Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 60 - Giúp Thân Không Giúp Lý



Chương 60 - Giúp Thân Không Giúp Lý



Chương 60: Giúp Thân Không Giúp Lý.Không đợi Trương Quế Lan mở cửa, Lưu Thông đã tự mình đẩy cửa ngang nhiên tiến vào sân nhỏ, vừa vào đã dò xét xung quanh.Nhà đất mới đắp nên giường chiếu cũng đều không có, tự nhiên cũng không có những đồ Lưu Thông muốn nhìn.“Dì mấy hôm nay không ủ giá đỗ?” Nét mặt hắn lập tức không tốt, giọng nói bất mãn.Trương Quế Lan đứng tại của ra vào, trong tay nắm lấy cái chổi, nói ra: “Tôi không có chỗ ở, mấy ngày nay bận lợp nhà rồi.”Lưu Thông lúc này mới nhìn thoáng qua nhà đất, nhớ tới bà ta vừa mới nói, đây là nhà mới che lên đấy.“Tốn không ít tiền đấy?”“Không” Trương Quế Lan nói ra: “Gỗ không tốn tiền, thiếu nợ công, đất gạch cũng ký sổ, đợi về sau buôn bán có lời thì trả.”Lưu Thông liền nổi giận, hai bước từ trong nhà nhảy ra, đứng trước mặt Trương Quế Lan quát lớn: “Bà còn chưa bắt đầu kiếm tiền đấy, còn giám ký sổ sách? Số tiền này nhà họ Lưu chúng tôi không trả?”Trương Quế Lan ôm lấy cây chổi, lui về phía sau một bước, rụt bả vai, nhỏ giọng nói: “Không cần các người, tôi sẽ tự mình kiếm tiền trả.”“Bà kiếm được tiền? Tiền đó chẳng phải của nhà họ Lưu sao? Nhà chúng tôi cũng nuôi không bà cùng 4 đứa trẻ hơn 10 năm! Bà còn phải trả thêm 10 năm nữa!” Lưu Thông càng to tiếng.Nếu như là trước kia, Trương Quế Lan sẽ không phản bác, nhưng là những điều ngày đó Hoa Chiêu nói với Đại Cần, Tiểu Cần cô cũng nghe lọt.Cô nhỏ giọng nói: “Tôi ở Lưu gia 10 năm cũng không ăn không ở không, mỗi tháng tôi đều có tiền lương, đủ để tôi cùng mấy đứa bé…”“Đủ cái rắm!” Lưu Thông gân cổ lên nói: “Bà chỉ có tiền lương mà không có lương thực. Có tiền cũng không mua được một hạt lương thực. 10 đồng, 20 đồng đi chợ đen có thể mua được mấy cân lương thực? Nếu không có nhà họ Lưu trợ cấp, bà đã sớm chết đói cùng 4 đứa nhãi con rồi! Không biết cảm ơn thì thôi đi, còn cảm thấy nhà họ Lưu chúng tôi chiếm được tiện nghi rồi hả?”Thái độ của hắn rất kích động, Trương Quế Lan nhìn thấy quả đấm của hắn dơ lên, doạ cô ôm chặt lấy cán chổi.“Ôi!!! Cái lời này cũng nói được, thật sự hiếm có.” Hoa Chiêu đứng ở sau lưng Lưu Thông châm chọc nói: “Không biết nghe thấy còn tưởng rằng mẹ của tôi và 4 đứa bé cùng với người nhà họ Lưu không có một chút quan hệ nào đấy. Lần đầu nghe được đàn ông nuốn vợ con mà, vợ con còn phải mang ơn đấy.”“Ai đặc biệt…” Lưu Thông quay đầu, sau đó nhìn thấy Hoa Chiêu, liền im bặt không kịp nói hết câu.Hắn nhìn chằm chằm không chớp mắt.Ở nông thôn vậy mà có cô gái xin đẹp như vậy? Hắn chính là nằm mơ, cũng chưa từng mơ thấy cô gái xinh đẹp như vậy. Vậy mà có người có thể lớn lên xinh đẹp như vậy…Trong đầu của hắn chỉ còn lại hai chữ “xinh đẹp”Hoa Chiêu cũng thấy rõ Lưu Thông, hơn 20 tuổi, tương đối cao lớn, nhưng mày gian mặt chuột, nhìn không thành thật một chút nào. Lúc này đang nhìn chằm chằm vào cô, nước miếng cũng muốn chảy ra rồi.“Đi! Đem cây nấm gạt sang bên kia.” Hoa Chiêu đẩy sau lưng Đại Cần Tiểu Cần, làm cho hai đứa trẻ cách xa đây một chút, tránh khỏi đánh nhau ngộ thương.Đại Cần Tiểu Cần nhìn Hoa Chiêu, lại liếc sang Lưu Thông, vậy mà nắm lấy một góc áo của cô không nhúc nhich.Hai bàn tay nhỏ bé khẩn trương đến phát run rồi. Hoa Chiêu ánh mắt tối sầm lại, hỏi: “Anh trước kia đã tưng đánh hai đứa bé?’“A..cái kia..” Lưu Thông đỏ mặt, xoa tay, cà lăm nói: “Con nít không nghe lời, sao có thể không bị đánh? Nhưng tôi đều đánh rất nhẹ, rất nhẹ đấy!”Hoa Chiêu lại nhìn biểu cảm của Đại Cần Tiểu Cần, hai đứa trẻ vẻ mặt phủ nhận.Đó cũng không phải nhẹ, anh cả đánh người, không nhẹ không nặng, có đôi khi đau vài ngày đấy.Hoa Chiêu đã biết rõ, đây cũng là một tên cặn bã. Cô cũng không muốn cùng hắn lý luận nữa.“Anh đến đây có chuyện gì?”“À tôi đây là đến thăm dì Trương, xem cuộc sống như thế nào, có thiếu gì không?”Hoa Chiêu cười lạnh một tiếng: “Thiếu nhiều lắm, thiếu gạo, thiếu mì, đầu muối,… anh có mang theo không?”“À, cái kia, lần sau tôi sẽ đưa, lần sau sẽ đưa!” Lưu Thông ánh mắt sáng lên nói, hắn quyết định ngày mai sẽ đến, sau này cũng sẽ thường xuyên đến.”Hoa Chiêu không biết hắn nhưng Trương Quế Lan lại hiểu rõ, vừa thấy nét mặt của hắn liền thấy không ổn, lập tức nói ra: “Không cần, không cần, tôi cái gì cũng không thiếu, cậu về sau không cần đến nữa!”Lưu Thông liếc nhìn Trương Quế Lan, lúc này cũng không trừng bà nữa, chỉ là ánh mắt có chút đen tối, không nghĩ tới con gái lớn của bà ta lại xinh đẹp như vậy, trước kia bà lão Trương kia lại nói không ra gì…Hoá ra hai người này lại cùng nhau hát đệm.Bà ta sợ cái gì? Sợ hắn vừa ý con gái lớn của bà ta ư? Có phải xem thường hắn hay không? Chướng mắt hắn? Phòng bị hắn đấy? Khinh người quá đáng.Trong nháy mắt, Lưu Thông bổ não đầy đủ.Hắn lại nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, ánh mắt dừng lại trên mặt, trên ngực, trên đùi cô, lưu luyến không đi, hắn đúng là thật sự vừa ý.“Các người đây là lên núi hái nấm sao? Vậy mà hái được nhiều như vậy á?” Lưu Thông đi qua nhìn giỏ phía sau lưng Hoa Chiêu, khoa trương nói: “Ai nha vậy mà một giỏ đầy à, nặng như vậy. Buông ra tôi giúp cô tháo xuống.”Hắn giơ tay định sờ ngực Hoa Chiêu…cái móc treo bên cạnh, ánh mắt lập loè.Hoa Chiêu cũng ánh mắt lập loè, đưa táy hướng tới tay hắn hung hang vỗ xuống.“BA~” một tiếng giòn tan, Lưu Thông chỉ cảm thấy một cơn đau sắc bén, tay của hắn mất đi cảm giác vài giây, sau đó chính mà kịch liệt đau nhức.“AAA..” Lưu Thông hét lên.Hoa Chiêu cũng kinh ngạc lùi về phía sau một bước, cô không nghĩ tới khí lực của mình lại lớn như vậy, thoáng cái liền đánh gãy xương người ta…Cái này làm sao bây giờ?Trương Quế Lan cũng trợn tròn mắt.Hoa Cường nghe được âm thanh vội vàng đi tới.Những gia đình khác trong thôn cũng nghe được, một số người chưa ra công đều chạy tới xem náo nhiệt.Thời gian này quá nhàm chán rồi, chỉ cần có một chút náo nhiệt, là toàn bộ người trong thôn cùng lên.Thôn trong núi không lớn, chỉ trong chốc lát, mọi người đã tụ tập đầy đủ.“Làm sao vậy, đây là?”“Người này là ai?”“Bị Hoa Chiêu đánh nữa à…”Lưu Thông nắm cổ tay, đứng đối diện Hoa Chiêu, vẻ mặt hung ác mà nhìn Hoa Chiêu, nhìn như vậy cũng không thể là tự mình ngã được.Bọn họ đồng tình mà nhìn tay Lưu Thông, xem ra tổn thương rất nghiêm trọng?“Không ah, hắn định giở trò với cháu! Cháu vừa rồi chỉ vỗ nhẹ tay hắn thôi, rất nhẹ đấy!” Hoa Chiêu học giọng điệu của Lưu Thông nói ra.“Nha” Mọi người cùng nha một cách chỉnh tề nhưng trong lòng đều không tin, nhìn người kia mặt mũi trắng bệch, mồ hôi trên mặt đều túa ra rồi, những người hay diễn nhất trong thôn cũng không làm được cái hiệu quả như vậy nha, xem ra thực đau rồi.Xem ra định nghĩa “nhẹ nhàng” của Hoa Chiêu cùng bọn họ không giống nhau.“Bác đội trưởng, cháu là một cô gái có thể có bao nhiêu khí lực, hắn thực sự muốn đùa giỡn cháu.” Hoa Chiêu chạy tới nói với Triệu Lương Tài: “Việc này làm sao bây giờ?”Thực tế cô rất hiểu, cô hiện tại xem ra ngộ thương, thậm chí là cố ý tổn thương, bởi vì cô chủ quan vào sức mạnh, nên xác thực đã tổn thương hắn…Phải chịu trách nhiệm đấy, nhưng là cô không muốn phụ trách nha.“Một cô gái trẻ, lại không có bao nhiêu khí lực…” Triệu Lương Tài trái lương tâm mà nói, nhưng cũng chột dạ, hắn trưng cầu ý kiến mọi người xung quanh: “Đúng không?”“Đúng vậy đúng vậy” Mọi người cười toe toét nói.Hoa Chiêu cùng với một tên mặt lấm la lấm lét, không cần nhìn cũng biết rõ phải giúp ai, đương nhiên là giúp thân không giúp lý rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận