Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 135: Khảo hạch (1)

Tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu lên xác rắn khổng lồ phủ lên lớp vảy một tầng ánh sáng màu vàng kim lộng lẫy.

Một chiếc giày chiến bằng kim loại hung hăng đạp một cước lên đầu rắn.

Con mắt còn lại của nó tựa hồ đang giật giật như sau một khắc sẽ mở ra.

"Con súc sinh này... Đã chết còn muốn dọa người, xưa nay xà tính dài nhất, thành tai tư ngôn."

Lệnh Hồ Sơn xì một tiếng rồi nhìn qua Phương Tịch.

Dựa theo ước định ban đầu, toàn bộ tài liệu trên người Xà Giao đều là của đối phương.

Mà lúc này, Phương Tịch không để ý dáng vẻ xách rất nhiều thùng nước để thu thập huyết dịch của Xà Giao, hắn vừa làm việc vừa không ngừng lải nhải: "Lỗ rồi, lỗ rồi..."

Phương Tịch nhìn những vũng máu tươi của Xà Giao vung vẩy ở trên chiến trường trước đó, hơi đau lòng.

Đây chính là tiên huyết của yêu thú nhất giai thượng phẩm thậm chí đối phương còn có huyết mạch Giao Long.

Mặc dù huyết mạch Giao Long mỏng manh vô cùng, cũng vô pháp tinh luyện.

Nhưng nếu mang đến cho những phù sư như Trần Bình thì chỉ sợ mắt của đối phương cũng phải đỏ lên.

Đây chính là linh tài đỉnh cấp để điều chế phù mặc đó nha!

Không chỉ có phù sư mà đối với luyện đan sư cũng có tác dụng lớn.

"Phát rồi, phát rồi..."

Hắn thu thập máu rắn trước rồi sau đó là da rắn, thịt rắn...

"Xương rắn, răng rắn này có thể luyện khí là vật liệu để luyện Thượng phẩm Pháp khí còn vảy rắn thì có thể luyện linh giáp thượng phẩm..."

Phương Tịch chỉ tích một chú đã cảm thấy hơi choáng váng.

Bất luận là phẩm giai hay cái đầu của con Xà Yêu này đều là số một trong những yêu thú trước đây mà hắn từng gặp.

Tổng hợp ít nhất cũng hơn ngàn linh thạch.

Hắn mổ bụng rắn ra lấy mật rắn rồi lại cẩn thận tìm kiếm, hắn chợt thở dài.

"Tiểu hữu đang tìm gì vậy?"

Lệnh Hồ Sơn lại gần, vẻ mặt tràn đầy hiếu kì.

"Ta từng nghe nói, ở trong cơ thể của Xà Giao sẽ có thể dựng dục ra một viên nội đan, không ngờ lại không có..."

Phương Tịch nhìn cánh tay đầy máu thở dài.

Thật ra đa phần những yêu thú có thể ngưng kết nội đan đều là đại yêu tam giai trở lên, nếu như xuất hiện ở Việt Quốc thì tất nhiên sẽ gây ra một mảnh gió tanh mưa máu.

Trừ cái đó ra thì cũng chỉ có vài yêu thú nhị giai có thiên phú dị bẩm mới có thể có yêu đan - cũng có giá trị liên thành.

Đáng tiếc con Xà Giao này mới chỉ là nhất giai, không có nội đan.

Phương Tịch đoán chừng với thiên phú huyết mạch của con Xà Giao này, nếu là nhị giai thì nhất định có thể sinh ra yêu đan - nhưng đến lúc đó kẻ chạy trốn chính là mình, cũng chưa hẳn có thể chạy thoát.

Nhưng mà hắn đã rất thỏa mãn.

"Sợ là tiểu hữu đã nhớ nhầm, trên bí lục ghi chép đại lượng thông tin yêu thú của bản tông chưa từng có thuyết pháp gì về ngưng kết nội đan..."

Lệnh Hồ Sơn cười ha hả nói.

Từ sau khi đại thù được báo thì lão nhân này đã bỏ xuống được tâm sự, lộ ra vô cùng thả lỏng.

"Thật không? Không biết ta có thể mượn để xem không?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên.

Hắn đã thấy rất hứng thú với yêu mà của thế giới này từ lâu.

Trừ chuyện đó ra thì hắn muốn nhìn xem ở Đại Lương có thiên địa linh căn khác không.

Dù sao cây Yêu Ma Thụ kia vẫn hơi tà tính, có thể không dùng thì vẫn nên cố gắng không dung cho thỏa đáng...

Ranh giới Định Châu.

Cột mốc ranh giới to lớn sừng sững.

Chẳng biết từ lúc nào mà trên quan đạo rộng lớn đã hiện ra một bóng người.

Người này khoảng bốn mươi tuổi, da màu cổ đồng, hai tay rủ xuống đầu gối, nhìn từ xa như một bức tượng đồng.

Y bước đến trước mốc ranh giới, hơi xúc động: "Định Châu... Đã mười năm chưa đến đây rồi sao?"

"Chu Đồng! Không ngờ lần này trong hội để ngươi đến đây."

Chẳng biết từ lúc nào mà trên đỉnh cột mốc ranh giới lại có một bóng người đang ngồi.

Bóng người này là một lão đầu, mặc võ phục đen nhánh, trên mặt có nếp nhăn sâu, còn có nốt ban của người già, chỉ có đôi mắt có tinh quang bắn ra bốn phía, khiến cho người khác có cảm giác xấu, lão giống như một con dơi lớn.

"Hóa ra là Phi Chuẩn Quyền Yến tiền bối!" Chu Đồng ôm quyền thi lễ trước: "Chắc là tiền bối đi cùng với ta để khảo sát người mới kia đúng không?"

"Đúng vậy, chỉ là một Tông Sư vốn là lão phu không cần phải đích thân động thủ nhưng nghe nói thiên tư của đối phương hơn người, chưa đến ba mươi tuổi đã đột phá. Thậm chí trong tay còn có thuật phi kiếm trăm dặm, lão phu tĩnh cực tư động nên muốn đến xem một chút..." Yến lão cảm thán: "Trong giang sơn, đời nào cũng có nhân tài xuất hiện!"

Chu Đồng không khỏi lặng lẽ lau mồ hôi thay cho người mới kia.

Mọi người đều là Tông Sư cực hạn nhân thể lại thổi đến như thế là hơi quá đáng.

Nhưng mà trong hội cũng cố ý phái mình và Yến lão đến khảo hạch.

Mặc dù đều là Tông Sư nhưng mạnh yếu cũng rất rõ ràng.

Tỉ như có loại thiên phú dị bẩm như y, còn có loại già thành tinh như Yến lão.

Bọn họ đều là Võ Thánh của Tông Sư Hội!

Tông Sư Hội thu nhận đại lượng Võ Thánh, đóng góp bí pháp lẫn nhau, lấy thừa bủ thiếu, sáng chế tạo nên tuyệt học cực phẩm nằm trên võ học nhất lưu.

Hai người họ đều tu luyện tuyệt học cực phẩm trong hội, thậm chí còn có mô hình bàng Ma thu được bí thuật đỉnh tiêm.

Luận thực lực thì họ cũng nằm hàng đầu trong Võ Thánh thiên hạ.

Đi khảo hạch người mới lần này cũng có ý nghĩ muốn ra oai phủ đầu người mới.

"Đi thôi, lão phu rất muốn nhanh chóng nhìn thấy tên tiểu gia hỏa kia, còn có lão bằng hữu trên Nguyên Hợp Sơn nữa..."

Yến lão cười ha ha, trong sát na đã không thấy thân hình của lão đâu nữa.

Chu Đồng cười khổ, chỉ có thể đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận