Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 227: Linh vật Kết Đan

Trong Nam Hoang Tu tiên giới Võ, Mộc, Việt Quốc ở phương Bắc, thuộc địa phương văng vẻ, hương dã.

Mà hướng Bắc của ba nước này lại là nơi hiểm yếu - Đại Mộng Trạch!

Nếu tiếp tục đi về hướng Nam thì còn mấy chục quốc gia nữa, trong đó nước nhỏ thì không khác gì với Việt Quốc, Mộc Quốc... Nước lớn thì còn lớn hơn ba nước cộng lại.

Nguyên Quốc, chính là một quốc gia rộng lớn vô cùng, diện tích lớn hơn ba nước cộng lại, trong đó có thế lực cấp Nguyên Anh - Hỗn Nguyên Tông.

Lão tổ khai phái Di Lăng Cốc từng là ái đồ của một vị Nguyên Anh Chân Quân trong Hỗn Nguyên Tông, sau khi đột phá Nguyên Anh thất bại, nản lòng thoái chí nên trở lại cố hương, khai sáng cơ nghiệp Di Lăng Cốc.

"Di Lăng Cốc này nhìn như tông môn nhưng thật ra là bị thế gia nắm giữ... Vị lão tổ khai phái kia họ Du! Di Lăng Cốc Du thị chính là gia tộc Kim Đan, so với cái gì mà Tống thị, Từ gia tôn quý hơn nhiều..."

Trong lời nói của La Công mang theo sự ao ước.

"Thì ra là vậy..."

Phương Tịch có cảm giác mở rộng tầm mắt.

Lúc này, Viên Phi Hồng đang nhàm chán cũng gia nhập: "Di Lăng Cốc có bối cảnh đại phái Nguyên Anh là không giả... Nhưng ngàn năm trôi qua, lão tổ khai phái và Nguyên Anh Chân Quân năm đó đều đã tọa hóa... Các ngươi có biết vì sai Du thị vẫn sừng sững không ngã, đời đời đều có Kết Đan lão tổ không?"

"Không biết, nhờ Viên huynh chỉ giáo."

Phương Tịch biết tính cách của Viên Phi Hồng, thành khẩn thỉnh giáo.

Nhìn thấy La Công ở bên cạnh cũng hiếu kì, Viên Phi Hồng cười nói: "Di Lăng Cốc Du thị có một kiện bảo vật trấn tộc, tên là - Cửu Long Châu! Châu này uy năng vô cùng mênh mông, là bảo vật mà lúc chia tay Nguyên Anh Chân Quân đã tặng cho ái đồ..."

"Cửu Long Châu này có thể tự hấp thu thiên địa linh khí như đan điền khí hải của tu sĩ, nó rất huyền diệu, tu sĩ Luyện Khí phổ thông luyện hóa trong tay thì có thể so với tu sĩ Trúc Cơ... Mà tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cầm trong tay thì dường như tương đương với tu sĩ giả đan luyện hóa một viên nội đan của đại yêu cấp ba... Nếu ở trong tay Kết Đan lão tổ vậy thì tương đương với một món pháp bảo."

Tu sĩ Giả Đan!

Loại tu sĩ này là sau khi Trúc Cơ đại viên mãn, vô vọng Kết Đan nên bất đắc dĩ luyện hóa nội đan yêu vương cấp ba, miễn cưỡng kết thành giả đan.

Nghe nói, bất luận là thực lực, thần thông, thậm chí thọ nguyên đều không kém hơn tu sĩ Kết Đan sơ kỳ bao nhiêu.

Chỉ là một khi luyện hóa yêu đan để tấn thăng Giả Đan thì tu vi cả đời không cách nào tiến lên nữa, đến chết cũng chỉ là cảnh giới Kết Đan sơ kỳ.

"Lại còn có thần vật như vậy sao?"

Ánh mắt La Công tỏa sáng.

"Khó trách đời đời Du gia đều có Kết Đan lão tổ, xem ra đời nào đó đến thời kỳ giáp hạt thì cũng có thể dựa vào vật này có thể so với tu sĩ Giả Đan sao?"

Phương Tịch cũng có chút cảm khái: "Có thể truyền thừa không ngừng thì giá trị của dị bảo này với gia tộc tu tiên mà nói quả thật khó đánh giá..."

"Ừm, vậy này đối với gia tộc tu tiên là chí bảo, nhưng đối với Nguyên Anh Chân Quân thì có lẽ cũng chỉ là gân gà... Đồng thời tu sĩ Trúc Cơ dùng Cửu Long Châu có thể so với lão tổ Giả Đan cũng không có thọ nguyên của Kết Đan... Nhưng bản thân vẫn còn cơ hội Kết Đan."

Viên Phi Hồng nói ra một khuyết điểm của Cửu Long Châu nhưng cũng không phải khuyết điểm.

"Không hổ là dị bảo cấp cao nhất!"

Phương Tịch cảm khái: "Dị bảo như vậy, khó mà dùng linh thạch để tính giá trị..."

Mấy người lại bắt chuyện vài câu rồi mới tự đi vào bao sương của mình.

Phương Tịch nhìn từng gian bao sương ở tầng hai, lại nhìn về chỗ ngồi ở phòng bán đấu giá, vẫn không thấy Nguyễn Tinh Linh.

Bởi vì có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ ở đây nên hắn cũng không thể tùy tiện phóng thần thức ra tìm kiếm.

'Có lẽ đã ngụy trang, hoặc là ở trong gian bao sương?'.

Phương Tịch ngồi trên ghế dựa mềm, thần sắc buông lỏng, lẳng lặng chờ đợi hội đấu giá mở màn.

...

Ầm!

Nương theo âm thanh gõ đồng la vang lên, đại hội đấu giá lần này vẫn do Âu Dương Chấn chủ trì.

Y mặc pháp bào, bay lên đài, pháp lực càng thêm thâm bất khả trắc, ánh mắt liếc nhìn toàn trường: "Hoan nghênh chư vị tham gia đại hội đấu giá lần này, vật đấu giá đầu tiên là..."

Phương Tịch nhìn vật đấu giá ở dưới, ngáp một cái.

Vật đấu giá đầu tiên là một phi kiếm linh khí trung phẩm, các phương diện thuộc tính đều không tệ.

Thế nhưng hắn đã có linh khí công kích, hơn nữa hôm nay hắn chuẩn bị linh thạch cũng không nhiều, còn muốn giữ lại để mua linh khí phòng ngự mà.

So với mười năm trước thì quy mô và trân phẩm ở đại hội đấu giá lần này cũng không khác mấy.

Thậm chí Phương Tịch còn thậm chí còn chứng kiến một bản truyền thừa luyện khí cấp hai.

Đáng tiếc thiên phú trên Luyện Khí nhất đạo của hắn rất thấp nên cũng không đấu giá.

Đừng nói là luyện khí, ngọc giản truyền thừa chế phù cấp hai mà Trần Bình tặng cũng hít bụi trong túi trữ vật đây.

Bây giờ, tinh lực của hắn đều đặt trên Thuật Khôi Lỗi, trận pháp và luyện đan, mỗi ngày còn phải tu luyện, qua thật không còn thời gian nhàn rỗi.

"Vật đấu giá tiếp theo... Linh khí phòng ngự trung phẩm - Ngũ Hành Thuẫn Giáp!"

Không biết đã trôi qua bao lâu, gióng nói hùng hậu của Âu Dương Chấn vang lên trong nháy mắt đã khiến Phương Tịch hứng thú.

Trên đài đấu giá, Âu Dương Chấn đang cầm trong tay một tiểu thuẫn đen nhánh, năm hướng trên đó còn khảm nạm linh châu năm màu đại diện cho ngũ hành.

"Ngũ Hành Thuẫn Giáp này là do Âu Dã đại sư chế tạo... Có thể huyễn hóa Ngũ Hành Quang Giáp, đối với pháp thuật Ngũ Hành đều có hỗ trợ lực phòng ngự."

Âu Dương Chấn tùy ý đưa vào một đạo pháp lực, tiểu thuẫn hình tròn chấn động, chợt huyễn hóa ra một tầng Quang Giáp năm màu, bao phủ toàn thân của y.

"Luận lực phòng ngự... Chỉ thua linh giáp cấp hai hạ phẩm một chút!"

"Nếu như hóa thành hình thái tấm thuẫn thì lực phòng ngự hơn xa linh khí phòng ngự hạ phẩm..."

Âu Dương Chấn chậm rãi nói, sau cùng mới lật bài: "Linh khí trung phẩm - Ngũ Hành Thuẫn Giáp, giá quy định chín trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm mươi linh thạch!"

'Xem ra Âu Dã đại sư đã thất bại rồi...'.

Phương Tịch cũng biết vị Âu Dã đại sư kia, đối phương chính là một vị Luyện khí sư cấp hai thượng phẩm ở Bạch Trạch Tiên Thành.

Nhưng linh khí này, có lẽ là muốn truy cầu tưởng tượng nào đó mà làm ra, mặc dù đến cấp bậc linh khí trung phẩm nhưng thực tế lực phòng ngự chỉ còn ở linh khí hạ phẩm, đương nhiên sẽ không chiếm được bao nhiêu truy phủng.

Phương Tịch nhớ lần đại hội đấu giá trước, linh khí trung phẩm Bích Vân Ngũ Yên La lấy giá một ngàn bốn trăm khối linh thạch thành giao.

Nhưng lần này, hắn chỉ thêm hai lần giá, dùng một ngàn hai trăm một ngàn hai trăm lấy Ngũ Hành Thuẫn Giáp bỏ vào trong túi.

Tu sĩ Trúc Cơ đều rất thông minh, dùng giá của linh khí trung phẩm mua linh khí hạ phẩm quả thật lãng phí.

Phương Tịch lại cảm thấy giáp này huyễn hóa Ngũ Hành, mặc dù lực phòng ngự hơi kém nhưng cùng với Đạo Võ Thần của mình cũng xứng đôi.

Đối với có lực phòng ngự cao với pháp thuật ngũ hành cũng là một điểm không tệ.

Sau lần ra tay này, hắn đã không còn bao nhiêu hứng thú với những thứ còn lại.

Nhìn từng thứ trận pháp, linh sủng, khoáng thạch, kỳ vật nhận truy phủng, được đánh giá cao.

Chờ đến cuối cùng, cũng đã đến khâu áp trục mà lần trước hắn không tham gia.

"Vật đấu giá đầu tiên trong áp trục lần này là - một bình Long Xà Sát, một viên Tăng Nguyên Đan, Xuất Thần Phù, gộp thành một bộ đấu giá, giá quy định hai ngàn năm trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm!"

Âu Dương Chấn mỉm cười, sai thị nữ bưng lên một cái khay, lập tức đã hấp dẫn ánh mắt của toàn trường.

Đặc biệt là những tu sĩ Luyện Khí chưa Trúc Cơ, nhìn bộ tam bảo này, trong ánh mắt rất nóng bỏng.

Long Xà Sát chính là sát khí tinh thuần, có thể giúp tu sĩ tôi thể, Tăng Nguyên Đan có thể khiến pháp lực trong thời gian ngắn bạo tăng.

Về phần Xuất Thần Phù, mặc dù nó chỉ đứng hàng cấp hai thượng phẩm nhưng luận về độ khó chế tác cũng không kém gì với phù lục cấp ba, nó chính là phù lục đặc thù cực kỳ trân quý, có thể phụ trợ tu sĩ Luyện Khí tạm thời cô đọng thần thức.

Ba bảo vật này chồng lên, ít nhất có thể giúp tu sĩ Luyện Khí viên mãn tăng hơn hai phần mười hi vọng Trúc Cơ.

Luận công hiệu đã không kém bao nhiêu với Trúc Cơ Đan liệt phẩm trong tay Phương Tịch, chỉ là không có đặc hiệu bảo đảm Trúc Cơ không chết.

"Chuyện gì xảy ra? Linh vật Trúc Cơ như thế trước kia không phải đặt cuối cùng áp trục sao? Sao hôm nay lại đưa ra sớm như vậy?"

Trong lúc nhất thời, quần tu sôi sục, không ít tu sĩ tranh nhau báo giá:

"Hai ngàn sáu trăm linh thạch!"

"Ba ngàn linh thạch!"

"Ba ngàn một trăm..."

Phương Tịch rất hứng thú thưởng thức nhân gian muôn màu của tán tu Luyện Khí ở dưới.

Bọn họ tích lũy cả đời cũng chưa chắc có thể mua được một viên Trúc Cơ Đan, thứ duy nhất trông cậy vào chính là linh vật Trúc Cơ.

Mà bây giờ, một bộ này dường như tương đương với hơn nữa viên Trúc Cơ Đan, đương nhiên giá cả cũng một đường nước lên thì thuyền lên, cuối cùng đấu đến giá năm ngàn linh thạch, bị một nữ tu trong gian bao sương ở lầu hai mua đi.

Bởi vì đối phương đã thay đổi giọng nói nên Phương Tịch cũng vô pháp xác nhận nàng này có phải là Nguyễn Tinh Linh hay không.

'Tài chính của Đào Hoa Đảo ta rất rõ, Nguyễn Tinh Linh có lẽ cũng không có nhiều linh thạch như vậy?'.

Phương Tịch tĩnh tọa bất động, chờ kiện áp trục thứ hai.

"Một viên Trúc Cơ Đan chính phẩm, giá quy định ba ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm..."

Quả nhiên Âu Dương Chấn lại lấy ra một bình ngọc, có thể nhìn xuyên qua thân bình hơi mờ, thấy được một viên đan dược tỏa ra vầng sáng xanh thẳm.

"Vậy mà là Trúc Cơ Đan?"

"Vật này còn không phải cuối cùng?"

Tu sĩ Trúc Cơ ở lầu hai cũng nghị luận ầm ĩ, nhưng chuyện này cũng không thể ảnh hưởng bọn họ báo giá.

Sự truy phủng với Trúc Cơ Đan còn hơn xa linh vật Trúc Cơ, giá cả đã đẩy thẳng đến sáu ngàn, cuối cùng bị Di Lăng Cốc Du Xung lấy bảy ngàn tám trăm linh thạch bỏ vào trong túi.

Phương Tịch nhìn màn này, nhấn hốc mắt của mình.

Đương nhiên hắn biết rõ, Trúc Cơ Đan giá quy định ba ngàn nhưng thật ra mỗi lần đấu giá ít nhất cũng hơn gấp đôi.

Thậm chí nếu gặp phải người đang cần thì bán ra hơn vạn linh thạch cũng có.

"Tiếp theo, chính là vật phẩm đấu giá cuối cùng của hội đấu giá lần này!"

Âu Dương Chấn thần tình nghiêm túc, chợt kháp quyết.

Ong ong!

Ở bốn phía đài đấu giá chợt có một màn sáng đỏ xuất hiện, bao quanh bảo hộ y vào trong.

Trong phòng đấu giá, bầu không khí chợt khẩn trương hơn.

Dù Phương Tịch cũng rất có hứng thú với vật cuối cùng này.

Âu Dương Chấn vô cùng nghiêm túc và trang trọng, bưng ra một bình bạch ngọc cổ dài, trầm giọng nói: "Một bình thiên địa kỳ vật Huyền Thủy Dịch, có thể gia tăng xác suất tu sĩ Trúc Cơ viên mãn Kết Đan, giá quy định một vạn linh thạch..."

"Cái gì?"

Du Xung vừa đạt được Trúc Cơ Đan chợt đứng dậy, thần sắc vô cùng động dung, mang theo sự tham lam nhìn chằm chằm bình ngọc cổ dài trong tay Âu Dương Chấn.

Hầu như tất cả Trúc Cơ ở đây đều mất đi phong độ, trợn mắt hốc mồm: "Vậy mà là linh vật Kết Đan ! ?"

Kết Đan!

Đây là một cửa ai còn khó hơn cả Trúc Cơ, một khi Kết Đan thành công, là có thể xưng tông làm tổ, thọ nguyên năm trăm năm.

Thế nhưng ở ba nước xung quanh cũng không có bảo đan có thể gia tăng xác suất Kết Đan như Trúc Cơ Đan.

Trên cơ bản mấy vị tu sĩ Kết Đan kia, bao gồm tán tu Bạch Phong Chân Nhân, đều là du lịch chư quốc, dưới các loại cơ duyên xảo hợp mới Kết Đan thành công, kinh lịch đều không thể phục chế.

Cũng chính vì vậy, mới có thể xuất hiện tình cảnh đại tông Kim Đan khuyết vị Kết Đan lão tổ, sau đó suy sụp.

Đây là Mộng Ma của tất cả tông môn Kim Đan.

Vì thu gom linh vật Kết Đan mà những thế lực lớn này có thể không tiếc bất cứ giá nào.

"Huyền Thủy Dịch... Thứ này dường như ta đã gặp trong cổ tịch... Chỉ có thể hơi gia tăng xác suất tu sĩ Kết Đan, ngay cả nửa thành cũng chưa đến."

Một tu sĩ Trúc Cơ lầm bầm.

"Phía trước Đại Đạo Kim Đan, dù cơ duyên một phần trăm, một phần ngàn cũng ta còn muốn tranh thủ, huống chi nửa thành?"

Giọng của Hoàng Sa đạo nhân như chiêng vỡ, mặt đầy sự dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận