Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 738: Lại phi thăng lần nữa (1)

Nhân Gian giới.
Phỉ Thúy Đảo, Nam Hoang.
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch chợt xuất hiện.
Hắn chỉ muốn quan sát động tĩnh tu sĩ Phản Hư hạ giới một phen chứ không muốn liều mạng với một vị Phản Hư.
Bởi vậy sau khi Chư Thiên Bảo Giám cảm ứng được hư không ba động mãnh liệt, tính ra được mức năng lượng thì hắn đã chủ động thối lui.
Tiếp theo hắn để tên kia mặc sức tìm kiếm ở Minh Hoàn giới.
Có thể tìm được xem như mình thua.
"Phản Hư sơ kỳ hạ giới cũng đã gian nan như vậy... Cũng là một tin tức tốt."
"Ít nhất không cần quá lo, mà có Linh Vực, dù khi ta tấn thăng Phản Hư, thậm chí Hợp Thể... Cũng có thể dùng Chư Thiên Bảo Giám trở về rồi lại lấy Linh Vực đối kháng lực lượng giao diện..."
"Năm đó bản tôn Trường Thanh Tử thân bị trọng thương, cảnh giới rơi xuống Phản Hư sơ kỳ nên cũng có thể miễn cưỡng hạ giới..."
"Chờ khi ta hoàn thành bố trí Địa Tiên Linh Cảnh ở tại Nhân Gian giới thì trừ phi Trường Thanh Tử ngốc, chủ động tán công, khiến cảnh giới rớt xuống Phản Hư sơ kỳ mà hạ giới, nếu không thì ai có thể đánh với ta một trận chứ?"
Phương Tịch rất có lòng tin với chuyện này, bây giờ hắn chính là chiến lực đỉnh tiêm ở hạ giới.
Dù sao tu sĩ Hóa Thần viên mãn cũng phải sợ xuất thủ toàn lực sẽ xé rách hư không khiến thông đạo phi thăng mở ra.
Nhưng hắn chỉ mới có cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, hơn nữa thọ nguyên còn rất dài nên căn bản không kiêng kị xuất thủ toàn lực dẫn đến phản phệ mà giảm thọ...
Chờ tương lai đến Phản Hư, sau khi thành lập Địa Tiên Linh Cảnh thì hắn càng không cần lo lắng những vấn đề này nữa.
Lúc này hắn trở lại động phủ, nhìn thấy Ngoại Đạo Hóa Thân đang ngồi xếp bằng thì cảm thấy đối phương một thân đầy ma khí, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tiến cấp đến Hóa Thần trung kỳ.
"Không tệ, ta còn mang cho ngươi một món lễ vật."
Phương Tịch lộ ra vẻ hài lòng, vung tay lên, khiến quan tài đen nhánh trực tiếp xuất hiện trong mật thất.
Một khắc sau, hắn ngồi xếp bằng, thiên linh có thanh quang lóe lên, chủ Nguyên Anh xuất hiện rồi lại bắt đầu đồng hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh...
Tình hình ở Nhân Gian giới trong thời gian này đều xuất hiện trong mắt hắn.
"Hai Hóa Thần Quỷ Phủ và Đồ Ma đã trở về Cửu Châu giới nhưng Xích Luyện thì ở lại, hình như nàng muốn phi thăng cùng ta sao?"
"Cuối cùng lão tổ Bạch gia vẫn không dám phi thăng, hay là lão chờ ta phi thăng sau đó độc bá Nhân Gian? Dù sao lão cũng còn thọ nguyên nhiều..."
Về phần hai người Liễu Nhứ và Linh Thù thì vẫn đang bế quan.
Lúc này Ngoại Đạo Hóa Thân nhìn quan tài đen nhánh, trong đôi mắt của nó rất dễ thấy thần sắc nguy hiểm.
"Quả nhiên... Đổi thành Ngoại Đạo Hóa Thân lấy Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công làm công pháp căn cơ thì loại hấp dẫn này càng mãnh liệt hơn..."
"Nhưng Ngoại Đạo Hóa Thân Hóa Thần sơ kỳ trung kỳ vẫn được nếu đến Hóa Thần viên mãn thì tám thành sẽ chạm đến cạm bẫy..."
Trải qua Cửu Châu giới sửa chữa nên bản ma công mà Phương Tịch tu luyện đã tránh đi rất nhiều thiếu hụt.
Ít nhất dù Ngoại Đạo Hóa Thân ở Địa Tiên giới rong ruổi thì cũng không có chút vấn đề nào.
Chắc hẳn trước khi đột phá đến Hóa Thần viên mãn, thậm chí xung kích bình cảnh Phản Hư thì không có gì phải ngại, sẽ không bị Tự Tại Thiên Ma Vương cảm ứng được.
Thậm chí dù có cảm ứng được đi chăng nữa thì Tinh Thần Vực cũng là địa giới của nhân tộc, dù tồn tại cấp Ma Tộc Lục Vương muốn chui vào cũng không hề dễ dàng, phải bốc lên phong hiểm vẫn lạc.
"Nhưng dù hắn cũng đích thân xuất thủ mà chỉ cần có thể cách không dẫn động sơ hở trong công pháp của ta cũng rất phiền phức..."
"Vẫn phải nắm tốt cường độ này."
Phương Tịch thở dài một tiếng rồi bắt đầu nhắm mắt tu luyện.
Dù sao tu sĩ Phản Hư kia đã giáng lâm Minh Hoàn giới, vậy thì sau này có bất kể thế nào cũng không phải chuyện của hắn.
Hơn nữa tu sĩ không có lực lượng Linh Vực giảm sự áp chế của giao diện thì cũng không biết ở được bao lâu đã bị bài xích mà không thể không phi thăng Địa Tiên giới?
Nếu thật sự như vậy thì sắc mặt của Trường Thanh Tử ử Địa Tiên giới nhất định nhìn rất đẹp...
...
Địa Tiên giới.
Huyền Minh Uyên.
Trong lòng đất một nơi hoang nguyên.
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch hiện ra.
"Địa Tiên giới, ta lại phi thăng rồi..."
Hắn thì thào một tiếng, cảm nhận được sự sảng khoái khó tả trên người.
Lúc ở hạ giới, lúc này cũng bị Xiềng Xích Pháp Tắc quấn thân, khiến dữ lắm hắn chỉ có thể phát huy ra hơn phân nửa uy lực của thần thông mà không thể nào đạt đến đỉnh phong.
Nhưng ở Địa Tiên giới thì hắn đã có thể phát huy thỏa thích, không bị hạn chế chút nào.
Loại cảm giác này, đương nhiên rất khác.
Phương Tịch suy nghĩ rồi kháp quyết, lập tức hóa thành hình dạng lão tổ Vương gia.
Lần này ở trong Địa Tiên giới hắn đã định dùng chiếc áo lót này làm việc.
'Không nói Thanh hòa vốn là đạo hiệu phổ thông, ở Tinh Thần Vực không có một trăm cũng có tám mươi, hơn nữa ở hạ giới cũng không có ai phi thăng nên gần như không có khả năng tiết lộ...'.
'Dù có tiết lộ nhưng ta bây giờ là lão tổ Vương gia thổ dân Địa Tiên giới chính gốc, có liên quan gì với Thanh Hòa Tử chứ?'.
'Cũng không biết sau Hắc Triều năm đó thì Huyền Minh Uyên bây giờ thế nào?'.
Vừa nghĩ đến đây, Phương Tịch lập tức hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía Phường Thị Không Tang.
Sưu!
Trong khi hắn phi độn dẫn động thiên địa linh lực, quanh thân tỏa ra ánh sáng lung linh, tốc độ bay lập tức tăng lên đến mức độ không thể tưởng tượng nổi.
Hắn lại chợt kháp quyết, thi triển bí thuật nào đó, đôn quang lập tức chỉ còn một tia, khí thế gần như không có.
Phương Tịch không thể không cẩn thận!
Năm đó lúc hắn xuất quan đã đụng phải rất nhiều đại sự trời đất sụp đổ, rất nhiều tai họa ùn ùn kéo đến.
Hắn không có ý định cầm lái Vương gia nên đã định ra kế sách phân gia rồi sau đó lập tức bỏ chạy.
Đối với thế cục Huyền Minh Uyên bây giờ thật sự hắn hoàn toàn không biết gì, bởi vậy vẫn nên chú ý cẩn thận mới tốt.
"Quả nhiên khác rồi, đây chính là uy lực của Hắc Triều sao?"
Thần niệm của Phương Tịch đảo xuống dưới thì đã nhìn thấy rất nhiều núi non sông ngòi đều đổi địa hình.
Thậm chí trong một số dòng sông lớn trước đó còn nổi lên từng tia Huyền Minh Trọng Thủy màu đen có vết tích Huyền Minh yêu thú hoạt động như Huyền Minh Hải đã chảy ngược.
"Đây..."
Hắn chợt dừng độn quang lại, nhìn Huyền Minh Uyên mênh mông ở phía trước.
"Rõ ràng dựa theo địa đồ thì Phường Thị Không Tang ở phía trước... Xem ra bây giờ nó đã bị bao phủ hoàn toàn rồi sao?"
Phương Tịch tự lẩm bẩm một tiếng: "Uy lực của Hắc Triều, đến mức này ư? Vậy thì chuyện khẩn cấp trước mắt là tìm được điểm tụ tập khác của tu sĩ để tìm kiếm tin tức mới nhất..."
Hắn không khỏi nghĩ đến rất nhiều thế lực Ngự Long Tông, Mặc Môn, Thanh Âm Phường, Huyền U Thương Hội, còn có bí cảnh và Phản Hư thần bí xuất hiện trước đó.
"Nếu Huyền Minh Uyên vẫn hoàn toàn đại loạn không thích hợp tu hành vậy thì đổi chỗ khác."
"Dù sao Địa Tiên giới rộng lớn như vậy, chỉ Tinh Thần Vực cũng đã đủ cho tu sĩ Hóa Thần rong ruổi..."
...
Bên rìa một đàm nước đen nhánh.
Nước trong đầm này rõ ràng là Huyền Minh Trọng Thủy, nó còn tản ra khí tức không rõ.
Mấy đạo khí tức của tu sĩ cấp Kết Đan yên lặng tiềm phục ở xung quanh, trong tay mỗi người đều cầm các loại vật bày trận như trận bàn, trận kỳ, họ đang lặng lẽ bố trí một trận pháp.
Một lát sau, một lớp sương trắng nhàn nhạt xuất hiện, bao phủ một góc đầm nước đen nhánh.
"Tạ Tiên Tử không hổ là đại gia trận pháp, Bát Hoang Mê Tung Trận này thật sự vô cùng tinh diệu, mấu chốt là bố trì gần như không một tiếng động, không làm kinh động yêu thú trong đầm nước."
Một lão giả mặc áo đay, tóc hoa râm, tinh thần cũng không tệ chắp tay cười nói.
"Vương lão quá khen, đây còn phải nhờ các vị đạo hữu chịu thiệt dốc túi xuất vật liệu ra nếu không thì cũng không thể luyện chế được rất nhiều trận kỳ..."
Thân hình Tạ Tiên Tử cao lớn, ngũ quan bình thường, mang theo một tia dương cương chi khí, lúc này nghe vậy thì cởi mở cười một tiếng.
"Ha ha... Nếu không phải Hắc Triều năm đó khiến phụ cận hải vực cũng xuất hiện Huyền Minh Trọng Thủy và Huyền Minh yêu thú thì cũng không có chỗ tốt cho chung ta..."
Hai tu sĩ Kết Đan khác dường như là một đôi huynh đệ, mặc quần áo do da yêu thú chế thành, hiển nhiên lực phòng ngự vô cùng không tệ.
"Bây giờ không cần xâm nhập Huyền Minh Uyên đã có thể tìm được Huyền Minh yêu thú và một số tài nguyên khoáng sản đặc thù... Cũng xem như cơ duyên không nhỏ."
Vương lão cười cười: "Chỗ này tương đối bí mật, vẫn phải nhờ huynh đệ Mạc gia mật báo..."
"Bớt nói nhiều lời, trong đầm nước này ít nhất có một con Long Nghê năm trăm năm... Tu vi của nó không dưới tu sĩ Kết Đan, nếu chuyện này thành thì huynh đệ chúng ta chỉ cần nó."
Nhị đệ Mạc gia lạnh mặt nói.
Long Nghê Năm trăm năm vô cùng quý, chính là đặc sản của Tinh Thần Vực, không những Huyền Minh Uyên mà trong một số chi mạch có khe nứt lớn kéo dài thỉnh thoảng cũng xuất hiện Huyền Minh Hải Nhãn nên đương nhiên cũng có không ít Huyền Minh yêu thú, thường xuyên có con cháu của tán tu dựa vào vật này mà thành công bái nhập tông môn.
Xem ra, huynh đệ Mạc gia này chắc là đã xem vô cùng xem trong một hậu bối.
"Chuyện này đương nhiên... Bây giờ đại trận đã bố trí xong, vạn sự sẵn sàng, chỉ chờ yêu thú kia mắc lừa nữa thôi."
Vương lão cười ha ha một tiếng, từ trong túi trữ vật lấy ra một con khôi lỗi nhỏ như con rối.
Lão tiện tam ném đi, trong miệng thì lẩm bẩm.
Con rối kia ở giữa không trung bùng linh quang, có linh áp nhàn nhạt xuất hiện hóa thành một con cự hộ sau lưng mọc hai cánh, trên thân có đầy các loại linh văn, nó gương nanh múa vuốt xông vào trong hắc thủy đàm.
"Khôi lỗi cấp Kết Đan đối với chúng ta cũng vô cùng quý... Chẳng lẽ Vương lão là Khôi Lỗi Sư sao?"
Đôi mắt của Tạ Tiên Tử sáng lên.
"Lão phu có tài đức gì? Khôi lỗi này là mua được trong hội đấu giá năm đó để làm át chủ bài giữ mạng..."
Trên mặt Vương lão hiện ra một nụ cười khổ.
Chỉ có Khôi Lỗi Sư mới có thể thao túng đại quân khôi lỗi, tu sĩ phổ thông thao túng một hai khôi lôi đã là cao nhất rồi.
Nhìn từ biểu hiện của lão thì hình như thật sự chỉ như vậy.
"Nhưng ta từng nghe nói, xuất thân của Vương đạo hữu bất phàm... Có thể đến từ gia tộc Nguyên Anh thậm chí Hóa Thần nào đó."
Lão đại Mạc gia có ý riêng nói.
"Gia tộc Hóa Thần bản vực, chẳng lẽ là Vương gia năm đó cực thịnh một thời, sau đó lại đột nhiên phân liệt chứ?"
Ánh mắt Tạ Tiên Tử sáng lên: "Ta nghe nói lúc gia tộc này cường thịnh, không những có lão tổ Hóa Thần mà còn chiếm giữ Phường Thị Không Tang... Đây chính là phường thị lớn như Phường Thị Thanh Tang bây giờ, một ngày thu đấu vàng đó."
Vẻ cười miễn cưỡng càng hiện rõ trên mặt của Vương lão.
Năm đó sau kho Vương gia phân gia đã tự đầu nhập vào các thế lực khác nhau.
Đến bây giờ, kết cục của các chi đều không tốt bao nhiêu, đa phần đều đã suy sụp.
Tu tiên giới vẫn quá thực dụng, không có được một người dẫn đầu đủ mạnh thì bất kể đầu nhập phe nào cũng có kết cục bị ăn xong lau sạch, sau đó làm pháo hôi.
Còn những chi mạch nhỏ một mình giãy giụa cầu sinh thì ngược lại, mặc dù sống hơi khó khăn một chút nhưng vẫn có thể sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận