Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 378 - Đánh Nhau.



Chương 378 - Đánh Nhau.



Chương 378: Đánh Nhau.Cách ăn mặc của Hạ Lan Lan đầy trẻ trung và xinh đẹp, xuất hiện ở trong phòng bệnh của Từ Mai.Gặp cô ta, Từ Mai nằm ở trên giường bệnh không thể động nhưng trong đáy mắt tuôn ra một đốm lửa, bất kể lúc nào, Hạ Lan Lan vĩnh viễn là người khiến cô hận nhất.Hiện tại nếu có thể cử động được, nhất định phải xuống đất xé xác cô ta."Cô tại sao lại trở về rồi hả?" Từ Mai nhíu mày hỏi. Cô ta không phải là bị sung quân rồi hả? Hạ gia thật sự dám bỏ qua việc có thể làm mất lòng Diệp gia?... Ah, Hoa Chiêu sinh rồi, để cho bọn hắn biết rõ chính mình bị chơi xỏ, Hạ Lan Lan tự nhiên không cần bị “ đày đi" rồi.Cô đoán chừng cũng muốn xui xẻo rồi…May mà trong tay còn có 2 bàn băng từ."Cô bây giờ cũng đừng quan tâm đến chuyện của tôt nữa, vẫn là quan tâm chính mình a? Chậc chậc chậc, tôi nghe xong cảnh ngộ của cô, thật là thê thảm ah, tôi có đôi khi nghĩ mãi mà không rõ, cô làm sao lại vừa ý loại người như Phùng Long này hả? Thật sự là, đui mù ah ~" Hạ Lan Lan cười ha hả."Bất quá cái này còn trách ai, cái hố lửa này là do cô lúc trước nhảy vào đấy, ai cũng không ngăn được ~" Hạ Lan Lan thoả mãn mà thấy sắc mặt của Từ Mai."Tôi nói cô ah, lúc trước nếu nghe tôi đấy, ngoan ngoãn làm việc…""Tôi đây đã sớm chết rồi." Từ Mai nhìn cô ta như đang nhìn một kẻ đần, cô cũng nghĩ mãi mà không rõ, Hạ Lan Lan tại sao dám ở chỗ này nhắc lại chuyện kia? Cô ta không biết Hoa Chiêu đang ở bên cạnh sao?Bất kể mọi chuyện có xảy ra hay không, tâm hại người của Hạ Lan Lan là rõ rành rành đấy, cô ta quả thực là muốn chết ah.Hạ Lan Lan thật sự không biết Hoa Chiêu ở bên cạnh, cô ta cho rằng người đã sớm ra viện về nhà. Lúc này sinh sản thuận lợi, nửa buổi liền ra viện cũng là bình thường đấy, tối đa một ngày là xuất viện, cho nên cô ta cố ý chọn buổi chiều ngày hôm sau mới đến tìm Từ Mai tính sổ.Nhưng mà Từ Mai biết rõ Hoa Chiêu cũng chưa có đi.Sinh đôi đấy, Hoa Chiêu vẫn cảm thấy hơi lo lắng, muốn ở lại quan sát vài ngày. Nhìn hai đứa bé nhỏ xíu, cô sợ không thể cho ăn…Hơn nữa trên đường về nhà, mặc dù có xe, nhưng cái xe kia không có sưởi ấm, cô cũng rất sợ hãi, hai ngày này còn có tuyết rơi, cô muốn đợi trời ấm áp một chút mới về nhà."Đúng rồi, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Đều là gái lỡ thì rồi, nếu không tìm đối tượng khác thì chỉ có thể nhặt những người còn lại sau khi người khác đã chọn xong rồi, hoặc là tìm người đàn ông kết hôn lần thứ hai?" Từ Mai đem những lời lúc trước Hạ Lan Lan dùng để khuyên nhủ cô trả lại nguyên vẹn cho cô ta."Cô cũng đừng nhớ thương Diệp Thâm nữa, người ta nếu có thể vừa ý cô, đã sớm coi trọng, đừng trách chị đây nói lời khó nghe, nhiều năm như vậy, người ta đến một ánh mắt cũng chưa cho cô, căn bản sẽ không thể lấy cô. Cô không thể bởi vì một người ghê tởm cô mà chậm trễ cả đời mình."Lúc trước chính là những lời này, khích lệ Từ Mai, làm cho cô cùng Phùng Long đến với nhau đấy.Bây giờ nhìn Hạ Lan Lan bởi vì lời nói này mà tức giận đến con mắt bốc hỏa, trong lòng cô rốt cuộc thở ra một ngụm ác khí.Từ Mai nở nụ cười.Điều này càng kích thích Hạ Lan Lan, cô ta không kịp suy nghĩ gì đã lao đến tát vào mặt Từ Mai.Từ Mai mấy ngày hôm trước vừa làm giải phẫu, lại mất nhiều máu như vậy, hiện tại toàn thân vô lực, đến xoay người còn miễn cưỡng, căn bản đánh không lại cô ta.Nhưng cô cũng không ngốc, sẽ không ngoan ngoãn bị đánh. Cô đem cái ly đầu giường đẩy ngã trên mặt đất, sau đó hô cứu mạng.Bác sĩ y tá cách khá xa, phòng bệnh bên cạnh lại rất gần.Diệp Thư lập tức nói: "Chị ra đi xem."Diệp Thâm nhìn đứa nhỏ trong tay, không nhúc nhích.Hoa Chiêu đột nhiên nói: "Em nghe thấy âm thanh vừa rồi có chút quen tai?""Vậy sao?" Diệp Thâm kỳ quái nói. Anh không có nghe được.Hoa Chiêu cũng không chắc chắn lắm.Diệp Thư đã chạy vội tới gian ngoài của phòng bên cạnh, thấy được Hạ Lan Lan đang đánh Từ Mai.Cô sững sờ đứng ở cửa một lúc, sự kết hợp này là điều cô chưa từng nghĩ tới.Bất quá cũng chỉ là sửng sốt trong một cái chớp mắt, cô liền tiến lên đem Hạ Lan Lan kéo ra, sau đó mặc kệ mọi việc, tay năm tay mười đem Hạ Lan Lan đánh một trận luôn.Không có đánh vào mặt, chỉ hướng trên người đánh đến.Cô bây giờ là thấy việc nghĩa hăng hái làm, ai dám bắt lỗi cô?Hạ Lan Lan bị đánh cho choáng váng rồi, căn bản không phát hiện người đánh cô ta là ai.Từ Mai nhưng lại thấy rõ ràng, cô ấy nằm ở trên giường ha ha cười, vậy mới nói Hạ Lan Lan ngu ngốc, dám chạy đến nơi đây giương oai.Lúc bác sĩ y tá cùng những người xem náo nhiệt khác đẩy cửa bước vào, Diệp Thư mới buông tay ra.Hạ Lan Lan rốt cuộc cũng thấy rõ người đánh cô ta là ai.Từ Mai lập tức nói: "Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu ở ngay bên cạnh đấy, cô có muốn đi qua chào hỏi không?"Hạ Lan Lan lập tức ngậm miệng, quay đầu lao ra khỏi đám người chạy mất.Khổ chủ cũng không truy cứu rồi, người ngoài càng sẽ không truy cứu, tuy vẫn có mấy người hiếu kỳ quan hệ của bọn họ, nhưng rất nhanh liền tản ra.Diệp Thư nhìn Từ Mai đang nằm trên giường hỏi: "Cô làm sao vậy? Sinh bệnh rồi hả?"Khuôn mặt Từ Mai lập tức nhăn lại như ăn mướp đắng: "Chị thật đúng là, một chút cũng không chú ý tin tức của tôi sao?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận