Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1418: Chư Thiên Luân Hồi (2)

Sắc mặt Phương Tịch nghiêm trọng.
Sau Đạo Quân chính là Đạo Tôn!
Tu tiên giả tu tiên, sau Tiên Nhân tu đạo!
Bởi vậy sau Đạo Quân chính là lấy đạo chủng của bản thân dung luyện với rất nhiều đạo chủng khác, cũng tạo thành một đại đạo hoàn toàn mới, đồng thời hoàn toàn khống chế!
Sau khi nắm giữ chính là Đạo Tôn!
Trong lúc Phương Tịch là Tiên Nhân, hắn đã nâng cảm ngộ pháp tắc Bát Môn Kiếm Trận lên tới cấp đạo chủng, xem như đánh xuống nền móng vững chắc.
Lúc này, hắn lại có nhiều lựa chọn khác.
- Trong rất nhiều đạo chủng, thật ra đạo chủng thời gian và hư không là tốt nhất, tạo thành đại đạo thời không vô cùng mạnh mẽ, gần như thắng tất cả đại đạo.
Đến lúc này, sau khi chứng thành Đạo Quân, Phương Tịch rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao trước đây Âm Dương Đạo Tôn giết chết Sinh Tử Đạo Quân, tiêu diệt hết Khô Vinh Tiên Cung.
- Đại đạo không phải duy nhất... Cho dù là đại đạo thời không, chỉ cần là Đạo Quân lấy hư không hoặc thời gian hợp đạo đều có thể thử học qua...
- Nhưng kể từ đó chính là chủ động dâng lên đạo tranh, không chết không dừng với Thời Không Đạo Tôn...
- Những Đạo Tôn cao quý đề phòng mọi chuyện trước khi xảy ra, mới có thể quản chặt đạo chủng có quan hệ mật thiết với đại đạo của mình, không phải giết chết chính là khống chế Đạo Quân lấy điều này hợp đạo, ngăn chặn người tới sau sẽ khiêu chiến!
Bởi vậy có thể thấy được, vị Sinh Tử Đạo Quân của Khô Vinh Tiên Cung kia thật sự có tài năng tuyệt vời, thậm chí có khả năng từ sinh tử chuyển thành âm dương, chấm mút đại đạo âm dương.
Cũng chính vì vậy, mới dẫn dắt Âm Dương Đạo Tôn nảy ra ý định giết người.
- Lấy Luân Hồi Đạo Chủng làm căn cơ, ngược lại không dính dáng tới pháp tắc khác... Ví dụ như lấy luân hồi vận chuyển sinh tử, có thể đi theo đại đạo âm dương, nếu như thời không luân chuyển, có thể đinh dáng tới đại đạo thời không, hoặc là ngũ hành luân chuyển, chống lại vị Đạo Tôn của Ngũ Hành Tiên Cung kia...
Phương Tịch lựa chọn Luân Hồi Đạo Chủng, vừa không quan hệ sâu xa với tất cả Đạo Tôn, cũng có thể trở thành kẻ địch của tất cả Đạo Tôn!
Mà lúc này, hắn lặng lẽ tìm hiểu, mơ hồ có chút tâm đắc đối với con đường đạo của mình.
- Ta nắm giữ Luân hồi, chỉ là luân hồi nhỏ bên trong Đại Thiên Thế Giới...
- Vẫn còn kém xa luân hồi lớn thật sự của Chư Thiên Vạn Giới...
Luân hồi Chân Linh ở trong một Đại Thiên Thế Giới thậm chí trong thế giới tiểu thiên, trung thiên phụ thuộc đều là luân hồi nhỏ.
Luân hồi lớn tức là Chư Thiên Luân Hồi, Chân Linh bất tử bất diệt, có thể tùy ý gửi hồn người sống ở trong bất kỳ Đại Thiên Thế Giới nào!
- Chư Thiên Bảo Giám chính là bàn tay vàng của ta. Nó có liên quan mật thiết với hư không, bởi vậy phải dung luyện đạo chủng hư không đầu tiên...
- Tiếp theo, có lẽ có thể là thời gian, thậm chí sinh tử? Nếu như lại kết hợp đạo chủng sinh tử, có lẽ có thể chế luyện ra một món đạo khí, cứ gọi là Chư Thiên Sinh Tử Luân?
Phương Tịch nghĩ với vẻ ranh mãnh.
Bởi vì hoàn cảnh Chân Tiên Giới xấu, đạo chủng đại đạo đỉnh cấp phụ thuộc gần như đều bị lũng đoạn.
Các con đường sau khi Đạo Quân hợp đạo khác thường là đạo chủng yếu, không có con đường đi tới.
Nhưng đối với hắn, trước và sau có một con đường thênh thang, chỉ cần đi tới bình thường là có thể từng bước tu luyện tới mức cao nhất!
- Đại đạo không có duy nhất, nhưng Đạo Quả là duy nhất!
- Chỉ cần tu luyện tới cảnh giới Đạo Tôn, ta có thể hoàn toàn luyện hóa Chư Thiên Bảo Giám, thu được Đạo Quả...
- Đạo chủng dung luyện tiếp theo tất nhiên là Hư Không Đạo Chủng. Ta gom đủ khái niệm về Chư Thiên Luân Hồi trước lại nói sau...
- Mặt khác, trong Đại Thiên Thế Giới khác không chừng còn có bí thuật, bảo vật, thậm chí hệ thống tu luyện đặc biệt hơn... Sau khi thu thập rộng rãi sở trường của từng nơi, đại đạo của ta tất nhiên sẽ càng hoàn thiện hơn.
Phương Tịch đưa ra quy hoạch cho tương lai của mình.
- Đương nhiên, trước mắt vẫn phải xong việc ở đây lại tính sau...
Hắn không quên mối thù hóa thân ngã xuống trước đó.
Tuy... xét trên mức độ nào đó, Thân Ngoại Hóa Thân ngã xuống ở đây đã giúp hắn một tay...
Phương Tịch hít sâu một hơi, bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
Một sóng gợn vô hình bao phủ Thanh Hòa Sơn.
Tiếp theo, cả sơn phong ầm ầm chấn động, xuất hiện ở trong hiện thế.
Lục Hào Âm Thủy Đại Trận vốn bị tàn phá hơn nửa, đã không còn bao nhiêu uy năng bảo vệ.
Nhưng trận pháp sót lại còn đang vận chuyển, vẫn có hiệu quả che giấu động phủ.
Hành động của Phương Tịch bây giờ lại tương đương với làm cho động phủ này xuất thế.
Nếu ở trong tu tiên giới, không chừng chính là một di tích xuất thế.
Ầm ầm!
Một bình nguyên trên Hoang Nguyên vốn hoang vu không chịu nổi, bỗng nhiên xuất hiện vô số nước đen đặc quánh.
Tiếp theo, một đỉnh núi đột ngột hiện ra, sừng sững ở trên bình nguyên.
- Thương hải tang điền cũng không ngoài như vậy...
Phương Tịch đứng thẳng ở giữa hư không nhìn cảnh tượng này, trên mặt hiện ra vẻ xúc động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận