Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 769: Mở Vạn Giới

"Hô!"
Mắt thấy Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm đã sắp hóa thành hình thái trọn vẹn, thậm chí từng phù văn xanh sẫm sắp tràn ra thì Phương Tịch lại chủ động cắt Tiên Nguyên Khí, hắn cũng không thôi phát hoàn toàn.
Thanh Hòa Kiếm rên rỉ một tiếng, quang mang chợt ảm đạm.
"Quả nhiên lợi dụng Tiên Nguyên Khí đã có thể miễn cưỡng thôi động được tàn Tiên Phủ Kỳ Trân."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng: "Mặc dù vô cùng gian nan... Nhưng nếu thật sự vung một kiếm này ra thì e là sẽ tổn thất nguyên khí tinh huyết còn lớn hơn... Ách, đối với ta có Vạn Cổ Trường Thanh Thể thì cũng không cần lo lắng vấn đề khôi phục."
Về phần Hồi Quang Phản Chiếu Bí Phù có thể giữ lại được bao nhiêu hiệu quả với tu sĩ Phản Hư thì thật sự khó nói được.
Đến lúc này, hắn đã xác nhận Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm này đã có thể làm đòn sát thủ trong tay của mình!
"Tàn kiếm Tiên Phủ Kỳ Trân ít nhất cũng cùng cấp với bảo vật truyền thừa của Kiếm Các..."
Phương Tịch mỉm cười thu Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm rồi hai tay hợp lại.
Một tấm bảo giám thanh đồng phong cách cổ xưa hiện ra trong lòng bàn tay của hắn.
"Chư Thiên Bảo Giám!"
Nhìn Kim Thủ Chỉ cùng mình phát triển thì thần sắc của hắn trơ nên rất ngưng trọng, từng tia Tiên Nguyên Khí tiến vào bên trong.
"Đây..."
Trong thoáng chốc Phương Tịch như nhìn thấy vô số Phượng Triện Văn có các hình thái khác nhau, lít nha lít nhít như các vì sao trong vũ trụ, tạo thành một "dòng sông" bạc trắng...
"Đây chính là... Cấm chế bên trong Chư Thiên Bảo Giám sao?"
"Thì ra những thứ trước đó ta lĩnh hội chỉ là một chút da lông... Không, thật sự ngay cả da lông cũng không tính..."
Phương Tịch chợt trầm mê vào trong.
Thời gian trôi qua không biết bao lâu, hắn chợt ấn huyệt Thái Dương rồi tỉnh táo lại.
"Hít..."
Giờ khắc này, Phương Tịch hoảng sợ phát hiện thần thức của mình lại tiêu hao gần như không còn thì sắc mặt không khỏi đại biến.
Hắn vội lấy một viên đan dược ra, sau khi dùng rồi điều tức một phen thì hắn cảm thấy cơn đau đầu như muốn nứt ra đã tốt lên rất nhiều.
"Cũng không thể trách ta được, vừa rồi tương đương với bảo giám mang toàn bộ bản chất của đại đạo hư không bày ra cho ta xem... Bất kể tu sĩ nào cũng sẽ trầm mê."
Phương Tịch cảm khái rồi yên lặng nhớ lại những tin tức mới đạt được.
Bây giờ lĩnh ngộ của hắn ở trên hư không nhất đạo e là đã vượt qua rất nhiều Hợp Thể, sau này bất kể hắn vẽ phù lục hư không hay là bố trí truyền tống trận, thậm chí thi triển một số thần thông hư không đều sẽ rất dễ, hơn nữa uy năng còn tăng lên một chút.
Đương nhiên quan trọng hơn vẫn là thế giới mới mà sau khi hắn đột phá Phản Hư Chư Thiên Bảo Giám đã mở ra.
"Trước đó mỗi khi đột phá một cảnh giới mới mở ra một thế giới, đến gian đoạn Hóa Thần vất vả lắm mới mở Địa Tiên giới..."
"Đến bây giờ lại là..."
Thần niệm Phương Tịch cảm ứng Chư Thiên Bảo Giám thì đã 'nhìn' được dưới Địa Tiên giới có hằng hà sa số tiểu thế giới!
Lúc này hắn có cảm ứng, chỉ cần mình muốn đi thì có thể giáng lâm bất kỳ tiểu thế giới nào ở dưới Địa Tiên giới.
Không chỉ có các giới như Nhân Gian, Cửu Châu, Hồng Nhật...
Còn có Yêu giới, Ma giới và một số thế giới kỳ dị có hoang thú sinh tồn bây giờ hắn đều có thể tiến vào!
Hơn nữa hắn cũng không cần phải trả bất kỳ giá nào.
"Chư Thiên Bảo Giám, quả nhiên là chí bảo nghịch phản quy tắc giao diện... Bây giờ ta đã Phản Hư, tài nguyên cần để hạ giới e là có thể khiến tu sĩ Hợp Thể bình thường phá sản, mà dưới sự phụ trợ của bảo vật này lại không cần bất kỳ thứ gì cả..."
Đôi mắt Phương Tịch sáng rực.
Hắn nhớ đến danh sách những linh vật quý hiếm mà Ngoại Đạo Hóa Thân đã nhìn thấy ở chỗ Hoa Nghiên.
Trong đó có rất nhiều linh vật chỉ sinh ra trong tiểu giới.
Nếu có thể vận chuyển đến Địa Tiên giới thì giá trị có thể tăng vọt đến hàng ngàn hàng vạn lần.
Chính là buôn bán không vốn vạn lời!
Không những vậy, Phương Tịch cảm ứng cẩn thận lại thì hắn còn cảm ứng được không ít mảnh vỡ của Chư Thiên Bảo Giám.
'Chư Thiên Bảo Giám... Đang khao khát hoàn chỉnh sao?'.
Phương Tịch nhắm mắt lại, sau khi Phản Hư thì hắn đã tế luyện Chư Thiên Bảo Giám càng sâu hơn, bây giờ liên hệ càng chặt chẽ hơn nên hắn có thể cảm ứng được ở trong thế giới nào có mảnh vỡ của nó.
Thậm chí còn có mấy mảnh vỡ ở trong Địa Tiên giới!
'Ở Địa Tiên giới còn có mảnh vỡ sao? Chẳng lẽ là vì khoảng cách quá xa nên trước nay ta vẫn không cảm ứng được sao? Dù sao chỉ mỗi địa vực của nhân tộc ở Địa Tiên giới thì còn lớn hơn rất nhiều tiểu thế giới cộng lại...'.
'Huống chi bảo vật như mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám thì tám thành đều rơi vào trong tay của tu sĩ cấp cao, hoặc là giấu trong bí khố của tông môn, hoặc bị phong ấn... Cấm chế dày đặc và đại trận ngăn cách liên hệ. Cũng may bây giờ liên hệ của ta đã sâu hơn, cuối cùng cũng có manh mối...'.
Mặc dù như vậy nhưng muốn lấy được mảnh vỡ ở Địa Tiên giới chỉ cần nghĩ thôi đã biết rất khó rồi.
Dù Phương Tịch đã tấn thăng Phản Hư nhưng ở Địa Tiên giới ngay cả tu sĩ Hợp Thể và Đại Thừa cũng có đó!
Bởi vậy hắn quyết định, trước hết vẫn nên giải quyết những mảnh vỡ ở hạ giới, tiện thể tìm kiếm cơ duyên một phen.
Vừa nghĩ đến đây Phương Tịch lại bắt đầu đả tọa, hắn lại lấy chuỗi phật châu ra chậm rãi tẩm bổ thần thức.
Chuỗi phật châu này đối với tu sĩ Phản Hư thì đã không còn chút tác dụng tăng thần thức nào.
Nhưng trên mặt khôi phục thần thức cũng miễn cưỡng còn chút tác dụng.
Theo ngón tay Phương Tịch vê nhẹ thì từng tiểu thần thông của Phật môn xuất hiện, cho hắn có cảm giác yên bình...
Mấy ngày sau.
Phương Tịch mở mắt ra, trong đôi mắt của hắn như có kim quang ôn nhuận lóe lên.
Hắn mở hộp lễ vật do Xích Tùng Tử tặng ra, phát hiện không phải là đan dược mà là năm khối tiên ngọc thì không nhịn được mà cười lên.
"Ta đã quá tham rồi... Sau Phản Hư thì tu luyện càng khó hơn... Ngay cả ở trong Địa Tiên giới, đan dược thích hợp cho tu sĩ Phản Hư tăng tiến pháp lực cũng có giá trên trời..."
"Muốn dựa vài lượng lớn tài nguyên để tăng nhanh như gió đã gần như không thể nào."
"Cũng may ta dùng Vạn Cổ Trường Thanh Thể tu luyện Khô Vinh Quyết... Chính là hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tiến độ ở trong một đám tu sĩ Phản Hư cũng tính là rất nhanh."
"Hơn nữa... Còn có Địa Tiên chi đạo!"
Sau khi đột phá Phản Hư thì cuối cùng Phương Tịch đã sờ được cánh cửa tu luyện Địa Tiên chi đạo.
Nhưng mà lúc này hắn cũng chưa lập tức bắt đầu.
"Dựa theo những lịnh hội được và kinh nghiệm của Trường Thanh Tử thì ở tại hạ tu hành Địa Tiên chi đạo mặc dù sẹ bị thế giới áp bách nhưng cũng có thể cảm nhận được sự đối kháng với pháp tắc một giới... Càng có lợi cho tiến triển sau này hơn."
"Sau khi thành lập Địa Tiên Linh Cảnh, tu thành Linh Vực cũng không phải là không thể di chuyển."
"Mà ngược lại, Địa Tiên chi 'địa' cũng tương đương với động thiên tùy thân, có thể tùy ý di chuyển... Đối với ta càng linh hoạt hơn."
"Hơn nữa... Xây dựng Địa Tiên Linh Cảnh cũng cùng một nhịp thở với tu vi của Địa Tiên."
"Hay nói cách khác, Địa Tiên Linh Cảnh phát triển sẽ trả lại tu vi cho tu sĩ, thậm chí còn phụ trợ đột phá cảnh giới!"
"Là tu luyện giả tu luyện công pháp hệ Mộc nên thật ra chỉ cần không tranh không đoạt, yên lặng làm ruộng trưởng thành thì đã có thể tăng tu vi lên rồi... Đây chính là Địa Tiên!"
Chỗ tốt của Địa Tiên chi đạo lúc Phản Hư chỉ tương đối.
Nhưng khi đến Hợp Thể thì tương đối khủng bố.
Dù sao đan dược thích hợp cho tu sĩ Hợp Thể tăng tiến pháp lực và đột phá cảnh giới ở Địa Tiên giới đã không chỉ thưa thớt mà rất nhiều đan dược đã không còn tồn tại nữa.
Đa phần tu sĩ đều chỉ dựa vào tư chất và công pháp của bản thân, lại tìm một nơi có linh khí dồi dào để khổ tu, dùng thọ nguyên dài dằng dặc để đổi lấy tu vi.
Nên dù sao thì Địa Tiên chi đạo cũng nhanh hơn bọn họ một chút, hơn nữa còn không có tai họa ngầm như đan độc nào.
Sau khi suy tư chuyện Địa Tiên xong thì Phương Tịch há miệng.
Một đạo thanh quang bay ra hóa thành Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Lúc này trên mặt tán đã có vô số lỗ thủng nhỏ bé, ngoài rìa còn có màu như cháy đen.
Đây đương nhiên là những tổn thương do thiên lôi oanh kích tạo thành.
"Khi người khác sử dụng bảo vật hóa lôi thì chắc chắn là trước tiên bản thân sẽ cố gắng nghênh đón lôi đình, chờ đến khi thật sự không chống đỡ nổi nữa mới thi triển bảo vật hóa lôi để ngăn cản một hai tia lôi đình mấu chốt..."
"Còn ta thì lại không yêu quý chút nào, lôi kiếp vừa bắt đầu không bao lâu đã lấy ra..."
Phương Tịch xòe bàn tay ra, vuốt ve mặt tán.
Thông qua câu thông với khí linh thì hắn biết mặc dù lần này Hỗn Nguyên Thiên La Tán có chút tổn thương nhưng cũng không quá nghiêm trọng.
Dù sao so với lần lão long độ kiếp thì nó đã hoàn chỉnh, còn có khí linh chủ trì.
Chỉ cần dùng Tiên Nguyên Khí ôn dưỡng một thời gian thì những tổn thương của Hỗn Nguyên Thiên La Tán sẽ tự động khôi phục.
...
Mấy năm sau.
Động phủ trên đảo giữa hồ ầm ầm mở ra.
Phương Tịch bước ra khỏi động phụ thì đã thấy một người quỳ dưới mặt đất, y nói lớn: "Chúc mừng lão tổ tông đã đột phá Phản Hư Cảnh, từ đây Vương gia ta đã có tu sĩ Phản Hư!"
Người này chính là Vương Linh Ứng!
Thông qua Tiểu Huyền Quy thì Phương Tịch biết người này đã quỳ ở đây đến mấy năm.
Nhưng đối với tu sĩ thì chuyện này cũng không tính là gì.
Thần thức của hắn vừa tản ra thì đã cảm ứng được ở bên ngoài đảo giữa hồ có nhiều tu sĩ hơn lúc trước, thậm chí còn có người trực tiếp quỳ ở đó...
Luận náo nhiệt còn oanh động hơn lúc Vương Linh Ứng đột phá Hóa Thần rất nhiều.
Dù sao cũng là đại năng Phản Hư nên Hóa Thần không thể nào sánh được.
"Đứng lên đi!"
Phương Tịch khoát khoát tay, một cỗ thiên địa nguyên khí hiển hiện nâng Vương Linh Ứng lên.
Trong lòng Vương Linh Ứng hoảng hốt, y đã không còn chút hoài nghi nào nữa.
Bây giờ y đã rõ, lão tổ tông tấn thăng Phản Hư, chắc chắn là thiên đại hỉ sự!
"Bây giờ bản lão tổ đã đột phá Phản Hư, Vương gia cũng có thể đoàn tụ rồi."
Phương Tịch nhàn nhạt, nói rồi lấy ta một tấm lệnh bài bằng bạch ngọc: "Ngươi có nhận ra vật này không?"
Vương Linh Ứng lập tức gật đầu: "Đây là lệnh bài khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành, lão tổ tông làm khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành rồi sao?"
"Đúng vậy, ngươi cầm lệnh bài này đến Huyền Minh Uyên triệu tập tộc nhân Vương gia, thế lực ven đường sẽ phải cho chút thể diện, sau đó chọn người có tư chất trội nhất, mang đến Yêu Nguyệt Tiên Thành thính dụng... Số còn lại thì cứ thành lập Vương gia ở tại Huyền Minh Uyên đi."
Thật ra con đường từ Huyền Minh Uyên đến Yêu Nguyệt Tiên Thành có rất nhiều nguy hiểm, chỉ có tu sĩ Hóa Thần mới có thể qua được.
Nhưng có mặt mũi của khách khanh trưởng lão Yêu Nguyệt Tiên Thành thì tất cả mọi chuyện cũng sẽ khác.
Sỡ dị Phương Tịch muốn trùng kiến cũng là vì hắn thiếu thủ hạ bên dưới.
Hơn nữa ở Huyền Minh Uyên hắn vẫn cần rất nhiều pháo hôi để thăm dò Hải Ngoại Tiên Phủ.
Hắn không có bao nhiêu nhu cầu với kỳ trân dị bảo, thiên địa linh dược gì đó... Chỉ cần có thể tìm tòi rõ ràng trận đồ của đại trận Tiên Phủ thì đã là vật siêu giá trị rồi.
"Tôn nhi tuân lệnh."
Vương Linh Ứng giơ cao hai tay, tiếp nhận lệnh bài, thần sắc rất trịnh trọng.
Đây là chuyện đầu tiên lão tổ tông bàn giao, y nhất định phải làm tốt!
"À? Đúng rồi, chuyện hôn sự của Mã tiên tử thế nào?"
Phương Tịch như nhớ đến gì đó lại hỏi một câu.
Nghe được câu hỏi này, vẻ mặt của Vương Linh Ứng lập tức không khỏi cổ quái: "Khởi bẩm lão tổ tông... Ngày đại hôn của Mã tiên tử lại đúng lúc ngài đột phá, đoạt danh tiếng rất lớn... Sau đó Mã tiên tử vẫn tiếp tục hoàn thành đạo lữ khánh điển với Hoàng Mộc Tử chỉ là sau đó Hoàng Mộc Tử lại trở về động phủ của mình, còn Mã tiên tử cũng không đi theo..."
Phương Tịch khẽ gật đầu mà không nói gì.
Là nhân vật có mặt mũi trong Yêu Nguyệt Tiên Thành nên đương nhiên hai tu sĩ Hóa Thần sẽ không thể nào hồi hôn ngay tại chỗ để vả mặt mình, mà uy tín của Mã gia cũng bị chôn vui.
Nhưng sau này sinh ra chút lục đục cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Dù sao cũng không liên quan đến hắn, tạm thời xem như chuyện cười...
Bạn cần đăng nhập để bình luận