Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1159: Sung quân (2)

Độc Cô Phương chậm rãi ngừng bút, lúc này Lục tiểu thư ở bên cạnh tự nhiên tiếp nhận bút vẽ, thần thái dịu dàng không gì sánh được, so với lúc trước quả thật giống như hai người.
Loại biến hóa này làm sâu trong lòng Hoàng Tĩnh hâm mộ.
Phương Tịch lại tập mãi thành thói quen:
- Đa tạ Độc Cô đạo hữu, tại hạ cũng thường xuyên lo lắng vì đạo hữu...
- Ai, trong Trai tổn thất rất nhiều, đều là lỗi của ta.
Độc Cô ‌Phương thở dài.
- Xin Độc Cô công tử yên tâm, tất cả những người bị thương vong, bản trai đều sẽ trợ cấp!
Lục tiểu thư cười nói:
- Chỉ là... Bây giờ Liệt Nhật Tiên Thành không an toàn, Liệt Nhật Tiên Nhân cũng tỏ ra bất mãn, chúng ta không cách nào dừng lại ở đây quá lâu.
Liệt Nhật Tiên Nhân không muốn trở thành kẻ địch với một vị Thiên Ma.
Trước đó xuất thủ là vì giữ gìn quy củ tiên thành nhà mình, không có khả năng vẫn luôn trợ giúp Độc Cô Phương.
- Thật sự là như vậy!
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ khiếp sợ, nhưng trong lòng lại thở phào, có loại cảm giác tiễn Ôn Thần đi:
- Vậy thì chúc Lục tiểu thư và Độc Cô huynh thuận buồm xuôi gió.
- Phương huynh, ngươi có nguyện theo ta tới tổng bộ không?
Bỗng nhiên Lục tiểu thư mở miệng hỏi thăm:
- Tổng bộ Phong Duyên Trai ta thường xuyên có vài vị Tiên Nhân tọa trấn, còn có một Luyện Đan Sư cấp bậc Chân Tiên... Thỉnh thoảng sẽ lưu truyền Đạo Hạnh Đan, cho dù là Nguyên Thần Đan lấy cống hiến cũng có thể đổi.
Hoàng Tĩnh ở bên cạnh nghe, đôi mắt không khỏi sáng lên.
Đi tổng bộ!
Đây chính là nguyện vọng của tất cả chấp sự Phong Duyên Trai!
Đi tổng bộ có vô số tài nguyên đỉnh cấp để trao đổi, lại có Tiên Nhân tận tâm chỉ bảo, chỉ điểm tu hành vượt ải, Chân Tiên quả thật có hi vọng!
Phương Tịch lại biến sắc.
Đi tổng bộ trừ chỗ tốt ra, chỗ xấu cũng không ít, đầu tiên đương nhiên là đi vào vũng nước đục của Độc Cô Phương.
Trừ cái đó ra còn bị Lục tiểu thư đóng dấu, đối mặt với rất nhiều lục đục, tàn sát khốc liệt.
Càng không cần phải nói ở dưới mí mắt của Tiên Nhân, mặc dù có thể cọ được lợi ích, nhưng mất nhiều hơn được.
Nếu hắn có chút hi vọng thành Tiên, còn có thể đi liều một phen.
Nhưng bây giờ thì sao?
Chỉ có thể nói một tiếng chuột chết mà thôi.
Đại đạo thành Tiên đang ở trước mắt, cần gì phải khổ sở cố gắng?
Đương nhiên trực tiếp từ chối thì không tốt lắm.
Tâm niệm Phương Tịch thay đổi thật nhanh, nghĩ đến chuyện lạ mà Cát lão và nhóm Phù Sư kia gặp phải, lúc này đưa ra quyết định:
- Lục tiểu thư, quả thực xin lỗi, ta đã chuẩn bị nhận nhiệm vụ trấn thủ Kim Trúc Hải...
Lúc đầu Lục tiểu thư nghe Phương Tịch từ chối, trong lòng thầm giận, nhưng nghe được nhiệm vụ này thì không khỏi giật mình.
Hoàng Tĩnh cũng ngây người.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người không đi tổng bộ mà nguyện ý đi sung quân ở biên cương.
Không sai, trên bảng danh sách nhiệm vụ của Phong Duyên Trai, đóng giữ Kim Trúc Hải tuyệt đối là chuyện khổ sai, không chỉ không có lợi ích, thời hạn một vòng nhiệm vụ còn rất dài, hơn vạn năm, vô số chấp sự tránh còn không kịp.
- Thôi... Người có chí riêng, ngươi đi đi.
Lục tiểu thư khoát tay.
- Tại hạ cáo lui.
Phương Tịch chắp tay, quay người rời đi.
Cõi lòng Hoàng Tĩnh đầy tâm sự cũng cáo lui.
Lục tiểu thư khôi phục thần thái ôn nhu, tách ra khỏi Độc Cô Phương, trở lại khuê phòng nhà mình.
- Húc Thanh thúc thúc, ngươi thấy thế nào?
Bỗng nhiên, Lục tiểu thư hành lễ về phía hư không.
Từng đạo gợn sóng xuất hiện, một văn sĩ trung niên từ đó đi ra.
Mặc dù tóc mai của hắn đã điểm trắng, trên người lại mang theo khí chất ổn định, giống như có thể như thế đến vĩnh hằng.
Rõ ràng là Húc Thanh Tiên Nhân của Phong Duyên Trai!
- Độc Cô Phương rất tốt, có khả năng trở thành Thiên Tiên, xem ra Tiểu Lục ngươi cũng rất hài lòng vị phu quân này.
Húc Thanh Tiên Nhân mỉm ‌cười.
- Húc Thanh thúc thúc...
Gương mặt Lục tiểu thư ửng đỏ, hiện ra một tia nữ nhi thẹn thùng khó được, tiếp theo lại hỏi:
- Phương các hạ thì sao? Người này không phải người vô dục vô cầu, lại không muốn theo ta... Thậm chí tự xin sung quân, làm cho ta muốn trừng trị cũng không được.
- Người này... Ngược lại có tí khôn vặt.
Húc Thanh Tiên Nhân cười nói:
- Chỉ là hạng người bo bo giữ mình, không muốn cuốn vào vòng xoáy, bởi vậy lựa chọn đi Kim Trúc Hải tránh họa mà thôi, còn có ý tìm một nơi thanh tịnh, một lòng nghiên cứu Địa Tiên đạo... Chỉ tiếc hắn không phải Chân Tiên có tuổi thọ vô hạn như chúng ta, tuổi thọ của Đại Thừa cuối cùng có hạn, mà Địa Tiên coi trọng nhất là quân lương, rời tổng bộ căn bản khó mà trưởng thành... Cuối cùng đều vô dụng. Đương nhiên, Chân Tiên giới rộng rãi như vậy, cũng không thiếu người có khí vận kinh thiên, làm không tốt lại đột nhiên phát hiện động phủ, thu hoạch được bí tàng của tiền nhân, sau đó nhất phi trùng thiên?
Mấy câu cuối cùng của Húc Thanh Tiên Nhân rõ ràng mang theo ý châm chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận