Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 586: Thiên tượng Hóa Thần

Mấy tháng sau.

Trong động phủ Sơn Hải Châu.

Tiểu Thanh đang đánh Đại Thanh như bình thường, nó xem con thanh giao cấp ba này như sợi mì mà xoa nắn thành các hình dạng...

Bất chợt có một trận yêu khí ba động kịch liệt truyền đến.

"Lại đến nữa rồi..."

Tiểu Thanh nhìn về phía động phủ: "Khí tức của chủ nhân nhiều lần biến hóa, lần này lại là loại rất thân thiết kia..."

Đang lúc Đại Thanh định lẻn đi thì nó lại bị vuốt của Tiểu Thanh đạp lên, không thể động đậy...

Quang ảnh chợt lóe lên ở đại môn của động phủ, một bóng người xuất hiện.

Tiểu Thanh và Đại Thanh nhìn Phương Tịch đều lập tức kinh ngạc.

Mặc dù lúc này Phương Tịch vẫn là hình người nhưng một cỗ yêu khí xanh sẫm lượn quanh người, vậy mà đã đạt đến trình trạng Hóa Hình hậu kỳ!

Đây chắc chắn là yêu tộc sẽ không có ai nhìn nhầm.

"Thế nào... Tiểu Thanh, không nhận ra chủ nhân sao?"

Trên mặt của Phương Tịch có một số đường vân xanh, hắn mở miệng cười nói.

"Chủ nhân, chẳng lẽ ngài đã chuyển hóa thành huyết mạch yêu tộc rồi sao?"

Tiểu Thanh thả Đại Thanh ra, hóa thành hình người, nó trừng đôi mắt to long lanh như nước, nhìn Phương Tịch từ trên xuống dưới, vậy mà nó không phát hiện chút kẽ hở nào.

"Không phải... Chẳng qua là bây giờ ta đã có thể vận chuyển công pháp, bí thuật của yêu tộc."

Thần sắc Phương Tịch khó hiểu, hắn chợt niệm một câu khẩu quyết.

Một khắc sau, quanh mang xanh sẫm bùng lên trên người hắn, một cái lân giáp vô cùng kỳ dị xuất hiện.

Giáp trụ này do lân phiến bích ngọc và lông vũ ngũ thải bện thành, nó mang theo khí tức man hoang hung tàn.

Sau khi mặc lên người thì Phương Tịch còn cảm nhận được một cỗ cự lực lan ra toàn thân, hắn nắm tay lại thì trong hư không lập tức phát ra một tiếng rên rỉ thanh thúy.

"Thể phách của chủ nhân... Dường như có thể sánh với đại yêu hóa hình."

Tiểu Thanh lẩm bẩm.

"Chỉ là một bí thuật mà thôi..."

Phương Tịch mỉm cười: "Thiên Phượng Kỳ Lân Giáp này không tệ lắm phải không?"

Bí thuật linh giáp này đương nhiên là một bí pháp trong Thiên Yêu Lục Tiên Sách mà hắn đã thèm từ lâu, nó có tên là Vạn Yêu Giáp, yêu giáp này có thể hấp thu tinh huyết của vạn yêu mà mang đến hiệu quả như thuật luyện thể, còn kèm theo lực phòng ngự cực mạnh.

Bí thuật này có tác dụng ở nhục thân, càng giống như thần thông nhục thân hơn, một khi luyện thành thì dù chuyển hóa pháp lực thành tiên đạo cũng có thể vận chuyển.

"Trên người chủ nhân... Có mùi vị của Thanh trưởng lão và một con Bích Ngọc Kỳ Lân..."

Cái mũi trắng nõn như ngọc của Tiểu Thanh hít hà, nó khẳng định.

"Mũi thính thật..."

Phương Tịch sờ mũi của Tiểu Thanh rồi cười ha hả.

So với khôi lỗi thì đương nhiên thực lực của bản thân vẫn quan trọng hơn, bởi vậy hắn đã rút một chút tinh huyết của Thanh trưởng lão và Bích Ngọc Kỳ Lân để luyện hóa vào trong cơ thể, bây giờ thể phách của hắn đã có thể so với yêu tu Hóa Hình.

"Đây vẫn chỉ là uy lực bí thuật tiểu thành... Thật ra Bích Ngọc Kỳ Lân chỉ là cấp bốn trung phẩm, vẫn có chút không xứng với Thanh Hỏa Loan cấp bốn thượng phẩm, dẫn đến Vạn Yêu Giáp này cũng không hoàn mỹ..."

"Dựa theo bí thuật này, nếu có thể tập hợp đủ tinh huyết của Thiên Phượng, Ngũ Hành Lân Tộc, Giao Long, Huyền Quy cấp năm thì có thể luyện thành Tứ Thánh Thú Giáp... Lực phòng ngự của nó không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có kỳ hiệu suy yếu thiên kiếp."

Sau khi bế quan mấy tháng thì Phương Tịch đã hoàn toàn luyện thành Tam Tương Diệt Nguyên Công, hắn có thể tùy ý chuyển hóa giữa công pháp yêu tộc và ma tộc.

Thuật sưu hồn trong Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công kia hắn đã đại thành, còn có bí thuật giữ mạng trong công pháp của hai tộc yêu ma, đương nhiên cũng đã được Phương Tịch thèm nhỏ dãi từ lâu bỏ vào trong túi.

Bây giờ Phương Tịch tự nghĩ thân kiêm sở trường của ba nhà tiên, yêu, ma, một thân thần thông pháp lực đã đến cảnh giới khó mà tin nổi, cho dù hắn gặp phải tu sĩ Hóa Thần... Không sử dụng Chư Thiên Bảo Giám thì có lẽ cũng có thể trốn thoát một mạng.

Hắn trầm ngâm một phen, trong tay chợt xuất hiện một tiểu tháp xám trắng, đúng là Tỏa Yêu Tháp.

Chỉ là bây giờ Tỏa Yêu Tháp đối mặt với yêu lực do Phương Tịch đưa vào lại không thể nào phản kháng, dễ dàng bị hắn tế luyện.

"Xem ra... Trí tuệ những cái gọi là 'linh tính' của linh bảo cũng có hạn..."

Trước đó Phương Tịch không thể nào luyện hóa được Tỏa Yêu Tháp nhưng bây giờ lại vận chuyển như ý, nó hóa thành một vầng quang huy xám trắng, chiếu xuống.

"Luận uy lực, mơ hồ vượt qua Huyết Sát Điện một bậc..."

Phương Tịch thu Tỏa Yêu Tháp lại, ánh mắt có chút phiền muộn.

"Bên Phương Tiên Đạo Chủ chắc là cũng sắp bắt đầu rồi chứ?"

Hắn rời khỏi động phủ Sơn Hải Châu rồi bắt đầu ngồi khoanh chân, yên lặng chờ đợi.

Cửu Châu giới.

Một nơi hoang nguyên, phạm vi vạn dặm không một bóng người.

Phương Tịch đứng sóng vai với Đồ Ma Chân Quân nhìn Phương Tiên Đạo Chủ ở phía trước.

"Đạo Chủ... Bây giờ đã đóng Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận lại thì có phải hơi mạo hiểm rồi không?"

Đồ Ma Chân Quân đề nghị lần nữa: "Không bằng chờ đến khi Đạo Chủ Hóa Thần thành công rồi lại xem đây là cạm bẫy..."

"Không cần, ma tộc cũng không phải kẻ ngu nếu chúng không nhìn thấy được cơ hội thì sao có thể chịu động thủ?"

Phương Tiên Đạo Chủ mặc một bộ bạch y, tay áo bồng bềnh: "Dựa theo suy diễn trước đó của chúng ta, dùng rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân tạo thành phòng tuyến thì ít nhất cũng có thể ngăn cản được đa phần ma tộc, chỉ có một số ít Hóa Thần Ma Tôn chịu trả giá rất lớn thì mới có thể đánh đến đây mà quấy nhiễu ta đột phá Hóa Thần..."

"Thái Âm Phòng Tuyến có Bạch Mi và Quỷ Phủ, thời khắc quan trọng thì họ cũng sẽ xuất thủ, xem như không ngại... Chỉ có chỗ của ta mới thật sự yếu hại... Nhưng nếu nắm chắc thật tốt, Quỷ Phủ có thể liều mạng giết một Ma Tôn, chờ sau khi ta Hóa Thần xong thì lại có thể tiêu diệt một Hóa Thần Tôn Giả của đối phương nữa sẽ giúp phản công có thêm mấy phần thắng lợi."

Phương Tiên Đạo Chủ mỉm cười nói.

"Thế nhưng mà... Làm như vậy là đang mạo hiểm đó." Đồ Ma Chân Quân lầm bầm.

"Muốn thành đại đạo, sao có thể không mạo hiểm?"

Phương Tiên Đạo Chủ gật đầu ra hiệu với Phương Tịch: "Nếu ta bất hạnh vẫn lạc, chuyện sau này sẽ phải giao cho đạo hữu."

"Đạo Chủ tính toán không bỏ sót, chắc chắn không có chuyện gì, lần này nhất định thành đạo Hóa Thần, đại thắng ma tộc."

Phương Tịch nghiêm túc trả lời.

"Nhận lời chúc của ngươi."

Phương Tiên Đạo Chủ cứ như vậy mà lẳng lặng ngồi khoanh chân, thầm vận huyền công.

Bảy ngày sau.

Thiên địa oanh minh, có vô số quang điểm ngũ thải từ trong hư không, từ quang huy của tinh thần nhật nguyệt, từ trong sơn xuyên đại địa xuất hiện rồi hội tụ ở giữa không trung hình thành ngũ thải cực quang phô thiên cái địa!

Thiên địa linh lực cuồn cuộn vọt đến như thủy triều, thanh thế to lớn của nó dù ở cách xa ngàn dặm cũng có thể thấy rõ ràng.

"Không hổ là Phương Tiên Đạo Chủ, vậy mà có thể dễ dàng dẫn động thiên tượng Hóa Thần như vậy!"

Phương Tịch cảm nhận được linh khí lưu động trong hư không và cỗ uy áp mơ hồ tăng lên kia thì trong lòng tự nhiên sinh ra một sự bội phục.

Chín thành Nguyên Anh Chân Quân ở thế gian, cả một đời cũng không tu luyện đến được cảnh giới Nguyên Anh viên mãn.

Trong một thành còn lại, đa phần e là ngay cả thiên tượng Hóa Thần như vậy cũng khó mà dẫn động được.

Đương nhiên Phương Tịch cảm thấy với hậu tích bạc phát như Phương Tiên Đạo Chủ thì đột phá thuận lợi như vậy cũng là chuyện bình thường.

Phương Tiên Đạo Chủ hợp hai tay lại, một mảnh khánh vân gầm mẫu xuất hiện trên đỉnh đầu, mơ hồ hiện ra hình dạng quy xà giao bàn.

Một quy một xà kia đằng không bay lên như huyền quy phiên vân, đằng xà thừa vụ, đều tự bay lên giữa không trung, thôn phệ thiên địa linh lực cuồn cuộn tụ đến, luyện hóa cực quang ngũ thải, thân hình của chúng càng to lớn, rõ ràng hơn.

Khánh vân ở sau lưng của Phương Tiên Đạo Chủ không ngừng mở rộng, từ lớn gần một mẫu, mở rộng thành ba mẫu, sáu mẫu rồi chín mẫu.

Trong khánh vân, quy, xà khoác ngũ sắc chợt giao nhau hóa thành một hư ảnh Chân Vũ mang khí tức kinh khủng.

Chần Vũ gầm thét, vậy mà hấp thu toàn bộ khánh vân thanh sắc dung nạp vô tận thiên địa linh lực kia, hình thể nó không ngừng thu nhỏ rồi chui vào trong cơ thể của Phương Tiên Đạo Chủ!

Nhưng có một xiềng xích nào đó bị phá, thần thức của Phương Tịch có thể cảm ứng rõ ràng, ba động pháp lực của Phương Tiên Đạo Chủ đã đột phá cực hạn Nguyên Anh, tiến vào một mảnh thiên địa hoàn toàn mới.

'Không hổ là Phương Tiên Đạo Chủ, đột phá đại cảnh giới lại bình thường, đơn giản như ăn cơm, uống nước vậy... Tiếp theo chính là thiên kiếp sao?'.

Phương Tịch ngẩng đầu, chỉ thấy mây đen quay cuồng, lôi điện ẩn hiện.

Đột phá Hóa Thần đương nhiên phải trải qua kiếp số.

Không những vậy!

Thái Nhất Kinh trong tay hắn cũng đang liên tục cảnh báo, chứng tỏ Thái Âm Phòng Tuyến đã lọt vào công kích mãnh liệt của ma tộc.

"Lần này có thể nói là thiên kiếp, ma kiếp cùng đến... Cũng không biết tứ đại Ma Tôn ở trên Thái Âm Tinh đến cuối cùng sẽ có mấy vị đến?"

Thái Âm Tinh.

Mười hai trậm không gian vốn đang quay quanh Thái Âm Tinh thì chợt co lại toàn bộ, chỉ mở ra quang tráo phòng ngự cơ bản nhất như bị mất linh vậy.

"Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận... Ngừng rồi!"

"Bộ hạ thánh tộc... Theo ta xông ra!"

Một ma tộc hình người, đầu mọc sừng trâu, móng trâu phát ra tiếng gầm thét rung trời, gã lại là đại tu sĩ đẳng cấp Nguyên Anh hậu kỳ!

Tên ma tộc đầu trầu này gầm lên rồi hóa thành một đạo ma quang, từ Thái Âm Tinh đánh đến thiên không, sau lưng gã còn có từng con cổ ma thú có tạo hình kỳ dị đi theo, trên lưng của cổ ma thú thì có rất nhiều tu sĩ ma tộc đứng đó, trong đó nam dữ tợn, nữ xinh đẹp, tựa như Tu La, khí tức đều tương đối khủng bố, không có ai dưới Kết Đan...

"Giết!"

Trên một chiếc chiến hạm tuần tra trong quỹ đạo của vũ trụ, Kiếm Nam Chân Quân hét lớn, pháo của chiến hạm nổ vang, từng đạo Hỗn Động Thần Quang bắn ra, mỗi một kích đều dễ dàng mang đi rất nhiều sinh mạng ma tộc.

Y nhìn qua ma tộc sừng trâu kia, đưa tay vẫy vào trong chiến hạm: "Kiếm đến! !"

Sưu!

Một đạo kim sắc lưu quang xuất hiện, rơi vào trong tay y rồi hoá thành một thanh phi kiếm kim sắc.

"Một kiếm trong tay, quỷ thần không chừa, nhanh!"

Tay Của Kiếm Nam Chân Quân kết kiếm quyết, kim sắc phi kiếm hóa thành một kim sắc trường hồng như một đạo phi hỏa lưu tinh.

Phốc!

Ở giữa không trung, kim sắc phi kiếm lập tức biến thành mười hai ức chín nghìn sáu trăm vạn cây phi châm cấp nano.

Phốc phốc!

Phi châm dễ dàng xuyên thấu Bách Luyện Ma Thân của ma tộc cấp thấp nhưng lại bị ma tộc Nguyên Anh kỳ ngăn cản.

Nhìn thấy cảnh này, Kiếm Nam Chân Quân gầm thét trong lòng: "Bản tọa đã không còn như lúc trước từ lâu!"

"Canh Kim Phi Mễ Kiếm Trận, lên!"

Y không chút tiết kiệm năng lượng của phi kiếm, từng cây kim sắc phi châm chợt nổ tung, một cây lại hóa thành trăm vạn cây châm nhỏ cấp Phi Mễ.

Phốc phốc!

Lần này càng nhiều ma tộc Nguyên Anh đan điền bị nổ tung, chúng hét thảm rồi hóa thành tro tàn.

Chỉ có ma tộc sừng trâu, hai tay gã kháp quyết, một ma bảo ngân giác bay ra hóa thành một đạo quang trụ ngân sắc, vững vàng thủ hộ bản thân và mấy thân tín ở xung quanh: "Đáng chết... Lại là chiêu này, pháp quyết và linh bảo của tên nhân tộc đối diện cải tiến quá nhanh..."

Đối với chuyện này ma tộc cũng không có cách nào.

Nhân tộc ở Cửu Châu giới này ngay từ đầu đã liên tục bại lui nhưng sau đó đã có thể tổ chức phản công, áp chế ma tộc ở trên Thái Âm Tinh.

Thậm chí cứ qua mấy năm thì lại có pháp thuật và linh bảo không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.

Thời gian mấy năm, ma tộc bình thường vừa chợp mắt đã qua... Tâm thái này thật sự có chút sụp đổ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận