Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1019 - Giết Người Trước Mặt Mọi Người.



Chương 1019 - Giết Người Trước Mặt Mọi Người.



Chương 1019: Giết Người Trước Mặt Mọi Người.Gần đây mỗi ngày Diệp Thâm trở về đều là đêm khuya, có đôi khi anh lặng lẽ chui vào chăn không quấy rầy Hoa Chiêu, có đôi khi náo cô một hồi, hai người ngủ thật say, căn bản không có thời gian nói chuyện phiếm.Cho nên Diệp Thâm không biết Hoa Chiêu gần đây đang làm trò gì.Anh còn tưởng rằng cô mỗi ngày đều giống như trước, mang đứa nhỏ thưởng hoa, nhàn nhã tự tại đây này.Kết quả hôm nay trở về liền thấy phòng bếp chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy, Diệp Thư nói ngày mai Hoa Chiêu còn muốn mời khách.Anh hỏi thăm, mới biết được gần đây Hoa Chiêu đang làm chuyện lớn.Chuẩn bị tiếp nhận việc nội bộ Diệp gia, tuyệt đối là chuyện lớn."Ha ha, chút lòng thành, chút lòng thành." Hoa Chiêu cười nói.Tuy nghĩ tới nhiều chuyện như vậy, đầu cô muốn phồng lớn lên, cũng không biết có thể làm tốt hay không, nhưng cô sẽ cố gắng đấy.Không biết coi như xong, đã biết, cũng không thể xem đây là chuyện lông gà vỏ tỏi được, thực sự có chuyện quan trọng lại ném cho Diệp Danh.Như vậy có chút quá phận.Giao cho Diệp Thâm?Cô hoàn toàn không tưởng tượng ra Diệp Thâm sẽ xử lý chuyện của Diệp Lị như thế nào.Xuất phát từ hiếu kỳ, Hoa Chiêu liền hỏi.Nghe cô nói xong, Diệp Thâm lập tức nhíu mày, nguyên một đám thật sự là quá không bớt lo rồi."Nói cho nó biết, một là thu hồi tâm tư, hoặc là, chuyển tới trường học khác, hoặc là đem người giáo viên kia điều đi." Diệp Thâm nói ra.Đại học cũng có thể chuyển trường đấy, tuy nhiên rất phiền toái.“Điều này có thể làm trầm trọng thêm cảm xúc của Diệp Lị.” Hoa Chiêu nói ra: "Không chiếm được mới là tốt nhất."Vốn vẫn chỉ là thầm mến, các cô vừa ép bức, không chừng cô ta còn đến chết cũng không đổi nữa nha."Cô cô Tiểu Lỵ muốn lấy ai?" Thúy Vi lập tức hỏi.Con bé đã sớm không kể chuyện xưa rồi, Hoa Chiêu trở về, ba đứa nhỏ liền yên tĩnh mà ngồi ở một bên nghe cha mẹ nói chuyện.Bọn hắn cảm thấy nghe cha mẹ nói chuyện mới là thú vị nhất.Ah không, hiện tại biến thành bốn đứa nhỏ rồi, tiểu Thận cũng rất thích nghe Hoa Chiêu nói chuyện."Khục, không có gì." Hoa Chiêu lập tức nói.Đã quên bọn nhỏ ở bên người, không thể nói đến những vấn đề này.Cái gì mà nam nhân nữ nhân, tình tình yêu yêu đấy, không thích hợp.Cô cảm thấy nói những chuyện này sẽ làm cho bọn nhỏ trưởng thành sớm.Nhưng là bọn nhỏ hiển nhiên không nghĩ như vậy, bọn hắn hiếu kỳ chết rồi, nhất định muốn biết.Thúy Vi không ngớt lời truy vấn: "Con đã hiểu, cô cô Tiểu Lỵ là thích một người đàn ông, là ai? Mọi người muốn chia rẽ bọn họ sao? Mẹ, không phải mẹ đã nói nam nữ nói chuyện yêu đương mẹ mặc kệ sao?"Hoa Chiêu. . . .Về sau loại vấn đề này tuyệt đối không thể nói trước mặt bọn trẻ!"Không phải. . ."Đột nhiên, điện thoại trên bàn đổ chuông, giải cứu tình thế xấu hổ của Hoa Chiêu."Mau tới tiệm cơm, anh có phiền toái, mang theo thuốc đến." Trong điện thoại là giọng Diệp Danh.Hoa Chiêu lập tức càng hoảng sợ: "Cái gì tiệm cơm? Phiền toái gì?"Điện thoại bên kia lại loạn cả lên, sau khi nói vài câu, điện thoại đã bị dập máy.Diệp Thâm đã ngồi thẳng dậy, đem đứa nhỏ nhét vào trong ngực Hoa Chiêu: "Anh đi.""Đừng!" Hoa Chiêu lập tức nói, cô đã tỉnh táo lại."Lúc này đáng lẽ anh không ở nhà, cho nên người anh cả gọi điện thoại tìm là em. Anh ấy đã gọi điện thoại cho em, chính là cảm thấy em có thể giải quyết."Hoa Chiêu đứng lên: "Anh trông bọn nhỏ, em đi."Diệp Thâm vẫn nhíu mày.Hoa Chiêu đã nhanh chóng vào nhà lấy túi."Yên tâm đi, anh cả nói tiệm cơm nhất định là bếp Trương gia, vừa rồi em cũng là sốt ruột không nhớ ra được."Diệp Danh hiện tại bất kể là tự mình ăn cơm, hay là xã giao, hầu như đều ăn ở trong tiệm cơm nhà mình.Có nhiều "Người một nhà" ở đó, vấn đề có lẽ không lớn.Không cần biết lớn nhỏ, cô cũng không có thời gian để nói thêm, chạy ra ngoài, phóng xe đi mất.Mấy người Lưu Minh cũng không đuổi kịp.Cũng may hiện trong nhà đã không chỉ có một chiếc xe rồi, bọn hắn nhanh chóng lái xe đuổi kịp.Hoa Chiêu đến tiệm cơm, cửa ra vào đã có người chờ ở đó.Bảo vệ lập tức hô: "Mau mau nhanh!"Một bộ không kịp nhiều lời, trên trán đều là mồ hôi.Tim Hoa Chiêu lúc này mới nhấc lên.Cô xông vào tiệm cơm, lập tức phát hiện bên trong bị dọn bãi rồi.Hiện tại đúng giờ cơm tối, nhưng trong sân chỉ có một bàn khách, trong khi cửa các phòng riêng đều mở, bàn ăn bừa bộn nhưng không có ai ở đó.Tiệm cơm của bọn họ chưa từng xảy ra chuyện này. Lần trước hạ độc không tính.Diệp Danh đang đứng ở cửa ra vào một ghế lô, một thân chật vật.Áo không biết đã đi nơi nào, cúc áo sơ mi cũng mở ba cái, chỉ còn lại hai cái lung lay sắp đứt, trên người còn có vết máu.Thấy cô đến, trên mặt Diệp Danh cũng không có nhẹ nhõm, lông mày còn nhíu lại thật sâu."Anh bị thương?" Hoa Chiêu lập tức hỏi.Diệp Danh lắc đầu: "Em mau kiểm tra cho cô ta, đừng để cô ta chết."Cái gì cái gì?Hoa Chiêu không kịp hỏi, chạy đến bên cạnh anh, nhìn vào trong.Trong phòng còn có mấy người, hoặc đứng hoặc ngồi, biểu lộ khác nhau.Trên mặt đất, có một người phụ nữ đang nằm.Tóc phủ lên mặt, máu tươi đang từ trên đầu chảy ra, dính chặt tóc, chảy đầy đất.Xem dạng rất dọa người.Hoa Chiêu nhanh chóng đi qua, nhẹ nhàng xốc tóc của cô ta lên, lập tức sững sờ.Hoá ra là Hứa Khiết.Hiện tại, sắc mặt cô ta trắng bệch, tổn thương vô cùng nghiêm trọng.Trên trán sưng lên một cục như quả trứng gà đang chảy máu."Gọi điện thoại chưa? Gọi bác sỹ chưa?" Hoa Chiêu vừa cực kỳ nhanh lấy đồ ra xử lý miệng vết thương vừa nói."Đã gọi." Diệp Danh đáp.Chỉ bất quá bây giờ chưa có 120, chế độ cũng không hoàn thiện, xe bệnh viện tới khẳng định không nhanh bằng Hoa Chiêu.Hơn nữa Hoa Chiêu không đến, anh cũng không biết Hứa Khiết có thể đến bệnh viện hay không."Chuyện gì xảy ra?" Hoa Chiêu đè lại vết thương trên trán Hứa Khiết, nói.Khoan hãy nói, thực sự có tổn thương khác.Trên cổ tay Hứa Khiết có vết cắt, bất quá xem ra không sâu, tuy chảy rất nhiều máu, nhưng đã ngừng lại, hiện tại không cần xử lý."Cô ta gây sự." Diệp Danh nói ra."Không phải như vậy." Đột nhiên, một người đàn ông đang ngồi trên ghế trong phòng nói: "Rõ ràng là anh giết người."Hoa Chiêu sững sờ, ngẩng đầu nhìn hắn.Người đàn ông này cười cười, lộ ra hàm răng trắng: "Vừa rồi rõ ràng là Diệp Danh thò tay đẩy người, đem Hứa Khiết đẩy lên trên tường đâm chết, tất cả mọi người chúng tôi đều trông thấy đấy, chuyện này sao có thể nói xạo được, có phải vậy không?""Đúng đúng." Có người lập tức phụ họa.Có người không lên tiếng, nhưng cũng không phủ nhận.Hoa Chiêu nhìn một vòng, lại nhìn Diệp Danh, trong lòng lập tức trầm xuống, xem ra bọn hắn nói đúng thật sự.Bất quá tuyệt đối là cho thấy hiện tượng!Anh cả điên rồi mới có thể giết người trước mặt mọi người."Các người nhìn rõ ràng rồi hả? Là anh cả tôi đẩy cô ta một cái? Cô ta liền vỡ đầu thành cái dạng này rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi."Đúng vậy a đúng vậy a, chính là như vậy." Người đàn ông cười nói.Hoa Chiêu xác định, đây nhất định là kẻ thù của Diệp gia.Gom góp một bàn kẻ thù này, cũng không dễ dàng."Nguỵ tạo chứng cứ là phạm pháp đấy." Hoa Chiêu nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận