Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1080: Tuyên bố (2)

Trong thời điểm đại chiến, có tông môn từ chối nhận lệnh, thậm chí làm đào binh.
Dù sao Man Hoang vô cùng rộng lớn!
Nếu có tu sĩ Hợp Thể mang theo bảo vật động thiên, vẫn có thể kéo dài hơi tàn một thời gian rất dài.
Có lẽ bọn họ còn có thể giống như Dị tộc Vọng Nguyệt tộc, Thạch tộc, ở trong Man Hoang tìm được một nơi thích hợp nghỉ ngơi lấy lại sức, khiến cho nhân khẩu sinh sôi nảy nở... Tương lai chưa chắc đã không thể giết trở về!
Cao tầng Nhân tộc đã sớm suy diễn về tình hình thắng bại, có rất nhiều kế hoạch giữ lại mồi lửa.
Loại tình huống này cũng là một trong số đó.
Nhưng bản thân tông môn chạy thoát thân và cao tầng sắp xếp chạy thoát thân lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Nói một cách nghiêm khắc, đã có tình nghi phản bội Nhân tộc.
- Ôi... Mưa gió sắp tới rồi.
Trong một gian tinh xá ở nơi sâu nhất của Thiên Thủy Các.
Một cái quạt hương bồ lơ lửng giữa không trung, Thanh Hư Đồng Tử ngồi ở trên quạt hương bồ, nhăn mặt, nhíu mày.
- Ngũ Hành Kỳ Lân, Đế Nhất... Quả thật tới với khí thế hung hãn, lần này chỉ sợ Nhân tộc ta sẽ hỏng bét...
Gương mặt nhỏ nhắn của hắn nhăn lại, nói với Xa Huyền Nguyên bên cạnh.
- Đại khái mấy trăm năm sau, Tiên Lôi Kiếp của lão phu sẽ đến. Lần này, ta chưa chắc đã có thể chống đỡ nổi, không bằng ở lại chỗ này tử chiến vì Nhân tộc thôi...
Xa Huyền Nguyên vuốt ve Hư Không Kính trong tay, thở dài một tiếng:
- Thật ra Thanh Hư đạo huynh nên giữ lại thân hữu dụng, vì Nhân tộc ta vượt mọi chông gai...
Thọ nguyên của hắn tất nhiên không thể nào giống như khoa trương như Phương Tịch, mấy nghìn năm mới phải đối mặt với Tiên Lôi Kiếp một lần, bây giờ hắn còn cách kiếp nạn tiếp theo không xa.
Tồi tệ hơn là gần đây đại chiến liên tục, nguyên khí bị hao tổn nghiêm trọng. Hắn dựa vào Hư Không Kính trong tay vốn còn nắm chắc phần nào vượt qua Tiên Lôi Kiếp, bây giờ lại không chắc chắn như vậy.
- Ôi... Chúng ta bất hạnh, gặp phải tình thế hỗn loạn vạn cổ này, chúng ta còn có thể làm được gì chứ?
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Thanh Hư Đồng Tử cũng lộ vẻ bất đắc dĩ.
- Cho dù phía trước gian nan, chúng ta chỉ có điều dựa vào thanh trường kiếm trong tay để chém ra một con đường sống.
Ánh sáng trắng lóe lên, một người đeo kiếm đi đến. Người đó chính là Đại Thừa họ Bộ.
Từ sau khi Mông lão quỷ, Hoa đạo hữu lần lượt chết đi, lực chiến đấu Đại Thừa Nhân tộc cũng như trứng chọi đá.
- Bộ bằng hữu có tin vui à?
Thanh Hư Đồng Tử nhìn thấy Đại Thừa họ Bộ đi vào, ánh mắt nhất thời sáng lên.
- Lão phu lấy tình lấy lý... cuối cùng thuyết phục Quy Hư Tử. Hắn hứa hẹn sẽ ra tay một lần vào thời cơ thích hợp... Chỉ là hắn nói sức lực của một người khó có thể xoay chuyển trời đất, sợ rằng chẳng ăn thua gì.
Đại Thừa họ Bộ thở dài nói.
- Ôi... Cho dù lại thêm Quy Hư Tử, thật sự khó có thể chống đỡ được Ngũ Hành Kỳ Lân và Đế Nhất...
Trong đôi mắt Thanh Hư Đồng Tử lóe sáng:
- Chẳng qua nếu chúng ta bỏ qua một món Tiên Phủ Kỳ Trân, bố trí tiên trận trong truyền thuyết kia... Cho dù là Đại Thừa thất, bát kiếp không chết cũng sẽ phải trọng thương... Bất kể thế nào, giết thêm vài Yêu tộc và Đại Thừa của Dị tộc, có khả năng sẽ khiến sau này Nhân tộc ta được yên ổn, cho dù chạy thoát thân tới Man Hoang, mức độ bị truy kích cũng sẽ nhỏ đi...
- Đúng là vậy... Đến lúc đó, chúng ta lại sử dụng Hư Không Kính.
Nghe được Thanh Hư Tử muốn phát động nội tình cuối cùng của Nhân tộc, Xa Huyền Nguyên hùng hồn cười.
Vào lúc Đại Thừa họ Bộ còn muốn nói gì đó, sắc mặt ba vị tu sĩ Đại Thừa bỗng nhiên thay đổi. Bọn họ cảm ứng được một thần thức mạnh mẽ đảo qua.
Vị trí kia không ngờ là ở chính giữa thành Thiên Nguyên!
- Tu sĩ Đại Thừa!
- Không thể nào! Lấy trận pháp lúc này, Yêu tộc và Đại Thừa của Dị tộc tuyệt đối không có khả năng lẻn vào trong thành trì mà không để ý tới ta và các ngươi!
- Từ khí tức có thể thấy được là tu sĩ Nhân tộc.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, từng người hóa thành các độn quang khác nhau đi tới trên không trung thành Thiên Nguyên.
Vù vù!
Gió mạnh thổi qua, từng trận pháp cấm chế bao phủ nhưng không có cách nào ngăn cản được Phương Tịch dẫn theo Kim Cương Tử tiến vào.
- Hóa ra là Kim Cương Tử.
Xa Huyền Nguyên nhìn thấy Kim Cương Tử thì mỉm cười. Hắn vừa nhìn về phía Phương Tịch lại không khỏi sửng sốt:
- Vị này là...
- Bản tọa là Phương Tịch, mới tiến vào Đại Thừa...
Phương Tịch mặc một bộ áo bào xanh, các Thần Điện biến mất không thấy bóng dáng, chỉ có dao động pháp lực Đại Thừa tản ra bốn phía, khiến đám tu sĩ phải chấn động.
- Tốt!
Xa Huyền Nguyên lập tức mừng rỡ:
- Trong Nhân tộc ta lại xuất hiện thêm một anh tài!
- Thật đúng lúc, xem như tăng khí vận bảo hộ tộc ta.
Đại Thừa họ Bộ cũng vui mừng quá đỗi.
- Trước đây... tu dĩ thăng cấp Đại Thừa ở Hợp Nguyên Sơn Mạch kia chính là ngươi à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận