Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 566: Ngả bài

"Ai!"

Phương Tịch thở dài, tiện tay đưa ống Lưỡng Nghi Quản chứa Thiên Yêu Khí ném về bên bản thể.

Trước khi đến Sở Nghiêm Cứu hắn đã chuẩn bị trước, tiêu hủy tất cả vết tích ở trong động phủ.

Đến lúc này, trên người hắn sạch sẽ trơn tru, Thiên Yêu Khí, Chân Ma Khí gì đó... Tất cả đều chuyển về tay của bản thể đang khổ tu ở Tam Tiên Tông.

Cửu Châu giới chỉ còn lại một mình Ngoại Đạo Nguyên Anh, cho dù bị diệt thì tổn thất với Phương Tịch cũng không quá lớn.

"Cửu Châu giới này, cuối cùng nước cũng quá sâu..."

Phương Tịch ngồi trên ghế dựa, mang theo một tia trầm ngân: "Trước đó ta thiết lập mấy tướng lửa hay nói cách khác là cảnh báo... Khi có người nhắc đến Ám Nguyệt Giáo thì chính là một tín hiệu rõ ràng."

"Ngoài ra còn có phụ tử Kinh Dịch... Bên kia cũng là bia ngắm bên ngoài, một khi bị tra thì đại biểu ta cũng có thể bại lộ."

Gió thu không động ve tiên tri.

Lúc này Phương Tịch đã phát giác được một chút nguy hiểm.

Chính vì vậy hắn mới đề xuất mượn dùng Lượng Tử Cán Thiệp Hiển Vi Nghi để thăm dò, vậy mà Lục đạo sư cũng đáp ứng.

Hắn ngồi xuống không lâu thì cửa phòng thí nghiệm đã bị mở ra, Tề Tiêu dẫn theo hai nhân viên bảo an đi đến: "Trương Hỏa Hoa, ngươi có chuyện rồi."

Trên mặt gã đầy sự vui vẻ của người thắng, ngay cả vài sợi tóc còn sót lại trên đầu cũng lộ ra vẻ phóng khoáng ngông nghênh, dường như gã đã nhìn thấy sắc mặt thất kinh của Trương Hỏa Hoa.

Một cỗ uy áp Nguyên Anh chợt bộc phát ở đối diện.

"Nguyên... Nguyên Anh? Không thể nào!"

Trong đầu của Tề Tiêu vừa sinh ra một suy nghĩ, lời còn chưa ra khỏi miệng thì đã thấy Trương Hỏa Hoa nhẹ nhàng thổi một hơi.

Một đạo anh hỏa đen nhánh xuất hiện, chớp mắt đã bao phủ người gã.

Hộ thể linh tráo của Tề Tiêu ở dưới anh hỏa thật sự không khác gì giấy, vừa đâm một cái đã rách.

Sau đó thân hình của gã cũng ở trong ngọn lửa đen nhánh này hóa thành một nắm tro tàn, hình thần câu diệt.

"Hừ... Muốn chết thì cứ nói thẳng cần gì phải phiền toái như vậy chứ?"

Phương Tịch thở dài.

Hai nhân viên bảo an kia cũng chỉ có tu vi Kết Đan, lúc này mặt họ đầy vẻ kinh hoàng, nhanh chóng lui về phía sau.

Dường như chỉ có trốn ở sau lưng của Lục Thì Minh thì bọn họ mới có thể cảm nhận được chút dễ chịu.

Ô oa!

Cảnh báo chói tai lập tức vang lên trong toàn bộ Sở Nghiêm Cứu.

Với trình độ cơ mật của Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí, phát sinh chuyện ác tính như vậy thì e là sẽ trực tiếp kinh động đến cơ chế phòng ngự tối cao.

"Phương Tiên Đạo Cung, đặc biệt là cơ chế cảnh báo tối cao của Phương Tiên Đại Học, chắc là..."

Phương Tịch ngẩng đầu nhìn lên, mặc dù cách trần nhà kim loại rất dày nhưng hắn lại cảm thấy như có gai ở sau lưng.

"Thái Dương Chân Hỏa Tráo... Bạch Mi Chân Quân! Dù sao cũng là hiệu trưởng của Phương Tiên Đại Học mà..."

Hắn thì thào.

"Ngươi... Nguyên Anh? !"

Pháp lực tuôn ra quanh thân của Lục Thì Minh rồi hóa thành từng phù văn lờ mờ, nhìn như rất yếu nhưng lại thẩm thấu vào bốn phía, rõ ràng cũng là một loại pháp lực cực kỳ lợi hại.

Y nhìn tên đệ tử đắc ý này, toàn gương mặt đều là các loại biểu lộ khó tin.

Rõ ràng y không ngờ được, học sinh Trương Hỏa Hoa của mình đã sớm bị ma tu đoạt xá.

"Lục đạo sư, thật có lỗi."

Phương Tịch mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh: "Thật ra vẫn luôn là ta..."

Lục Thì Minh lập tức trầm mặc.

Y nhớ lại tiên đoán của Phương Tiên Đạo Chủ xem bói đoạt được, chẳng lẽ đại nạn của Cửu Châu giới lại cần một tên Nguyên Anh lão ma giải cứu sao?

"Không, chuyện này không thể nào."

Lục Thì Minh khoát tay, một tấm kính hiện ra, đây là bản mạng linh bảo của y - Huyền Dương Kính.

Đúng lúc này có một giọng nói ôn hòa vang lên bên tai của rất nhiều nghiên cứu viên: "Chậm đã!"

Một đạo độn quang nhanh chóng tiếp cận, một lão giả tóc bạc trắng, mặt mũi hiền lành, một đôi mày trắng thật dài rũ xuống hiện ra.

"Tàng Chủ!"

"Hiệu trưởng!"

Một đám tu sĩ nhao nhao hành lễ, chợt cảm thấy đã có chỗ dựa.

Dù sao người đến là Vô Tận Tàng Chủ - Bạch Mi Chân Quân, một trong ba vị đại tu sĩ có nhiều thực quyền nhất dưới Đạo Chủ Phương Tiên Đạo Cung.

"Được rồi, tất cả các ngươi lui xuống đi! Bên ngoài có Chương lão sư hệ tinh thần, hắn sẽ giúp các ngươi quên hết những chuyện này..."

Bạch Mi Chân Quân cười ha hả nói: "Hi... Xóa bỏ video, không được lưu lại bất kỳ ghi chép gì, đây là mệnh lệnh tối cao!"

"Tuân lệnh!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Lục Thì Minh thấy Bạch Mi Chân Quân xử lý như vậy thì không khỏi kinh ngạc: "Tàng Chủ..."

"Ngươi cũng lui ra đi, nhớ giữ kín bí mật."

Bạch Mi Chân Quân cười ha hả bảo Lục Thì Minh lui ra rồi nhìn Phương Tịch: "Ngươi là người ngày đó giao thủ với Kiếm Nam Chân Quân đúng không? Không ngờ lại đến trường học của ta làm nghiên cứu sinh, cũng không chào hỏi với người hiệu trưởng như lão phu..."

Lúc này, ở trong Sở Nghiêm Cứu dường như chỉ còn lại hai người là Phương Tịch và Bạch Mi Chân Quân.

"Hiệu trưởng thứ tội, dù sao ta cũng không biết các ngươi sẽ đối phó ta thế nào..."

Phương Tịch cười áy náy: "Nhưng mà ta tin rằng, dưới sự nỗ lực của chúng ta sẽ có thể mang đến hòa bình cho Cửu Châu giới."

"Ha ha, hi vọng như thế... Ngươi đi theo ta!"

Bạch Mi Tàng Chủ đốt một tấm phù lục, sau đó hư không vỡ vụn, hình thành một ngân sắc thông đạo.

Lão tiến vào bên trong đầu tiên, còn vẫy tay với Phương Tịch.

Phương Tịch ỷ vào Ngoại Đạo Nguyên Anh không sợ chết nên đương nhiên không sợ, cũng bước vào trong đó.

Sau cảm giác truyền tống thì hắn đã đến trên một đám mây.

Quan sát xuống dưới thì có thể thấy được núi non sông ngòi xanh um tươi tốt ở phía dưới... Cách đó không xa còn có nhà cao tầng.

"Chỗ này... Lực lượng Thái Âm Thái Dương có chút không đúng... Quá yếu rồi."

"Đây lại là một động thiên phúc địa sao?"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, cảm nhận được hư không yếu ớt, thậm chí hắn mơ hồ cảm thấy như Sơn Hải Châu thì lập tức hiểu rõ.

Hắn cùng Bạch Mi Chân Quân bước từng bước lên bậc thanh do mây trắng tạo thành, sau đó đã gặp được một thiếu niên tuấn tú đang khoanh chân ngồi trên giường mây.

"Bái kiến Đạo Chủ."

Bạch Mi Chân Quân dẫn đầu hành lễ.

'Nguyên Anh đại viên mãn...'.

Trong lòng Phương Tịch hơi run lên, hắn cũng hành lễ theo: "Bái kiến Phương Tiên Đạo Chủ."

Đôi mắt Phương Tiên Đạo Chủ ôn nhuận, nhẹ nhàng giờ tay lên: "Không cần đa lễ... Đạo hữu đến từ thế giới khác sao? !"

Lời này vừa nói ra thì đáy lòng của Bạch Mi Chân Quân ở bên cạnh lập tức có phần chấn động nhưng mà lão đã tiếp nhận rất nhanh.

Dù sao lúc trước Cửu Châu giới thường xuyên kết nối với các tiểu giới, thật ra di dân vượt giới cũng không ít nên đã không cảm thấy kinh ngạc với chuyện này.

Lão có phần chấn động là bây giờ trong Thiên Ma Chi Môn chẳng lẽ vẫn có thể tái xuất di dân vượt giới sao?

Không đúng, bây giờ hàng giới chính là Cổ Ma giới, chẳng lẽ vẫn còn tiểu giới khác đúng lúc ở gần đây nên đã hình thành thông đạo và khe hở sao?

"Đúng vậy..."

Phương Tịch không có gì phải che giấu, hào phóng tự nhiên thừa nhận: "Bản nhân thấy Cửu Châu giới bị ma tộc tàn hại, thật sự không đành lòng nên muốn làm một giao dịch với Đạo Chủ..."

Khóe miệng của Bạch Mi Chân Quân hơi co giật, câu ngươi cũng là ma tu xém chút đã ra khỏi miệng, nhưng mà hàm dưỡng của lão rất cao nên mạnh mẽ nhịn lại.

"Cứ nói đừng ngại..."

Phương Tiên Đạo Chủ cười nói, mặc dù bây giờ ngả bào hơi sớm nhưng cũng nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận.

"Ta có thể cung cấp một phần Thiên Yêu Khí, hoàn thành nghiên cứu đồ phổ hạt thiên địa nguyên khí..."

Phương Tịch nói: "Đương nhiên... Không phải bây giờ."

Nếu bây giờ lập tức đưa, trước mặt thoáng cái sinh ra mấy vị Hóa Thần, sau đó họ đổi ý thì Phương Tịch trừ giương mắt nhìn ra cũng không còn cách nào khác.

"Đạo hữu có điều kiện gì, cứ nói thẳng." Bạch Mi Chân Quân lại nhịn không được.

Đương nhiên lão biết ý nghĩa trọng đại khi hoàn thành đồ phổ hạt thiên địa nguyên khí.

Đó cũng là cơ duyên Hóa Thần của lão.

Thậm chí so với Phương Tiên Đạo Chủ lúc nào cũng có thể linh cơ khẽ động sẽ đột phá thì các đại tu sĩ Bạch Mi Chân Quân, Đồ Ma Chân Quân nếu không có cơ duyên Hóa Thần này thì tương lai Đạo đồ có thể rất khó khăn.

Dù sau luận thiên tư, ngộ tính... Phương Tiên Đạo Chủ đều vượt xa bọn họ.

Cho dù bọn họ có được điều kiện tu luyện như Phương Tiên Đạo Chủ bây giờ thì cũng không thể nào đi đến mức độ chỉ cách Hóa Thần một tia.

"Thống khoái..."

Phương Tịch bẻ đầu ngón tay: "Điểm thứ nhất, nhất định phải chi viện cho ta một máy siêu toán, ta còn rất nhiều vấn đề cần nghiên cứu... Điểm thứ hai, giúp tu vi của ta tăng lên, ít nhất phải đột phá Nguyên Anh hậu kỳ... Thứ ba, chờ đến khi phát động sau này, ta cần Đồ Ma Chân Quân phối hợp diễn một vở kịch, ít nhất đình trệ Thập Nhị Nguyên Thần Đô Thiên Thần Sát Đại Trận mấy canh giờ..."

"Chuyện này..."

Đầu lông mày của Bạch Mi Chân Quân dường như xoắn lại một chỗ: "Sao có thể khinh động pháp khí nguyên thần được?"

"Không nên gấp, vẫn còn điểm trọng yếu nhất..."

Phương Tịch mỉm cười: "Chờ sau khi tu vi của ta đến Nguyên Anh hậu kỳ thì các ngươi nhất định phải giúp ta chế tạo một món pháp khí nguyên thần hoặc là đưa ta một món thông linh chi bảo cấp năm."

"Cái gì?"

Bạch Mi Chân Quân giận quá mà cười: "Chỉ là một phần Thiên Yêu Khí đã muốn đổi pháp khí nguyên thần?"

Về phần thông linh chi bảo thì toàn bộ Phương Tiên Đạo Cung cũng chỉ có một món ở trong tay Đạo Chủ.

"Thật ra ta càng muốn thông linh chi bảo hơn, nếu Đạo Chủ chịu bỏ những thứ yêu thích thì cũng chưa chắc không thể..."

Phương Tịch khoanh tay.

So với pháp khí nguyên thần động một chút lại hư, cẩn phải thường xuyên bảo dưỡng, sửa chữa thì đương nhiên hắn càng hi vọng lấy được thông linh chi bảo.

"Phương Tiên Đạo Cung chính là hạch tâm của kế hoạch Cửu Châu lưu lạc, chính là đường lui sau cùng của toàn bộ nhân tộc, không thể giao cho ngươi."

Phương Tiên Đạo Chủ cũng rất bình tĩnh hoà nhã: "Về phần tặng cho ngươi một món pháp khí nguyên thần thì cũng có thể cân nhắc... Ta cũng rất hiểu nỗi băn khoăn của ngươi, nếu không có át chủ bài chống lại tu sĩ Hóa Thần thì có lẽ ngươi cũng không muốn giao dịch."

Trong mắt Phương Tịch lóe lên một tia kinh ngạc, hắn không ngờ Phương Tiên Đạo Chủ này lại trực tiếp đồng ý.

Hắn vốn dĩ còn muốn lấy quan bế Thiên Ma Chi Môn xem như một thẻ đánh bạc ra đây này.

Kết quả còn chưa bắt đầu đàm phán mà bên đối diện lại ném trước.

Đương nhiên Phương Tịch không biết được, Phương Tiên Đạo Chủ đã từng xem bói, bởi vậy độ khoan dung khá cao.

"Đã như vậy chờ đến khi nào ta lấy được pháp khí nguyên thần thì tự nhiên sẽ giao Thiên Yêu Khí."

Hắn nói tiếp: "Còn phải có một nhà máy sản xuất Hoàng Cân lực sĩ và phụ tùng thay thế..."

Đối với vấn đề sắp xếp pháp khí nguyên thần ở Nam Hoang thế nào thì trong thời gian này Phương Tịch đã suy nghĩ kỹ, miễn cưỡng đạt được một phương án.

Đó chính là hoàn toàn trí năng hóa bảo trì.

Nói đơn giản hơn, đầu tiên là bồi dưỡng được Thái Nhất điều khiển toàn cục, sau đó bố trí rất nhiều Hoàng Cân lực sĩ và người máy Nano, lại dữ trự rất nhiều linh kiện.

Một khi xảy ra vấn đề thì sẽ do Thái Nhất khống chế Hoàng Cân lực sĩ đi thay thế, sửa chữa linh kiện, ít nhất có thể duy trì được mấy chục, mấy trăm năm...

Về phần mấy trăm năm sau?

Đến lúc đó có lẽ hắn đã tấn thăng Hóa Thần từ lâu, pháp khí nguyên thần này cũng không còn tác dụng gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận