Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1413 - Điều Cô Ta Đến Thủ Đô.



Chương 1413 - Điều Cô Ta Đến Thủ Đô.



Chương 1413: Điều Cô Ta Đến Thủ Đô."Cái gì nghĩ như thế nào?" Diệp Thư hỏi.Nhưng nghe giọng nói, thực tế cô ấy hiểu được Hoa Chiêu có ý gì, chẳng qua không muốn nói, không biết nói như thế nào mà thôi.Nếu Diêu Khôn thật sự ngoại tình về tinh thần, đã thích người phụ nữ khác, người đàn ông này, còn cần không?Nếu như là Hoa Chiêu, cô chắc chắn sẽ không cần! Để cho hắn đi chết đi!Cho dù là Diệp Thâm, một ngày nào đó làm ra loại chuyện này....Hoa Chiêu che ngực lại, nghĩ như vậy cũng rất khó chịu, mà Diệp Thư hiện tại mỗi ngày đều bị loại khó chịu này tra tấn.Nhưng mặc dù có khó chịu đến đâu, chỉ cần Diệp Thâm thích người khác, cô tuyệt đối sẽ buông tay!Trong lòng cô không chứa được người khác, cô cũng không cho phép trong lòng anh ấy có người khác.Ở bên nhau như vậy, còn có ý nghĩa gì nữa?Nhưng những lời này, Hoa Chiêu không nói ra.Đó là suy nghĩ của riêng cô.Cô sẽ không áp đặt suy nghĩ của mình vào người khác và bắt họ làm theo những gì cô nghĩ.Đây là cuộc sống, không phải phim ảnh, trong cuộc sống không có đúng sai tuyệt đối, đôi khi mở một mắt nhắm một mắt, bỏ qua đi, cả đời cũng cứ mơ hồ mà sống tiếp.Không chừng hai vợ chồng có thể tương kính như tân, tương trợ đến già.Nếu ly hôn, mình phải cô đơn đến cuối đời, đứa trẻ sẽ không có cha.Khóe mắt Diệp Thư có nước mắt lưu lại.Đạo lý này cô ấy cũng hiểu, cũng nghĩ như vậy.Lúc trước suy nghĩ của cô ấy thậm chí còn giống như Hoa Chiêu, trong mắt không cho phép có một hạt cát.Nhưng khi nghĩ đến việc ly hôn, 3 đứa con của mình không có cha, cô ấy đau lòng đến nỗi không thể thở được."Còn chưa tới bước đó đâu." Hoa Chiêu lấy khăn tay lau nước mắt cho cô ấy: "Đừng tự mình hù dọa mình, có lẽ do chúng ta nghĩ nhiều, Diêu Khôn chỉ coi cô ta là đồng nghiệp, hết thảy đều là người phụ nữ kia tự mình đa tình."Trái tim Diêu Khôn đều ở trên người chị và bọn nhỏ."“Ừ, nhất định là như vậy, ít nhất là bây giờ!" Diệp Thư tự mình cầm khăn tay nói."Vậy thì giải quyết dứt khoát, lại để cho bọn hắn tách ra, để trái tim Diêu Khôn vĩnh viễn ở trên người bọn chị." Hoa Chiêu nói.Diệp Thư già mồm nói: "Thế nhưng, không ngờ Diêu Khôn lại không nhịn được cám dỗ như vậy, không có Tạ Liên Na, còn có Lý Liên Na Vương Liên Na, chị phòng được một người không phòng được mười người! Sớm muộn gì hắn cũng để cho người ta câu đi!”"Không có tí sức lực nào!"Diệp Thư nói xong bắt đầu vò chăn, tuy rằng không có tý sức lực nào, nhưng người đàn ông này, cô ấy không muốn buông tay."Rác rưởi! Đồ khốn! Đồ ngốc! Đồ bại hoại!” Cô ấy hùng hùng hổ hổ nói."Mau đừng khóc nữa, ngày mai mắt sưng lên sẽ làm cho người ta nhìn ra." Một câu nói của Hoa Chiêu khiến Diệp Thư thu lại nước mắt.Cô ấy không thể ly dị nữa, nếu không ba mẹ sẽ mắng chết cô ấy, còn phải lo lắng khó chịu."Ngủ đi, ngày mai em sẽ ra lệnh cho tổng bộ.” Hoa Chiêu nói.Một câu nói rốt cuộc cũng làm cho tâm tình Diệp Thư tốt hơn nhiều, đi xuống rửa mặt, trở về thật sự ngủ.Nhưng ngủ cũng bất an, Hoa Chiêu nghe thấy cả đêm cô ấy đều nằm mơ, thỉnh thoảng nói chuyện trong mộng, thỉnh thoảng khóc.Tình yêu, thực sự tra tấn.Cô không đợi sáng sớm hôm sau, nhìn thời gian, bên này nhanh hơn bên kia 15 tiếng, bên kia hiện tại chính là giờ làm việc.Cô đi thư phòng, gọi điện thoại cho Diêu Khôn."Khung xưởng thực phẩm ở thủ đô đã được thiết lập, chỉ thiếu lãnh đạo tới đây bắt đầu sản xuất, tổng bộ phái ai tới, anh chọn xong chưa?" Hoa Chiêu hỏi.Mở cửa gần mười năm, chính sách ổn định, người bên ngoài quan sát có chút không ngồi yên, đều nhìn trúng miếng bánh ngọt khổng lồ này, muốn tới đây gặm một ngụmThực phẩm Diêu Ký bởi vì có Hoa Chiêu ở đây, đã sớm chuẩn bị xong tới đây mở xưởng.Nhưng môi trường thị trường trước đây thực sự không phù hợp.Loạn, giá cả không ổn định. Giá cả trong định mức và ngoài định mức chênh lệch rất lớn.Ví dụ như cùng một nguyên liệu, bán cho nhà máy A chính là 1 mao một cân, bán xong định mức rồi, bán bên ngoài cho nhà máy B chính là 1 đồng một cân! Thậm chí còn đắt hơn! Càng chặt chẽ càng đắt tiền.Còn làm ăn cái gì nữa? Chơi cùng ai!Hơn nữa mấy năm trước dân chúng cũng không có tiền, giá cả cũng thấp muốn chết, Diêu Ký tới bán đồ sẽ không kiếm được tiền.Bây giờ sau một vài vòng lạm phát, giá cả cuối cùng đã có một chút khởi sắc, có thể bắt đầu chiếm lĩnh thị trường.Lúc này Diêu Ký mới quyết định xây dựng một nhà máy ở trong nước, tỏa ra toàn bộ châu Á."Anh chọn người sao? Không phải trước đây em đã nói anh chọn một người quen thuộc tình hình trong nước sao?" Diêu Khôn kỳ quái nói."Sau đó em suy nghĩ một chút, lại thấy không thích hợp, người tới không chỉ phải quen thuộc với hoàn cảnh trong nước, mà còn phải quen thuộc với toàn bộ hoàn cảnh châu Á, nếu không sao có thể làm tổng giám đốc châu Á, chính là nói ra cho dễ nghe mà thôi.” Hoa Chiêu nói: "Mà trong nước không tìm được loại người này, bọn họ chỉ quen thuộc với hoàn cảnh trong nước, đối với bên ngoài cái gì cũng không hiểu rõ."Lý do này mặc dù mới nghĩ ra, nhưng không thể chê vào đâu được.Diêu Khôn gật đầu: "Cũng đúng, lúc trước anh cũng đã suy nghĩ qua vấn đề này, nhưng nghĩ trong nước vẫn là thị trường lớn, người em chọn khẳng định cũng thông minh tuyệt đỉnh, có thể rất nhanh học được."“Đừng chụp mũ cho em, em vẫn chưa đến tuổi cần tâng bốc.” Hoa Chiêu nói."Ha ha ha, đùa một chút thôi.” Diêu Khôn nói."Chuyện gì vui vẻ như vậy?"Lỗ tai Hoa Chiêu nhạy bén nghe thấy bên cạnh Diêu Khôn xuất hiện một giọng nữ, dứt khoát trong sáng, cũng không ngọt ngào, nghe lại làm cho người ta tâm tình vui vẻ.Hơn nữa ngữ khí tự nhiên, tùy ý, thân mật."Điện thoại của tổng giám đốc Hoa.” Diêu Khôn cũng tự nhiên trả lời.Trong giọng nói còn mang theo ý cười, cũng không tránh né Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nghe rõ ràng.Bên kia cũng không có âm thanh truyền đến.Hoa Chiêu nói: "Người em đã chọn thay anh rồi, nghe nói giám đốc bán hàng của tập đoàn chúng ta là một nhân tài hiếm có, trình độ học vấn cao, năng lực mạnh mẽ, xuất thân cao quý kiến thức rộng rãi.”"Em nhớ tên là Tạ Liên Na? Chọn cô ta đi.” Hoa Chiêu nói: "Nói cô ta lập tức khởi hành, em thật sự khẩn cấp muốn gặp cô ta!”Diêu Khôn không lập tức đáp ứng, mà nói: "Để Tạ Liên Na đi làm tổng giám đốc châu Á? Điều này không phù hợp, phải không? Cô ấy đi rồi, giám đốc bán hàng ai sẽ làm? Việc tiêu thụ sẽ bị tê liệt!"Hoa Chiêu híp mắt lại, người không ở trước mắt cô, cô nhìn không ra Diêu Khôn đang nói lời thật lòng, hay là có ý thoái thác.Tuy nhiên, ..."Khi cô ta rời đi, bộ phận bán hàng sẽ bị tê liệt? Người xưa từng nói cường tướng không có nhược binh, cô ta lại là người làm việc độc lập? Như vậy không tốt đâu?” Hoa Chiêu nói."À không phải, anh không có ý đó, bộ phận bán hàng vẫn rất nhiều nhân tài.” Diêu Khôn lập tức nói: "Đúng vậy, Tạ Liên Na còn trẻ, đến công ty hơn 2 năm chỉ giám đốc làm bán hàng, chưa từng làm tổng giám đốc, anh sợ cô ấy không thể đảm nhiệm được chức vụ này."Tạ Liên Na ở đối diện nhẹ giọng hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"Diêu Khôn cầm ống nghe, trực tiếp hỏi cô ta: "Tống giám đốc Hoa nói cô đến thủ đô, làm tổng giám đốc chi nhánh châu Á, cô có đi không?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận