Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1158: Sung quân (1)

Ba động đấu pháp của Tiên Nhân là khủng bố như thế.
Có điều, ta miễn cưỡng có biện pháp vượt qua... Dù sao thực lực của Tổ Long chín kiếp đã không kém Chân Tiên là mấy, nếu không phải sau khi vượt qua cửu kiếp bị Địa Tiên Giới bài xích, không bao lâu đã vội vàng phi thăng, làm không tốt hai tộc Nhân Yêu đều sẽ bị diệt... Có điều tình huống tộc đàn khác ở Đại Thừa cấp chín đều giống nhau...
Tuổi thọ của Chân Tiên vô tận, át chủ bài lớn nhất là Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang trước đó bị phế sạch, Phương Tịch ngu mới cứng đối cứng với một Chân Tiên.
Về phần hình thức ban đầu của Sinh Tử Đạo Chủng?
Vật này lúc linh lúc không, hắn không thể xác nhận có thể phục chế trong đấu pháp hay không, nên không cần phải nói.
Nhưng ít ra thì vấn đề bảo mệnh không lớn...
Phương Tịch nhanh chóng thoát khỏi khu vực này, thấy mặt trời lặn sau lưng cùng vô số kiến trúc trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
Trong mặt trời đỏ rực dường như có một đạo kiếm quang màu xanh không ngừng bắn ra, thay đổi tất cả Kiếm Đạo trên thế gian, bỗng nhiên chém một điểm ở giữa hư không.
Trong điểm kia xuất hiện ma ảnh bị một kiếm phá pháp.
Sau đó hóa thành hư vô trong mặt trời...
- Liệt Nhật, Húc Thanh... Các ngươi nhớ kỹ cho bản tọa!
Một âm thanh lạnh lùng vang lên, khiến trong lòng Phương Tịch run sợ.
Chỉ một hóa thân hoặc phân hồn?
Hóa thân cấp bậc Tiên Nhân, đó là đại thần thông‌ tên Nguyên Thần thứ hai, tổn thất một cái tuyệt đối đau thấu tim gan...
Bởi vì việc này, Liệt Nhật Tiên Thành giới nghiêm một thời gian, kỳ thật cũng không có tác dụng gì lớn, chỉ là một đám phỉ tu và ma tu bình thường gặp vận rủi lớn.
Phương Tịch trốn trong động phủ của mình ở hẻm Chu Tước, gió thổi tám ngọn cũng không động đậy.
Chờ đến khi tất cả kết thúc mới thản nhiên xuất quan, đi vào Phong Duyên Trai.
Thậm chí bảng hiệu nơi này không khác với lúc trước chút nào, nhưng hắn có thể rõ ràng phát hiện thay đổi.
Về phần bản gốc?
Đương nhiên sớm đã biến mất không còn tăm tích...
- Phương huynh!
Hoàng Tĩnh ra nghênh đón, mặt mũi tràn đầy cảm khái:
- Đạo huynh không có chuyện gì thật sự là quá tốt.
- Nhìn thấy hiền đệ bình an ta cũng yên tâm.
Trên mặt Phương Tịch cũng hiện ra vẻ cảm động:
- Tổn thất trong Trai thế nào?
- Rất lớn...
Hoàng Tĩnh nhắc tới việc này, mặt mũi đầy vẻ sợ hãi:
- Vừa lúc ta ra ngoài giải quyết việc công, không ở trong Phong Duyên Trai mới may mắn thoát khỏi tai nạn, nghe nói khi đó trừ Lục tiểu thư có chí bảo hộ thân, bảo vệ được vài người, thì đa số đồng liêu đều vẫn lạc dưới uy áp của Thiên Ma... Ngay cả Từ quản gia cũng...
Nghĩ đến vị Từ quản gia thu hối lộ của mình kia, trong lòng Phương Tịch không khỏi thở dài.
Đầu tư này đổ xuống sông xuống biển rồi!
- Nghe nói... Lần này trong Trai có chuẩn bị, Húc Thanh Tiên Nhân đã sớm đến đây mai phục.
Hoàng Tĩnh nhìn xung quanh, lúc này mới dùng thần thức truyền âm nói.
- Đây là sự tình bình thường.
Phương Tịch cũng dùng thần thức truyền âm lại.
Nếu có một hạt giống Thiên Tiên, Phong Duyên Trai tự nhiên rất coi trọng.
Một vị Tiên Nhân âm ‌thầm đến đây mai phục là sự tình bình thường.
Chỉ không nghĩ tới tử thương vẫn thảm trọng như vậy.
Bảo hộ một ‌vài tu sĩ cấp thấp khó hơn nhiều so với giết chết.
Có thể giết chết một hóa thân Thiên Ma, cao tầng của Phong Duyên Trai cũng coi như thành công.
- Ừm... Nghe nói lần này trong Trai có một gian tế, khiến cho Thiên Ma giết tới gần Độc Cô Phương, nếu không phải trên người Độc Cô Phương có một tấm Tiên Phủ Chân Phù trân quý bảo mệnh, chỉ sợ đã...
Hoàng Tĩnh nói xong thì không nói thêm nữa, Tiên Phủ Chân Phù cũng có mạnh có yếu.
Yếu như Thiên Phạt Cửu Qua Phù kia, chỉ cần mười ngàn tiên ngọc có thể mua vào tay.
Nhưng phù lục trân quý khác, dù là hai mươi ngàn, ba mươi ngàn tiên ngọc cũng chưa hẳn đánh lại được.
Về phần Hóa Lôi Phù, Tị Kiếp Phù trong truyền thuyết, hơn một trăm ngàn tiên ngọc.
Đương nhiên trân quý đắt đỏ thế nào cũng không vượt qua được Nguyên Thần Đan.
Bên cạnh ao nhỏ.
Lục tiểu thư đổi quần áo màu trắng, đôi mắt ôn nhu như nước nhìn Độc Cô Phương ở bên cạnh.
- Gặp qua Lục tiểu thư, Độc Cô đạo hữu!
Phương Tịch nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi cười thầm.
Cho dù là Phong Duyên Trai cũng không thể làm ngơ một hạt giống Thiên Tiên.
Thủ đoạn lôi kéo nào cũng thi triển ra, tặng nữ nhân chỉ là chút lòng thành mà thôi.
Cũng không biết trong lòng vị Lục tiểu thư này đến cùng nghĩ như thế nào, nhưng công phu bên ngoài làm không tệ.
Cho dù xuất thân cao quý, hư hư thực thực là con gái của Tiên Nhân thì sao?
Đến lúc kết thông gia thì nhất định phải hi sinh.
Huống chi nhìn Lục tiểu thư hẳn hết sức hài lòng mối hôn sự này. ‌ - Phương các hạ, ngươi bình an vô sự thật sự là quá tốt...
Độc Cô Phương đang vẽ tranh, trên trang giấy trắng như tuyết hiện ra vạn dặm sơn hà.
Trong đó Bạch Hạc bay múa, Linh Viên trèo núi... Lại có ngư tiều, cảnh nhân gian muôn màu, đã không phải sinh động như thật, mà thật sự giống ‌như thế giới trong tranh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận