kỳ dị, lại có rất nhiều huyệt đạo, như tinh thần đầy trời...
- Tu hành nội công, chính là mở ra từng huyệt đạo... Mỗi mở ra nhiều một khiếu huyệt, nội khí sẽ tăng dầy một phần.
- Chỉ không biết kiếm tiên tu luyện như thế nào?
Phương Tịch sinh ra ý nghĩ, bỗng nhiên tâm tư lăn lộn, có cảm giác tâm huyết dâng trào.
Trong lòng hắn biết không ổn, lúc này vội vàng vươn mình.
Phốc!
Hầu như trong chớp mắt đó, một tia ô quang từ ngoài cửa sổ bắn vào, trúng ngay giường!
Trên giường hiện ra một lỗ hổng nho nhỏ, biên giới cực kỳ bóng loáng, đủ thấy ô quang sắc bén!
Vèo!
Hào quang lấp lóe, quang mang đen nhánh lại hiện lên, lôi ra một đạo kiếm quang vài thước dài.
Giường đàn hương trong nháy mắt chia năm xẻ bảy!
Mà lúc này, Phương Tịch cuối cùng cũng thấy rõ toàn cảnh.
Ở trong tia sáng kia, rõ ràng là một thanh phi toa chỉ dài khoảng hai tấc!
Toàn thân ngăm đen, hai đỉnh nhọn mũi, bên trên khắc rất nhiều phù văn màu máu.
- Pháp khí?
- Còn là phi kiếm?
Hắn hét một tiếng cảnh báo, bóng người lóe lên, đã như viên hầu lao ra, đi tới bên cạnh cổ kiếm trên vách tường.
Lúc này tay phất lên, trong tiếng long ngâm, cổ kiếm ra khỏi vỏ!
Đúng lúc này, phi toa đen nhánh lại đột kích lần nữa!
Phương Tịch lấy chỉ đạn kiếm, kiếm dậy long ngâm, mũi kiếm nổi lên thanh mang ba tấc.
Tình cảnh này nếu để người trong giang hồ nhìn thấy, tất nhiên sẽ cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì Phương Tịch sử dụng, rõ ràng là kiếm mang mà tất cả kiếm khách thiết tha mơ ước!
Có thể nói, kiếm khách đến đây, đã đạt đến cực hạn của phàm nhân!
Lại lên trên, chỉ có kiếm tiên dị hiệp trong truyền thuyết!
- Lưu Vân Vô Ba!
Phương Tịch đâm ra một kiếm, Lưu Vân Thập Tam Kiếm tầm thường, ở trong tay hắn quả thực có hiệu quả hóa mục nát thành thần kỳ, một kiếm này nhìn nhẹ như mây gió, như mời người ăn cơm uống trà, lại kéo dài dầy đặc, bỗng nhiên kiếm quang xoay chuyển, mang theo sát cơ vô hạn.
Phối hợp kiếm mang, uy lực càng kinh người.
Leng keng leng keng!
Phương Tịch người đi theo kiếm, trong nháy mắt liên tiếp đâm mười tám kiếm.
Kiếm khí màu xanh cùng kiếm quang đen nhánh nhanh chóng giao thủ ở giữa không trung, chỉ nghe tiếng kim thiết giao kích vang lên.
Đột nhiên hắn biến sắc, sau khi một kiếm chém bay phi toa, chỉ nghe cổ kiếm trong tay rên rỉ, sau đó đứt thành từng khúc!
Cây kiếm này là danh gia Âu Dương Kim của Thượng Dung phủ tiêu hao hết tâm huyết chế tạo, là một trong mười ba danh kiếm được Túy Nguyệt Lâu bình chọn, không ngờ đối đầu pháp khí Tiên gia, chỉ một chiêu liền thất bại trầm sa!
Phương Tịch bận mà không loạn, tay áo phất một cái, vô số mảnh vỡ cổ kiếm bay ra, va ở trên phi toa, rõ ràng là thủ pháp ám khí Mạn Thiên Hoa Vũ Tát Kim Tiền!
Cùng lúc đó, hắn vận nội khí đến song chưởng, đột nhiên đẩy ra.
Ầm!
Bức tường chặn ở trước mặt hắn trong nháy mắt phá tan một cái động lớn, khiến thân hình Phương Tịch như phù quang lược ảnh bay ra.
- Phương huynh cẩn thận.
Lúc này, Tân Hồng Vân cũng cầm Cửu Hiện Vân Long Hồng Trần Tiên đi ra, nhìn thấy hắc mang như độc xà thổ tín, đâm thẳng áo lót của Phương Tịch, không khỏi kinh hô.
Coong!
Trong chớp mắt, tia ô quang kia chính diện đánh trúng Phương Tịch, phát ra tiếng vang trầm thấp!
- Phương huynh?!
Nhìn thấy Phương Tịch bị tia ô quang kia đánh trúng, Tân Hồng Vân không khỏi kinh hô.
- Ta không có chuyện gì...
Sau một khắc, trong tro bụi, Phương Tịch bồng bềnh hiện thân, trong tay cầm một thanh dao găm, cùng ô quang kia triền đấu.
Tuy ô quang ngang dọc tới lui, cực kỳ mau lẹ, nhưng Phương Tịch lại có thể miễn cưỡng đuổi kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận