Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1181: Mô Hình Đạo Chủng (2)

Dù công pháp Mộc hệ cao minh đến đâu, cũng sẽ không ở lúc hài đồng liền bắt đầu trú nhan.
Phương Tiên như vậy, là chứng minh của thiên tư!
Thời điểm Phương Tịch ở thế gian đã biết, nếu tu sĩ đột phá đại cảnh giới đủ sớm, liên tiếp mấy lần đều như vậy, là hoàn toàn có thể dung nhan không đổi, dù đối phương tu luyện không phải công pháp trú nhan!
Đây chính là nói chỉ cần đột phá nhanh, già yếu liền không đuổi kịp!
Nhưng thiên tư của Phương Tiên càng yêu nghiệt!
Hắn mười tuổi liền đột phá Kết Đan, hơn nữa so với tu sĩ Kết Đan kỳ tuổi thọ dài dằng dặc, mười tuổi quả thực không khác gì em bé.
Bởi vậy hắn căn bản sẽ không tiếp tục dậy thì lớn lên, trừ khi ở Kết Đan kỳ chậm rãi tiêu hao thời gian, ngao đến giai đoạn thiếu niên!
- Bất quá cao nhân tiền bối dáng dấp đồng tử đếm không xuể, Thanh Hư Đồng Tử không phải như vậy sao?
- Nhìn càng đáng yêu.
Phương Tịch thu thập động phủ, vung tay áo một cái, cùng Phương Tiên trở lại Linh Sơn.
Linh Sơn.
Phong Duyên Trai.
- A Di Đà Phật, thí chủ cuối cùng cũng coi như trở về.
Một tăng nhân mặc áo cà sa, đầu đội mũ minh hoàng kê chắp hai tay trước ngực.
- Đại sư, đây là...
Phương Tịch một tay kéo Phương Tiên, nhìn thấy người này, trong lòng đã hiểu ra, thần sắc có chút thê lương.
- Ba tháng trước Tề Hống đạo hữu đã tọa hóa, dựa theo ước định lúc trước, chúng ta đã tố pháp đọc kinh...
Vị tăng nhân này là người chuyên phụ trách mai táng ở Linh Sơn.
Bây giờ Phương Tịch thu lại khí tức, thoạt nhìn vẫn là Đại Thừa, nhưng tăng nhân này vẫn hết sức cung kính:
- Bất quá dựa theo nguyện vọng của Tề thí chủ, tro xương cuối cùng vẫn tung ở chỗ này, hòa vào trong địa mạch...
- Thì ra là vậy, làm phiền.
Phương Tịch khách khí một câu, nhìn bảng hiệu loang lổ của Phong Duyên Trai, nửa ngày không nói gì.
Không nghĩ tới người thành công đột phá thành Tiên, trở về chuyện thứ nhất, là thấy cố nhân qua đời!
...
Buổi tối.
Phương Tiên hưng phấn chạy loạn ở trong động phủ.
Phương Tịch theo thường lệ báo tang cho Phong Duyên Trai, sau đó chờ tổng bộ phái người tới.
Lúc này nhìn Phương Tiên, cảm giác để đối phương làm công, trước tiên thay thế vị trí của Tề Hống cũng không tệ.
Dù sao còn không biết phải qua bao lâu mới có người mới đến...
Lần trước Cung Cửu Cân chết thảm, ta báo lên mãi đến hiện tại còn không ai tới thế...
Nơi đi đày này, quả thật rất khổ, quả thực ngay cả chó cũng không để ý!
Suy tư xong, Phương Tịch đi tới phòng bế quan, bắt đầu ngồi khoanh chân, tiến hành tu luyện lần thứ nhất sau khi thành Tiên.
Linh Sơn có một tiên mạch cực lớn, dật tán ra tiên mạch khí rất thích hợp Tiên Nhân sử dụng.
Mà đối với người tu tiên dưới Tiên Nhân, kỳ thực dùng có chút lãng phí.
Thậm chí đối với Phản Hư trở xuống, quả thực tai hại vô ích.
Tỷ như Phương Tiên, nếu muốn tu luyện, còn phải dựa vào Phương Tịch từ trong một đống rác rưởi tìm ra linh thạch cực phẩm!
Mà lúc này, sau khi thành Tiên, lần thứ nhất Phương Tịch tĩnh tọa, rất nhanh liền tiến vào trạng thái nhập định.
- Sau khi thành tựu Địa Tiên, thân thể, linh căn, nguyên thần hoàn toàn dung hợp... tiên nguyên lực Đại Thừa kỳ lần nữa tăng lên, trở thành pháp lực Tiên gia.
Nương theo mỗi lần Phương Tịch thổ tức, phía sau hắn đều có hư ảnh Yêu Ma Thụ hiện lên.
- Bây giờ... hết thảy của Yêu Ma Thụ tựa hồ trở thành bản năng thiên phú của ta.
Thần thức của Phương Tịch nhìn kỹ hình xăm Yêu Ma Thụ sau lưng mình.
Lúc này, hình xăm đặc thù kia cũng càng thêm sống động...
Hắn tiện tay vung lên, trong hư không, từng sợi tơ pháp tắc Mộc thuộc tính hiện lên, xoắn xuýt lẫn nhau, dung hợp thành xiềng xích pháp tắc!
- Tiên Nhân lĩnh ngộ pháp tắc, phổ biến đều vượt qua sợi tơ pháp tắc, đến tầng thứ xiềng xích pháp tắc...
- Trên xiềng xích pháp tắc... chính là pháp tắc hóa hình!
- Tiếp theo mới là tầng thứ huyễn hóa mô hình Đạo Chủng.
Lúc đó Phương Tịch vẫn là Đại Thừa kỳ, liền đụng tới huyễn hóa mô hình Đạo Chủng, cũng khó trách Tổ Long cho rằng có phong thái Đạo Quân!
- Trên thực tế, ta có thể thành công, dựa vào là mình kiên trì không ngừng nỗ lực tìm hiểu pháp tắc!
Phương Tịch kiểm kê cảm ngộ pháp tắc của mình, pháp tắc Hư Không sâu sắc nhất, dù là pháp tắc hóa hình cũng có thể miễn cưỡng làm được.
Cái khác như Thời Gian, Hủy Diệt, Mộc hệ thì kém hơn một bậc.
Còn Sinh Tử pháp tắc kỳ dị nhất?
Thần sắc hắn hơi động, sờ sờ cái trán của mình.
Khi bàn tay Phương Tịch mơn trớn, một hoa văn kỳ dị hiện lên.
Đó là một lạc ấn màu trắng đen.
Sau khi hắn lấy Khô Vinh Quyết thành tựu Địa Tiên, lạc ấn này liền lặng yên xuất hiện ở trên trán.
Phương Tịch tự nhiên phát hiện, đồng thời triển khai bí thuật che lấp.
Dù sau hắn căn bản không biết ấn ký này đại biểu cho phúc hay họa.
Thậm chí, dù cơ duyên này đại biểu cực lớn, hắn cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Làm tu sĩ quen nắm tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay, Phương Tịch cực kỳ chán ghét đồ vật không bị khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận