Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1264 - Em Dựa Vào Cái Gì Mà Không Đồng Ý.



Chương 1264 - Em Dựa Vào Cái Gì Mà Không Đồng Ý.



Chương 1264: Em Dựa Vào Cái Gì Mà Không Đồng Ý.Hoa Chiêu gật đầu, gọi hai người lại: "Hai người về nhà cùng tôi trước, sau đó ngồi xe của tôi đi.”Hôm nay Đào Lam còn muốn nhắc tới chuyện kết hôn, dù sao cũng phải mang theo chút lễ vật, không thể mang hai tay không đi được, vậy sẽ bị đánh ra.Đào Lam lập tức chắp hai tay với Hoa Chiêu, thật cảm ơn cháu gái xinh đẹp tri kỷ này!Triệu Nhã Đình cái gì cũng không chú ý, hiện tại cô ấy một lòng suy nghĩ về nhà ngăn cản hôn sự của chị gái và Lục Nguyên.Xe ô tô chở hai người trở lại nhà Hoa Chiêu, Hoa Chiêu chọn trà, điểm tâm, thuốc lá, rượu cho Đào Lam.Đều là "ngoại tệ cứng" trên thị trường không mua được, tặng quà không mất mặt.Cộng với một giỏ trái cây theo mùa, vậy là đủ rồi."Buổi tối quay lại đây ở đi, cháu cũng thuận tiện biết kết quả một chút." Hoa Chiêu nói với Đào Lam.Trương Quế Lan trở về, Trương Tiểu Mạch lúc trước cùng Trương Quế Lan đi Bằng Thành cũng trở về.Chẳng qua ngày sinh nhật tiểu Thận bà ấy giống như người vô hình, đứng ở phía sau đám người cùng cười, lặng lẽ đánh giá Hoa Chiêu và mấy đứa nhỏ của cô.Đây là cháu ngoại và chắt ngoại của bà ấy, hiện tại bà ấy cũng ngồi ở trong phòng khách với Trương Quế Lan.Mẹ ruột trở về, để bà và con trai ở cùng nhau vài ngày cũng là chuyện nên làm.Dù sao mấy ngày nữa Trương Quế Lan đi cũng sẽ mang Trương Tiểu Mạch đi."Được, cậu biết rồi." Đào Lam cười nói.Có thể cùng Hoa Chiêu thân cận hơn một chút, đương nhiên không có gì tốt hơn.Hoa Chiêu phất tay, nhìn xe chạy ra ngoài.Trương Quế Lan và Trương Tiểu Mạch vừa mới đến gần."Sao mẹ thấy người vừa rồi hình như là Đào Lam? Sao hắn vừa đến đã đi rồi?” Trương Quế Lan kỳ quái hỏi.Vừa rồi bà nghe thấy động tĩnh nên nghênh đón, còn tưởng rằng Đào Lam đến thăm mẹ."Đi cầu hôn rồi." Hoa Chiêu trực tiếp nói."Cái gì?" Trương Tiểu Mạch lập tức kinh ngạc hô lê, vẻ mặt vui mừng.Con trai bà ấy sắp kết hôn sao?"Đợi thành rồi lại vui mừng." Hoa Chiêu nói.Khuôn mặt của Trương Tiểu Mạch liền suy sụp. Cũng đúng, nhà người ta có, có thể coi trọng Đào Lam nhà bà sao?Bà ấy vẫn cảm thấy mình rất hèn mọn, liên lụy Đào Lam từ nhỏ đến lớn cũng không có cuộc sống tốt đẹp.Bây giờ mặc dù đã nhận thân, cũng không thay đổi.Trương Quế Lan giơ tay nhẹ nhàng vỗ cánh tay Hoa Chiêu một cái: "Nói chuyện cho tốt, đừng đùa giỡn với người già!”Thân thể Trương Tiểu Mạch từ trước đến nay không tốt, đừng hù dọa bà ấy!"Được rồi, cháu đoán chừng sẽ thành, cho dù không được, Đào Lam khẳng định cũng có biện pháp để nó thành." Hoa Chiêu nói: "Các người phải tin tưởng Đào Lam, cậu ấy làm cái gì cũng sẽ thành công!”Hoa Chiêu cảm thấy chỉ cần không phải phát sinh chuyện gì bất khả kháng, loại người như Đào Lam rất đáng sợ.Nếu cô không có dị năng, nếu không phải cô "nhìn" được chân tướng, Đào Lam và Diệp Lị hiện tại đã sớm kết hôn.Diệp Lị học cũng không được đã phải gả cho Đào Lam.Triệu Nhã Đình về đến nhà, vào cửa liền nhìn thấy Lục Nguyên ngồi ở trong phòng khách, đang nói gì đó với cha mẹ, trong tay bày một đống lễ vật.Vừa nhìn đã biết đang nói chuyện hôn sự.Cô ấy lập tức nói: "Không được! Tôi không đồng ý!”Mặt Triệu Nhã Phân và cha Triệu mẹ Triệu đều sáng lên, không đồng ý rất tốt! Nếu con bé có thể quấy nhiễu vậy thì càng tốt hơn!"Đây là chuyện của anh và chị gái em, anh và chị gái em đã qua lại sáu năm, em dựa vào cái gì mà không đồng ý để bọn anh kết hôn?" Lục Nguyên hỏi.Triệu Nhã Đình lập tức bị kẹt lại rồi, đúng vậy, cô ấy dựa vào cái gì mà không đồng ý?Dựa vào những gì hắn đã làm với cô ấy?Đó là cái bẫy mà hắn và chị gái cùng nhau đặt ra, hiện tại hai người muốn kết hôn, cô ấy dựa vào cái gì mà không đồng ý?Nhưng nghĩ không ra, cũng không sao."Tôi không thích anh!"“Tôi không muốn anh làm anh rể!” Triệu Nhã Đình nói.Lục Nguyên quay đầu không nhìn cô ấy, còn tưởng rằng nha đầu ngốc này có thể nói ra đạo lý gây sốc gì, thì ra chỉ là quấy rối."Chị gái em thích anh là đủ rồi." Lục Nguyên nói.“Tôi cũng không thích anh!” Triệu Nhã Phân lập tức nói."Vậy tôi sẽ đi nói với Hoa Chiêu""Đủ rồi!" Cha Triệu hắt một chén trà lên mặt hắn: “Nghĩ mình là ai vậy! Chút mánh khóe đó người khác không biết sao? Hoa Chiêu đã sớm biết!”“Không có khả năng!” Lục Nguyên không thể tin."Là thật, Hoa Chiêu biết, tôi nói cho con bé biết." Đào Lam nói.Lục Nguyên lập tức oán hận nhìn hắn.Dựa vào cái gì mà hắn lại tốt số như vậy.Hai người xuất thân giống nhau, hắn ta cố gắng năm sáu năm, mắt thấy sắp được hái quả, lại bị hắn hái!Được rồi, Đào Lam không hái quả của hắn ta, là quả bên cạnh hắn."Hoa Chiêu biết cũng không sao, tất cả mọi người còn chưa biết." Lục Nguyên đột nhiên cười lạnh, biểu tình ôn hòa cẩn thận vừa rồi lập tức không còn, trở nên âm trầm nguy hiểm."Trừ phi hôm nay tôi chết ở chỗ này, bằng không chờ tôi đi ra ngoài, các tờ báo lớn ở thủ đô đều sẽ xuất hiện những chuyện xưa mà tôi và Triệu Nhã Phân không thể không nói!"Tôi sẽ nói cho tất cả mọi người một chút, tiểu thư con của lãnh đạo làm sao mà liên hợp với bạn trai cũ thiết kế em gái ruột của mình, muốn cướp bạn trai của cô ấy!"“Đủ rồi!” Một chén trà của mẹ Triệu cũng hắt qua."Nhã Đình, em đừng nghe anh ta nói bậy! Anh ta ghét chị và muốn vu khống chị!” Triệu Nhã Phân đứng dậy đi tới trước mặt Triệu Nhã Đình, liều mạng giải thích.Mặc dù tất cả mọi người nói như vậy, cô ta không thừa nhận!Cô ta chết cũng không thừa nhận!Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi người sẽ tin tưởng cô ta, có lẽ thật sự có hiểu lầmChuyện đó quả thật đã qua hơi lâu, lại nhìn thấy Triệu Nhã Phân hận không thể đập tường để tỏ vẻ trong sạch, ánh mắt Triệu Nhã Đình giãy dụa.Đào Lam kéo cô ấy ra phía sau, nha đầu ngốc này.“Anh nói xem, lúc trước các người lên kế hoạch như thế nào?” Hắn hỏi Lục Nguyên."Lúc trước""Đủ rồi!" Cha Triệu lại hét lên.Lục Nguyên lập tức câm miệng.Hắn đến cầu hôn, không phải đến chọc giận cha Triệu, cho nên lời ông ta nói, ngoại trừ những gì gây bất lợi với hắn, hắn đều nghe."Hôn sự của các người tôi đồng ý." Cha Triệu nói.Lục Nguyên lập tức kinh ngạc và vui vẻ."Cha!" Triệu Nhã Phân và Triệu Nhã Đình đồng thời hét lên."Hét cái gì mà hét! Đều là do mình làm! Bây giờ cô không lấy hắn, cô muốn làm gì? Cô có muốn lên báo không?” Cha Triệu mắng.Triệu Nhã Phân lập tức không lên tiếng, ủy khuất cúi đầu khóc.Triệu Nhã Đình cũng tỉnh táo, uy hiếp của Lục Nguyên có tác dụng."Tôi không muốn đến bệnh viện huyện tỉnh Vân." Lục Nguyên lại nói: "Để tôi đi cũng được, Nhã Phân phải đi theo tôi.”“Vậy thì cùng nhau đi đi!” Cha Triệu lập tức nói.Dù sao Triệu Nhã Phân gả cho Lục Nguyên đã vô dụng với gia tộc, đi đâu cũng giống nhau.Huống chi, bệnh viện gần đây vừa mới tiết lộ tin tức muốn điều chuyển cho Triệu Nhã Phân.Nói dễ nghe là điều chuyển công tác, nhưng từ phòng khám chuyển sang hậu cần, đây có phải là điều chuyển bình thường không? Người sáng suốt vừa nhìn liền biết, là kỹ thuật của Triệu Nhã Phân quá tệ, bị người ta ghét bỏ.Thật đáng xấu hổ!Con gái vô dụng cách xa ông ta ra một chút!Cha Triệu lại nhìn về phía Triệu Nhã Đình cùng Đào Lam, nhìn thấy lễ vật trong tay Đào Lam, hơn nữa nhìn bao bì liền biết là sản phẩm của xưởng Hoa Chiêu.Ông ta lập tức lộ ra nụ cười từ ái: "Đào Lam tới rồi, mau tới đây ngồi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận