Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1264: Một Kiếm Phân Ngày Đêm (2)

- Độn quang của Phật môn, quả thật cực kỳ mau lẹ, thân tùy tâm đến... có chút phiền phức.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này, không khỏi cảm khái.
Tu sĩ giới này nghiên cứu phương pháp bảo mệnh cực kỳ sâu.
Vị Nguyệt Không sư thái này, tuy pháp lực không bằng tu sĩ ở Chân Tiên giới, nhưng độn quang linh hoạt, chính là Tâm Linh Độn Pháp của Phật môn, cực kỳ huyền diệu.
Huống chi, đối phương chỉ là đấu kiếm thua một bậc, liền nhẹ nhàng rời đi.
Nếu chân chính vật lộn sống mái, các loại pháp bảo, đại thần thông của Phật môn triển khai, mình dù sao chỉ có Đệ Nhị Nguyên Thần, bản thân còn không phải cảnh giới Nguyên Thần chân chính, có lẽ trái lại sẽ rơi xuống hạ phong.
- Chỉ là ni cô này đến độ hóa ta, nếu ta không muốn độ hóa, tìm được cơ hội tự nhiên sẽ đi...
- Thậm chí từ đây kết thành nhân quả, chờ ngày sau khí số của ta suy sụp, kiếp số ập lên đầu, dù kẻ thù không hiểu bói toán, cũng có thể dễ dàng tính ra kẽ hở của ta...
Phương Tịch đứng trên không trung, trong lòng cười gằn.
Nếu vừa rồi tiếp tục đấu kiếm, hắn nói không chừng sẽ sử dụng Thiên Ma Tru Tiên Kiếm, chân chính để Thần Ni kia vẫn lạc.
Dù sao đấu pháp ở thế giới này, đạo hạnh thần thông cố nhiên trọng yếu, nhưng càng trọng yếu là pháp bảo!
Chỉ cần pháp bảo sắc bén, cho dù Kiếm Tiên tru sát Nguyên Thần cũng không phải chưa có.
- Chẳng lẽ lão tặc ni kia tính được cái gì? Lúc này mới kinh hoàng bỏ chạy?
Phương Tịch sờ cằm, sau đó không nghĩ nhiều nữa.
Lúc này, xa xa từng đạo kiếm quang bay tới, trong đó một đạo màu ngăm đen, mang theo từng tia Mộc khí, giống như một con Giao Long.
Giao Long xoay quanh, hiện ra một thanh niên lục bào, chính là đại sư huynh Thần Mộc Đảo Đoan Mộc Long!
- Lại là đạo hữu, không, là tiền bối ra tay?
Đoan Mộc Long nhìn thấy Phương Tịch đứng trên phi kiếm, vẻ mặt không khỏi trịnh trọng, hành lễ nói:
- Trước đó vãn bối lỗ mãng, còn xin tiền bối thứ tội...
- Được rồi, người không biết không có tội.
Hắn nhìn Đoan Mộc Long, bỗng nhiên mỉm cười:
- Nhạc Hồ Trung kia vì giao dịch Lục Cực Sát Khí, chỉ sợ xuất huyết không nhỏ?
Đoan Mộc Long lập tức lấy ra một bình ngọc:
- Nhạc Hồ Trung chỉ là ngay mặt chịu thua, sau đó lấy Ngũ Hành Chân Sát đổi Lục Cực Sát Khí... Vật này vốn nên quy tiền bối.
Kỳ thực luận giá trị, Ngũ Hành Chân Sát và Lục Cực Sát Khí không kém nhiều.
Nhưng Nhạc Hồ Trung cần gấp, bởi vậy phải nhận thua đấu kiếm, xem như vật kèm theo.
Kỳ thực đối với Nhạc Hồ Trung mà nói, chủ động chịu thua đấu kiếm, trả giá càng nhiều.
- Ừm… Vật này có chút tác dụng với ta, liền mặt dày nhận lấy.
Phương Tịch từng suy tính, làm tất cả những việc này tự nhiên là phù hợp ích lợi của mình nhất.
Hôm nay tình cảnh này cũng sớm ở trong tính toán, vì vậy thu hồi Ngũ Hành Chân Sát.
Hắn nhìn Đoan Mộc Long một chút, lại nở nụ cười nói:
- Ngươi thiên tư thông minh, trước Nguyên Thần đều thuận buồm xuôi gió, nhưng thời điểm đột phá Nguyên Thần, sẽ có một đạo kiếp số, nếu không vượt qua được, sẽ thân tử đạo tiêu, dù may mắn vượt qua, cũng có lo lắng vĩnh viễn bị vây một chỗ... Hôm nay lấy Ngũ Hành Chân Sát của ngươi, tương lai ta giúp ngươi giải ách nạn này.
- Đa tạ tiền bối.
Đoan Mộc Long nhất thời vui sướng.
Công pháp nguyên từ của Thần Mộc Đảo có thiếu hụt, việc này hắn tự nhiên rõ ràng.
Nếu ngày sau mình mượn Nguyên Từ Tĩnh đột phá Nguyên Thần, tất nhiên sẽ bị Nguyên Từ Tĩnh hấp dẫn, nhưng hết lần này tới lần khác, công pháp căn cơ ở thế giới này rất khó đổi.
Huống chi, nếu đổi công pháp, hắn tự hỏi không hẳn tìm được công pháp phù hợp thể chất, càng không cách nào mượn địa lợi đột phá cảnh giới Nguyên Thần.
Vì Tán Tiên công quả, ngày sau nói không chừng vẫn phải liều mạng.
Nếu không ăn thua, vậy lấy thân thể Tán Tiên binh giải chuyển thế, kiếp sau căn cơ tất nhiên càng thêm chất phác.
Lúc này nghe được có hi vọng thoát kiếp, tự nhiên vui mừng khôn xiết.
- Hừm, ta không thích náo nhiệt, cáo từ...
Phương Tịch chỉ tay, một đạo kiếm quang mông lung bao bọc bản thân, một đường bay xuống dưới.
Ba người Thiên Khốc đầu đà vốn say mèm, lại tình cờ gặp Tiên Nhân đấu pháp, bị vô số sóng lớn hất bay, nuốt không ít nước biển, lúc này tất cả tỉnh lại, nhìn thấy Phương Tịch bồng bềnh hạ xuống cũng cười khổ, vội vàng tiến lên hành lễ:
- Bái kiến tiền bối...
Bích Ba Tiên Tử và Thanh Ngưu lão đạo liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều thấp thỏm:
- Vị Phương tiền bối này lai lịch bí ẩn, do Thiên Khốc đầu đà từ Khô Hủ Sơn lôi kéo đến, vốn cho rằng chỉ là Kiếm Tiên bình thường, lại không nghĩ rằng có pháp lực như thế, quả thật hố chết người...
Cũng may hai người bọn họ cẩn thận hồi ức, dọc theo con đường này không có chỗ đắc tội Phương Tịch, mới thoáng thở phào.
Lại không biết Thiên Khốc đầu đà cũng cực kỳ kinh hãi.
Vốn hắn cho rằng Phương Tịch chỉ là Kiếm Tiên bình thường, làm sao nghĩ đến lại có kiếm thuật thượng thừa như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận