Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 668: Ngự Long Tông

Một khắc trước.

Trong Hắc Thủy Các ở Phường Thị Không Tang.

"Mục đích đạo hữu đến đây ta đã biết hết rồi..."

Lưu đại quản sự cười híp mắt uống linh trà: "Cửu Hoa Bảo Trà này tông môn mới đưa đến đấy, đạo hữu thưởng thức mùi vị xem thế nào?"

"Ai, bây giờ bản nhân thật sự cần gấp số lượng lớn Huyền Minh Thủy Tinh, giá cả dễ nói... Nếu đạo hữu giúp ta thì sau này tất có hồi báo."

Phương Tịch nâng chén trà lên, nhấp một ngụm linh trà.

Lúc này, lại gặp Mạnh Chu Tử đến, y nhìn thấy Thanh Hòa Tử tiền bối ở đây thì trong lòng không khỏi kinh hãi.

"Đây không phải Mạnh tiểu hữu sao?" Lưu quản sự mỉm cười: "Hôm nay giá lâm Hắc Thủy Các không biết có chuyện gì?"

Mạnh Chu Tử nhìn Phương Tịch, có chút muốn nói lại thôi.

"Xem ra đạo hữu lại có chuyện làm ăn lớn, tại hạ cáo từ trước."

Phương Tịch chắp tay rồi rời khỏi Hắc Thủy Các.

Sắc mặt của hắn chợt thay đổi mà nhìn hướng bên ngoài của phường thị.

Chỉ trong chốc lát, thiên địa phong vân biến sắc, vô số thiên địa linh lực bị dẫn động.

Sưu!

Ở phía sau của hắn, Lưu quản sự cũng hóa thành một đạo độn quang bay lên giữa không trung nhìn về hướng thiên địa linh lực bị dẫn động, y khó tin nói: "Có yêu tu Hóa Thần xuất thủ, còn gần như vậy, e là một vị đạo hữu nào đó trong phường thị đã gặp độc thủ rồi!"

Trong tay Lưu quản sự hiện ra một tấm lệnh bài, lúc này y toàn lực khởi động đại trận hộ sơn của Phường Thị Không Tang.

Vô số thanh sắc linh khí oanh minh, mơ hồ có thể thấy được một cây tang thụ xanh biếc phóng lên cao.

Mà lối vào của phường thị đương nhiên đã bị đóng lại từ lâu.

"Chư vị yên tâm ở trong phường thị, dựa vào trận pháp bảo vệ, chờ đến khi lão tổ Hóa Thần của bản tông chi viện, tuyệt đối không có chút vấn đề nào."

Lưu quản sự lớn giọng nói.

Còn Mạnh Chu Tử thì nhìn hướng kia, dường như y nghĩ đến chuyện gì đó mà sắc mặt trắng bệch.

"Lại có Hóa Thần Yêu Tôn xuất thủ sao? !"

Phương Tịch trừng to hai mắt, mặt đầy vẻ nghĩ mà sợ.

Trong lòng hắn lại đắc ý: 'Ngoại Đạo Hóa Thân lại thế nào? Chỉ cần lý do đủ mạnh... Thì bản tôn cũng phải thế thân cho ta!'.

Người xuất thủ ở bên ngoài đương nhiên là bản tôn đã nhổ cây đến tiếp viện.

Hơn nữa hắn còn cố ý thi triển Tam Tương Diệt Nguyên Công hóa thành hình thái yêu tu.

Còn Ngoại Đạo Hóa Thân thì cố ý ở đây nói chuyện phiếm với Lưu quản sự để tạo chứng cứ không có mặt ở hiện trường.

Dù tra xét chuyện này đến cùng thì cũng có liên quan với yêu tu Hóa Thần, liên quan gì đến một tên Nguyên Anh nhân tộc như hắn chứ?

Dù họ không giảng đạo lý mà dùng thuật thiên cơ bói toán thì cũng có Khí Vận Cổ chống lấy.

Hắn nhìn lướt qua Mạnh Chu Tử thần sắc đại biến như nghĩ đến gì đó...

Huyền Minh Uyên.

Phương Tịch kéo khăn che mặt của tàn thi xuống, nhìn thấy được chân dung của vị Nguyên Anh Nghịch Thủy Minh này.

"Vương Kiều? !"

"Chẳng lẽ kẻ cầm đầu chuyện này lại là Vương gia? Thôi... Chỉ cần xem một chút sẽ biết thật giả."

Khí tức trên người hắn chợt thay đổi hóa thành một đại ma Hóa Thần, hắn bắt Nguyên Anh của Vương Kiều ra rồi thi triển thuật sưu hồn.

Từng đạo ma niệm chui vào trong cơ thể nho nhỏ của Nguyên Anh, khiến hai mắt của Nguyên Anh trợn trắng, hình thể cũng xém chút đã tiêu tán.

Một hồi lâu sau, Phương Tịch tiện tay bắn ra một tia lửa, đốt Nguyên Anh và tan thi thành tro tàn.

"Phải đi thôi, nếu bị tu sĩ cấp cao tuần tra bắt được cũng không hay... Dù sao ở trong Tinh Thần Vực cũng có đại trận cảm ứng chuyên nhắm vào khí tức của yêu tộc, ma tộc cấp cao..."

Ngân quang chợt lóe lên, Phương Tịch đã biến mất không thấy đâu nữa.

Nhân Gian giới.

Ma Thụ Lĩnh, Phương Tịch đang ngồi khoanh chân chợt cười lên.

Tia thần niệm của Hóa Thần kia chắc chắn đã gieo loại tiêu ký nào đó lên người hắn, mà khi hắn giết Vương Kiều có lẽ cũng có thủ đoạn như Oán Hồn Dẫn.

Nhưng không sao cả... Có bản lĩnh thì hạ giới đến bắt hắn đi!

"Loại định vị này cũng không phải bí thuật gì lợi hại... Chỉ cần nghiêm cứu một phen sẽ có thể phá giải."

"Quả nhiên... Là lão tổ Vương gia sao?"

Nhớ lại những tin tức mới sưu hồn đoạt được, mặt Phương Tịch lộ vẻ do dự.

Tu sĩ Hóa Thần đứng sau lưng Nghịch Thủy Minh kia lại chính là lão tổ Vương gia!

Đương nhiên người ta cũng không phải Nguyên Anh đại viên mãn như tin đồn bên ngoài mà chẳng biết từ lúc nào lão đã bí mật ra ngoài độ kiếp, thành tựu cảnh giới Hóa Thần!

'Dựa theo ký ức của Vương Kiều... Trong Nghịch Thủy Minh không chỉ có một mình Vương gia mà là vô số gia tộc và tiểu tông môn bất mãn với Hắc Thủy Tông hợp lại...'.

'Chỉ là khó đối phó Hắc Thủy Tông nha...'.

Bây giờ vị đại trưởng lão Hóa Thần trung kỳ của Hắc Thủy Tông vẫn chưa chết mà.

Chẳng qua đối phương nhiều lắm cũng chỉ còn hai mươi năm thọ nguyên cũng không phải lừa người mà là sự thật.

Từ Nguyên Anh của Vương Kiều, Phương Tịch có biết được rất nhiều bí mật, chuyện làm hắn kiêng kị nhất trong đó chính là sau lưng của Hắc Thủy Tông vẫn còn thượng tông.

"Ngự Long Tông!"

Phương Tịch lầm bầm rồi nói ra tên của tông phái này.

Không thể khinh thường Ngự Long Tông này, họ lấy thuật ngự thú mà nổi danh, am hiểu bồi dưỡng các loại linh thú có long huyết.

Quan trọng nhất, trong tông còn nuôi một lão long Phản Hư!

Tu sĩ Phản Hư tối đa chỉ sống trên vạn năm nhưng long tộc Phản Hư thì không nói được.

Lão long này còn là linh thú của tông chủ Phản Hư đời thứ nhất Ngự Long Tông, trước khi tông chủ đời thứ nhất tọa hóa đã cố ý giải trừ khế ước, lệnh lão long này bảo vệ Ngự Long Tông, từ đó đến nay không biết đã qua bao nhiêu đời tu sĩ nên nó chính là lão tổ tông của Ngự Long Tông!

'Ngự Long Tông đời này cũng không có tu sĩ Phản Hư nhưng dựa vào cấm chế và lệnh bài huyết hồn do nhiều đời tổ tiên truyền xuống vẫn có thể miễn cưỡng điều động được lão long Phản Hư này, nó chính là chiến lực Phản Hư thật sự.'.

'Ngự Long Tông dựa vào điểm này để duy trì uy thế của tông môn, trên lý thuyết góc đông nam của Tinh Thần Vực bao gồm Huyền Minh Uyên, Lạc Nhật Bình Nguyên, Vạn Thanh Lâm, Bạch Cốt Sơn... Hàng loạt địa bàn đều thuộc Ngự Long Tông quản hạt, những tông môn Hóa Thần ở trong này cứ cách một thời gian đều phải thượng cống cho Ngự Long Tông...'.

'Nhưng Hắc Thủy Tông quá mạnh nên Ngự Long Tông cũng bất an, dù sao trong tông môn này cũng chỉ có một lão long Phản Hư, ngoài ra không còn tu sĩ Phản Hư nào tọa trấn nữa... Bởi vậy thái độ của họ với Nghịch Thủy Minh dường như là vui lòng nhìn chúng thành công sao? Ngồi nhìn thế lực Hóa Thần dưới trướng công phạt, tiêu hao lẫn nhau... Thậm chí là hủy diệt? Chỉ cần kẻ đến sau vẫn tiếp tục thượng cống sẽ không có vấn đề gì?'.

Đối với chuyện này Phương Tịch cũng hiểu rõ, dù sao vẫn là không nằm ngoài tu tiên giả mạnh được yếu thua.

Đáng tiết thực lực của Ngự Long Tông không đủ mạnh nên không thể nào mở rộng ra ngoài nên chỉ đành áp chế tông môn có thực lực trong lãnh thổ.

Hắc Thủy Tông có ba vị Hóa Thần, còn có một Hóa Thần trung kỳ nên đương nhiên sẽ nằm trong danh sách mục tiêu bị đả kích.

Cuối cùng bây giờ Phương Tịch đã hiểu rõ trận đại loạn này.

'Tiếc là... Thực lực không đến Hóa Thần sẽ không thể nào lấy được hạt dẻ trong lò lửa.'.

'Chẳng lẽ... Cho Ngoại Đạo Hóa Thân thừa cơ đột phá một chút?'.

'Phải làm giả thiên kiếp Hóa Thần thế nào đây?'.

Phương Tịch sờ Sơn Hải Châu trong ngực mà suy tư.

Có lẽ cũng đến lúc bản thể phi thăng rồi!

Dù sao bất cứ lúc nào hắn cũng có thể trở về.

'Không, vẫn chờ thêm chút nữa, xem thêm chút nữa, điều kiện tiên quyết là tất cả mọi chuyền đều an toàn... Ký ức của Vương Kiều cũng chưa chắc là sự thật...'.

'Cơ hội duy nhất này, bỏ lỡ thì bỏ lỡ, dù sao đi nữa thì sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội khác... Thọ nguyên của ta còn dài hơn cả nhân tộc Phản Hư, ta cũng không tin bản thân không chờ được thời cơ thích hợp xuất hiện!'.

'Chỉ là hai loại bảo vật kia, thật sự khiến người khác phải thèm nhỏ dãi...'.

Phương Tịch than thở trong lòng.

Ở trong trí nhớ của Vương Kiều hắn còn mò được hai tin tức tương đối quan trọng, đều liên quan đến Huyền Minh Uyên.

Huyền Minh Uyên mênh mông vô ngần, nhiều đời Vương gia khai khẩn nơi này, chết không biết bao nhiêu người nhưng cũng tìm ra được một phần địa đồ.

Hơn nữa họ còn biết được rất nhiều bí mật.

"Con Chân Giáp Kình kia vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa nó trải qua năm tháng dài đằng đẵng, không ngừng nuốt các loại linh vật trong Huyền Minh Uyên sẽ tạo ra một khối Long Tiên Linh Hương ở trong cơ thể... Hương này có kỳ hiệu loại trừ tâm ma, thậm chí hiệu quả của nó còn tốt hơn cả Phạm Kim Hương."

"Nếu lấy được, trợ lực của nó đủ để vượt qua Tâm Ma Kiếp khí trùng kích Phản Hư..."

"Ngoài ra, Hắc Thủy Tông trắng trợn thông qua tán tu vơ vét linh vật Huyền Minh Uyên, thật ra phần lớn đều cống nạp cho Ngự Long Tông... Mà vật thượng cống chính là Chân Huyết Đan!"

"Chân Huyết Đan này ít nhất phải có huyết nhục của long nghê năm trăm năm là tài liệu chính, phối hợp với mấy loại linh vật đặc thù của Huyền Minh Uyên, hình như với Hóa Thần, Phản Hư tu hành nó đều có chỗ tốt rất lớn..."

"Đáng tiếc, Vương gia cũng không có đan phương Chân Huyết Đan..."

"Nếu có thể lấy được một viên, dựa vào tạo nghệ luyện đan của ta, thậm chí thực lực của Cửu Châu giới thì chưa chắc không thể đẩy ngược ra đan phương..."

Ngay khi Phương Tịch đang suy nghĩ xa xôi thì linh khí trong phạm vi trăm dặm hội tụ lại, phong vân biến sắc.

"Đây là... Thiên tượng Kết Anh? !"

Hắn nhìn về phía động phủ nào đó, yên lặng gật đầu.

Trong động phủ, Chung Hồng Ngọc mặc một bộ hồng y, ngồi khoanh chân, trên thiên linh của nàng đang có một Nguyên Anh nhỏ bé trắng trắng mềm mềm tò mò nhìn mọi thứ ở xung quanh.

Mượn lực lượng của rất nhiều đan dược và bí thuật, cuối cùng lần này nàng đã thành công ngưng kết Nguyên Anh, trở thành một vị tu sĩ Nguyên Anh!

Về phần lôi kiếp sau đó thì không đáng kể chút nào.

Dù sao Phương Tịch tiện tay đã có thể ban cho nàng vài món linh bảo, lôi kiếp Nguyên Anh nho nhỏ, chỉ cần nàng không tiếc linh bảo hao tổn, hao phí thêm mấy món thì cũng qua.

Chung Hồng Ngọc cũng không phải Yêu Ma Thụ nên không bị nhằm vào gì cả.

Nguyên Anh này có một số khác biệt với Nguyên Anh bình thường, Chung Hồng Ngọc thử nghiệm một phen, tay nhỏ Nguyên Anh kháp quyết.

Ngân quang chợt lóe lên, nàng vừa thuấn di đã đi đến góc của mật thất.

"Quả nhiên... Sau khi Không linh căn ngưng kết Nguyên Anh thì sự cảm ứng và nắm chắc với lực lượng hư không thì linh căn phổ thông tuyệt đối không thể so sánh được."

Tiếng Phương Tịch nhàn nhạt truyền đến.

"Công tử? !"

Nguyên Anh Chung Hồng Ngọc quy khiếu rồi vội vàng hành lễ.

"Thôi, ngươi đi vượt qua lôi kiếp trước đi..."

Phương Tịch nhìn Chung Hồng Ngọc thi triển mấy món linh bảo, ngăn cản từng làn sóng thiên lôi lại thì không khỏi gật đầu.

Lúc này Chung Hồng Ngọc tu luyện chính là công pháp hoàn toàn phù hợp với Không linh căn, mà nàng cũng đã ngưng kết Nguyên Anh nên xem như cũng có chút tác dụng.

Ít nhất với linh căn của nàng, học một số Phượng Triện Văn sẽ có thể nhập môn.

"Chẳng lẽ... Sau này có thể bồi dưỡng nàng theo hướng Hư Không Phù Sư?"

Phương Tịch tính toán một chút, bây giờ mình đang chuyên công Long Chương Văn nên hơi lười biếng với Phượng Triện Văn.

Tiết là xác Kim Thiền quá hiếm, hai tấm còn lại hắn cũng không nỡ luyện chế thành phù chỉ hết.

Bây giờ hắn đã tiêu hao phù chỉ Kim Thiền gần như không còn mà Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù trong tay của hắn cũng chỉ có mấy tấm mà thôi.

"Trong Địa Tiên giới, chắc là không thiếu linh vật liên quan đến lực lượng thời gian, thích hợp làm phù chỉ, chỉ là trước mắt vẫn chưa tiếp xúc được..."

"Ai... Khi nào yêu tộc mới hàng giới lần nữa đây? Lúc đó chắc chắn phải đánh vào Yêu giới, bắt thêm mấy con Kim Thiền Tử để phối giống!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận