Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 400 - Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh.



Chương 400 - Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh.



Chương 400: Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh.Cô không tiếp, có chút ngoài dự đoán của Chu Lệ Hoa.Con nhóc chết tiệt kia còn rất cáu kỉnh, nhưng cô ta cũng không nghĩ đến, cô ta không để cho một trưởng bối như bà ta mặt mũi là cô ta không đúng rồi.Chu Lệ Hoa cười đến càng tự nhiên: "Chúng ta đều là người một nhà, người một nhà sẽ không có ngăn cách, cháu cũng là người trưởng thành rồi không còn là một đứa nhỏ nữa, bỏ qua cho thím lần này a." Bà ta vui đùa nói.Tư thái phi thường thấp, phi thường nịnh nọt, có thể nói là hèn mọn.Cũng đem Hoa Chiêu đặt ở trên đống lửa.Ánh mắt Diệp Thâm đã trầm xuống.Khoé miệng Diệp Danh lại còn treo nụ cười, nhìn Hoa Chiêu.Không biết Hoa Chiêu sẽ nuốt xuống một hơi tha thứ cho bà ta? Hay là sẽ hắt một chén rượu lên mặt bà ta?Sau đó anh nên làm gì mới phải?Đối với cô em dâu nhỏ này, có đôi khi anh thật sự không thể nhìn thấu.Hoa Chiêu nở nụ cười: "Thím ba đang nói cái gì vậy? Chuyện lần trước thím không nên cùng cháu nói xin lỗi, thím lén nhận của Hạ Kiến Ninh 5 vạn tiền trà nước, lại không giúp hắn hoàn thành công việc, về sau lại cầm tiền không trả, trong này căn bản không có chuyện gì của cháu.”"Người thím nên xin lỗi nhất là ông nội, hoặc là, xin lỗi Hạ Kiến Ninh."Trong phòng lập tức lặng ngắt, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.Diệp Thâm trong mắt mang ý cười mà nhìn vợ anh.Diệp Danh bả vai nhịn không được run run, thím ba thật sự là nhớ ăn không nhớ đánh, ở trong tay Hoa Chiêu đã ăn bao nhiêu thua lỗ? Như thế nào còn tưởng rằng con bé dễ bắt nạt? Bà ta cho cái thang con bé nhất định phải bước xuống?Mấy người trẻ khác của Diệp gia đều sửng sốt, bọn hắn không biết cái gì 5 vạn, cái gì Hạ Kiến Ninh.Mà ngay cả con cái của Chu Lệ Hoa cũng chỉ là nghe bà ta nói, lúc trước bà ta mượn của Hoa Chiêu 5 vạn, nghĩ đến ở thủ đô mua một căn nhà lớn, để cả nhà cùng chuyển trở về, ai biết Hoa Chiêu hôm nay cho mượn, ngày mai sẽ đã hối hận, thúc lấy bà ta đòi tiền, bà ta không trả, Hoa Chiêu liền bức ông nội để cho bọn hắn ứng trước tiền lương đến trả tiền.Còn bắt Diệp Giai cùng Diệp Lị nghỉ học.Cho nên mấy người con của Chu Lệ Hoa đối với Hoa Chiêu đều có ý kiến.Nhưng bây giờ là tình huống gì? 5 vạn kia là mẹ cầm của Hạ Kiến Ninh? Bà ấy cũng dám thu tiền của Hạ Kiến Ninh!Với tư cách là con cháu Diệp gia, đương nhiên phải biết ai là bạn của mình, ai là địch nhân, ai là người không thể kết giao.Hạ Kiến Ninh chính là thuộc về loại cuối cùng.Mẹ của họ giúp Hạ Kiến Ninh làm việc, không thành, còn muốn tham tiền của Hạ Kiến Ninh?Diệp Hưng, Diệp Thần, Diệp Giai cùng Diệp Lị đều là vẻ mặt sụp đổ.Tay bưng rượu của Chu Lệ Hoa run lên, nước bắn ra một bàn."Hoa Chiêu!" Bà ta cắn răng hô.Diệp Chấn Quốc một vỗ bàn: "Hoa Chiêu nói đúng! Chuyện này cô có lẽ nên cùng tôi nói lời xin lỗi! Cô thu tiền của Hạ Kiến Ninh, là muốn phán rằng Diệp gia cùng hắn là một nhóm sao? Cô còn dám quỵt nợ không trả, lại để cho Hạ Kiến Ninh đuổi tới trước mặt tôi đòi tiền, làm tôi mất hết mặt! Cô không cùng tôi nói lời xin lỗi, cô cùng Hoa Chiêu xin lỗi cái gì? !""Con, cô ta…" Chu Lệ Hoa chỉ vào Hoa Chiêu cả giận nói: "Cuối cùng tiền kia không phải đã trả à…""Vâng! Là Hoa Chiêu người ta có tiền, thay cô trả! Thay Diệp gia chúng ta cứu vẫn một chút thể diện!" Diệp Chấn Quốc cả giận nói: "Sau đó cô liền yên tâm thoải mái mà cầm 5 vạn kia không trả cho Hoa Chiêu, mặt mũi cô to như vậy sao? !"Diệp Chấn Quốc nhìn Chu Lệ Hoa vẻ mặt không phục, giống như đánh vào không khí, quay đầu liền quát con trai út: "Diệp Thành! Ngươi có mặt mũi cầm số tiền kia? Diệp Hưng Diệp Thần, các ngươi có mặt mũi cầm số tiền kia?"Ba người bị điểm tên sắc mặt lúc trắng lúc hồng, hận không thể chui vào dưới gầm bàn và biến mất khỏi thế giới này.Người không có bị điểm danh Diệp Giai cùng Diệp Lị cũng không tốt hơn là bao, hai chị em xấu hổ như thiêu đốt, nước mắt đều rơi xuống rồi.Hoa Chiêu trong lòng thầm khen, Diệp gia đối với con cái giáo dục cũng không tệ lắm, tối thiểu bọn hắn còn biết đúng sai, còn cảm thấy thẹn, không giống Chu Lệ Hoa, hiện tại còn một bộ dạng Hoa Chiêu có tiền đáng lẽ không nên quan tâm 5 vạn kia của bà ta."Được rồi, cơm nước xong xuôi liền nhanh chóng trở về nhà đi, đừng ở trước mắt ta khó chịu!" Diệp Chấn Quốc quát.Tâm tình tốt đều bị mấy người thiếu tâm nhãn này phá hủy!Diệp Thành mang theo bốn đứa con đứng dậy bỏ chạy, đầu cũng không quay trở lại.Chu Lệ Hoa đứng ở đó, do dự cả buổi, giống như còn chưa nói ra suy nghĩ của mình, nhưng nhìn sắc mặt của Diệp Chấn Quốc, bà ta oán hận trừng mắt liếc Hoa Chiêu, quay người rời đi.Một bàn tiệc đoàn viên, cứ như vậy tan rã trong không vui.Nhưng là việc này không liên quan đến nhà chú hai, bọn hắn rất nhanh trấn định lại, giúp đỡ Trương Quế Lan thu thập bát đũa.Đợi lúc trở lại, Diệp Chấn Quốc đã cùng Hoa Cường đi về phía sau viện nghỉ ngơi.Diệp Mậu mang theo Diệp Thượng đi ra ngoài rồi.Trong nhà chỉ còn lại nữ quyến cùng con cháu, mà mấy trưởng bối đều vây quanh hai đứa nhỏ, không rảnh mà phản ứng với bọn hắn, Diệp Đào cùng Diệp An lúc này mới lặng lẽ hỏi Diệp Danh, đến cùng đã xảy ra chuyện gì.Mà Hoa Chiêu lại nhìn về phía Khâu Mai ngồi trong góc, cô ta sao còn ở lại chỗ này?



Bạn cần đăng nhập để bình luận