Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1299: Hội lớn (1)

Pháp lực như thế xuất phát từ ngũ hành lại phá hết ngũ hành, vô cùng thần diệu.
Nó còn thiếu một phần cuối cùng lại thành Thiên Tiên!
- Ta muốn thành Thiên Tiên, phải vượt qua một tầng kiếp số.
Phương Tịch thầm vận nguyên thần và bấm đốt ngón tay, bỗng nhiên cười:
- Kiếp nạn này... Chắc chắn phải chết! Chết rất hay, chết rất tốt! Ta đang muốn vào luân hồi tìm kiếm một lần!
- Mười tám năm khổ luyện, ta lại phải đi tới Thần Mộc Đảo một chuyến, trả hết kiếp số!
Thần Mộc Đảo.
Đảo này xanh um tươi tốt, mọc đầy các loại Đồng Mộc.
Loại rừng vàng Đồng Mộc phát ra ánh sáng màu của kim loại, Đồng Mộc mười năm chính là nguyên liệu tốt nhất để chế luyện các loại bảo thuyền, phi hạm.
Bảo thuyền được chết luyện bằng phương pháp này có thể chở năm trăm triệu cân, lại càng không sợ hãi Đài Phong Hải Thú, là bảo thuyền số một ở Đông Hải.
Đồng Mộc trăm năm nghìn năm đã đủ để chế luyện pháp khí pháp bảo.
Đồng Mộc chục nghìn năm có tên là Xích Nguyên Đồng Mẫu, đã có thể chế luyện chí bảo thuần dương!
Thần Mộc Kiếm có tiếng tăm lừng lẫy trên Thần Mộc Đảo được chế tạo bằng loại nguyên liệu này.
Mà ở nơi sâu nhất trên đảo này còn có một cái Nguyên Từ Tỉnh!
Giếng này vô cùng tối tăm và sâu không biết bao nhiêu dưới lòng đất. Bất kỳ vật kim loại nào vừa tới gần, chắc chắn sẽ bị lực nguyên từ hút, lại khó rời khỏi.
Thần Mộc Lão Nhân có tướng mạo bình thường, trên đỉnh đầu hơi phồng lên. Hắn mặc một bộ trường bào màu xám, có một vòng ánh sáng màu xám quanh người.
Lúc này, hắn ngồi xếp bằng ở trong hư không, dường như trong thiên địa tự nhiên có một lực từ khiến hắn lơ lửng. Hắn nhìn Đoan Mộc Long trước mặt:
- Đồ nhi, ngươi đã suy nghĩ cẩn thận chưa? Một khi ngươi lấy Nguyên Từ Tỉnh làm trợ lực để đột phá cửa ải nguyên thần, chỉ sợ sau này ngươi sẽ giống như sư phụ, cho dù tu thành pháp lực Địa Tiên cũng khó bước ra khỏi Thần Mộc Đảo một bước!
Đoan Mộc Long mặc một bộ áo bào màu xanh lục, vẻ mặt kiên nghị:
- Sư tôn không cần nhiều lời. Với tư chất của đồ nhi, cho dù luân hồi tam sinh ba kiếp, chỉ sợ cũng khó có thể gõ mở được cánh cửa nguyên thần... Ta mượn bí pháp của bản môn, lấy Nguyên Từ Tỉnh trợ giúp có thể được Tán Tiên Công Quả, vậy cả đời này không có gì tiếc nuối nữa! Hơn nữa... Sư tôn nghiên cứu thiên nhân, tương lai chưa chắc đã không thể suy diễn pháp lực nguyên từ của bản môn tới cấp Thiên Tiên, đến lúc đó lại có thể thoát khỏi sự ràng buộc của Nguyên Từ Tỉnh.
- Cũng được... Đồ nhi ngươi đi đi.
Thần Mộc Lão Nhân quát.
Đoan Mộc Long lập tức hóa thành một tia sáng màu xanh lục, tiến vào trong Nguyên Từ Tỉnh.
Môn truyền thừa căn bản này của hắn chính là do Thần Mộc Lão Nhân suy diễn ra, tu luyện pháp lực nguyên từ, lấy căn cơ của Đoan Mộc Long lại mượn giếng nguyên từ này, sẽ nắm chắc đột phá nguyên thần.
Chỉ là kể từ đó, pháp lực toàn thân tương hợp với Nguyên Từ Tỉnh này, cho dù thành nguyên thần cũng không có cách nào rời khỏi hòn đảo nửa bước.
Thần Mộc Lão Nhân nhìn bóng dáng ái đồ biến mất, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, năm ngón tay không ngừng bấm đốt ngón tay:
- Lần này, Long nhi nhất định có thể thành nguyên thần, được Tán Tiên Công Quả, thậm chí còn có một cơ duyên... Chỉ là cơ duyên này có nhân quả rất nặng. Thần Mộc Đảo của lão phu không ngờ có chút họa huyết quang? Cũng may không phải ứng ở trên thân đệ tử môn nhân của lão phu... Xem ra chuyện quan trọng do ta phân phó môn hạ chuẩn bị quả nhiên có vài phần hiệu quả Hóa Kiếp...
Mấy ngày sau, từng chiếc bảo thuyền rời khỏi bến tàu được dựng tạm của Thần Mộc Đảo.
Các tiên gia Đông Hải hiện thân, thậm chí nhân cơ hội lại mở hải thị với đủ loại hàng buôn bán, khiến người ta có cảm giác không kịp nhìn.
Bảo thuyền của Tiêu Diêu Vương xen lẫn trong rất nhiều phi hạm lớn, quả thật giống như một điểm nhỏ bỏ neo ở một chỗ không mấy bắt mắt, lại dẫn theo đám người lên bờ.
- Ôn Uyển của Thần Mộc Đảo hoan nghênh các vị đạo hữu.
Một luồng ánh sáng bay tới, trong đó hiện ra thân hình của một nữ tử. Không ngờ người này là Ôn Uyển.
Nàng nhìn về phía Trác Nhất Phàm, khách sáo nói:
- Không biết đạo hữu là?
- Tại hạ là Trác Nhất Phàm, vị này chính là Tiêu Diêu Vương của Đại Chu đặc biệt tới tham dự lễ mừng!
Trác Nhất Phàm khách sáo chắp tay.
- Hóa ra là Trác đạo hữu...
Ôn Uyển mỉm cười, trong lòng lại không cho là đúng.
Cho dù là lúc Hàn Sơn Kiếm Khách Bành Hi Phạm còn ở trên đời, sư môn sau lưng hắn cũng chỉ là một môn hộ tam lưu đối với Thần Mộc Đảo, càng không cần phải nói tới Trác Nhất Phàm.
Hơn nữa, năm đó môn phái của Bành Hi Phạm chọc vào Sát Tinh Tân Hồng Vân của Thục Sơn Phái, gần như bị diệt môn.
Hàn Sơn Kiếm Khách may mắn chạy thoát, được một người phàm cứu.
Hơn chục năm sau, Bành Hi Phạm không ngờ tọa hóa, truyền thừa chính thống lại rơi vào trong tay người phàm này, thật sự khiến cho người ta phải suy nghĩ xa xôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận