Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1132: Hư không chế phù (2)

Để trong lòng Phương Tịch hơi động là, vị Cát lão Phù Sư này, tựa hồ chính là đông gia phía sau màn của lão điếm Cát thị!
- Cái này... nghiệt duyên a.
Hắn mua vài loại quà tặng, đi theo sau lưng Ung chưởng quỹ, nhìn vòng eo như thủy xà của đối phương, câu được câu không nói chuyện với nhau, mấu chốt là thăm dò sở thích của Cát lão Phù Sư.
- Cát lão bình thường thích nhất chỉ điểm hậu bối... Chỉ là gần đây sắp tới Đại Thừa Tiên Lôi Kiếp lần thứ tám, khó tránh khỏi có chút nôn nóng...
Ung chưởng quỹ cười duyên nói:
- Lễ vật mà nói, nếu ngươi có thể lấy ra một viên Nguyên Thần Đan, Cát lão nhất định vui vẻ không gì sánh được, còn coi ngươi như con cháu nhà mình...
- Nguyên Thần Đan?
Phương Tịch sờ mũi:
- Ung chưởng quỹ quá đề cao ta... Bằng vào gia tài của ta, dù ngửi một hơi cũng hy vọng xa vời.
- Ha ha, Phương Phù Sư ngươi thật là diệu nhân.
Hai người một đường tiến lên, đi vào hẻm Huyền Vũ.
Trước một động phủ, Ung Vân Miên khó được nghiêm túc, phát ra một tấm truyền tin phù.
Không bao lâu, cấm chế động phủ mở ra, một đồng tử áo trắng nghênh đón:
- Lão tổ mời hai vị vào.
Đồng tử áo trắng nhìn linh động không gì sánh được, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, cực kỳ đáng yêu.
Nhưng Phương Tịch nhìn ra, đây chỉ là một bộ khôi lỗi!
Ung Vân Miên và Phương Tịch chậm rãi đi vào động phủ, chỉ thấy dưới một cây tùng cao lớn, một lão giả mặc trường bào, khuôn mặt gầy gò, giữ lại ba sợi râu dài, đang nằm nhoài ở trên bàn đá luyện chế phù lục.
Phù này dài ba tấc, rộng một tấc, lá bùa trong suốt như ngọc. Nương theo ngòi bút đối phương vận dụng, trên ngòi bút có từng tia Hư Không pháp tắc hiển hiện.
Vận dụng lực lượng Hư Không pháp tắc...
- Nguyên lai là luyện chế Nạp Vật Phù.
- Loại phù lục này một tấm lợi nhuận tầm mười viên tiên ngọc, có thể xưng một trong mấy loại phù lục kiếm lợi nhiều nhất dưới Chân Tiên.
Trong lòng Phương Tịch hơi động, cũng không quấy rầy, mà cùng Ung Vân Miên chờ đợi ở một bên.
- Cát lão này, ỷ vào bản thân lĩnh ngộ Hư Không pháp tắc thâm hậu, lại dám trang bức ở trước mặt ta...
Phù Lục chi đạo, nếu lấy phù lục thành phẩm, thì mặc ngươi suy nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, hắn lại cảm thấy tạo nghệ hư không của mình kinh người, dù thể hiện ra cho hai tu tiên giả không phải Đại Thừa nhìn, cũng khẳng định nhìn không ra, bởi vậy mới ra vẻ hào phóng...
Dù sao bình thường mà nói, chỉ có tu sĩ Đại Thừa, mới có thể tiếp xúc lực lượng pháp tắc.
Nhưng không nghĩ đến, còn có lão Voldemort như Phương Tịch.
Hắn cảm ngộ Hư Không pháp tắc, chính là cao nhất trong rất nhiều pháp tắc, lúc này Cát lão trang bức như vậy, đơn giản như tự mình dạy dỗ.
Dựa theo Phương Tịch đoán chừng, lại đến mấy lần, mình đại khái có thể lục lọi ra phương pháp luyện chế Nạp Vật Phù.
Dù sao loại phù lục này nhìn như cao cấp, kỳ thật không có gì khó khăn, mấu chốt nhất là Phù Sư cảm ngộ pháp tắc đủ cao, vẽ ra phù văn Hư Không.
Không bao lâu, trên ngọc phù lóe lên quang mang, hiện ra một tấm Nạp Vật Phù.
- Là Tiểu Ung sao, đã đến, làm gì khách khí như thế?
Cát lão mỉm cười cất kỹ Nạp Vật Phù, lại nhìn Phương Tịch chắp tay:
- Tiểu hữu thứ lỗi, lão phu đang chuẩn bị tiên ngọc cho buổi đấu giá lớn ở mười mấy năm sau, nên gần nhất có chút bận rộn...
- Tiền bối khách khí.
Bây giờ Phương Tịch biểu hiện ra chỉ là tu sĩ Hợp Thể, đối mặt tu sĩ Đại Thừa cao hơn một đại cảnh giới, tự nhiên có chút cung kính thủ lễ.
Song phương hàn huyên vài câu, để Ung Vân Miên buông xuống lá bùa, Cát lão liền không mặn không nhạt đuổi hai người rời đi.
Phương Tịch và Ung Vân Miên đương nhiên rất biết điều, hiểu ý cáo từ rời đi.
- Cát lão là người dẫn đầu trong giới Phù Sư, nếu được lão nhân gia cho phép, ngày sau ngươi có thể gia nhập vào, có đồng đạo trao đổi kinh nghiệm chế phù, tiến bộ sẽ nhanh chóng...
Ung Vân Miên cười nói:
- Thậm chí nếu bọn họ chia sẻ con đường cho ngươi, ngày sau phù lục có thể bán nhiều thêm mấy hạt Đại Nhật Thuần Dương Đan...
- Đa tạ Ung chưởng quỹ.
Phương Tịch trịnh trọng ôm quyền.
- Vậy ngươi chuẩn bị làm sao cám ơn ta?
Ung Vân Miên cười khanh khách, sóng mắt lưu chuyển, ngữ khí trở nên thân cận hơn rất nhiều.
Phương Tịch duỗi bàn tay, nắm chặt tay ngọc bóng loáng, làn da mịn màn không gì sánh được, lại nở nang có thịt, tăng một phần sẽ mập, giảm một phần sẽ gầy, xúc cảm cực giai, chân thành nói:
- Vân Miên nói thẳng là được...
Bỗng nhiên sắc mặt Ung Vân Miên như hàn băng, rút tay về:
- Phương Phù Sư ngươi suy nghĩ nhiều, thiếp thân là người đứng đắn...
- Ây...
Nhìn Ung Vân Miên bứt ra rời đi, không chút dây dưa dài dòng, Phương Tịch nhún vai, chợt nhịn không được bật cười, cũng mặc kệ nữ chưởng quỹ kia ý nghĩ chân thực như thế nào, đến Thái Hư Điện vui đùa.
Đối với hắn mà nói, bây giờ thọ nguyên dài dằng dặc không gì sánh được.
Đặc biệt là thời điểm tu luyện Địa Tiên truyền thừa, Nguyên Anh bắt đầu chuyển biến về phía nguyên thần, lại dung nhập một phần nhỏ tinh hoa bản nguyên của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, bây giờ tuổi thọ của hắn đã vượt qua 20 vạn năm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận