Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1077: Giết chết (1)

Đúng lúc này, một hồ nước phía trước bỗng nhiên nổ tung!
Ánh sáng tối tăm mãnh liệt dâng trào, điên cuồng lập lòe, lột đi một tầng dày trên mặt hồ.
Hư không vỡ nát và hiện ra một bóng người, người đó chính là Lão tổ Vọng Nguyệt!
- A... Đại Thừa của Dị tộc?
Kim Cương Tử trợn trừng mắt. Hắn lập tức chắp hai tay lại trước ngực, trên toàn thân hắn hiện ra từng tầng Phạm văn màu vàng, mơ hồ tạo thành hình một cái chuông màu vàng rất lớn. Hắn cố gắng hết sức lực tiến hành phòng thủ, còn âm thầm liên kết với bản thân tăng binh Thiên Phạm Quân bên trong bảo vật động thiên của mình, tạo thành Phạm Môn Chiến Trận.
Một thần thức lạnh như băng đảo qua, khiến toàn thân Kim Cương Tử bắt đầu run rẩy.
- Hừ!
Lão tổ Vọng Nguyệt hừ lạnh một tiếng giống như nhìn thấy một con kiến hôi.
Chỉ tiếc là bây giờ hắn đang trên đường chạy trối chết, hắn căn bản không có tâm tư nào giết chết tu sĩ Hợp Thể của Nhân tộc. Hắn trực tiếp vòng một vòng qua bên cạnh Kim Cương Tử.
Kim Cương Tử đang ngây ra giống như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, trong hư không bỗng nhiên lóe lên, một bóng người mặc áo bào xanh đã xuất hiện:
- Lão tổ Vọng Nguyệt, ngươi định trốn ở chỗ nào?
Kim Cương Tử tất nhiên vô cùng quen thuộc với người này:
- Quả nhiên là Phương đạo hữu... Đạo hữu... Hả?
Kim Cương Tử cảm nhận được sóng pháp lực cấp Đại Thừa trên thân Phương Tịch, cùng với nhìn thấy hành động vĩ đại của đối phương khi truy sát một vị Đại Thừa của Dị tộc, hắn không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
- Lúc này mới có mấy trăm năm không gặp, sao Phương đạo hữu đã có thể thăng cấp Đại Thừa? Không, không đúng...
Hắn phát động Thiên Nhãn Thông, trong đôi mắt có ấn ký Phạm văn màu vàng thần bí lóe lên:
- Trước đây, thái thượng trưởng lão Bồng Lai Tiên Các Phương Tịch chỉ tu luyện thần thông ma đạo... Nhưng vị tu sĩ này rõ ràng là tu sĩ Huyền Môn đàng hoàng, công pháp thuộc tính mộc vô cùng tinh thuần... Chẳng lẽ...
Kim Cương Tử hình như nghĩ đến điều gì, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng chấn động.
Phương Tịch cong môi cười, hai tay giống như gảy dây đàn.
Trong không trung, từng luồng lực pháp tắc quấn quanh, giống như một tấm lưới lớn ngăn cản phía trước lão tổ Vọng Nguyệt.
Từ sau khi thăng cấp lên Đại Thừa, khả năng thao túng lực pháp tắc của hắn bỗng chốc tăng vọt.
Đặc biệt là pháp tắc hư không!
Tuy đay không phải là công pháp tu luyện chính, nhưng lại là một pháp tắc Phương Tịch tinh thâm nhất.
Bởi vậy hắn có khả năng trực tiếp kéo cơ thể thuấn di, thậm chí tốc độ có thể đuổi kịp Nguyên Anh của lão tổ Vọng Nguyệt bỏ chạy!
Lúc này, một tấm lưới lớn màu bạc giống như cắm rễ ở trong hư không, trực tiếp ngăn cản ở ngay trước mặt lão tổ Vọng Nguyệt, dường như phong tỏa cả khả năng thuấn di của hắn.
- A!
Lão tổ Vọng Nguyệt cảm nhận sâu sắc được cái chết đang uy hiếp. Hắn mở miệng phun ra một cái.
Một lực lượng của ánh trăng hiện ra, ở giữa là một miếng ngọc bội màu trắng sữa.
Trên ngọc bội này có ánh bạc chớp hiện, trên đó đầy các loại bí triện Tiên phủ, hình như đó chính là một miếng phù lục tiên gia.
Một tia chớp màu bạc đột ngột hiện ra, đánh lên trên tấm lưới lớn màu trắng bạc.
Tấm lưới lớn màu trắng bạc khẽ run lên, hiện ra một lỗ thủng lớn.
Nhưng bất chợt, từng Phượng Triện Văn giống như trăm chim bái phượng ngăn chặn lỗ thủng kia.
- Sao có thể như vậy chứ?
Lão tổ Vọng Nguyệt giật mình kinh ngạc.
Hắn thi triển phù lục tiên gia chính là con át chủ bài bảo toàn tính mạng, lại có thể không nhận được hiệu quả!
Mà lúc này, theo ánh sáng màu bạc lóe lên, Phương Tịch đã đi tới phía sau Lão tổ Vọng Nguyệt, trong đôi mắt vàng xanh trở nên hung bạo.
Khô Vinh Huyễn Đồng được phát động hết sức, cho dù là lão tổ Vọng Nguyệt cũng không khỏi hoảng hốt trong chớp mắt.
- Không tốt!
Gần như trong nháy mắt, Đại Thừa của Dị tộc đã kịp phản ứng, sử dụng Tân Nguyệt Câu.
Keng!
Tiếng kim loại va chạm vào nhau truyền ra.
Phương Tịch đảo ngược Đảo Hải Côn, đập một gậy lên trên Tân Nguyệt Câu.
Lão tổ Vọng Nguyệt cảm nhận được một lực lượng cực lớn lại truyền đến, trong lòng thầm nghĩ không ổn, đáng tiếc đã không kịp!
Một thanh phi kiếm qua lại ngang dọc, kéo theo cầu vồng ánh sáng màu xanh dài mấy trăm trượng, xuyên qua từng tầng bảo vật và cấm chế phòng ngự, xuyên qua ngực lão tổ Vọng Nguyệt.
- Ta...
Lão tổ Vọng Nguyệt cúi đầu xuống, nhìn thấy trên ngực có vô số lỗ kim, ở lỗ kim gần đây còn có từng lực pháp tắc thuộc tính mộc quanh quẩn.
Cho dù hắn là thân thể Nguyên Anh đại thành, lúc này cũng không khỏi cảm giác suy yếu.
- Trấn!
Phương Tịch mỉm cười, trong tay thoáng hiện ra một miếng phù văn màu xanh lục.
Ảo ảnh của Địa Tiên Linh Cảnh hạ xuống, lực linh vực hóa thành một quầng ánh sáng màu xanh, bao bọc lấy Nguyên Anh của lão tổ Vọng Nguyệt.
Ào ào!
Ảo ảnh một gốc Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hiện ra ở phía sau Phương Tịch, khí tức kia tràn ra ngoài, không hề nghi ngờ đã đạt đến cấp tám!
Áo ảnh tán cây che trời lấp đất bao phủ cả khu vực chỗ vị trí của lão tổ Vọng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận