Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 420: Diêm La Thiên Tử

Thuật pháp thần thông của thiếu cung chủ xem như Phương Tịch đã nhìn rõ được một chút.

Đạo pháp căn bản mà y tu luyện thì không biết nhưng phối hợp với thuật pháp lại có thể xem Kim Đan của các Kim Đan Chân Nhân còn lại dùng như tài liệu!

Có thể mượn dùng các loại thần thông trong Kim Đan, thậm chí dùng Kim Đan như pháp bảo mang ra nện người!

Có thể nói bộ công pháp này tương đối tiện lợi, nói không chừng còn có thể tùy ý thay đổi Kim Đan, chỉ là hơi phí Kim Đan Chân Nhân...

"Đi!"

Thiếu cung chủ nhìn thấy kích thương pháp bảo của pháp bảo thì trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, lại chỉ vào Kim Đan còn lại.

Một viên Kim Đan phóng ra ngoài một đạo quang tuyết, lại ngưng tụ thành một tấm lưới chân hỏa lớn.

Một viên Kim Đan âm khí dày đặc khác thì chợt phóng ra ngoài vô số âm khí, hội tụ thành thanh phi trùy, bay về hướng Phương Tịch.

Một viên Kim Đan có khí tức trầm ngưng cuối cùng, mang cho Phương Tịch cảm giác nguy hiểm nhất.

"Hừ!"

Thấy vậy hắn hừ lạnh, Nguyên Ma Thứ tập kích bay ra.

Viên Kim Đan kia khẽ run lên, sau đó pháp lực ba động bất ổn.

Thấy vậy, Phương Tịch không chút lưỡng lự vỗ ót một cái, một đạo quang hà xám nhào ra, chính là năng lực thôn hồn phệ phách của Lục Dục Hỗn Thiên Ma!

Hào quang xám cuốn một cái, đã kéo một đoàn bạch quang yếu ớt từ trong viên trong Kim Đan giảm nhiều pháp lực kia ra.

Bạch sắc quang cầu này chỉ hơi giãy giụa đã bị hòa quang xám luyện hóa, dường như tiến vào vòng xoáy vô hình, cuối cùng theo hào quang thu lại mà rơi vào trong bụng của Phương Tịch.

Sau khi mất đi quang cầu kia thì viên Kim Đan này cũng không còn tí huyền diệu nào, cứ nhẹ nhàng trôi nổi giữa không trung, bị đại thủ của Phương Tịch vồ một cái.

Một ma trảo đen nhánh bay ra, đã nắm viên Kim Đan kia trong tay.

Cùng lúc đang làm những chuyện này thì tấm chân hỏa pháp võng và phi trùy màu xám kia cũng liên tục đánh lên thân của Phương Tịch.

Ma quang phòng ngự của hắn run rẩy, cuối cùng đồng quy vu tận với chân hỏa pháp võng.

Từng phi trùy đánh lên ma thân, cắt tan tác hắc y của hắn.

Nhưng sau khi quang mang tán đi, Phương Tịch đã phong ấn viên Kim Đan kia rồi thu hồi, trên người hắn ngoại trừ rách rưới một chút ra thì không có chút thương thế nào.

Nhưng mà thiếu cung chủ ở đối diện trong lúc Phương Tịch hừ lạnh thì cảm thấy đầu choáng, sau đó thấy bạch sắc quang cầu bị Phương Tịch thôn phệ thì đầu càng đau như muốn nứt: "Ngươi dám diệt phân thần của ta sao?"

Phương Tịch dựa vào kinh nghiệm khống chế khôi lỗi của bản thân nên biết trong bảy viên Kim Đan kia, ít nhất có một loại Thần Thức Niệm Đầu phân thân khống chế.

Bởi vậy hắn trực tiếp dùng Nguyên Ma Thứ chấn động thần thức của y rồi dùng bản mạng thần thông Câu Dẫn Hồn Phách của ma thi, quả nhiên nhất cử kiến công!

Thậm chí có thể nói là tìm được sơ hở của Thất Tinh Đan Quyết mà phá pháp thuật này!

Thiếu cung chủ ở đối diện kháp một pháp quyết, thu sáu viên Kim Đan còn lại vào, trong lòng y cũng cảm thấy buồn bực.

Thần thông của Kim Đan Chân Nhân ở Hồng Nhật giới mười phần như một, y đều dùng Thất Tinh Đan Quyết hoành hành như điều khiển bảy khôi lỗi Kết Đan Chân Nhân, đương nhiên mọi chuyện đều thuận lợi.

Lại không ngờ, dường như bị Mộc Chân Nhân ở đối diện khắc chế đến sít sao.

"Người này... Đúng là đại địch của đời ta." Thiếu cung chủ nhìn qua Phương Tịch, thần sắc của y đã vô cùng ngưng trọng.

"Thế nào... Thiếu cung chủ có muốn về triệu tập nhân thủ rồi lại đến không?" Phương Tịch thì tùy tiện cười ha hả.

"Hừ... Nếu những thủ hạ của ta đối đầu với đạo hữu thì e là không được mấy hiệp đã bị lấy mạng..."

Thiếu cung chủ hừ lạnh, bây giờ thủ hạ trong thế lực của y đã rất yếu ớt, ngay cả Kim Đan Chân Nhân cũng không còn mấy vị mà ai cũng mang thương tích.

Dù gọi đến cùng vây công thì e cũng không phải là đối thủ của Mộc Chân Nhân.

Thậm chí dù chiếm được thượng phong thì đối phương cũng có thể chạy mất.

"Chẳng lẽ lại phải vận dụng át chủ bài sao?"

"Không... Thứ đó không thể dùng nhiều nếu không thì kết cục cũng không quá tốt..."

"Đã như vậy..."

Thiếu cung chủ sờ cái ót, một viên Thiên Ma Xá Lợi bay ra.

Xá lợi này có uy thế kinh người, phóng ra ma quang trăm trượng, lại chợt chia ra làm bốn, hiện ra bốn ma đầu Kết Đan, mỗi ma đầu đều mặc khôi giáp màu sắc khác nhau, vậy mà đều là Tâm Ma Thần Tướng!

"Mộc Chân Nhân, lần trước ngươi diệt một Tâm Ma Thần Tướng của bản thiếu chủ, nhân lần này bốn ma đầu cùng xuất, bản thiếu chủ cũng muốn kiến thức thủ đoạn của ngươi một chút."

Dưới sự thúc giục từ thần thức của thiếu cung chủ, bốn Tâm Ma Thần Tướng nháy mắt nhào ra.

Đối mặt cảnh này, thần sắc của Phương Tịch lại hơi cổ quái.

Hắn thu ma phiên, há miệng ra, một đạo hắc quang chợt hiện như mũi tên.

Phốc phốc!

Quang mang đen nhánh trong nháy mắt đã đâm thủng hai bóng đen, chính là Tâm Ma Thần Tướng.

Ngực của hai ma tướng này hiện ra một cái động lớn, trong nháy mắt đã đình chỉ tất cả động tác, cũng không tiếp tục tụ tán vô thường thần diệu mà lại hóa thành từng tia hắc khí bị Thiên Ma Xá Lợi của hắn hấp thu.

Vù vù!

Thiên Ma Xá Lợi phát ra tiếng vù vù, dường như càng hưng phấn hơn, truy theo hai Tâm Ma Thần Tướng còn lại!

"Phốc!"

Sắc mặt của thiếu cung chủ hơi biến, phun ra một ngụm tinh huyết, vội kháp quyết, Thiên Ma Xá Lợi của y bay ra, hung hăng va chạm.

Ma quang đụng vào ma quang, cuối cùng phá tan Thiên Ma Xá Lợi của Phương Tịch rồi thu hồi hai Tâm Ma Thần Tướng còn lại.

Nhưng cùng lúc đó, Phương Tịch cũng hừ lạnh, ma Nguyên Ma Thứ đồng thời xuất thủ đánh lên Thiên Ma Xá Lợi.

Thiên Ma Xá Lợi của thiếu cung chủ chỉ nhoáng một cái thì điềm nhiên như không có chuyện gì, trạng thái không có gì không ổn.

"Xem ra... Thiên Ma Xá Lợi tự mang thần hồn phòng ngự, có chút phiền phức."

Phương Tịch thì thào.

"Căn bản ngươi không phải tu luyện Vô Biên Huyết Hải Đan mà là Thiên Ma Xá Lợi!"

Thiếu cung chủ nhìn qua Phương Tịch với thần sắc ngạc nhiên mang theo sợ hãi, lại dường như có thù hận rất nhiều: "Không! ! Thế gian này, chỉ có một mình ta có thể tu luyện Đoạt Đạo Pháp... Ngươi không phải là đệ tử bí truyền mà sư phụ cố ý lưu lại để giám thị ta chứ?"

Phương Tịch đối với câu hỏi này thì chỉ mỉm cười: "Ngươi đoán xem..."

Gương mặt của thiếu cung chủ trong nháy mắt sung huyết, sau đó tỉnh táo lại: "Bất kể thế nào, hôm nay ngươi chết chắc không thể nghi ngờ!"

"Cuối cùng sắp đến rồi sao?"

Phương Tịch ngưng thần ứng đối, rất cảnh giác.

Hắn cũng không quên thiếu cung chủ này còn có đại thần thông áp đáy hòm đâu!

"Không ngờ... Ta lại bị ngươi ép đến bước này."

Thiếu cung chủ tóc tai bù xù, khóe miệng rỉ máu, pháp lực trên người cũng không ngừng kéo lên: "Có thể làm đến điểm này, đủ để ngươi tự ngạo, đáng tiếc... Cũng dừng ở đây."

Hai tay của y nhanh chóng kết ấn, trong nháy mắt khiến người khác có ảo giác cực kỳ nhanh chóng nhưng lại chậm rãi.

Trong nháy mắt, dường như có mấy cánh tay từ sau lưng y duỗi ra, cùng lúc kết ấn.

Mà kèm với mỗi đạo pháp ấn y kết ra thì đều có một viên Kim Đan cũng được tế ra.

Những Kim Đan này khác với những Kim Đan mà Thất Tinh Đan Quyết khống chế lúc trước, chúng chia ra các đỉnh đại thủ ấn, có quang huy không tên nở rộ.

"Ngũ Khí Luân Chuyển!"

"Bạch Cốt Xá Lợi!"

"Hoàng Tuyền Thiên Quỷ!"

"Thất Tình Tuyệt Dục!"

Khi viên Kim Đan thứ tư bay ra, Phương Tịch nheo mắt, hắn cảm nhận được khí cơ quen thuộc nào đó: "Tiêu Mị?"

"Ha ha... Liên quân của ta đánh hạ Vô Tình Quan, luyện các đệ tử của chúng, cuối cùng mới miễn cưỡng gom được một viên Thất Tình Tuyệt Dục Đan này!"

Thiếu cung chủ cười lạnh, thản nhiên trả lời.

"Quả nhiên..."

Phương Tịch yếu ớt thở dài, thấy một người có giao tình với mình hóa thành pháp bảo của người khác, cũng là một trải nghiệm mới lạ.

Nhưng mà Tiêu Mị cùng hắn chỉ là người quen, nhận đối phương cung phụng nhiều năm cũng đã trả hết khi giúp đối phương giải trừ kiếp nạn Đan Nguyên Đại Hội.

Bây giờ cũng chỉ là hắn thấy người quen gặp nạn nên hơi xúc động mà thôi.

"Nếu Dư Hóa không gặp được ta thì e là kết cục cũng như vậy, nói không chừng ta còn có thể thấy Kim Đan của hắn ở đây..." Trong lòng Phương Tịch chợt hiện ra một ý niệm.

Mà lúc này thiếu cung chủ cũng khó khăn lắm mới kết ra ấn quyết thứ năm: "Vô Biên Huyết Hải!"

Trên người y cũng không có Vô Biên Huyết Hải Đan mà là một phù lục bay ra, sau khi y phun một ngụm tinh huyết lên thì phù lục không gió mà tự nhiên hiện ra một mảng huyết quang rồi huyễn hóa thành hư ảnh Vô Biên Huyết Hải Đan!

Ngũ sắc quang hoa vờn quanh thiếu cung chủ khiến nhìn y lúc này rất nguy hiểm.

Cũng bởi vì có tầng phòng ngự này mới khiến Phương Tịch bỏ đi suy nghĩ tập kích.

"Lục đạo luân hồi, sinh tử luân chuyển, Diêm La Thiên Tử, chung yên hàng thế!"

Trên mặt y hiện ra vẻ hưng phấn đến ửng đỏ, đọc câu cuối cùng của đại thần thông này.

Rầm rầm!

Kèm với pháp lực rót vào, mấy Kim Đan này đều phát sinh biến hóa cực kỳ huyền diệu.

Răng rắc răng rắc...

Đầu tiên là Bạch Cốt Xá Lợi, xá lợi này trong nháy mắt sinh ra vô số cốt cách trắng hếu, từng khúc từng khúc trong suốt như ngọc, moc ra từng đoạn xương như xương người, thủ hộ thiếu cung chủ ở bên trong.

Tiếp theo, lại không ngừng sinh ra tứ chi, xương sọ... Hóa thành một khung xương trắng to lớn.

Một cái, hai cái, ba cái...

Trọn vẹn sáu cánh tay xương trắng hếu, duỗi ra từ khung xương, mỗi cánh tay đều kết ấn khác nhau.

Trên Ngũ Khí Luân Chuyển Đan hiện ra ngũ sắc huyền quang đen, trắng, đỏ, vàng, xanh, sau đó nổ tung trong lồng ngực của bộ xương hình người, hình thành lục phủ ngũ tạng.

Tim hỏa, phổi kim, gan mộc, thận thủy, tỳ thổ... Ngũ hành đều đủ! Tiếp theo là Vô Biên Huyết Hải Đan!

Đan này rơi lên bạch cốt, như bám rễ sinh sôi, lập tức sinh ra từng đoàn huyết nhục, khiến Bạch Cốt Ma Thần nhanh chóng đầy đặn, sau đó biến thành một tấm da máu bao trùm lên đó, hình thành hình dạng đơn giản của Bạch Cốt Ma Thần!

Thất Tình Tuyệt Dục Đan thì hóa thành một bộ giáp bảy màu dữ tợn, bao trùm lên Ma Thần Ma Thần.

Tiếp theo là Hoàng Tuyền Thiên Quỷ Đan, nó như một Hoàng Tuyền, chiếm cứ xung quanh thân thể Ma Thần, lại mơ hồ rót vào lực lượng hồn phách vô biên, làm cho thân thể Ma Thần này sống lại, phát ra một tiếng thét rung trời!

Quang tuyến màu đen mạnh mẽ bộc phát, gần như trước khi Phương Tịch kịp phản ứng đã kéo hắn vào trong một mảng u minh.

Đây là Pháp Vực còn khủng bố hơn bí cảnh U Minh mà trước đó do Sinh Tử Vô Thường Đan tạo nên.

Hư không bốn phía dường như đứng im, lại dường như liên tục tuần hoàn luân chuyển.

Trên bầu trời có sáu lỗ đen, từ đó truyền ra đủ loại suy nghĩ tuyệt vọng, thống khổ...

"Lục Đạo Địa Ngục... Hoàng Tuyền cuộn trào... Diêm La Thiên Tử... ".

Phương Tịch thì thầm, vì cảnh trước mặt mà cảm thấy chấn động.

Diêm La Thiên Tử Ma Thần này giống y hệt với tượng thần chích mà hắn thấy trong chủ điện của Diêm Ma Đạo Cung.

Chỉ... Thiếu một con mắc nằm dọc mà thôi!

Ngay lúc suy nghĩ của Phương Tịch vừa xuất hiện thì Thiên Ma Xá Lợi đã rơi giữa mi tâm của Diêm La Thiên Tử Ma Thần, tản ra ma quan trăm trượng, hiện ra màu đỏ tươi quỷ dị như con mắt dọc thứ ba!

Diêm La Thiên Tử thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận