Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1270: Tiên Phủ (2)

Đạo thần lôi này vô hình vô tướng, lại ẩn giấu ở trong Ngũ Hành Thần Lôi, quả thật cực kỳ thâm độc.
Vừa rồi nổ tung, liền chôn vùi bảo quang hộ thể của Hắc Phong tán nhân, tươi sống đánh chết hắn, một tia hồn phách trực tiếp vào luân hồi!
- Luân Hồi pháp tắc...
Phương Tịch cười lạnh, nhắm mắt tìm hiểu pháp tắc.
Giá trị lớn nhất của Hắc Phong tán nhân này, chính là để hắn thoáng cảm ngộ luân hồi tuyệt diệu.
Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, phía chân trời lại có một đạo kiếm quang hồng nhạt bay tới.
Phương Tịch mở mắt, vẻ mặt thoáng trở nên trịnh trọng hỏi:
- Đạo hữu là người phương nào?
Lần này đến là một nữ Tán Tiên, không chỉ vậy, còn là một vị nữ Kiếm Tiên!
- Ta là Phấn Vân Tiên Tử Mạc Y Y, gặp qua đạo hữu, không biết ở nơi này độ kiếp là Phiếu Miểu Tiên Tử Vân San San?
Phấn Vân Tiên Tử mặc váy hoa đào, tướng mạo khoảng ba mươi tuổi, cười tủm tỉm nói:
- Ta và Vân tiên tử là bằng hữu chốn khuê phòng, đạo hữu không cần lo lắng...
- Nhưng tựa hồ Vân San San và bằng hữu đã trở mặt...
Phương Tịch oán thầm, trên mặt hiện ra vẻ không tin.
Mạc Y Y cười khổ nói:
- Huyền Thiên Tích Địa Châm kia, Vân San San là từ chỗ ta lấy đi...
- Thì ra là vậy, chỉ là việc này kính xin hai vị tự mình giải quyết.
Phương Tịch khẽ mỉm cười nói.
- Cũng được.
Mạc Y Y suy tư, cuối cùng ghìm độn quang, đi tới một bên đá ngầm, tĩnh tọa tu hành.
Đến ngày thứ năm mươi, trên pháp đàn Ngũ Hành Kỳ Phúc Nhương Tai bộc phát ra quang hà năm màu.
Bành trướng mấy mẫu, giống như khánh vân.
Thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng, nhạc trời lặng yên tấu lên.
Chờ dị tượng biến mất, một nữ tiên xinh đẹp không gì tả nổi cười tủm tỉm đứng dậy, hành lễ nói:
- Đa tạ đạo huynh ra tay giúp đỡ, San San ở đây cảm ơn...
- Vân muội muội, ngươi lại thành công phá kiếp, thành tựu Địa Tiên chính quả?
Mạc Y Y nhìn thấy cảnh này, cực kỳ kinh ngạc:
- Vốn ta thấy ngươi bị vây ở trong kiếp số mà không tự biết, còn tưởng khó có thể vượt qua kiếp này, ngày sau cần phải chuyển thế... Cũng may đời sau có hi vọng bái vào Huyền môn chính tông, thành tựu chính quả, không nghĩ tới...
Con mắt nàng xoay một cái, nhìn về phía Phương Tịch.
Khuôn mặt Vân San San đỏ ửng, sau đó khoát tay, một sợi kim tuyến bay ra, rơi vào trong tay Mạc Y Y:
- Huyền Thiên Tích Địa Châm này, là muội muội mượn đi, hôm nay vật quy nguyên chủ... Không chỉ vậy, ta bây giờ tính nhẩm thiên cơ, lại phát hiện có một cơ duyên Tiên phủ chân chính, đồng ý chia sẻ cho tỷ tỷ cùng với đạo huynh.
- Tiên phủ cỡ nào?
Phương Tịch hỏi một câu, nhưng trong lòng biết được, trước đó mình suy tính có cơ duyên, hẳn ứng ở chỗ này.
Có lẽ Thanh Hòa Kiếm đời thứ sáu có hi vọng rồi.
- Trong Hàn Băng Động phong ấn Cửu U Hải Huyền có một tầng huyền diệu khác, hẳn còn ẩn giấu động phủ Thiên Tiên!
Vân San San nói:
- Trước đó ta lấy Huyền Thiên Tích Địa Châm phá nát huyền băng vạn năm, mơ hồ phát hiện đầu mối, nhưng khi đó một lòng độ kiếp, không có suy nghĩ nhiều, bây giờ tinh tế hồi ức, có lẽ Cửu U Hải Huyền là vị Thiên Tiên kia tiện tay chộp tới, làm linh sủng trông coi động phủ mà thôi...
- Thì ra là vậy, động phủ kia đúng là đáng giá tìm tòi.
Mạc Y Y gật đầu.
- Động phủ này vốn hữu duyên với tỷ tỷ, chỉ là duyên phận phải ở mấy chục năm sau... cần có hạng người mệnh cách mang chữ Vân, cùng tỷ tỷ mở ra Tiên phủ, nhưng số trời lưu chuyển, cũng không phải đã thành thì bất biến, bây giờ tiểu muội may mắn đột phá Địa Tiên, Nguyên Thần tính nhẩm, tiên phủ này cùng tỷ tỷ duyên phận đến sớm.
Pháp lực của Vân San San phun trào, Bách Hoa Thảm bay lên, liễm diễm rực rỡ, mang theo hai người một đường phi độn.
Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng có từng mảng kim hoa bay xuống.
Đây là nàng lấy công lực của mình, bù đắp trước đó cùng Cửu U Hải Huyền đấu pháp phạm vào tội nghiệt.
Cũng may lúc trước lan tràn không lớn, làn sóng kinh khủng nhất lại bị Phương Tịch dẹp yên.
Nếu không thì, chỉ sợ làm cu li ngàn năm, cũng không được giải thoát.
Pháp lực Địa Tiên kinh người cỡ nào?
Không tới nửa ngày, liền đến một hải vực, nước biển hai bên tự động tách ra, hiện ra một hẻm núi cực lớn dưới đáy biển.
- Mạc tỷ tỷ...
Vân San San cười nhìn về phía Mạc Y Y.
Mạc Y Y không nói một lời, lấy ra Huyền Thiên Tích Địa Châm, thổi một hơi.
Linh quang bùng lên, bỗng nhiên hóa thành phi toa màu vàng, ở phía trước tách ra nước biển.
- Mời!
Vân San San nhìn Phương Tịch nói.
Lúc này Phương Tịch lại quay đầu, nhìn về phương hướng Đại Chu.
Một loại rung động mơ hồ hiện lên ở trong tim.
- Hình như có thiên cơ sắp phát động, có quan hệ tới Phái Thục Sơn?
Trong lòng hắn cười thầm, liền theo kim châm, đi thẳng tới đáy hẻm núi.
Đáy biển đen nhánh, ở dưới quang mang của kim châm lại hiện ra một cổ động.
Cổ động lấy hàn băng vạn năm phong tỏa tất cả, lúc này lại có một lỗ hổng.
- Này chính là nơi phong ấn Cửu U Hải Huyền?
Bạn cần đăng nhập để bình luận