Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1211: Túc Tuệ (1)

Bên trên viết lại là văn tự bây giờ, hai người đều biết.
Người lưu chữ tự xưng Tử Vân Chân Nhân, chính là Thiên Tiên, trước khi phi thăng lưu lại hộp ngọc này, trong đó ẩn giấu hai cuốn thiên thư, nói rõ một cái trong đó, là người có tên chứa chữ Vân hữu duyên đoạt được!
- Cái này...
Tân Hồng Vân trố mắt ngoác mồm.
Nàng tự nhiên không biết, hộp ngọc này chất chứa cơ duyên to lớn, bị Lão Nha Quan nhất mạch từ trong động phủ cổ nhân thu được, các đời quan chủ đều thử nghiệm rất nhiều phương pháp, nhưng không thể mở ra, cuối cùng bị Vân Vũ đạo nhân trộm đi, rơi vào tay nàng, có thể nói nhân quả sớm định.
Phương Tịch lại sờ cằm:
- Ta ngửi được mùi vị của đám lừa trọc... Xem ra lực lượng nhân quả ở thế giới này cực kỳ nghiêm mật, các loại thiên cơ bói toán kinh người, may mà ta có Chư Thiên Bảo Giám trấn áp khí vận, không ở trong thiên số...
Làm Chân Linh hư huyễn, hắn cũng được Chư Thiên Bảo Giám bảo vệ, không sợ bất kỳ thuật thôi toán nào.
Cái này đại biểu ở trong bất kỳ suy tính nào, Phương Tịch cũng chỉ là một hiệp khách bình thường của Thượng Dung phủ, lấy mệnh số vốn có che lấp mệnh số huyễn hóa, bằng không cũng không gọi bảo vệ, nếu có người suy tính không ra lai lịch của Phương Tịch, sẽ đoán được hắn rất có vấn đề.
Cái này là sau khi thành Địa Tiên, Phương Tịch vận dụng Chư Thiên Bảo Giám cấp độ càng sâu.
Xoẹt!
Trong tầng mây, bỗng nhiên truyền ra hai tiếng vang giống như xé vải.
Nhìn kỹ lại, mới phát hiện là hai vị Kiếm Tiên đang điều động kiếm quang, sóng vai phi hành.
Có thể thân kiếm hợp nhất, ra vào thanh minh, mới thật sự là Kiếm Tiên!
So sánh với nhau, Vân Vũ đạo nhân xách giày cho đối phương cũng không xứng.
Hai ánh kiếm này một luồng ánh kiếm đỏ thẫm, đường hoàng mạnh mẽ, một luồng ánh kiếm như nước, thu ý lạnh lẽo âm trầm.
Nếu Phương Tịch bị loại kiếm quang này chém một kiếm, vậy thì không phải có thể triền đấu đơn giản như vậy, nếu không dùng lá bài tẩy, nói không chừng sẽ bị một kiếm bêu đầu, võ công gì cũng khó mà chống cự.
Trong kiếm quang đỏ thẫm là một đồng tử áo đỏ, khoẻ mạnh kháu khỉnh, tướng mạo thiên chân khả ái, lúc này thấy tử khí phóng lên trời, không khỏi vui vẻ nói:
- Tìm được, chuyển thế thân của sư thúc quả nhiên ở đây!
- Sư thúc mười đời khổ tu, đời trước chứng thành Tán Tiên công quả, đánh bóng nhục thể sắp viên mãn, lần này chuyển kiếp trở về, sẽ có hi vọng thành Địa Tiên công quả... Chỉ đợi ngày sau ngoại công viên mãn, phi thăng Thiên giới, vĩnh hưởng tiêu dao.
Điều động kiếm quang giống như nước mùa thu là một thiếu nữ tầm hai tám tuổi, mặc váy màu xanh, đai lưng phấn hồng, vòng eo giống như liễu, dáng ngọc yêu kiều, lúc này đôi mi thanh tú cau lại:
- Bất quá dựa theo Chưởng giáo chân nhân suy tính, nên ở trong Quần Ngọc Sơn chém giết đại địch, vì thế sư bá còn cố ý kết giao với Tân Quy Hạc, lại biếu tặng binh khí bên trong ẩn giấu pháp khí... Bây giờ sao chếch đi một chút?
- Thiên địa đại thế, nhân quả dây dưa, cho dù chưởng giáo luyện thành Nguyên Thần, cũng chưa chắc có thể làm rõ từng cái... Nói tóm lại, trước tiên đi xem một chút.
Đồng tử nói xong, kiếm quang đỏ thẫm mang theo thân thể, độn tốc kinh người đến khó mà tin nổi, nhanh chóng bay đi.
Điều này làm cho trên mặt thiếu nữ lóe lên vẻ bất đắc dĩ, lại thấy phía dưới người ở đông đúc, vội vã bấm Ẩn Thân Quyết, che giấu kiếm quang của hai người, lúc này mới điều khiển độn quang, bồng bềnh hạ xuống.
- Hồng Vân cô nương... điển tịch này...
Phương Tịch nhìn thấy trang ngọc sách ở trong tay Tân Hồng Vân, suýt chút nữa không nhịn được động thủ cướp giật.
Nữ nhân này võ công bình thường, tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
May là nhớ đến ý nguyện vĩ đại của bản thân, muốn làm người tốt, mới không có trực tiếp ra tay.
Tân Hồng Vân lại khẽ mỉm cười:
- Trước đã nói, được tiên duyên, tất cả điển tịch sao chép một phần...
- Như vậy rất...
Phương Tịch lời còn chưa dứt, đột nhiên trên mặt hiện ra vẻ cảnh giác.
Chỉ nghe hai tiếng kiếm reo, toàn trường thanh quang tỏa sáng, bỗng nhiên thêm ra hai bóng người.
- Địa Nguyên Kim Thư?
Một đồng tử khoẻ mạnh kháu khỉnh nhìn thấy ngọc thư trong tay Tân Hồng Vân, ánh mắt không khỏi sáng lên.
- Đáng tiếc... Tử Phủ Thiên Thư bay đi.
Thiếu nữ thon thả lại khẽ lắc đầu.
- Hai vị... là Kiếm Tiên?
Tân Hồng Vân cảnh giác, Phương Tịch lại từ khi đối phương ra sân biết được, dù mình tu luyện tới Tông Sư cảnh, cũng chênh lệch hai người kia quá to lớn, cái này chính là tiên phàm khác biệt, bởi vậy căn bản lười triển lộ vẻ cảnh giác, trái lại con ngươi sáng ngời hỏi.
- Không sai, chúng ta là đệ tử Phái Thục Sơn, ta tên Mạc Nhất Túy, đây là sư muội ta Liễu Phinh Đình ...
Đồng tử cười hì hì trả lời, sau đó nhìn về phía Tân Hồng Vân thi lễ:
- Chúng ta phụng lệnh Chưởng giáo chân nhân, chuyên tới để mời sư thúc trở về núi tu hành, sư thúc đã từng phát xuống ý nguyện vĩ đại, vì Tử Vân Chân Nhân tích lũy mười đời thiện công, hôm nay công đức viên mãn, thu được truyền thừa y bát, nên trở về núi tu hành, chứng thành Địa Tiên công quả, tương lai có hi vọng Thiên Tiên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận