Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 422: Đoạt xá

Ầm ầm!

Hai quái vật khổng lồ đụng vào nhau, có khí lãng to lớn như như sơn băng hải tiếu mãnh liệt đến khiến toàn bộ Diêm Ma Pháp Vực cũng bất ổn.

Ác quỷ mặt xanh nanh vàng mở miệng to như chậu máu ra, hung hăng cắn bên hông của Diêm La Thiên Tử rồi lại bị áo giáp do Thất Tình Tuyệt Dục Đan biến thành ngăn trở.

Phương Tịch biết rõ lợi hại của viên Kim Đan này, nếu nó ở trong tay của Kim Đan Chân Nhân thì có thể hóa giải được rất nhiều công kích.

Lúc này nó hóa thành áo giáp lại có vài phần hương vị vạn pháp bất xâm.

Mặc cho răng đại quỷ sắc bén thế nào cũng không thể đột phá được phòng ngự của Diêm La Thiên Tử.

"Đáng chết, các ngươi đều đáng chết..."

Trong tiếng nói của thiếu cung chủ mang theo sự tức giận, y lại khó khăn niệm một đoạn chú văn.

Xoẹt xẹt!

Trên bầu trời có một tia huyết sắc lôi điện đánh lên một bàn tay của Diêm La Thiên Tử hóa thành một thanh huyết sắc trường mâu.

Phốc!

Diêm La Thiên Tử trở tay đâm một cái, huyết sắc trường mâu lập tức đâm xuyên qua ác quỷ to lớn.

Vô số huyết sắc lôi điện bộc phát trên trường mâu, trong đó còn mang theo từng phù văn đen nhánh.

Ác quỷ to lớn trong khoảnh khắc nổ tung, hóa thành vô số âm hồn.

Ba Quỷ Vương trong đó đều bị huyết sắc lôi điện đánh trúng, Âm Dương Quỷ Vương kêu thảm hai tiếng, trong nháy mắt đã hôi phi yên diệt.

Chỉ có Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ, kêu rên hai tiếng, hình thể bị thu nhỏ hơn phân nửa rồi bị cuốn vào trong Vạn Hồn Phiên hơi tàn phá.

"Trận đấu pháp này... Mấy vạn âm hồn ít nhất đã tổn thất một nửa!"

Phương Tịch thu Vạn Hồn Phiên, lầm bầm.

"Ta cảm thấy bây giờ không phải lúc nói những chuyện này..."

Thân ngoại hóa thân nhìn Diêm La Thiên Tử, thần sắc chợt vô cùng ngưng trọng: "Y sắp ngưng kết pháp ấn thứ sáu... Mặc dù ta không biết nó có hiệu quả gì, nhưng chắc chắn đối với chúng ta không phải chuyện gì tốt."

"Nếu đã như vậy!"

Phương Tịch lấy Sơn Hải Châu ra, đang định gián đoạn Chủng Bảo Quyết lấy Sinh Tử Ấn ra.

"Ngang!"

Diêm La Thiên Tử to lớn chợt bộc phát ra một trận kinh thiên nộ hống.

Lớp da máu trên thân của Diêm La Thiên Tử vậy mà lại trở nên hư ảo, sau một trận bất ổn thì nó hoàn toàn biến mất...

Rất nhiều huyết nhục trong khoảnh khắc đã hóa thành tro bụi, chỉ còn lại một bộ xương trắng có ngũ tạng, mặc khôi giáp, nhìn quá khiến người khác vô cùng sợ hãi.

Vô số khói đen xuất hiện trên thân của Diêm La Thiên Tử, khiến hình thể của nó không ngừng thu nhỏ.

Pháp Vực run rẩy một trận, sau đó thậm chí vỡ vụn.

Ngọn gió nhẹ nhu hòa phất qua đại địa, mang đến linh khí dồi dào.

Phương Tịch không khỏi hít sâu nhanh chóng khôi phục pháp lực của ban thân đã tiêu hao.

"Là Vô Biên Huyết Hải Đan!"

Ánh mắt của thân ngoại hóa thân tỏa sáng: "Đan này chính là hư đan, dù y dùng thủ đoạn bù đắp nhưng đấu pháp với chúng ta tiêu hao quá lớn... Không còn cách nào duy trì Diêm La Thiên Tử tiêu nên đã tiêu tán sớm."

"Đúng là vậy."

Phương Tịch hóa thanh quang, bay đến trước bạch cốt trước đó là Diêm La Thiên Tử.

Chỉ thấy mấy đạo lưu quang bay ra, bên trong là từng viên Kim Đan, do một viên Thiên Ma Xá Lợi dẫn dắt đang bay về phía thiếu cung chủ sắc mặt trắng bệch.

Vị thiếu cung chủ này bây giờ đạo đã phá tàn tạ, sắc mặt tái nhợt, đang lấy ra một viên đan dược to như trái nhãn nuốt vào trong bụng.

"Bản thiếu chủ xem thường các ngươi..."

Y nhìn qua Phương Tịch, thần sắc chợt trở nên lạnh lẽo: "Cuối cùng sẽ có một ngày..."

Lúc nói chuyện, hai tay người này kháp quyết, y thi triển Thất Tinh Đan Quyết lần nữa, một viên Kim Đan như mộng như ảo bay ra.

Mặc dù Phương Tịch không biết công hiệu của viên Kim Đan này nhưng hắn cũng đoán được chắc chắn tốc độ của nó rất kinh người, hoặc có bổ sung thân thông chạy thoát thân lợi hại gì đó.

"Đi!"

Hắn đưa tay ném qua, Cấm Không Phù bay ra.

Phương Tịch cũng phát hiện, mặc dù nghiêm chỉnh thi triển ngọc phù này thì nó cũng không có tác dụng gì, nhưng bởi vì nó ẩn chứa lực lượng hư không đảng cấp rất cao nên lấy ra để đảo loạn truyền tống thì dùng rất thuận tay.

Sau khi Cấm Không Phù bay ra, thân ngoại hóa thân từ trong ẩn thân hiện ra, bất ngờ đến sau lưng của thiếu cung chủ này rồi đấm một quyền.

Hộ tráo Kim linh lực trên thân của thiếu cung chủ hóa thành tro tàn, thậm chí viên Kim Đan cũng bất ổn.

Phương Tịch thấy vậy thì lập tức đánh chó mù đường.

Hưu hưu!

Từng đạo Ất Mộc Thần Quang bay ra, hóa thành một đại trận xanh biếc, vây thiếu cung chủ vào bên trong.

Tiếp theo, Ất Mộc Thần Lôi và Ất Mộc Chân Hỏa không ngừng đánh xuống.

Người này thu Thiên Ma Xá Lợi, còn muốn ngoan cố chống lại.

Lúc này, bích lục quang huy chợt lóe.

Một bích lục tiểu đao lăng không xuất hiện, đâm xuyên đan điền của y.

Thần sắc của thiếu cung chủ lập tức uể oải hơn rất nhiều, y nhìn Phương Tịch đang nhào đến, vẫn chưa kịp phản ứng thì một cái đầu lâu đã bị mạnh mẽ hái xuống.

"Thiên Ma Xá Lợi của người này ở trong thức hải, đâm rách đan điền thì có ích lợi gì?"

Thân ngoại hóa thân lạnh lùng hà khắc nói.

Nó vừa nói vừa phun Thiên Ma Xá Lợi của bản thân ra, cũng phóng ma quang ra, áp chế Thiên Ma Xá Lợi trong đầu của thiếu cung chủ bay ra.

"Kháo... Ta vốn muốn giam giữ người này, sưu hồn cho tốt!"

Phương Tịch mệt mỏi mắng một tiếng, cũng chỉ đành nhanh chóng ném ra ngoài một hạt giống Yêu Ma Thụ, tận lực cứu vãn.

Nhưng mà...

Ngay lúc hắn đưa bàn tay đặt lên cái đầu của thiếu cung chủ tướng mạo âm nhu mà thần sắc dự tợn thì chợt xảy ra dị biến!

Ong ong!

Thiên Ma Xá Lợi vốn không động đậy được nữa chợt tự bạo!

Ầm ầm!

Ma quang khủng bố khiến thân ngoại hóa thân của Phương Tịch không thể không thu hồi Thiên Ma Xá Lợi của bản thân lại rồi dùng toàn lực áp chế, ngăn trước người bản tôn.

Ngay tại lúc thân ngoại hóa thần còn đang kinh ngạc sau uy lực Kim Đan tự bạo này hơi nhỏ.

Trong trung tâm của vụ nổ, ma quang tối đen như mực hiện ra, sau đó lại hiện ra một hài nhi nho nhỏ.

Toàn thân của nó đen nhánh, tương tự hài nhi, chỉ lớn chừng bàn tay, trên trán còn mọc một cái sừng nhỏ, tứ chi khô héo gầy yếu, nhìn hơi hư ảo.

Nguyên Anh này có tướng mạo của lão giả, hoàn toàn khác với thiếu cung chủ âm nhu, con ngươi đen nhánh nhìn thẳng Phương Tịch, mang theo ý cười tàn nhẫn, lão chợt lóe lên một cái đã đến trước mặt của bản tôn Phương Tịch, lão vừa thi triển là Thuấn Di Thuận chỉ Nguyên Anh mới có.

Hai tay của lão kháp quyết, thần tinh nghiêm túc mang theo nụ cười quỷ dị, đã bay vào trong thức hải của Phương Tịch!

Nguyên Anh đoạt xá!

Trong thức hải của Phương Tịch, bản ngã nguyên thức rất khẩn trương, hắn biết đã gặp nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay!

Trong thức hải, một Nguyên Anh đen nhánh hiện ra, mang theo chút hư ảo.

Nhưng trong nháy mắt sau đó, Nguyên Anh đen nhánh này vẫn chưa động thủ thì một hư ảnh thanh đồng bảo giám đã hiện ra trong thức hải của hắn.

Đây là do Phương Tịch biết thần hồn và nội tình của mình tuyệt đối không thể nào liều đến qua được một vị Nguyên Anh.

Bởi vậy hắn triệu hoán hư ảnh Chư Thiên Bảo Giám.

Sau khi hắn Kết Đan đã có năng lực triệu hoán hư ảnh Chư Thiên Bảo Giám.

Lúc này hắn ở trong thức hải thử một lần, quả nhiên cũng triệu hồn được hư ảnh của Chư Thiên Bảo Giám.

"Đây... Đây là vật gì?"

Nguyên Anh đen nhánh thét lên, dáng vẻ như chuẩn bị chạy trốn.

Nhưng đã quá trễ!

Quang mang chợt lóe trên Chư Thiên Bảo Giám, mơ hồ hô ứng với bản thể nằm sau trong thức hải.

Sau đó một đạo ngân quang đánh xuống, Nguyên Anh đen nhánh còn không kịp hét thảm đã tiêu thất vô tung trong thức hải của hắn...

Phương Tịch mở mắt ra, chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt.

Thân ngoại hóa thân đứng bên cạnh, sắc mặt cảnh giác.

Chờ đến khi nó nhìn thẳng mắt của hắn thì thần sắc mới hòa hoãn hơn rất nhiều: "Nguyên Anh vừa rồi..."

"Hắn đã tự ăn ác quả... ".

Phương Tịch xoa huyệt Thái Dương, cảm thấy thức hải phồng lên rất nhiều.

Mặc dù Nguyên Anh ma đạo kia đã tử vong, nhưng mà ở trong thức hải của hắn thỉnh thoảng vẫn có một đoạn ký ức xuất hiện, giống như sưu hồn gián đoạn.

Không những vậy, hắn còn cảm thấy thần thức của bản thân cũng đang tăng lên, dường như thu được rất nhiều lợi ích từ Nguyên Anh.

Nhưng di chứng mà nó mang lại chính là đầu của hắn đau như muốn nứt, thỉnh thoảng còn rơi vào một đoạn ký ức.

"Đi, trước mang ta đi khỏi đây."

Phương Tịch vẫy tay một cái, trong nháy mắt Ất Mộc Thần Quang Trận đã tán đi.

Thân ngoại hóa thân lập tức quét sạch chiến trường rồi mới khống chế một đạo mang quang mang theo Phương Tịch rời đi.

Mấy tháng sau, trong động phủ thân ngoại hóa thân mở.

Thân ngoại hóa thân ở bên ngoài trấn giữ.

Phương Tịch ngồi xếp bằng, thở ra một hơi dài: "Tốn thời gian lâu như vậy, cuối cùng đã tiêu hóa sạch sẽ ký ức của Diêm Ma Đạo Chủ kia..."

Đối phương chết trong thức hải của hắn nên có rất nhiều mãnh vỡ ký ức rải rác trong đó, tương đương với hắn tiến hành sưu hồn lâu dài với tu sĩ Nguyên Anh này.

Cho đến bây giờ, mới xem như đã miễn cưỡng tiêu hóa xong kinh lịch ngàn năm của đối phương.

Phương Tịch gõ mi tâm của mình rồi chậm rãi nhớ lại.

"Diêm Ma Đạo Chủ vốn là tu sĩ Diêm Ma giới, lúc lão còn là tu sĩ Kết Đan, trong một lần đáp truyền tống trận cự ly xa thì trong quá trình đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn... Gặp phải 'hàng giới'!"

Trong Diêm Ma giới, nghiên cứu với hàng giới rất sâu.

Dựa theo lý luận bên đó ba ngàn tiểu thế giới dưới Địa Tiên giới ở trong hư không như cự nhân trên biển lớn.

Hư không vô ngần, biển cả cũng vô biên vô hạn, bởi vậy tu sĩ bình thường muốn xuyên không giao diện gần như là chuyện không thể nào.

Nhưng thỉnh thoảng cũng có ngoài ý muốn, đó chính là hai phương thế giới như cự luân, trong biển rộng không hẹn mà gặp, thậm chí lướt qua nhau.

Lúc này, phối hợp với các trận pháp hư không, giáng lâm thế giới đối phương cũng không phải không được.

Thậm chí lúc cự luân 'sát vai' thì có lẽ sẽ trực tiếp mở ra thông đạo hư không, khiến tu sĩ có thể trực tiếp vượt qua!

Đương nhiên phát sinh 'hàng giới' đều là tình huống ngoài ý muốn hiếm khi phát sinh, hơn nữa thời gian phát sinh cũng dài ngắn không đồng nhất, ngắn thì mấy năm còn lâu là hàng trăm nghìn năm!

Hai tiểu thế giới cuối cùng sẽ dần dần từng bước đi đến.

Diêm Ma Đạo Chủ này chính là ở lúc Hồng Nhật giới và Diêm Ma giới giao thoa mà xẩy ra chuyện ngoài ý muốn bị cuốn vào không gian phong bạo.

Chờ sau khi truyền tống qua đi rỗi lão tỉnh lại thì thân đã ở trong Hồng Nhật giới.

Lần hàng giới này, hai thế giới cũng không va chạm nhau hình thành thông đạo, thậm chí thời gian rất ngắn, dường như chỉ có một mình Diêm Ma Đạo Chủ không may bị truyền tống đến đây, lão ở giới này nhiều năm cũng chưa từng tìm được đồng đạo khác.

Lão đau khổ nghiên cứu, nhưng thủy chung vẫn không tìm được cách trở về, chỉ đành cam chịu số phận, bắt đầu xây dựng thế lực, cũng chính là Diêm Ma Đạo Cung.

Hơn nữa, trăm năm sau lão cũng thuận lợi tấn thăng làm tu sĩ Nguyên Anh.

Trong đó cũng phát sinh rất nhiều chuyện nhưng đều có thể xem nhẹ.

Trăm năm trước, đại nạn của lão sắp đến nên lão đã mạo hiểm tu luyện Âm Sơn Phủ Quân Tế Bí Nghi, kết quả thất bại, thân thể hóa thành Đạo Nghiệt.

Khiến lão không thể không mạo hiểm thi triển bí pháp, mang đa phần Nguyên Anh tản vào thân thể, trấn áp Đạo Nghiệt, khiến nó chỉ có thể hoạt động ở trong Diêm Ma Đạo Cung.

Một phần nhỏ Nguyên Anh thì phân liệt ra, âm thầm ẩn nấp trong thần hồn niệm đầu của thiếu cung chủ.

Lão định sau khi thiếu cung chủ luyện thành đạo Diêm La Thiên Tử thì sẽ trực tiếp đoạt xá người này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận