Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 694 - Phí Chia Tay.



Chương 694 - Phí Chia Tay.



Chương 694: Phí Chia Tay."Cô ta rốt cuộc là ai?" Hoa Chiêu đè nặng Diệp Thâm, không cho anh đứng lên.Cũng đã đuổi tới đây rồi, cô thật sự có chút tức giận.Diệp Thâm nghĩ nghĩ nói ra: "Cô ta là sự tồn tại mà em hoàn toàn không cần phải lo lắng, bọn anh chỉ yểm trợ cho nhau.”Anh chỉ có thể nói như vậy."Như vậy ah. . ." Sự tức giận của Hoa Chiêu lập tức giảm xuống hơn phân nửa, hoá ra là đồng nghiệp.Bất quá vẫn nhéo Diệp Thâm một cái: "Nhưng bộ dạng cô ta như vậy, thật sự làm cho em lo lắng ah, là cô ta nhập tâm đùa giỡn quá sâu? Hay là giả đùa giỡn thành thực?"Diệp Thâm nhíu mày, anh cũng hiểu được Chu Mạn Lệ đã xong.". . . Cô ta không biết anh đã kết hôn và có con rồi, cũng không biết thân phận thật sự của anh, anh cũng không biết cô ta, cho nên. . ." Diệp Thâm thành thật khai báo.Bằng không thì cô vợ bé nhỏ thông minh như vậy, gạt cô ấy, cuối cùng chịu khổ lại chính là bản thân anh."Tô Hằng! Nếu anh không mở cửa tôi sẽ đập vỡ kính!" Chu Mạn Lệ ở dưới lầu hô."Chu tiểu thư, mong cô đừng quấy rầy ông chủ nghỉ ngơi." Bảo tiêu nhìn không được nữa, tới khuyên can.Hoa Chiêu vẫn ngồi ở chỗ kia không đứng dậy, không cho Diệp Thâm đi mở cửa: "Sao cô ta có thể đến nơi này? Em còn tưởng rằng anh lại để cho đến giúp mình vui vẻ nữa nha."Diệp Thâm đột nhiên muốn cười, bộ dạng ghen tuông của cô vợ nhỏ thật đáng yêu."Xuất phát từ. . . Đạo nghĩa hỗ trợ lẫn nhau, dưới bình thường tình huống có tin tức quan trọng sẽ để cho cô ta biết anh ở nơi nào, thuận tiện để giúp đỡ hoặc là truyền lại tin tức." Diệp Thâm nói.Cho nên hắn đã dặn dò mấy người bảo vệ, nếu như Chu Mạn Lệ muốn tới tìm anh, có thể nói cho cô ta biết địa chỉ.Nhưng vừa rồi tách ra, anh đã nói với Chu Mạn Lệ, để cô ta trở lại nhà mình, ai biết cô ta vậy mà tìm tới."Vậy anh định làm như thế nào? Lại để cho cô ta làm tình nhân của mình?" Hoa Chiêu hỏi, ngữ khí có chút đau xót.Nếu như là nhiệm vụ cần, cô cũng chỉ có thể nhịn."Không cần." Diệp Thâm nói: "Lúc trước là trời đưa đất đẩy mà thôi." Cũng có chủ ý của Chu Mạn Lệ.Cô ta lúc ấy lăn lộn rất thảm, cần phải giao dịch với vài người đàn ông để có tiền sinh hoạt, bằng không thì một người không hộ khẩu như cô ta không cách nào sinh tồn.Về sau bị anh tìm được, cô ta thuận thế "Leo lên" bên cạnh anh, trở thành "Tình nhân" của anh, như vậy có thể hợp lý mà có tiền sinh hoạt, cũng thuận tiện giải quyết mấy người đàn ông bên người."Anh có thể đã ngán, thay lòng đổi dạ rồi, cho cô ta một số tiền chia tay, chia tay trong hoa bình." Diệp Thâm nói ra.Kỳ thật anh đã sớm làm như vậy, chỉ là Chu Mạn Lệ không nghe tiếp tục dây dưa mà thôi.Gần đây lại có Dương Trung đột nhiên theo đuổi, anh vì bảo vệ đồng chí, mới cùng cô ta diễn trò.Hoa Chiêu rốt cuộc đã hài lòng, Chu Mạn Lệ ở dưới lầu cùng bảo vệ cãi lộn, quấy nhiễu sự thanh tịnh của người khác, hàng xóm rất xa cũng bị cô ta đánh thức, Hoa Chiêu rốt cuộc đứng lên, xuống đất mặc quần áo tử tế.Diệp Thâm lập tức có chút thất vọng."Người phía dưới có thể giải quyết đấy, chúng ta tiếp tục. . ."Hoa Chiêu đỏ mặt trừng mắt liếc anh, dưới lầu có tình địch đang đứng đấy, không giải quyết cô không có tâm tình."Được rồi." Diệp Thâm nhanh chóng mặc quần áo tử tế, lại hôn cô một cái, quay người xuống lầu rồi.Cửa lớn mở ra, Chu Mạn Lệ đẩy mấy người bảo vệ ra rồi lách đi vào.Bảo vệ liếc nhìn Diệp Thâm, Diệp Thâm lắc đầu, người liền lui xuống."Người phụ nữ kia ở đâu?" Chu Mạn Lệ vào nhà nhìn lướt qua, không trông thấy Hoa Chiêu, muốn xông lên trên lầu, bị Diệp Thâm một phát bắt được."Cô tới đây làm gì?""Tôi đến. . . ." Chu Mạn Lệ dừng lại, nhìn chằm chằm vào quần áo của Diệp Thâm, đột nhiên xông lại muốn nhấc cổ áo của anh lên.Bị Diệp Thâm ngăn lại, đẩy ra.Nhưng Chu Mạn Lệ đã nhìn thấy, trên cổ anh có mấy vết ứ đọng không nên tồn tại!Mà Diệp Thâm sắc mặt, cũng có chút ít đỏ ửng không bình thường, ánh mắt cũng sáng ngời chưa bao giờ có."Anh! Các người!" Cô ta không thể tin mà nhìn chằm chằm vào Diệp Thâm: "Điều này sao có thể? Anh sao có thể như vậy!"Diệp Thâm không có kiên nhẫn mà nhìn cô ta, ngạo mạn nói: "Tôi vì sao không thể như vậy? Tôi cũng là đàn ông, lại không có người quản tôi."Một câu cuối cùng là ám chỉ, bọn hắn ở chỗ này, vì hoàn thành nhiệm vụ , có thể không từ thủ đoạn, mà bọn hắn bình thường sống như thế nào, là chính hay ta, tìm bao nhiêu phụ nữ, đàn ông, không có người quản.Chu Mạn Lệ nghe hiểu rồi, cô ta càng không cách nào tiếp nhận."Anh đã có thể như vậy, vậy tôi cũng là phụ nữ ah! Anh không nhìn thấy sao?"Diệp Thâm liếc xéo cô ta: "Cô còn chưa đủ tư cách."Những lời này lực sát thương quá lớn.Sắc mặt Chu Mạn Lệ lập tức trắng bệch rồi, người cũng loạng choạng.Nhưng nháy mắt sau đó cô ta liền nổi giận: "Tôi không đủ tư cách, cô ta liền đủ sao? Lần đầu tiên gặp mặt đã lên giường. . . .""Đã đủ rồi!" Diệp Thâm không kiên nhẫn mà đánh gãy lời cô ta: "Cô ấy là một người bình thường, dù thế nào cũng không cần cô đánh giá, chú ý thân phận của cô! Hơn nữa cô đã quấy nhiễu nghiêm trọng đến chuyện của tôi, chúng ta bây giờ 'Chia tay' rồi, hiểu không?"Anh từ trong ngăn kéo tìm ra một xấp tiền mặt, đại khái mấy ngàn, đưa cho Chu Mạn Lệ: "Đây là phí chia tay, về sau cô hãy sống cho tốt đừng đến quấy nhiễu tôi."Chu Mạn Lệ nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ."Sau này nhớ đừng đến tìm tôi nếu không phải là tình huống 'đặc biệt'. Nếu như chuyện lần trước lại xảy ra, đừng trách tôi cắt đứt hoàn toàn liên lạc với cô!" Diệp Thâm nói.Anh đã "chia tay" trước đó, nhưng Chu Mạn Lệ luôn lấy cớ có chuyện lại đây tìm anh.Kết quả đều là chút ít lông gà vỏ tỏi hoặc là những suy đoán không cách nào xác định, quả thực là báo cáo láo quân tình."Anh thật ác độc. . . ." Chu Mạn Lệ nhìn anh đau lòng nói.Diệp Thâm nhíu mày: "Tôi phát hiện cô thật sự có vấn đề, giữa chúng ta, hết thảy đều là giao dịch, chưa nói tới cái gì mà nhẫn tâm hay không nhẫn tâm, cô luôn làm những chuyện dư thừa. Đem lòng cô thu hồi đi, đưa cho người khác a."Không có gì rõ ràng hơn điều này.Hơn nữa hôm nay Diệp Thâm dùng hành động thực tế nói cho cô ta biết, cô ta thật sự không thể đùa giỡn nữa rồi. Anh tình nguyện lên giường với một người xa lạ lần đầu gặp mặt, cũng không muốn cô ta.Chu Mạn Lệ nắm chặt tiền, quay đầu chạy.Diệp Thâm dặn dò bảo vệ cửa ra vào: "Về sau cô ta tới tìm tôi, nói với tôi một tiếng là tốt rồi, không được nói cho cô ta hành tung của tôi."Bảo vệ đồng ý, Diệp Thâm quay người vội vàng lên lầu.Hoa Chiêu đã tắm rửa sạch sẽ chờ để đi ngủ.Diệp Thâm cũng nhanh chóng rửa mặt, ôm cô vợ nhỏ thơm mềm.Một màn này anh đã hoài niệm thật lâu rồi, hơn một năm qua chỉ có thể ở trong mộng nếm dư vị.Hoa Chiêu đối với kết quả anh xử lý coi như thoả mãn.Một người chồng đẹp trai và giàu có như vậy, vẫn không thể nói với bên ngoài là đã kết hôn, có người ngấp nghé là bình thường đấy, giống như hôm nay cô bị người khác ngấp nghé vậy.Đây không phải là Diệp Thâm sai, dấm chua có thể ăn, nhưng không thể ăn bậy, bằng không thì đối với dạ dày không tốt."Bây giờ nói một chút tiền của anh làm sao tới?" Hoa Chiêu hỏi."Sau khi anh nhập cảnh đã đến New York, nơi nào kiếm lợi nhiều nhất, trước đó anh có nghe thấy, cho nên liền đến nơi đó."Diệp Thâm nói một chút về kinh nghiệm mình.Đầu tư cổ phiếu cũng không phải chuyện mới lạ, sở giao dịch chứng khoán đầu tiên trong nước thành lập năm 1905, chỉ là về sau đóng cửa.Biết rõ nhiệm vụ của mình, anh liền điều tra tư liệu, làm sao để có thể kiếm tiền thật nhanh.Anh biết chính mình ở bên ngoài muốn hoàn thành nhiệm vụ, phải có một lượng tài chính lớn.Bằng không thì dùng thân phận không hộ khẩu, giãy dụa mưu sinh, làm sao có thời giờ cùng tư cách lại gần mục tiêu nhiệm vụ?Hoặc phải làm điều gì đó bất hợp pháp để có tiền nhanh chóng, và đó không phải là điều anh muốn.Sau một số thông tin điều tra, anh đã khám phá ra Phố Wall.Anh có hiểu biết sơ cấp về kiến thức tài chính ở trong nước, và sau khi đến đây, anh đã vào làm việc trong một nhà hàng ở Phố Wall.Sau đó cố gắng nghiên cứu.Không nghĩ tới anh thậm chí có thiên phú ở phương diện này, hơn nữa vận khí đặc biệt tốt, anh đã kiếm được món tiền đầu tiên, sau đó liền một phát không thể vãn hồi.Cũng làm cho anh thuận lợi lợi dụng thân phận hiện tại để tiếp cận mục tiêu nhiệm vụ cuối cùng, cha của Dương Trung.Hoa Chiêu gật gật đầu, biết rõ anh không ăn bao nhiêu khổ cô liền an tâm."Vậy em về sau làm sao bây giờ? Có thể xuất hiện bên cạnh anh sao? Dùng thân phận gì?" Cô hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận