Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1542: Đạt đến (2)

Chính bởi vì tâm tính trong Chân Tiên có phần chưa đủ, lúc này lại liên tục oán giận:
- Ôi... Lại là một chuyện khổ sai... Chỉ sợ Luân Hồi Đạo Quân kia căn bản không phải người của Bắc Thần Tiên Vực chúng ta, chỉ cố ý tìm một địa phương nhỏ và hẻo lánh để thăng cấp... Kết quả phía nói trên một câu, chúng ta lại phải chạy gãy chân, lục soát tất cả Tiên Nhân trong Tiên Vực...
Lục Thanh Vân oán giận nói:
- Nếu khổ chút mệt chút thì cũng thôi, nhưng trong những Tiên Nhân kia có mấy vị không dễ chọc, lại đi xa tha hương nhiều năm, đúng là loạn hết cả lên. Nếu không chú ý còn có thể rước lấy họa sát thân...
- Tình thế bức bách thì có cách nào chứ?
Lăng Trường Sinh hạ giọng, an ủi vài câu.
Thật ra, năm đó khi Luân Hồi Đạo Quân vừa lập đạo, Bắc Thần Tiên Vực chấn động nhất, thu hút ánh mắt của không biết bao nhiêu Đạo Tôn.
Thế nhưng qua nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn chưa điều tra ra được manh mối gì, Đạo Tôn đã sớm không còn chú ý tới chỗ này.
Nhưng trên dưới Bắc Thần Tiên Cung lại không dám làm như vậy.
Chỉ cần có một vị Đạo Tôn không mở miệng bảo bọn họ dừng lại, bọn họ không dám dừng việc truy tìm điều tra này.
- Lần này, Lục đạo hữu hoàn thành nhiệm vụ, có thể thu được mấy năm tu dưỡng, cuối cùng cũng có thể tu luyện rồi. Ta thấy thần quang của ngươi nội liễm, chắc hẳn lần này ra ngoài còn có chút thu hoạch, công pháp đại khái có thể tiến thêm một bước nhỉ...
Lăng Trường Sinh chúc mừng.
- Ôi... Không đáng để nhắc tới. Ta nghe nói nhóm Tinh Thần Vệ trước kia hoàn thành một lần nhiệm vụ, còn có kỳ nghỉ dài hơn chúng ta nhiều.
Lục Thanh Vân lắc đầu:
- Hơn nữa... Nếu những Tinh Thần Vệ chúng ta bây giờ chỉ có pháp lực Chân Tiên còn tốt. Nếu chúng ta tu luyện tới Chân Tiên viên mãn, thậm chí mở ra hợp đạo một bước, chỉ sợ sẽ là họa chứ không phải phú đâu... Ngươi còn nhớ Vương lão quái không?
- Chẳng lẽ...
Trong lòng Lăng Trường Sinh chợt ớn lạnh. Hắn chỉ thấy Lục Thanh Vân chậm rãi gật đầu một cái, vẻ mặt lập tức trở nên tối tăm:
- Vậy phải làm thế nào chứ?
Vương lão quái cũng là một vị Tinh Thần Vệ, tu vi của hắn khá cao thâm. Những năm trước đây, hắn vừa đột phá Chân Tiên viên mãn, còn tu luyện một môn bí thuật có đẳng cấp rất cao, che giấu rất tốt.
Nhưng chẳng biết tại sao, thời gian trước đây hắn lại đột nhiên mất tích.
“Nghe đồn, Thanh Vân Đạo Quân cũng dựa vào bí thuật pháp bảo che giấu tu vi, âm thầm tu luyện, lúc này mới tìm cơ hội rời khỏi lồng giam, loại bỏ cấm chế...”
“Bắc Thần Tiên Cung rõ ràng cũng phát hiện ra sơ hở này. Chỉ sợ bây giờ cứ cách một thời gian, lại có Đạo Tử thậm chí Đạo Quân âm thầm kiểm tra tu vi của chúng ta...”
Trong lòng Lăng Trường Sinh thoáng tuyệt vọng, nhưng khẽ cắn môi cố vượt qua.
Hắn đã từng đối mặt với quá nhiều tuyệt cảnh. Nếu hắn đều từ bỏ, hắn đã không thể trở thành Tiên Nhân.
Đúng vào lúc này, một sóng pháp lực khủng khiếp truyền đến.
Trong lòng hai người không khỏi cảm thấy rét lạnh, nhìn về phía xa.
Chỉ thấy phía chân trời đằng đông chẳng biết đã hóa thành một màu tím từ bao giờ.
Có tử khí ba nghìn dặm đang trùng trùng điệp điệp lao đến!
Đương đương!
Trong Bắc Thần Tiên Cung liên tiếp vang lên tiếng chuông chói tai.
Từng tên Tinh Thần Vệ bay ra, tiếp theo là đệ tử chính thức của Bắc Thần Tiên Cung.
- Tinh Thần Vệ các ngươi còn không kết trận?
Một trưởng lão bay ra, trong tay cầm một tấm lệnh bài giống như do ánh sao hội tụ, lạnh lùng quát.
Lăng Trường Sinh và Lục Thanh Vân không dám chậm trễ, từng người bay đến vị trí khác nhau phương hướng. Rất nhiều Tinh Thần Vệ ngưng tụ pháp lực, diễn hóa thành một trận tòa ngôi sao.
Bọn họ cảm nhận được trận pháp này không ngừng hấp thu tiên lực của bọn họ, trong lòng bọn họ đều phiền muộn.
Bắc Thần Tiên Cung làm như vậy, đơn giản là sử dụng bọn họ như đạo binh.
- Người tới...
Bắc Thần Cung Chủ bay ra, nhìn thấy tử khí ba nghìn dặm cuồn cuộn loa đến, trên mặt cũng lộ vẻ khiếp sợ.
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong, đã thấy tử khí tản ra, hiện ra một chiếc Bát Bảo Hương Xa.
Một Tử Ngọc Cầu Long kéo xe hừ lạnh một tiếng, lực pháp tắc sương băng vô cùng vô tận hội tụ và hóa thành một cái đầu rồng dữ tợn, bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu.
Trong tiếng rồng ngâm, đại trận ngôi sao này không ngờ lập tức sụp đổ!
Không chỉ có vậy, pháp lực khủng khiếp còn từ bốn phương cuồn cuộn ép tới, khiến những Tiên Nhân kia thật sự kích động muốn quỳ xuống.
- Đạo Quân?
Bắc Thần Cung Chủ nhìn con Tử Ngọc Cầu Long kia, nguyên thần dường như cũng bị đông cứng lại.
- Đạo Quân làm tọa kỵ...
- Chẳng lẽ là... Đạo Tôn sao?
- Chủ thượng ở đây, Đạo Quân của Bắc Thần Tiên Cung ở đâu? Còn không mau bước ra và quỳ xuống nghênh đón?
Cầu Long Long Quân căn bản lười để ý tới một Tiên Nhân như Bắc Thần Cung Chủ. Hắn lập tức quát lớn một tiếng.
Tiếng rồng ngâm vang vọng Cửu Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận