Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 617: Hư Không Chi Tinh

"Không sai!"

Tử Hà Chân Quân nhỏ hơi nhỏ giọng trả lời: "Đây là phù lục cấp năm mà sư tôn đã ban cho ta... Vân Kiệt Tử, ngươi gan to bằng trời, ỷ vào tu vi bản thân là đại tu sĩ sao? Nhưng phù này có lực lượng một kích của sư tôn ta, ngươi đi chết đi!"

Trong mắt y đầy tơ máu, rõ ràng y rất hận Phương Tịch.

Nguyên Anh không chút khách khí mà phun một ngụm tinh huyết lên phù lục tử tinh.

Ào ào ào!

Đi kèm với tử quang bay lên, thiên địa cũng đột biến!

Vô số Thủy linh lực xanh thẫm xuất hiện trong hư không rồi hóa thành từng đạo Thủy hành thần quang!

Dẫn động lực lượng thiên địa!

Đây thật sự là uy lực của Hóa Thần!

Từng đạo Thủy hành hội tụ hóa thành thân hình một nữ tử rất đẹp mặc cung trang màu lam.

Dung mạo của đối phương hoàn toàn mơ hồ, lúc này người đó đưa tay chỉ một cái!

Thủy hành thần quang hóa thành một thanh tam xoa kích xanh thẫm, trên lưỡi đao còn có từng đạo phù văn lấp lóe, bắn về phía Phương Tịch.

"Hỏng rồi!"

Thủy Linh Tâm đang ẩn nấp gần đó ngẩng đầu thấy cảnh này thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ lo lắng: "Vân Kiệt Tử quả nhiên không đơn giản, linh cảm của ta không sai, người này vậy mà là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, thảo nào hắn có thể lấy ra rất nhiều bảo vật như vậy... Nhưng Tử Hà sư huynh cũng không dễ chọc! Y lại trực tiếp vận dụng bảo vật giữ mạng mà sư tôn ban cho, xem ra y rất hận tên Vân Kiệt Tử này."

Nói một cách công bằng, nếu đổi chỗ xử lý thì Thủy Linh Tâm đối với loại tu sĩ không chút kính nể tông môn Hóa Thần nào lại trực tiếp hô đánh hô giết như Vân Kiệt Tử sẽ không có hảo cảm gì.

Nhưng thế cục bây giờ lại hơi vi diệu.

Lợi ích của Vân Kiệt Tử cũng là lợi ít của cô ta.

"Sư tôn kỳ tài ngút trời, không những tu luyện đến Hóa Thần mà còn là một vị Phù sư cấp năm... Tấm Hải Thần Phù này thật sự có uy lực một kích, dù đại tu sĩ Nguyên Anh không chết cũng phải trọng thương!"

Thủy Linh Tâm thì thầm, cô ta nhìn thấy vô số lực lượng Thủy hành áp bách hư không, khiến Phương Tịch muốn tránh cũng không thể tránh được, không thể không đón đỡ một kích này!

Phốc!

Tam xoa kích trực tiếp xuyên thấu ngũ thải hà quang phòng ngự của Ngũ Hành Hoàn rồi đâm lên người Phương Tịch.

Ào ào ào!

Trong thủy triều mãnh liệt, vô số Thủy hành thần quang chợt nở rộ!

Nhìn thấy cảnh này, toàn gương mặt của Tử Hà Chân Quân đều là sự khoái chí, còn Thủy Linh Tâm thì nhắm mắt lại.

"Ha ha... Cho dù là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ thì thế nào? Dám đối nghịch với Bồng Lai Tiên Đảo ta thì kết cục duy nhất chính là..."

Tử Hà Chân Quân còn chưa cười xong thì chợt im bặt lại, như một con vịt bị bóp cổ.

Một tiến long ngâm xen lẫn phượng minh chợt vang lên.

Trong quang mang đỏ thẫm và xanh thẫm, một thân ảnh mặc giáp hai màu đỏ lam xuất hiện, chính là Phương Tịch không hao tổn một cọng lông!

Hắn nhìn Tử Hà Chân Quân, tựa như nhìn một người chết, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang trong tay hắn hóa thành một mũi tên xanh biếc, trực tiếp xuyên thấu ngực của Tử Hà Chân Quân!

Sưu!

Nguyên Anh Tử Hà Chân Quân thuấn di một cái, đã xuất hiện cách đó mấy trăm trượng, y còn định thi triển bí pháp thì chợt nghe thấy Phương Tịch hừ lạnh, không khỏi ngẩn ra.

Ong!

Một đạo quang hà xám trắng hiện ra, hóa thành vô số cây châm nhỏ, đâm vào các nơi trên cơ thể của Nguyên Anh.

Tỏa Yêu Tháp xám trắng xuất hiện trên đỉnh đầu của Nguyên Anh!

Phương Tịch hành động nhanh nhẹn, hắn búng ngón tay trấn áp Nguyên Anh của Tử Hà Chân Quân rồi hóa thành một đạo thanh sắc hào quang đáp xuống đảo nhỏ.

"Thủy đạo hữu..."

Hắn cầm Nguyên Anh của Tử Hà Chân Quân đang hôn mê bất tỉnh nhìn Thủy Linh Tâm.

Thủy Linh Tâm lấy dũng khí nói: "Đạo hữu... Trên người sư huynh ta có chú dẫn do sư tôn hạ, bất kể bị ai sát hại thì đều có thể cảm ứng được."

"Đa tạ tiên tử đã báo... Nhưng mà tại hạ cũng không định tự tay giết chết người này, hay là trước hết sẽ sưu hồn."

Phương Tịch mỉm cười trả lời: "Như vậy thì người này có âm mưu quỷ kế gì cũng có thể nhất thanh nhị sở."

Thủy Linh Tâm trợn to mắt: 'Người này... Bị điên rồi sao?'.

Nhưng cô ta lại không biết, Phương Tịch chính là đơn giản thô bạo, vô pháp vô thiên, cộng thêm không kiêng kị gì như vậy.

Thực lực đủ thì có thể tùy tâm sở dục như vậy!

"Xin tiên tử chờ một lát..."

Bí thuật sưu hồn Nguyên Anh cần thi triển Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công!

Bí mật Tam Tương Diệt Nguyên Công này, Phương Tịch cũng không muốn để Thủy Linh Tâm biết.

Bởi vậy hắn trực tiếp sờ Sơn Hải Châu rồi thả Đại Thanh, Tiểu Thanh ra.

"Đại yêu hóa hình? !"

Thủy Linh Tâm trừng to mắt, cô ta càng kiêng kị Tiểu Thanh hơn, dù bề ngoài của nó chỉ là một tiểu nữ hài nhưng thật ra yêu khí đã đạt đến cấp bốn trung phẩm!

"Các ngươi xem chừng người này!"

Phương Tịch không che giấu sự không yên tâm với Thủy Linh Tâm chút nào, trực tiếp chui vào trong Sơn Hải Châu.

Mặc dù Sơn Hải Châu tự thành tiểu không gian nhưng vô cùng yếu, với thần thông bây giờ của hắn có thể xé rách hư không dễ dàng mà trốn về ngoại giới.

Hơn nữa, bảo vật động phủ di động như vậy, với thực lực bây giờ của hắn đã không sợ bị người khác biết.

Nhìn thấy Phương tịch biến vào trong Sơn Hải Châu, Thủy Linh Tâm không khỏi trợn to mắt, muốn nói lại thôi.

Cô ta liếc mắt nhìn Đại Thanh nửa người nửa giao ở bên cạnh nên thật sự không dám có hành động gì.

...

Dưới Yêu Ma Thụ.

Phương Tịch dùng thần thức đảo qua, hắn chợt ngạc nhiên, bước đến trước một quả cầu thịt lớn.

Đây là Thái Tuế cấp ba, Phương Tịch luôn bỏ nó trong Sơn Hải Châu nuôi dưỡng.

Nhưng lúc này, Thái Tuế lại mơ hồ có chút tiếng động.

"Ôi trời ơi... Cuối cùng con thực vật yêu sống như người thực vật đã có thể nhúc nhích rồi sao?"

Phương Tịch ngạc nhiên, thông qua chủ phó khế ước đã ký kết từ trước nên hắn cảm nhận được ý thức ngây thơ của Thái Tuế.

Lúc này, tia ý thức này như cảm ứng được gì đó mà truyền ra cảm xúc khao khát.

"Ở trong bí cảnh Hãn Hải giới có thứ khiến Thái Tuế cần sao?"

"Hơi hiếm lạ nha..."

Hắn cũng không quá để tâm, tìm một bãi đất trống rồi ngồi xuống khoanh chân lại, vận chuyển Tam Tương Diệt Nguyên Công.

Trong nháy mắt, tiên linh khí của hắn đã hóa thành ma khí vừa thuần túy lại dày đặc, bốn phía một mảnh đỏ thẫm.

Phương Tịch lấy Tỏa Yêu Tháp, thả Nguyên Anh của Tử Hà Chân Quân ra, từng đạo thiên ma bí thức chui vào trong đó...

Rất nhanh, hình ảnh nhanh chóng bị lấy ra.

Chủ yếu chính là một đệ tử Thiên linh căn của Bồng Lai Tiên Đảo, làm sao gặp vận lớn mà được lão tổ Hóa Thần thu làm môn hạ...

Về phần công pháp? Cũng có cấm chế thần niệm thủ hộ...

Phương Tịch cũng lười đánh rắn động cỏ nên không xâm nhập.

Sau đó, vẻ mặt của hắn hơi đổi: "Quả nhiên... Chuẩn bị chuyện này chính là tên Đường sư huynh kia sao? Tử Hà Chân Quân chẳng qua chỉ là tên đầy tớ... Hơn nữa y cũng không đích thân xuất thủ mà sẽ ở trong bí cảnh tìm cơ hội khiến Thủy Linh Tâm bị lạc, sau đó sẽ báo cho Liễu Gia Song Ma xuất thủ... Hai tên tu sĩ Nguyên Anh này cuối cùng chắc chắn sẽ bị diệt khẩu."

Nhưng mà thứ khiến Phương Tịch biến sắc không phải chuyện này mà là một chuyện khác: "Cái gọi là 'chú dẫn' cũng không phải ai giết sẽ khóa chặt người đó... Nếu không chỉ cần bắt lại, sau đó tùy tiện ném cho con yêu thú nào đó, chẳng phải sẽ giải quyết được rồi sao? Bí thuật chú dẫn của Bồng Lai Tiên Đảo chia làm hai hình thức bị động và chủ động, bị động thì ai giết thì nó sẽ theo người đó, còn chủ động thì có thể thi triển bí thuật, trực tiếp gieo chú dẫn lên người của mục tiêu!"

"Tên Tử Hà Chân Quân này thấy ta bị phù lục cấp năm công kích mà điềm nhiên như không có chuyện gì, lúc tuyệt vọng đã dẫn động chú dẫn, đánh lên người ta rồi? Thảo nào trước đó trong lòng ta cảm thấy có một tia bất ổn nhưng lại không hiểu rõ lý do."

"Cũng may lực lượng Chú Dẫn này cũng hơi tương tự với Oán Hồn Dẫn..."

Phương Tịch ném Nguyên Anh Tử Hà Chân Quân đi, Thủy Tổ Yêu Ma Thụ lập tức rủ từng cành cây xuống, bao phủ quanh Nguyên Anh này như một cái lồng giam bằng gỗ.

Chờ sau khi hắn rời khỏi tu tiên giới Đông Hải thì đương nhiên sẽ cho Yêu Ma Thụ hút khô Nguyên Anh này.

Sau khi làm xong những chuyện này, Phương Tịch kháp quyết hai tay, vận chuyển bí thuật trong Thất Tình Ly Thương Phổ.

Từng tấm mặt nạ quỷ dị xuất hiện quanh người hắn, trong tiếng chú ngữ trầm thấp, chúng không ngừng phủ lên mặt hắn.

"Trừ chú dẫn không phải chuyện một sớm một chiều, trước hết phong ấn lại, sau này dùng ngươi làm nhiên liệu luyện công..."

Quang huy chợt lóe.

Phương Tịch rời khỏi Sơn Hải Châu rồi cất nó đi.

"Chẳng lẽ... Tiền bối là tu sĩ Hóa Thần sao? !"

Lúc này, Thủy Linh Tâm cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Có thể thu phục đại yêu hóa hình làm yêu bộc thì cũng thôi đi, lại còn có một bảo vật động thiên, hơn nữa còn đón đẽ phù lục cấp năm mà lông tóc không tổn thương, chẳng lẽ Vân Kiệt Tử này lại chính là một Hóa Thần Tôn Giả du hí hồng trần sao?

"Ha ha, bản nhân vẫn chưa Hóa Thần thành công..."

Phương Tịch cười ha hả.

Nhưng trong lòng Thủy Linh Tâm lại càng sợ hãi hơn.

Bởi vì tu sĩ Hóa Thần không thể thường xuyên xuất thủ, sẽ bị linh lực hạ giới phản phệ!

Nhưng người này vẫn chưa Hóa Thần mà lại có uy lực của Hóa Thần, một khi tiến cấp thành công thì?

Thủy Linh Tâm đã không dám suy nghĩ nữa.

"Thủy tiểu hữu..." Phương Tịch sờ cằm lại chợt nói: "Ngươi thấy Động Thiên Chi Bảo của bản tọa hình như cũng không quá kinh ngạc..."

"Thật không giấu gì, mặc dù Động Thiên Chi Bảo hiếm thấy nhưng trong tay của sư tôn cũng có một món."

Thủy Linh Tâm hạ thấp người thi lễ, vô cùng cung kính trả lời: "Chính là một động phủ có thể di chuyển, sư tôn từng nói, thật ra Động Thiên Chi Bảo còn có thể chia nhỏ, không gian chỉ có thể chứa được một hoặc vài động phủ thì chỉ có thể tính là Phúc Địa Chi Bảo, chỉ khi có thể chứa được một phương tiểu thế giới mới thật sự là Động Thiên Chi Bảo! Thật không giấu gì... Tiểu nữ tử đến đây cũng là muốn luyện hoá Hãn Hải Chi Tâm, hoàn toàn bỏ Hãn Hải giới này vào túi... Thật ra giới này cũng là một món Động Thiên Chi Bảo, còn là loại có cấp bậc phi thường cao kia."

Vậy mà cô ta lại nói thẳng ra hết tất cả mọi chuyện, hiển nhiên là cô ta biết sau khi Tử Hà Chân Quân bị sưu hồn thì đa phần bí mật đều không giữ được.

"Ừm... Với thể chất mà ngươi đã thức tỉnh, muốn luyện hóa Hãn Hải Chi Tâm, dường như cũng có chỗ dựa vào."

Phương Tịch gật đầu nói.

"Quả nhiên tiền bối đã biết hết tất cả..." Thủy Linh Tâm gượng cười nói: "Thông Linh Chi Thể của tiểu nữ tử giỏi về câu thông vạn vật, dò xét thiên cơ... Đúng là có vài phần nắm chắc câu thông được Hãn Hải Chi Tâm, dù không thành công thì cũng có thể ngưng luyện được rất nhiều Hư Không Chi Tinh ở trong Hãn Hải Điện, vật này có tác dụng rất lớn với chuyện khai thác không gian của Động Thiên Chi Bảo... Vạn bối nguyện ý hiến toàn bộ những Hư Không Chi Tinh này cho tiền bối!"

"Nếu vậy mà bản nhân còn từ chối sẽ bất kính."

Phương Tịch mỉm cười: "Nếu đã như vậy thì ngươi đi trước dẫn đường đi."

Mặc dù sau khi sưu hồn Tử Hà Chân Quân thì Phương Tịch biết thêm rất nhiều về bí cảnh Hãn Hải giới nhưng hắn cố ý không lộ ra.

Thủy Linh Tâm đưa tay lấy phù lục ra, sau khi rót vào một đạo pháp lực thì phù lục lập tức hóa thành một đạo lam sắc quang huy, nó chỉ hướng nào đó như mũi tên vậy: "Có lẽ Hãn Hải Điện ở hướng này!"

"A?"

Phương Tịch sờ hình xăm Sơn Hải Châu, phương hướng này lại đúng với hướng mà Thái Tuế khao khát...
Bạn cần đăng nhập để bình luận