Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1272: Lấy bảo (2)

- Tốt!
Phương Tịch và Vân San San đều gật đầu. Bọn họ bắt đầu bố trí trận pháp quanh cây nguyệt quế bên cạnh hồ ngọc.
Bộ Tử Vân Trận này có ba trăm sáu mươi lăm cờ trận, cần bố trí dựa theo trình tự riêng.
Đối với Phương Tịch, đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Đồng thời, hắn với cảnh giới Tiên Trận Sư vẫn nhìn ra được vài phần thiếu sót của Tử Vân Trận. Hắn chỉ khẽ động vào vài phần mắt trận, lập tức khiến uy năng của trận pháp được tăng thêm, thậm chí ngay cả Vân San San là cấp Địa Tiên ở bên cạnh cũng không nhìn ra được manh mối.
Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, Tử Vân Trận đã được bố trí xong. Ba người đi tới phía dưới cây nguyệt quế, đồng thời phát động pháp lực.
Vân San San là pháp lực Địa Tiên, Phương Tịch và Mạc Y Y đều là Tán Tiên Bàng Môn, pháp lực mạnh mẽ.
Lúc này, ba luồng pháp lực rót vào trong gốc cây nguyệt quế này, lập tức lại luyện hóa từng tầng trận pháp của động phủ này.
Phương Tịch đương nhiên thu lại một phần pháp lực. Hắn chỉ biểu hiện ra cấp Tán Tiên bình thường. Nhưng theo Mạc Y Y thấy, pháp lực như vậy cũng đủ cao cường, căn cơ vững chắc, là công quả thượng thừa hàng đầu của Bàng Môn!
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, bọn họ chỉ nghe động phủ ầm ầm chấn động!
Từng cánh cổng của những Thủy Phủ Cung Khuyết kia lần lượt mở ra. Từ bên trong cổng cung điện vọng ra những tiếng chuông đồng, khánh ngọc.
Bầu trời trong vắt như thủy tinh lại phát ra ánh sáng muôn màu muôn vẻ.
- Tất cả bình tâm tĩnh khí, chính là lúc này.
Phương Tịch nhắc nhở một câu, chỉ thấy mặt trăng ở phía chân trời lóe lên, một tia sáng bạc hạ xuống và liên kết với cây nguyệt quế trên mặt đất, khiến trong hư không hiện ra một hộp ngọc.
Hộp ngọc này cũng được tinh luyện bằng Băng Phách Thần Quang. Mạc Y Y há miệng phun ra một cái, Huyền Thiên Ích Địa Châm rơi vào trên đó, nhẹ nhàng mở ra.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, hồ nước bên cạnh cây nguyệt quế bỗng chốc sôi trào, từ trong đó bay ra từng ánh sáng rực rỡ nào đó. Trong đó có từng khí tức vô cùng mạnh mẽ, mơ hồ bao quanh các vật phẩm khác nhau. Tất cả đều là bảo vật có sẵn linh tính. Chúng bay về bốn phương tám hướng.
Nếu như Phương Tịch không nhắc nhở trước, bọn họ bị hộp ngọc này thu hút sự chú ý, chỉ sợ sẽ để hơn nửa số bảo bối này chạy thoát!
- Lên!
Chẳng qua lúc này, ba người đã sớm có sự chuẩn bị. Trong tay bọn họ hiện ra một lá cờ trận màu tím.
Bọn họ nhẹ nhàng vung lên, lại có vô số Tử Vân hiện ra và hóa thành một tấm lưới lớn màu tím, bắt lại tất cả những bảo bối này.
- Tỷ tỷ... Quảng Hàn Đạo Thư thích hợp cho ngươi sử dụng đấy.
Vân San San không để ý tới những bảo vật đang bị giam cầm. Nàng lấy ra hai quyển sách ngọc trang vàng trong hộp ngọc và lật xem qua, sau đó mỉm cười nói.
Mạc Y Y nhận lấy và nhìn, vẻ mặt lập tức vui mừng. Sau đó, nàng lại xem quyển sách bên dưới, sắc mặt trở nên hơi kỳ lạ. Nàng chuyển đạo thư cho Phương Tịch.
Phương Tịch nhận lấy và xem quyển sách trên. Hắn phát hiện nó chính là một quyển đạo thư thích hợp cho nữ tu có thể chất âm hàn tập luyện, nhưng chỉ tới cấp Thiên Tiên.
Mà ở quyển sách dưới lại có rất nhiều phương pháp chế luyện cấm chế, pháp bảo, đan dược. Mấy tờ cuối cùng còn ghi chép về bản đồ trận pháp Quảng Hàn Cung, thậm chí còn giải thích tường tận về cấm chế.
Ngoài ra, vẫn có một hàng chữ nhỏ nói rõ vào năm nào, tháng nào đó, động phủ này chắc hẳn sẽ được tu sĩ có chữ Vân trong mệnh cách và tu sĩ cầm Huyền Thiên Ích Địa Châm trong tay mở ra.
Tính toán thời gian, chính là mấy chục năm sau!
Mạc Y Y vui vẻ nói:
- Tuy thời gian có sai lệch, nhưng người trong mệnh cách có chữ Vân này chắc hẳn ứng với muội muội.
Vẻ mặt Phương Tịch không khỏi hơi kỳ lạ, quay đầu sang chỗ khác, cảm giác chủ nhân của động phủ này đã bị đánh cho sưng mặt rồi.
Vân San San cũng không nói một lời, dường như đang thưởng thức cảnh đẹp cách đó không xa.
Mạc Y Y lại không hiểu rõ bầu không khí này, nói tiếp:
- Kiếp này, muội muội vốn không qua. Nhưng sau khi chuyển kiếp, mới có cơ hội lấy được bảo vật. Bây giờ, muội muội phá kiếp ra, cơ duyên này lại tới trước, quả nhiên là người có duyên!
Trên gương mặt Vân San San thoáng ửng đỏ, nói:
- Trong đạo thư này còn ghi lại chủ nhân của động phủ thu thập, tàng trữ rất nhiều pháp bảo, chúng ta đi tới đó xem thử đã.
Phương Tịch cố nhịn cười.
Hắn tất nhiên hiểu người có chữ Vân trong mệnh cách này là chỉ Tân Hồng Vân của Thục Sơn!
Mình cũng vì vậy mới có chút duyên phận với động phủ này.
Nhưng không cần phải nói tới những điều đó nữa.
Ba người vừa tiến vào Tử Vân Trận, lại có mấy ánh sáng rực rỡ nhào tới.
Đây là pháp bảo có linh, tự mình chọn chủ.
Phương Tịch chỉ cảm thấy trong tay chợt nặng nề, đã có thêm một bình ngọc đen xì, một cái la bàn đen nhánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận